Sư Tôn Là Nghề Nghiệp Có Độ Rủi Ro Cao - C15
Cập nhật lúc: 2024-03-20 12:40:59
Lượt xem: 119
Aiss, ta đếch quan tâm nữa, dù thật hay giả thì điều quan trong nhất hiện tại là giúp Phong Dịch Tiêu khôi phục bình thường.
Vì để chăm sóc Phong Dịch Tiêu tốt hơn, Tạ đại phu quyết định chuyển đến đây, hai bọn ta cứ như vậy luân phiên nhau trông coi Phong Dịch Tiêu.
Không biết Tạ đại phu dùng thuốc gì, vảy trên người Phong Dịch Tiêu đã lan chậm lại. Tạ đại phu nói rằng khi thân thể Phong Dịch Tiêu hoàn toàn bị vảy bao phủ thì sẽ hóa hình thành rồng, hiện tại giảm tốc độ vảy lan ra là vì để cơ thể Phong Dịch Tiêu có thêm thời gian thích ứng, chuẩn bị cho có quá trình hóa hình.
Hai ngày nay, có vẻ như tốc độ vảy lan càng lúc càng nhanh, Tạ đại phu nói sớm nhất cũng phải qua hai ngày này mới có thể hóa hình. Lúc này, ta cùng y đang ngồi trước giường Phong Dịch Tiêu thảo luận, chỉ nghe hắn nhỏ giọng hỏi: “Sư tôn, hiện tại trông ta có phải xấu lắm không?”
Ta quay đầu quăng cho hắn một ánh mắt, trả lời: “Không xấu.”
“Sư tôn nói thật sao?”
Cha tiên sư bố nhà mày, thằng cờ hó này bộ bị khùng hay gì? Đến nước này lo mình sắp c.h.ế.t không lo, lại đi lo xem mình có xấu hay không. Sao từ trước tới nay ta không phát hiện hắn yêu cái đẹp đến thế nhỉ? Còn chưa kịp trả lời đã nghe Phong Dịch Tiêu nói tiếp: “Ta sợ sư tôn chê ta xấu mà ghét bỏ ta. Nếu sư tôn đã nói không xấu thì nhất định là không xấu.”
“…” Thì ta là sợ ta ghét bỏ, cái này cũng khó nói lắm! Ta vẫn trầm mặc không nói.
Phong Dịch Tiêu sau khi có được đáp án thì cũng không tiếp tục hỏi nữa, quay đầu im lặng.
Cứ như vậy, cuối cùng cũng đến ngày Phong Dịch Tiêu muốn hóa hình, Tạ đại phu đang ở trong phòng cùng Phong Dịch Tiêu, dặn dò những điều cần phải chú ý trong khi hóa hình, sau khi nói xong thì nhìn ta ra hiệu, tỏ ý muốn ta đến nói hai câu.
Hai má của Phong Dịch Tiêu lúc này đã bị bao phủ bởi lớp vảy, chỉ lộ ra một đôi mắt chưa hóa thú, ta suy nghĩ một hồi rồi nói: “Vi sư tin tưởng ngươi nhất định có thể thành công, cố lên!”
Lời vừa nói xong, ta liền quay mặt đi, bởi vì ta thật sự rất muốn sờ thử sừng rồng của Phong Dịch Tiêu, cũng không biết là cảm giác sẽ như nào.
Nhưng ta không thể sờ được, không thể để cho Phong Dịch Tiêu có thêm bất kì tâm tư nào nữa.
Sau khi ra ngoài, chỉ thấy Chưởng môn sư huynh đang dẫn theo một đám đệ tử thiết lập trận pháp xung quanh căn phòng.
Sau khi thăm hỏi, ta mới biết rằng đó là để ngăn chặn việc Phong Dịch Tiêu trong khi hóa hình sẽ phá hủy mọi thứ trong tông môn, mặt khác cũng vì ngăn chặn tin tức Phong Dịch Tiêu là hậu duệ Long tộc truyền ra ngoài.
“Làm phiền Chưởng môn sư huynh rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/su-ton-la-nghe-nghiep-co-do-rui-ro-cao/c15.html.]
“Không sao, Phong Dịch Tiêu ngoại trừ là Chân Long hậu duệ, thì nó còn là đệ tử của Diễn Thương Tông, cho nên việc bảo vệ hắn chẳng phải là điều bình thường sao. Vân Hoài, ngươi có muốn cùng với chúng ta bảo vệ trận pháp không?”
“Ừm”
Cứ như vậy, ta cnxg các sư huynh đệ ở bên ngoài trận hộ pháp, chỉ để lại Tạ đại phu ở bên trong đợi Phong Dịch Tiêu hóa hình xong liền lập tức kiểm tra tình hình.
Lúc hộ pháp ở bên ngoài, chỉ nhìn thấy một luồng ánh sáng vàng kim rực rỡ từ trong phòng chiếu ra, lát sau, một tiếng gầm phát ra rõ ràng, âm thanh không lớn, phỏng chừng là do trận pháp ngăn bớt lại.
Nhưng mà Phong Dịch Tiêu hiện tại chỉ là biến thành rồng mà thôi, chỉ có một lần nữa biến trở về hình người, lúc đó Phong Dịch Tiêu mới được xem là thật sự thành công.
Sau đó rất lâu, bên trong lại tỏa ra luồng ánh sáng màu vàng thứ hai, điều này chứng minh – Phong Dịch Tiêu thành công rồi!
Ta cùng các sư huynh đệ thu hồi trận pháp, mặc kệ sự mệt mỏi đang trải dài khắp thân thể, ta lao vọt vào phòng.
Chỉ thấy Phong Dịch Tiêu lặng lẽ nằm trên giường, từng mảng vảy trên người hiện cũng không còn nữa, quay trở lại bộ dạng bình thường.
Ta hỏi Tạ đại phu: “Đây là thành công rồi phải không?”
Tạ đại phu trả lời: “Phải, hiện tại chỉ cần chăm sóc thật tốt, sau đó sẽ không có gì đáng ngại”.
Vậy thì còn gì bằng, nhiệm vụ hoàn thành, ta muốn một lần nữa thực hiện kế hoạch du ngoạn của mình!
Ta vốn dĩ không thể đáp ứng mong muốn của Phong Dịch Tiêu, suy cho cùng thì hắn cũng là đồ đệ của ta; hiện tại biết được hắn là Chân Long hậu duệ, vậy ta lại càng không thể đáp ứng được.
Nếu ta nhớ không lầm, Long tộc hình như đều sẽ có hai cái ấy ấy…
Này cũng quá đáng sợ đi, thừa dịp Phong Dịch Tiêu đang ngủ ta vẫn là nên lập tức thu dọn đồ đạc rời đi ngay, ngày dài tháng rộng, đợi đến khi hắn đối với ta tâm lặng như nước không còn thích ta nữa, lúc đó ta xuất hiện cũng không muộn.
Vì thế, ta đến cả nghỉ ngơi cũng không thèm, lập tức tìm Chưởng môn sư huynh từ biệt.
Sợ tên tiểu tử Phong Dịch Tiêu ghi hận ta, ta còn cố ý để lại cho hắn một phong thư.
Cứ thế, ta bắt đầu cuộc sống du sơn ngoạn thủy của mình.