Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta qua đời vào đêm đại hôn của huynh trưởng - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-11-25 12:31:16
Lượt xem: 557

Nàng ta không biết xấu hổ bò lên giường của ta, làm sao còn có thể yên tâm thoải mái gọi ra hai chữ ‘ca ca’ nữa chứ.

 

Ta hất tay nàng ta ra: “Cút ngay!”

 

Ta chạy đến Tạ phủ, dường như Tạ Hoài Xuyên đã sớm dự liệu ta sẽ xuất hiện nên chặn đường đi của ta.

 

“Cố Đường Oản đâu?”

 

Tạ Hoài Xuyên tức giận, đ.ấ.m một quyền về phía ta: “Ngươi có mặt mũi nào gặp nàng ấy nữa chứ?”

 

Ta không tránh được, lập tức ngã xuống đất.

 

Tạ Hoài Xuyên không có ý định buông tha ta, cưỡi trên người cho ta thêm mấy quyền nữa.

 

Ta nổi điên vật ngược lại, túm lấy cổ áo y chất vấn: “Ta hỏi ngươi Cố Đường Oản đâu!”

 

“Nàng đã c.h.ế.t rồi.”

 

Tạ Hoài Xuyên đẩy ta xuống, lạnh lùng nói cho ta biết sự thật.

 

Ta không thể tin được nhưng từng chi tiết nhỏ như thủy triều nhấn chìm ta xuống vực sâu.

 

“Không, ngươi nói bậy! Mau bảo nàng ra đây gặp ta ngay!”

 

Ta muốn tận mắt nhìn Cố Đường Oản.

 

Tạ Hoài Xuyên lại liều c.h.ế.t giữ chặt ta.

 

“Nguyện vọng cuối cùng của Cố Đường Oản chính là không bao giờ gặp lại ngươi nữa.”

 

Ta ngơ ngẩn: “Ngươi nói cái gì?”

 

Tạ Hoài Xuyên lạnh lùng lặp lại lời vừa rồi.

 

“Cố Hành, bây giờ ngươi giả bộ như vậy cho ai xem?”

 

“Lúc nàng sắp chết, ngươi ném nàng xuống cống thối, ngươi còn xứng làm ca ca của nàng hay không?”

 

“Việc nàng hối hận nhất chính là trở lại phủ tướng quân, nhận các người làm thân nhân, các người không tin nàng thì tại sao lại đón nàng trở về?”

 

“Nàng chịu cực khổ đều là do các người cho, ngươi có tư cách gì tới gặp nàng nữa!”

 

Thân hình ta khẽ khuỵu xuống, một ngụm m.á.u tươi phun trên mặt đất, ngã xuống đất.

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-qua-doi-vao-dem-dai-hon-cua-huynh-truong/chuong-12.html.]

Đại hôn của ta trở thành chuyện cười ở kinh thành, Cố An Dao bị ta nhốt ở trong phủ, không có mệnh lệnh của ta thì không thể ra khỏi phòng.

 

Sau khi Cố Đường Oản qua đời, ta luôn nằm mơ.

 

Mơ thấy nàng vào phủ được hai tháng, nàng rơi xuống cây vì bắt chim non.

 

Mơ thấy nàng nhảy xuống hồ bắt cá, trộm nướng ăn.

 

Mơ thấy ta còn chưa tỉnh ngủ, nàng đã kéo ta đi cưỡi ngựa, dịu dàng gọi ta là ‘ca ca’.

 

Trong mộng nàng có cuộc sống rất tươi đẹp giống như con chim nhỏ vô ưu vô lo, khiến cả phủ tướng quân tràn ngập tiếng cười vui vẻ.

 

Kỳ thật, lúc nàng mới vào phủ không phải như vậy.

 

Khi đó phụ thân phụ trách vụ án của dưỡng phụ Cố Đường Oản, dưỡng phụ của nàng ngộ sát một binh lính.

 

Nguyên nhân là do tên binh lính kia cường đoạt dân nữ, dưỡng phụ của nàng muốn làm việc trượng nghĩa nên mới ra tay, không may khiến hắn ta mất mạng. Theo luật lệ, g.i.ế.c người đền mạng, phải c.h.é.m đầu.

 

Cố Đường Oản chỉ thấy vô cùng oan ức, ghi hận phụ thân ta, cả người giống như con nhím, đ.â.m phụ thân một đao, may mà không làm ông bị thương quá nặng.

 

Tội danh g.i.ế.c phụ thân rất lớn, ngay cả Hoàng Thượng cũng kinh động.

 

Hoàng Thượng hạ chỉ muốn phạt nặng Cố Đường Oản, cuối cùng phụ thân dùng hổ phù đổi lấy sự bình an cho nàng.

 

Mẫu thân cũng suýt mất mạng vì nàng.

 

Cho nên ta không thích nàng, cảm thấy nàng không bằng Cố An Dao dịu dàng.

 

Về sau, không biết vì sao Cố Đường Oản dần dần mở rộng lòng mình, bắt đầu tiếp nhận phụ mẫu, cuộc sống dần trở nên hài hòa.

 

Ta cũng bất tri bất giác bị nàng hấp dẫn.

 

Lần đầu tiên nàng làm tổn thương Cố An Dao.

 

Ta nghĩ Cố Đường Oản không hề cố ý, chỉ là chúng ta xem nhẹ nàng mà thôi.

 

Ta muốn đối xử tốt với nàng gấp bội.

 

Lúc này ta mới phát hiện ánh mắt Tạ Hoài Xuyên nhìn Cố Đường Oản đã thay đổi.

 

Ta có chút luống cuống, Tạ Hoài Xuyên và Cố An Dao đã đính hôn từ thuở nhỏ.

 

Sao y có thể ruồng bỏ Cố An Dao được?

 

Dường như Cố An Dao đã phát hiện ra yếu điểm, lôi kéo cánh tay ta hỏi chuyện: “Ca ca, không phải huynh nói cho dù Đường Oản tỷ tỷ trở về thì huynh vẫn thích muội nhất sao?”

 

Loading...