Sống lại thoát khỏi bố mẹ thiên vị chị gái - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-11-05 23:54:36
Lượt xem: 30
Tôi của khi đó sao có thể hiểu được những thứ có thể nhường được thế này vốn không thuộc về mình.
Suất đi học là như thế.
Mà hạng mục nghiên cứu khoa học cũng là như vậy.
Mà những thứ thuộc về tôi, cho dù tôi có nhường thế nào thì cũng vẫn là của tôi.
Ví dụ như thành tích của tôi đã thành tri thức khắc vào trong não tôi rồi.
Tôi giương mắt lên, nhìn thẳng vào đôi mắt ba mẹ, bình tĩnh đáp:
"Vâng, con nhường."
Mẹ tôi ngạc nhiên ra mặt, vì hoàn toàn không ngờ tôi lại nghe lời như thế.
Ba thì thở phào một hơi như trút được gánh nặng.
"Niệm Niệm, con hiểu chuyện như vậy, ba mẹ đều cảm thấy rất vui mừng."
Sau đó ba tặng một phần quà cho tôi.
Chính là mô hình Lego mà tôi luôn muốn có được.
Một bộ chiến hạm trọn vẹn.
Ghép lại xong là có thể chiếm đầy phòng tôi rồi.
Mà kiếp trước.
Bộ mô hình này ở trong phòng của chị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/song-lai-thoat-khoi-bo-me-thien-vi-chi-gai/chuong-2.html.]
Tôi tiến hành tuần tự từng bước.
Đi học về học.
Nhai đi nhai lại những kiến thức mà tôi đã thuộc nằm làu.
Lúc nào quá mệt, tôi sẽ nằm bò ra sàn lắp ghép mô hình Lego.
Tôi thường hay cầm viên bi nhỏ nghiên cứu cả một tuần.
Cuối cùng.
Nửa năm sau.
Tôi lắp ghép thành công bộ chiến hạm này.
Chỉ là tôi còn chưa kịp thưởng thức mấy thì đã bị chị tôi đập tan tành.
Chị ta phát hiện trong phòng tôi có bộ mô hình Lego thành phẩm, bèn mời bạn bè tới nhà chơi.
Vì để triển lãm cho bạn bè xem, chị ta cố ôm mô hình vốn đồ sộ to lớn này tới phòng khách bằng cái cơ thể ốm yếu đó.
Kết quả chị ta đ-á-nh rơi mô hình xuống đất, làm nó tan vỡ khắp nơi.
Chính trán của chị ta cũng bị ngã làm rách da.
Chị ta rơi nước mắt nói lời xin lỗi tôi.
Còn bảo chắc chắn sẽ khôi phục nguyên trạng lại cho tôi.
Tôi gật đầu đáp:
"Vâng."