Thai dược - End
Cập nhật lúc: 2024-07-28 08:52:07
Lượt xem: 2,164
23
Cuối cùng.
Chị dâu ôm thuốc bào thai ngã xuống đất, trên môi nở nụ cười nhẹ.
Lúc này, Trương Thăng huýt sáo bước vào sân.
Mọi người đều c.h.ế.t hết rồi.
Ngoại trừ tôi đang trốn trong nhà.
Trương Thăng đá vào cơ thể đang chặn đường mình và đi đến chỗ chị dâu. Anh đang định cúi xuống nhặt thuốc thai nhi thì khóe mắt nhìn thấy bóng dáng tôi đang lén nhìn ra sau cửa sổ.
Trương Thăng cau mày.
Anh ta nhanh chóng đá cửa vào nhà, túm lấy cổ áo tôi: “Sao em vẫn còn sống?”
Tôi choáng váng, sợ hãi đến mức muốn khóc: “Sao em không thể sống được, anh ơi, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”
Trương Thăng cười trông có vẻ vô cùng tự mãn: "Lúc này mà mày vẫn gọi tao là anh trai à? Đúng là một thứ hàng... ngu xuẩn."
…
Sau đó hắn không nói lên lời nữa.
Trương Thăng trợn to đôi mắt sợ hãi nhìn tôi.
Lúc này, thanh kiếm đồng xu mà tiên cô đưa cho tôi đang mắc kẹt trong n.g.ự.c hắn ta.
Tôi chán ghét phủi phủi tay và đẩy hắn ra.
"Ngu xuẩn là đang nói đến ai đây?"
24.
Trương Thăng kiệt sức và quỳ xuống đất.
"Mày khi nào phát hiện ra tao không phải anh trai mày?? Bởi vì câu của tiên cô lúc hấp hối đúng không?"
Tôi mỉm cười giễu cợt:
"Đương nhiên không phải. Trên thực tế, tôi chưa bao giờ tin anh là anh trai tôi."
"Bởi vì anh trai tôi sẽ không bao giờ gọi tôi là em gái."
Trương Thăng yếu ớt phun ra một ngụm máu, nói với giọng điệu rất không cam lòng: "Chỉ là cách xưng hô thôi sao?"
“Đương nhiên là không.” Tôi hơi khom người lại gần mặt Trương Thăng: “Anh trai tôi đã chết, người c.h.ế.t sẽ thành linh hồn, mà linh hồn thì không có bóng!”
Tôi dùng hết sức lực rút thanh kiếm đồng xu ra.
Trương Thăng ngã xuống đất, c.h.ế.t không nhắm mắt.
Tôi cười nghịch ngợm với anh ta: “Ồ, nếu bây giờ anh quay lại tìm tôi, nhất định là không có bóng rồi.”
Cất thanh kiếm đồng xu đi, tôi bước ra khỏi nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/thai-duoc/end.html.]
Thi thể của chị dâu tôi và dân làng vẫn nằm la liệt ngoài sân.
Tôi lạnh lùng nhìn thoáng qua.
Chẳng mấy chốc tôi đã nhìn thấy thuốc bào thai trong vòng tay của chị dâu.
Tôi mỉm cười rồi bước về đó...
(qua)
Thêm:
1
Anh trai tôi sẽ không bao giờ gọi tôi là em gái.
Anh ấy ghét tôi.
Điều được tôi nghe nhiều nhất chính là: "Trương Tiểu Na, cái loại hàng bồi thường như mày, sao không c.h.ế.t đi?"
Tôi không hiểu tại sao anh lại mắng tôi như vậy.
Tại sao tôi phải chết?
Ai mà không muốn sống cơ chứ?
Tôi phải phụ giúp mẹ công việc đồng áng ở nhà để kiếm tiền xây phòng tân hôn cho anh trai.
Năm tới tôi còn phải cưới Lưu tử bị thọt ở phía Đông làng.
Sau đó dùng số tiền sính lễ đó để giúp anh trai tôi khởi nghiệp.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tôi có ích lắm, làm sao tôi có thể c.h.ế.t được?
Vì vậy, anh tôi đã rất rộng lượng, gặp tai nạn và c.h.ế.t thay tôi.
2
Anh tôi mang chị dâu từ nơi khác về.
Chị dâu của tôi rất xinh đẹp.
Chị ấy hiền lành và rộng lượng với mọi người nhưng không hiểu sao lại giống anh trai, ghét tôi vô cùng.
Chị ta còn muốn đuổi tôi ra khỏi làng.
“Đừng bán con tiểu tiện nhân này cho Lưu Lai Tử. Ở quê em có một kẻ ngốc không có vợ, sính lễ cô dâu có thể hơn đòi thêm năm vạn tệ đấy.”
…
Tôi nhìn t.h.i t.h.ể chị dâu mà cười.
Được rồi, vậy tôi liền đi thôi.
Dù sao thì tôi cũng không muốn ở lại ngôi làng này nữa.
( Hoàn toàn văn)