Soi Gương Không Bóng - 19
Cập nhật lúc: 2024-06-01 22:09:46
Lượt xem: 160
Một chiếc áo dài
Mảnh da vừa trồi lên khỏi mặt nước thì một chiếc áo dài theo sau phủ lên nó, hoàn toàn không thấy mặt mũi đâu cả, chỉ có mớ tóc đen dài phủ xuống. Sương trân trối nhìn cái thứ kia, tuy rằng không còn xa lạ nữa nhưng bây giờ nó đang sợ hãi. Bàn tay muốn giữ mảnh gương của Sương khựng lại, nội tâm nó đang giằng xé.
Phía dưới nước vẫn chưa có động tĩnh gì, cha mẹ nó vẫn không biết đang ở đâu. Mảnh da kia uốn éo bay khỏi mặt nước thì một âm thanh từ sâu dưới đáy vang lên:
-Nếu mày dám ngăn cản, ta sẽ để cha mẹ mày ở dưới đáy ao mãi mãi.
Ông trưởng thôn giờ phút này đột nhiên sặc sụa dữ dội, ông đang lấy hai tay cào cấu cái cổ mình. Dường như ông đang bị một thứ gì đó vô hình bóp cổ ngạt thở mà những người xung quanh không ai dám đến gần. Bà Lý như muốn khóc ra máu, bà khàn khàn giọng nhìn ra ao nước mà hét lên:
-Mạng của tôi đây hãy lấy đi, xin đừng làm hại con của tôi.
Đoán chừng bà Lý chỉ nói như vậy thôi chứ bà không hề nhìn thấy gì cả. Mảnh da ngoài ao như đang đổi hướng, Sương vội chạy tới dang tay cản ngay trước mặt bà Lý, chăm chăm nhìn ra ngoài ao nói:
-Không được g.i.ế.c bà ấy, bà không thể g.i.ế.c bà ấy. Nếu không tôi sẽ không làm việc cho bà.
Ngay lúc này những người có mặt ở đây đều tập trung nhìn về phía ao đang im lặng và trống trơn không có bất cứ thứ gì. Họ cho rằng Sương có thể nhìn thấy quỷ. Chắc chắn Sương không phải là người nữa, hay ít ra đôi mắt của Sương không bình thường.
Con người rất lạ, họ thường cho rằng những người có thể nhìn thấy những thứ không thuộc về trần gian đều là những người đáng sợ. Họ không hề quan tâm tới những người đó đang cố giúp, cố cứu mạng bọn họ. Họ sợ hãi, định kiến hay là dã tâm?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/soi-guong-khong-bong/19.html.]
-Mày không g.i.ế.c chúng, chúng sẽ g.i.ế.c mày. Làm người có gì tốt chứ, chi bằng cứ theo ta làm quỷ đi.
Giọng nói dưới đáy lại vang lên, tuy rằng bộ da kia không có mặt mũi gì nhưng Sương lại cảm thấy dường như nó đang nhìn thấu tận tim gan mình.
-Sợ rồi sao? Mày luyến tiếc làm người đến thế à. Tốt lắm, vậy ta sẽ để cho mày thế nào là lòng người.
Mảnh da từ từ lặn xuống nước không để lại một chút gợn sóng. Mảnh gương vỡ đặt ngay yết hầu ông trưởng thôn giờ đây cũng đã biến mất, chỉ còn lại bà Lý thần hồn điên đảo. Hoài và Nhàn vẫn không thấy bóng dáng đâu, Sương ngồi thụp xuống mép ao dõi mắt xuống tìm kiếm trong vô vọng. Nó hối hận, hối hận vì đã cứu lấy những người xa lạ mà bỏ mặc cha mẹ nó, nhưng nó cũng cảm thấy đúng đắn vì đã cứu được người khác.
Ở cái thôn nghèo này cơm không đủ ăn, không có con chữ. Nhưng cha nó đã dạy nó biết được một điều rằng làm người nhất định phải hiền lành. Và một đứa trẻ mười tuổi như nó đã vâng lời và làm theo, thế nhưng không phải cứ hiền lành với người khác là sẽ được đền đáp.
Chợt, một bàn tay nắm lấy tóc Sương giật ngược lại. Sương bị kéo tóc bật ngửa về sau, trong cái nhìn ngược của nó, ánh mắt của người túm tóc nó mới thật sự giống như ác quỷ. Là ông trưởng thôn đã nắm tóc nó, ông ta nắm một cách hung bạo và tàn nhẫn, không nương tay với một đứa trẻ.
-Trưởng thôn, ông muốn làm gì thế?
Thấy ông trưởng thôn mặt mày đầy sát khí, những người xung quanh hoảng hốt hỏi. Ông trưởng thôn rút con d.a.o thái từ trong lưng quần ra giơ lên cao làm Sương giật mình, nó không nói nên lời cũng không giãy giụa được. Một người đàn ông lao tới túm lấy cái dao, ông trưởng thôn trừng mắt nhìn sang kẻ đó rồi nói:
-Nó là thứ có thể nhìn thấy quỷ, chắc chắn là nó cùng một giuộc với con quỷ kia. Là nó, là nó đã hại c.h.ế.t dân thôn, là nó đã hại c.h.ế.t vợ con tôi. Bây giờ tôi phải móc mắt nó, móc đôi mắt có thể nhìn thấy con quỷ này. Nếu anh còn cản tôi, thì sau này nó và con quỷ kia sẽ g.i.ế.c sạch cái thôn này mất.
Sau khi nghe câu nói này của ông trưởng thôn, người đàn ông kia đã khựng tay lại. Nỗi sợ hãi quá lớn, đến nỗi che mờ đi sự thương xót cuối cùng dành cho Sương. Ông trưởng thôn thấy thế nhanh chóng hất tay người đàn ông kia ra. Ngay lúc này, Sương nhớ tới câu nói vang vọng từ dưới đáy sông của người phụ nữ kia.
Lòng người! Lòng người còn đáng sợ hơn cả ma quỷ!
Sương thấy ông trưởng thôn chầm chậm đ.â.m con d.a.o vào ngay con mắt nó. Nhưng mũi d.a.o vừa chạm tới thì ông ta đã lảo đảo, bà Lý đang ở dưới đất nắm chân ông ta...