Sự trả thù của con dâu - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-10-16 16:28:33
Lượt xem: 33
Cha m-ẹ tôi mất sớm, nhà m-ẹ đẻ bên kia chỉ có mấy thân thích, Chu Nguyệt chính là một trong số họ.
Chị ấy là người thân duy nhất quan tâm tới tôi.
Sau khi tôi lấy Chu Phong, cũng chỉ có chị thường xuyên hỏi thăm tôi có sống tốt không.
Mỗi lần tôi đều nói tốt, nhưng thực tế đều lặng lẽ rơi lệ.
Mấy năm nay tôi quên mất không ít chuyện, nhưng còn nhớ rõ số điện thoại của chị ấy, không biết chị ấy có đổi số hay không.
Điện thoại kêu lên vài tiếng, có người nhấc máy.
“Ai vậy?” Chu nguyệt dường như còn đang ngủ, giọng nói có chút khàn khàn.
Tôi vừa vui sướng vừa khổ sở, vừa mở miệng đôi mắt liền đỏ.
“Chị họ, là em, Lục Thiến.”
“Ai cơ? Lục Thiến?”
Chị họ vô cùng vui mừng, chị ấy lập tức tỉnh táo, hỏi địa chỉ của tôi, rồi vội vã chạy tới.
Tôi ở sảnh khách sạn chờ chị.
Khi hai chúng tôi chạm mặt, cảm thấy có chút xa lạ, như chưa từng quen biết đối phương.
Nhưng chị ấy vẫn là không chút do dự ôm lấy tôi, dùng sức vỗ lưng tôi: “Lục Thiến, em chạy đi đâu? Chị đã tìm em rất nhiều năm!”
Chu Nguyệt vừa nói vừa khóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/su-tra-thu-cua-con-dau/chuong-10.html.]
Tôi cũng nhịn không được, rõ ràng tôi đã trở nên mạnh mẽ, vô tình, nhưng hiện tại chỉ muốn dựa vào vai Chu Nguyệt, giống khi còn nhỏ bị người khác bắt nạt, tôi đều sẽ tìm Chu Nguyệt khóc lóc kể lể.
Có đôi khi chị sẽ cõng tôi chạy, phía sau là một đám trẻ đang ném đá tôi – cha m-ẹ tôi mất sớm, hay bị những đứa trẻ khác bắt nạt.
Chúng tôi khóc một lúc lâu mới đi lên phòng khách sạn.
Chu Nguyệt nhìn thấy Uyển Uyển đang ngủ say.
Khi vừa thấy chị ấy chấn động: “Uyển Uyển như thế nào gầy nhỏ như vậy… Trên người còn có vết bầm tím…Con m-ẹ nó, cả nhà Chu Phong quả nhiên ngược đãi con bé!”
Chu Nguyệt nổi giận.
Chị ấy nói với tôi, từ sau khi tôi mất tích, cả nhà Chu Phong không còn lui tới nhà m-ẹ đẻ tôi, trách nhà m-ẹ đẻ tôi nuôi dưỡng ra loại con dâu làm mất mặt nhà họ.
Sau đó Chu Phong tái hôn, cùng nhà m-ẹ đẻ tôi cắt đứt liên hệ.
Chu nguyệt muốn đi thăm Uyển Uyển nhưng đều không có cơ hội, lần gặp mặt gần nhất là 3 năm trước đây.
“Thật đáng ch-ếc, một nhà s-ú-c sinh! Trách chị, chị thật sự không nghĩ tới Uyển Uyển đáng thương như.” Chu nguyệt tự trách không thôi.
Tôi không trách chị, cả nhà Chu Phong quyết tâm biến Uyển Uyển thành nô lệ mà hành hạ, chắc chắn sẽ không cho người nhà tôi tới thăm.
Tôi nói chị đừng tự trách.
Chị hít mũi, nghiến răng nghiến lợi: “Cần phải tố cáo bọn họ! Quả thực s-ú-c sinh, còn có cái loại Lâm Văn Hà văn, khẳng định cũng không ra gì, em mất tích không bao lâu cô liền cặp kè với Chu Phong.”
Lâm Văn Hà?
Trái tim tôi đột nhiên nhảy lên, cái tên này quá quen thuộc với tôi.