Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta qua đời vào đêm đại hôn của huynh trưởng - Chương 04

Cập nhật lúc: 2024-11-25 12:26:34
Lượt xem: 386

Ta không muốn tranh luận, khàn giọng nói: “Bây giờ ta đang nhận báo ứng đó, hẳn là các người đều hài lòng rồi.”

 

“Tuy ta không biết tại sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này nhưng dù sao ta cũng phải đa tạ ngươi đã cứu ta một mạng. Còn bây giờ, ta phải đi thôi.”

 

Trong nháy mắt khi ta đứng dậy, Tạ Hoài Xuyên nặng nề đè ta xuống, tấm lưng đập xuống thành giường khiến ta đau đớn vô cùng.

 

Tạ Hoài Xuyên không ngờ ta sẽ yếu như vậy, thoáng buông lỏng lực đạo trên tay: “Ngươi đã bị Cố Hành ruồng bỏ rồi, ngươi còn có thể đi đâu nữa?”

 

Phải, ta không có nơi nào để đi.

 

Nhưng ta biết Tạ phủ tuyệt đối không phải là nơi ta về.

 

“Trời đất bao la, sẽ có chỗ dung thân, không làm phiền tiểu công tử quan tâm.”

 

Tạ Hoài Xuyên nắm chặt nắm đấm, đầu ngón tay dùng sức quá lớn mà trở nên trắng bệch, một cỗ khí tức bi thương phẫn nộ lập tức tỏa ra từ trên người y.

 

Y nắm chặt bả vai ta, giận dữ rống lên: “Cố Đường Oản! Ngươi có biết là ngươi sắp c.h.ế.t rồi hay không!”

 

Sao ta lại không biết chứ.

 

Hơn một tháng trước, ta đột nhiên chảy m.á.u mũi, lúc tìm đại phu khám bệnh mới biết được căn bệnh kia đã ăn sâu vào lục phủ ngũ tạng, không sống được bao lâu nữa.

 

Đại phu báo ta chỉ còn sống được năm tháng nữa thôi.

 

Bảo ta trở về thương lượng chuyện hậu sự cùng người nhà.

 

Ta không muốn Cố Hành biết vì phụ mẫu đã chết.

 

Nếu như ta cũng chết, hắn sẽ lẻ loi trên cõi đời này.

 

Ta thà rằng hắn sẽ hận ta suốt đời còn hơn là việc hắn biết ta sắp chết.

 

Có lẽ đây chỉ là nguyện vọng của ta, có Cố An Dao ở bên cạnh thì hắn sẽ không cô độc.

 

Tạ Hoài Xuyên nhìn ta không có bất kỳ biểu tình d.a.o động nào, đồng tử co rụt lại, lảo đảo lùi về phía sau một bước.

 

“Ngươi đã sớm biết ư?”

 

“Bởi vì việc này mà ngươi mới không muốn thành thân cùng ta sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-qua-doi-vao-dem-dai-hon-cua-huynh-truong/chuong-04.html.]

 

Theo bản năng, ta muốn tùy tiện tìm một cái cớ giải thích qua loa.

 

Nhưng lời nói đến bên miệng, ta đột nhiên không muốn che giấu nữa.

 

Mấy năm nay, ta ép buộc bản thân nhận hết sai lầm về mình, đã quá mệt mỏi rồi.

 

“Không hẳn, người ngươi thích vẫn luôn là An Dao, ta không muốn làm tiểu nhân chia rẽ tình cảm của hai người.”

 

Dường như Tạ Hoài Xuyên nghe được chuyện gì vô cùng nực cười, cười nhạo thành tiếng: “Đây có thể coi là lời nói thật lòng của người sắp c.h.ế.t không?”

 

Ta rũ mắt xuống, đè nén nỗi thống khổ trong lòng.

 

Đúng là tự rước lấy nhục, ta đã sớm biết cho dù ta có nói cái gì thì bọn họ cũng sẽ không tin.

 

Cuối cùng vẫn không nhịn được muốn phản kháng lần cuối.

 

“Tạ tiểu công tử, ta đã trả lời câu hỏi của ngươi rồi, có thể thả ta rời đi được chưa?”

 

Tạ Hoài Xuyên thu hồi nụ cười, giọng nói lạnh lùng: “Không thể.”

 

“Ngoài miệng ngươi nói không muốn phá hỏng tình cảm giữa ta và An Dao nhưng ai biết được sau khi ngươi rời đi, liệu ngươi có giở trò xấu gì với nàng hay không. Thế nên ta phải canh chừng ngươi thật kỹ!”

 

Ta nghiêng mắt chậm rãi nhìn về phía Tạ Hoài Xuyên, đột nhiên cảm thấy mình không thể nhìn thấu người trước mặt.

 

Rõ ràng chỉ cần ta tránh xa Cố An Dao thì ta sẽ không quấy rầy hôn sự của y và An Dao.

 

Vậy mà y nhất định phải trói ta ở bên cạnh.

 

Thôi bỏ đi, dù sao cũng là cái chết.

 

Nếu Tạ Hoài Xuyên nguyện ý nhặt xác cho ta, dù sao cũng tốt hơn là c.h.ế.t đường c.h.ế.t chợ dọa sợ người khác.

 

Thật ra ta còn có tâm tư riêng.

 

Ta ái mộ Tạ Hoài Xuyên, vì không biết kỳ hạn cuối cùng là ngày nào nên ta mới nảy sinh lòng tham lam, muốn ở gần y hơn một chút.

 

Thấy ta không phản đối gì, dường như Tạ Hoài Xuyên còn thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Cố Hành có biết chuyện này không?”

 

Loading...