Sau Khi Trọng Sinh Thành Thân Với Oan Gia - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-07-13 19:26:19
Lượt xem: 6,918
21.
Kinh thành truyền đến tin tức, phủ tướng quân đã bị cấm quân kiểm soát, ngay cả phụ mẫu ta cũng bị giám sát.
Thẩm Nhược Trà giờ đã trở thành tiểu thiếp trong phủ vương gia, chạy đến trước cổng Lý phủ, cố ý nói những lời mỉa mai.
"Ôi chao, nữ nhi mới gả đi một năm đã phải thủ tiết rồi."
"Phủ tướng quân phản quốc, Trình Cẩn Ngọc sống c.h.ế.t không rõ, chẳng lẽ là do Lý Hàn Nguyệt mang mệnh khắc phu? Hahaha."
"Ai da! Không chịu làm Tam vương phi cho tốt, lại đi gả cho một tiểu tướng quân, giờ thì hay rồi!"
Kết quả là ngày hôm đó, trong lúc Thẩm Nhược Trà trên đường về vương phủ, bị người ta tóm vào bao tải kéo vào hẻm nhỏ đánh cho một trận, ngày hôm sau đã biết điều hơn.
Bên phía chúng ta, Trình Cẩn Ngọc và phụ thân hắn cuối cùng đã tóm được gián điệp mà Triệu Khanh cài vào quân doanh, công khai c.h.é.m đầu để cổ vũ sĩ khí.
Suốt ba tháng liền, Trình Cẩn Ngọc cùng các đại tướng dưới trướng đã đại phá quân An Quốc trong nhiều trận chiến, khiến An Quốc tan tác, buộc phải phái người đến nghị hòa.
Cuộc chiến kéo dài nửa năm, cuối cùng cũng hạ màn.
Tin chiến thắng truyền về kinh thành, Triệu Khanh tức giận đến mức đập vỡ chén trà.
"Sao có thể như vậy! Người An Quốc vô dụng như thế, ngay cả Trình Cẩn Ngọc cũng không g.i.ế.c nổi! Còn các ngươi, ta bảo các ngươi đi tìm Lý Hàn Nguyệt, Lý Hàn Nguyệt đâu! Nàng đâu rồi!"
Mấy tên thị vệ run rẩy quỳ dưới đất, cầu xin Triệu Khanh tha mạng.
Nhưng, Triệu Khanh dù có thế nào, cũng không đắc ý được bao lâu.
Bởi vì Trình Cẩn Ngọc và phụ thân đã trở về kinh, đưa lên từng bằng chứng tố cáo Triệu Khanh thông đồng bán nước.
22.
Hoàng đế giận dữ, hạ lệnh giáng chức Triệu Khanh thành thường dân.
Các triều thần thì quỳ dài không dậy, kiên quyết đòi hoàng đế phải xử trảm Triệu Khanh.
“Vì Triệu Khanh tiết lộ cơ mật quân sự của nước ta cho An Quốc, dẫn đến chiến tranh bùng nổ, dân chúng ly tán, người tị nạn ngày càng nhiều, biên cương thậm chí còn bùng phát dịch bệnh! Bệ hạ, ngài xem, bao nhiêu tướng sĩ đã c.h.ế.t ở biên cương? Bao nhiêu gia đình tan nát? Chẳng lẽ một câu nhẹ nhàng giáng làm thường dân có thể đổi lại mạng sống của họ sao?”
“Mạng sống của người dân thường rẻ rúng như thế sao?”
Dân chúng phẫn nộ chửi rủa kẻ bán nước, triều thần liên tục dâng tấu, thỉnh cầu hoàng đế hạ lệnh xử trảm Triệu Khanh.
Hoàng đế bất đắc dĩ, dù có đau lòng đứa con này đến đâu cũng không thể làm trái lòng dân.
Vì vậy, vào một ngày nắng ấm, Trình Cẩn Ngọc đích thân làm quan giám trảm, trước mặt hàng vạn dân chúng, xử trảm Triệu Khanh.
Triệu Khanh trước khi c.h.ế.t vẫn cứng miệng.
“Hahaha! Chết thì chết, bổn vương có thể tái sinh!”
“Trình Cẩn Ngọc, đợi lão tử tái sinh trở lại, việc đầu tiên ta làm sẽ là g.i.ế.c ngươi và Lý Hàn Nguyệt, hahaha…”
Tái sinh ư? Điều đó tuyệt đối không thể xảy ra.
Cơ hội chỉ có một lần, hắn đã không biết trân trọng, trách ai bây giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/sau-khi-trong-sinh-thanh-than-voi-oan-gia/chuong-8.html.]
23.
Triệu Khanh bị xử trảm, kết cục của Thẩm Nhược Trà - tiểu thiếp của hắn, cũng chẳng tốt đẹp gì.
Nàng ta bị ép làm quân kỹ, bị đưa đi biên cương trên chiếc xe tù.
Trước khi đi, ta còn đến gặp nàng ta.
Nàng ta quỳ trong xe, bị dân chúng xung quanh ném rau thối, trứng thối vào người, nàng ta lâm vào tình cảnh nhục nhã, khóc lóc không ngừng.
Thấy ta, mắt nàng ta sáng lên, liên tục gọi tên ta: “Hàn Nguyệt, cứu ta với, ngươi mau bảo Trình Cẩn Ngọc cứu ta! Hu hu… Ta nguyện vào Trình phủ làm thiếp, làm nha hoàn, làm gì cũng được, ngươi mau bảo hắn cứu ta với!”
Ta tựa trong lòng Trình Cẩn Ngọc, vẫn im lặng không nói gì.
Nàng ta không phải thích Tam vương gia sao? Vậy thì hãy tận hưởng tất cả những gì Tam vương gia mang lại cho nàng ta đi.
24.
Trọng sinh lại một lần, hiển nhiên ta mới là người chiến thắng.
Đêm ấy, Trình Cẩn Ngọc ôm lấy eo ta, quắn lấy ta hết lần này đến lần khác.
“Nói lại một lần nữa!”
“Á… thích chàng…”
“Ừm, thích ai?”
“Thích… thích phu quân.”
Quả không hổ là thân thể đã luyện võ mười mấy năm, thật mạnh mẽ.
Trong chuyện này, Trình Cẩn Ngọc quả thực vô cùng mạnh mẽ.
Chỉ là, đã thành hôn hai năm, ta vẫn chưa mang thai.
Vì vậy, ta rất khổ não, bắt đầu nghi ngờ liệu có phải thân thể Trình Cẩn Ngọc có vấn đề, hoặc là thân thể ta có vấn đề?
Ta lén xuất phủ đi tìm đại phu kiểm tra, đại phu nói, thân thể ta không có gì bất thường.
Vậy… vậy tức là Trình Cẩn Ngọc không ổn.
Vì nghĩ đến lòng tự trọng của chàng, ta vẫn giả vờ như không biết gì.
Chỉ là từ một ngày nào đó, Trình Cẩn Ngọc dường như… trở nên có chút trưởng thành hơn, trên người chàng thêm vài phần khí chất của nam tử thành niên.
Thái độ ấy, thật giống với dáng vẻ kiên quyết của chàng khi xông vào Tam vương phủ ở kiếp trước.
Cho đến một ngày, ta bắt gặp Trình Cẩn Ngọc đang lén uống thuốc.
“... Thêm hai thang thuốc nữa đi.”
“Tiểu tướng quân, ngài không muốn phu nhân mang thai sao?”
“Không được, phu nhân ta sợ đau, sinh con đau như thế, nàng chắc chắn sẽ khóc, ài, ta ghét nhất là thấy nữ nhi khóc.”
[Hoàn]