Tân nương mùa xuân - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-08-28 15:58:32
Lượt xem: 6,493
3
Tần Vũ giúp ta một đại ân, vì cảm tạ sự trợ giúp của hắn, ta miễn phí một tháng gạo cho học đường.
Bọn nhỏ thích rất thích ăn gạo mà ta mang tới, nói rằng loại gạo này so với gạo của các nhà khác thơm mà mềm hơn nhiều..
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Thế rồi ngay cả Tần Vũ cũng phải lên tiếng khen ta là một nữ tử dũng cảm và tài giỏi.
Tần Vũ sở dĩ nói như vậy là bởi vì mấy mảnh ruộng của ta vô cùng khó khăn mới lấy lại được.
Lúc trước mẫu thân Tạ Kim Ngôn mắc bệnh nặng, Tạ Kim Ngôn vì muốn chữa bệnh cho mẫu thân, giấu diếm ta cùng Tạ mẫu đem mấy mảnh ruộng tổ tiên để lại bán toàn bộ cho địa chủ.
Tạ mẫu biết được việc này thì khóc đến nỗi không thành tiếng, cuối cùng bệnh không chữa khỏi, trước khi lâm chung Tạ mẫu nắm lấy tay của ta, nói với ta rằng nhất định phải lấy ruộng trở về.
Tạ Kim Ngôn không biết tại sao Tạ mẫu cố chấp với mấy mảnh ruộng quèn này như thế, nhưng ta biết, những cánh đồng đã nuôi sống biết bao nhiêu thế hệ này không thể chỉ gói gọn trong hai chữ “ bùn bẩn” mà Tạ Kim Ngôn nói.
Tạ Kim Ngôn không bỏ xuống được mặt mũi, xem thường nông dân, một lòng chỉ nghĩ đọc sách thánh hiền của hắn.
Nhưng hắn quên mất rằng, chi phí ăn mặc của bản thân hắn cái nào không phải dựa vào những thứ trồng trọt trên mảnh đất này để đổi lấy?.
Thế là năm gần mười bốn tuổi ta lẻ loi một mình đi đến nhà địa chủ, hứa hẹn bản thân trong vòng hai tháng đem mấy mẫu ruộng khô cạn của hắn thành mảnh đất có thể gieo trồng được, điều kiện là hắn phải đem vài miếng đất của Tạ Kim Ngôn trả lại cho ta
Địa chủ nguyên là muốn nhìn chuyện cười một chút cho vui, luôn cảm thấy ta chỉ là một tiểu nha đầu thì có thể làm nên cái trò trống gì, liền đồng ý ngay.
Thế là trong vòng hai tháng, Tạ Kim Ngôn chê ta mất mặt, cả ngày đi lấy lòng chủ, đã thế lúc trở về còn một thân bùn đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tan-nuong-mua-xuan/chuong-2.html.]
Hắn khi đó dùng ngọn nến ta mua cho để xem sách, còn dám căm ghét hỏi ta vì sao không học những tiểu nương tử nhà khác, thêu thùa chút vật phẩm bán lấy tiền.
Ta đột nhiên cho rằng câu nói này của Tạ Kim Ngôn, cùng người khác trước đây hỏi"Ngươi lúc đó tại sao không đi học Thanh Hoa, là bởi vì không thích sao" có giọng điệu mỉa mai chẳng khác gì nhau.
Ta từ đó trở đi liền biết, ta cùng Tạ Kim Ngôn không phải người đi chung một đường.
Người người đều coi là những năm này tình cảm của ta đối với Tạ Kim Ngôn như cây sâu cắm rễ, bằng không thì cũng sẽ không khắp nơi lấy hắn làm chủ, đem hắn chăm sóc đến chân tơ kẽ tóc.
Chỉ có chính ta hiểu rằng, một người hiện đại xuyên qua thân thể của một nữ hài tám tuổi, tại cái thời đại lạ lẫm này, ta tuy nói là thân phận con dâu nuôi từ bé nhưng Tạ mẫu chưa từng từng bạc đãi ta, quở trách ta. Ta nhận ơn nghĩa sáu năm dưỡng dục của Tạ mẫu, cho nên đồng ý với bà ấy rằng nhất định giúp đỡ Tạ Kim Ngôn chuyên tâm đọc sách thánh hiền, cho đến khoa cử công danh.
Ta tựa như là đang hoàn thành một nhiệm vụ, chỉ cần đến khi hắn thi xong kỳ thi Trạng nguyên thì bản thân sẽ được giải phóng
Cho nên khi Tạ Kim Ngôn thi đậu Trạng Nguyên, lúc hắn muốn cùng ta kết nghĩa huynh muội, nội tâm ta vui sướng so ra cũng không kém gì kẻ vừa vứt bỏ được một cô nương quê mùa là hắn đâu.
Tục ngữ nói “ có công mài sắt có ngày nên kim”, dưới sự kiên trì cố gắng hai ngày không ngừng nghỉ của ta, cuối cùng vẫn đem vài miếng đất tổ truyền của Tạ gia chuộc về.
Ngày chuộc đất về, ta có thể cảm giác được Tạ Kim Ngôn không vui, hắn hi vọng ta có thể giống những tiểu nương tử nhà khác, học một chút công việc thể diện sống kiếm tiền cho hắn đọc sách.
Nghĩ đến đây, trong lòng ta cũng rất tức giận, cái nam nhân ăn bám ăn chùa như hắn còn dám nói đến cốt khí với ta?
"Tiểu Vân, ta nghe nói Tạ Kim Ngôn nhận nàng làm nghĩa muội?"
Suy nghĩ của ta bị một giọng nói mang hơi hướng thăm dò kéo về.