Tái Sinh Lại, Ta Quyết Xơi Tái Hắn - chương 6
Cập nhật lúc: 2025-03-08 13:43:47
Lượt xem: 178
Lâm thị nhìn vị bá tước phu nhân đã đi, bà lại lấy khăn chấm nhẹ nước mắt, đau lòng nhìn nữ nhi, bà ân hận không thôi biết vậy đã để nữ nhi nhà bà ở nhà cho rồi.
Trời cũng đã dần tối, Nguyệt Cầm nghĩ cần thực hiện nhanh hơn, kẻo lại lỡ dở thời gian vàng ngọc, nàng liền đứng lên thưa với Lâm thị.
“Bá mẫu, con sợ tỷ tỷ lát nữa tỉnh lại sẽ bị lạnh người, để con đi tìm nha hoàn nấu cho tỷ tỷ một bát canh để cho ấm người”
“Con ngoan, bá mẫu cảm tạ con”
Nàng đứng lên thỉnh lễ rồi nhanh chân ra khỏi phòng, đám nha hoàn phía phủ bá tước còn đang bàn tán, nàng liền tiến đến sai đi nấu canh gừng cho tỷ tỷ, bọn chúng biết có chủ nhân nên không dám nói nữa.
Nguyệt Cầm nhớ phụ thân nàng đang ở cùng Trương lão gia tại sảnh phụ, nàng cùng tiểu Hồng đi tới đó, qua hai dãy nhà mới tới nơi. Từ bên ngoài cửa phòng khách, nàng nghe một giọng nói làm nàng không bao giờ quên. Khăn lụa bị nàng vày vò cho nhăn nhúm lại, tên khốn Tạ Kỳ hắn đang ở trong.
“ Ta không chấp nhận, Uyển Nhi đã đính ước với ta từ nhỏ, mọi thứ sao lại như vậy. Lâm bá phụ, bá phụ không thể thất hứa với nhà ta được”
“Bá phụ biết con khó chấp nhận, nhưng nay Uyển Nhi đã bị nam nhân khác ôm, thanh danh đã mất sạch, mà vị công tử kia cũng đồng ý muốn lấy nữ nhi nhà ta”
Trương lão gia chỉ còn biết ngậm ngùi nói cho Tạ gia thông cảm, mối hôn sự này đành chấm dứt vậy, Tạ An Thái nhìn nhi tử nóng giận mất kiểm soát, ông ta không khỏi nhíu mi khẽ nạt.
“Con thôi đi, sự việc đã thành ra như vậy, còn còn ép người ta làm gì. Lâm đại ca, đệ thấy như vậy cũng được, giờ thanh danh cô nương quan trọng hơn tất cả”
“Đa tạ đệ đệ đã thấu hiểu”
Tạ Kỳ không thể tin nổi nhìn phụ thân hắn, hắn đứng bật dậy lao ra khỏi phòng, Uyển Nhi vốn sẽ là thê tử của hắn, sao chỉ trong có một ngày mà cả hai đã không thể.
Tất cả là do tên Tề Vũ Huyền mà ra, nếu hắn không cứu nàng ấy lên thì đã không xảy ra cơ sự này, Tạ Kỳ đ.ấ.m mạnh tay vào cây cột, trên thân cột hằn lên vết nắm đấm.
Nguyệt Cầm nhìn thấy không khỏi cười thầm, nàng nhanh chóng ra hiệu cho tiểu Hồng bê bát trà nóng đi hướng ngược lại phía hắn, Tạ Kỳ vẫn đang tức giận không hề hay biết có người đi ngược lại.
“Ôí nô tì lỡ tay, xin công tử tha tội”
Hắn nhìn nha hoàn quỳ rạp dưới đất, không thèm để ý đến nàng ta, nhà hoàn vội ngẩng đầu rụt rè nói.
“Công tử hãy đi thay y phục, vết trà này đã loang ra rồi, để nô tỳ báo với Chu phu nhân một tiếng”
“Không cần, ngươi dẫn ta đi đến phòng thay là được”
“Nô tì xin vâng, mời công tử theo nô tì”
Tạ Kỳ không mở thêm lời, nhìn vệt trà bẩn trên vạt áo cũng đi theo nha hoàn, đến một căn phòng khá sát hồ sen, hắn không khỏi ngẩn ngơ nhìn hồ nước.
Chỗ này cách không xa chỗ Uyển Nhi bị đuối, nếu hắn có mặt tại đó thì đã không có chuyện này rồi, cũng tại hắn muốn làm thân với những vị quan khác, hắn thật muốn g.i.ế.c c.h.ế.t tên Huyền Vũ đó.
“Công tử mời vào, nô tỳ đi sai người đem đồ tới ngay, công tử hãy ngồi đợi”
Hắn gật đầu đi vào phòng, trong phòng đốt hương ngào ngạt, có chiếc giường lớn rồi còn có cả rèm lụa mỏng manh, hắn thấy cổ họng hơi khô nên cầm ly trà ở bàn lên uống sạch.
Tạ Kỳ nhận ra không phải trà mà là rượu, hắn liền cầm cả bình lên uống cạn. Đây đúng là thứ hắn cần lúc này, hắn ngồi xuống bàn, thấy còn một bình nữa, hắn từ từ rót thêm ra uống.
Ở một dãy hành lang khác, Cao Đạm Nhã đang cảm thấy toàn thân bức bối, người khó chịu không thôi, nàng ta cần một nam nhân để giải khuây một chút. Nàng ta kéo tay một nha hoàn gần đó thầm thì to nhỏ với nha hoàn, tiểu nha hoàn hiểu ý chủ tử liền ra sân sau của phủ.
Tại sân sau của phủ bá tước, A Tiêu đang đứng sẵn tại đó để đợi thời cơ, lúc này tiểu nha hoàn kia tới thấy hắn liền vội chạy đến nói.
“Cô nương nhà ta muốn ngươi về phòng gấp, nhờ ngươi bê giúp chiếc tủ đồ”
“Được, vậy nhờ ngươi dẫn đường”
A Tiêu tuân lệnh ngay cũng khiến nha hoàn kia có chút ngạc nhiên, mọi khi nha hoàn này thấy hắn lúc nào cũng tìm cách né tránh, sao hôm nay tên gia đinh này lại đồng ý nhanh vậy.
Gác Xép Của Tiếu Tiếu
Không nghĩ thêm, tiểu nha hoàn nhanh chóng đưa A Tiêu đến chỗ cô nương nhà nàng đã hẹn. Cao Đạm Nhã đã đứng chờ sẵn ở hòn non bộ, nàng ta thấy nơi đây thật kín đáo rất thích hợp để làm chuyện kia. Từ xa nàng ta đã thấy bóng dáng cao lớn của A Tiêu, thật sự lần này hắn đã chịu nàng ta rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tai-sinh-lai-ta-quyet-xoi-tai-han/chuong-6.html.]
A Tiêu nhìn nữ nhân trước mắt, hắn rùng mình một cái, nữ nhân này như lang sói, nhìn thấy nam nhân là muốn ăn tươi nuốt sống, hắn trấn tĩnh lại, chưa gì Đạm Nhã bổ nhào vào người hắn.
“Kìa cô nương, ở đây e rằng không tiện, nhỡ có người phát hiện ra thì”
“Vậy ngươi muốn ở đâu?”
“Chẳng phải cô nương có gian phòng đặc biệt sao, chúng ta tới đó đi”
Đạm Nhã suy nghĩ một lát, dù sao nếu hôm nay bị phát hiện cũng không hay lắm, nàng ta thấy cũng hợp lý dù sao hôm nay là tiệc chọn phu quân cho nàng ta mà.
“Vậy mau đi thôi”
Nàng ta nhanh chân lôi kéo A Tiêu đi đến căn phòng, đến gần cửa phòng A Tiêu đột nhiên nói, hắn muốn lấy thêm vài món đồ chơi cho nàng ta, nàng ta hiểu ý hắn cười duyên để hắn đi lấy, còn bản thân thì vào phòng chờ sẵn.
Lúc này trong phòng, Tạ Kỳ say xỉn lại thêm kích thích hương mê dược, hắn ngẩng mặt lên nhìn người bước vào, bóng dáng thướt tha đó chẳng phải Uyển Nhi của hắn hay sao.
Tạ Kỳ như có thêm sức mạnh lao đến, đè vật người trước mắt ra hôn ngấu nghiến. Đạm Nhã bị đè xuống bất ngờ không khỏi hưng phấn, đây chẳng phải là công tử nhà họ Tạ hay sao. Hắn ta cũng rất tuấn lãng chỉ là gia thế hơi thấp, nhưng nàng ta đang trong cơn hứng tình, sao còn nghĩ nhiều vậy.
A Tiêu bên ngoài nghe ngóng, biết sự đã thành hắn vội vàng chạy đi tìm Nguyệt Cầm cô nương để thông báo. Nguyệt Cầm đang ở sảnh chính để xem ca kĩ trình diễn, pháo hoa đốt rập trời, đúng là đại tiệc có khác.
Tiểu Hồng từ phía góc hành lang đi đến ghé vào tai nàng nói nhỏ, nàng khẽ gật đầu, quay qua phía mẫu thân khẽ thì thầm.
“Mẫu thân, nhi nữ xin đi nhà xí một lát”
“Mau đi nhanh về nhanh”
Thấy mẫu thân đã đồng ý, nàng đứng lên đi ra chỗ hành lang, cố tình đi hướng ngược về phía bàn nam nhân, nàng thấy thời cơ đã đến cất tiếng chào hỏi Tạ lão gia.
“Nữ nhi Trương Nguyệt Cầm thỉnh an Tạ bá phụ”
“Mau đứng lên, nữ nhi nhà Trương đại nhân đã lớn thế này rồi sao”
“Dạ, chẳng hay bá phụ cho con hỏi, Kỳ đại ca đâu rồi, con muốn hỏi thăm huynh ấy”
“Quái lạ thật, ta cũng không rõ nó đi đâu”
Đúng lúc này, A Tiêu chạy ra hô lớn, khiến mọi người trên bàn chú ý.
“Không xong rồi phu nhân, đại cô nương bị người ta ức hiếp”
Bá tước phu nhân đứng vụt dậy, ánh mắt bà ta sắc bén tức giận không thôi, là kẻ nào dám chứ.
“Ngươi mau dẫn ta đi, ta xem là kẻ nào”
Thế là một đàn một đống đòi kéo nhau đến nơi, nhưng để đề phòng, bà ta chỉ cho một vài người có danh tiếng theo cùng, có Tạ An Thái cũng cùng đi theo, Nguyệt Cầm hài lòng lui về phía đám nữ nhân.
Đi được đến gần ngõ hành lang, bà ta nhận thấy địa điểm là gian phòng kia thì quay đầu không kịp, bên trong phòng vang lên những âm thanh ái muội.
Tạ An Thái nghe giọng nam nhân bên trong, nghe rất quen, rất giống nhi tử của ông ta, chẳng lẽ là. Ông ta sợ hãi không thôi, vội chạy lên mở cửa xông vào, hình ảnh đập vào mắt đám người là một nam một nữ đang trần truồng dính vào nhau.
Tạ Kỳ đang nằm đè lên Đạm Nhã, cả hai thở gấp không thôi, trong phòng hương thơm lan tỏa, quần áo vất vương vãi dưới đất, bình rượu trên bàn có mấy chai đã rỗng.
Ai nhìn cảnh này mà không nóng mắt, mấy vị đại nhân đi theo cũng biết là có gì bên trong, cả đám biết ý tản dần ra, chỉ còn có Tạ An Thái và Chu phu nhân.
Tạ An Thái nhanh tay khép cửa vào, nhưng không kịp bên ngoài một vài người đã nhận ra nhi tử của hắn, xong rồi lần này thì nhà hắn xong rồi.
“Mau cho người vào tách bọn chúng ra, mau lên”
Chu bá tước phu nhân nóng giận không thôi, phất tay áo về sảnh phụ, bà ta tính chọn Dục Tông làm phu quân của nữ nhi, ai dè lại nhảy ra tên Tạ Kỳ này, hỏng hết việc của bà ta.