SAU KHI BỊ GIẬT HÔN SỰ TA CHỌN KIẾP TU HÀNH - Ngoại truyện - 1
Cập nhật lúc: 2024-05-20 18:46:12
Lượt xem: 139
TÔ THIỆN NGHI
1.
Ta lại bừng tỉnh từ trong cơn ác mộng một lần nữa, dưới ánh đèn mờ nhạt ta thấy đại bá mẫu đang tựa đầu lên đầu giường của ta, dáng vẻ mệt rã rời.
Thấy ta tỉnh lại, bà ấy lập tức ngồi thẳng lưng, giơ tay sờ trán ta.
"Thiện Nghi, con tỉnh lại rồi sao? Cám ơn trời đất, cuối cùng cũng hạ sốt rồi. Bây giờ con cảm thấy thế nào? Có đau nhức chỗ nào không? Có thấy đói bụng không, khát nước không? Hay là uống một ly nước nhé?"
Đại bá mẫu đã ở đây chăm sóc ta thâu đêm suốt sáng mấy ngày rồi, trên mặt bà ấy nhuốm đầy mỏi mệt.
Thế nhưng ý cười lại hiện lên rõ ràng, ánh mắt nhìn ta cũng tràn đầy từ ái.
Đây là điều mà mẹ ta còn không làm được lúc bà ấy còn trên đời.
Ta cảm thấy cổ họng ngưa ngứa, hai mắt cay cay, thế là nước mắt cứ lăn dài trên má.
Bà ấy nhanh chóng ôm ta vào lòng, nói: "Thiện Nghi thấy khó chịu ở đâu thì nói cho bá mẫu biết đi."
Ta vùi vào lòng bà ấy, ấm áp dễ chịu, cực kỳ thoải mái.
Ta không khỏi nghĩ tại sao người từ ái thế này lại không phải mẹ ruột của mình chứ?
2.
Về sau đại bá mẫu vẫn thương ta như thế, thậm chí còn cưng chiều ta giống như bà ấy là mẹ ruột của ta vậy.
Ta thật sự rất vui, nhưng rồi lại sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/sau-khi-bi-giat-hon-su-ta-chon-kiep-tu-hanh/ngoai-truyen-1.html.]
Bởi vì ta không phải con gái ruột của bà ấy, bà ấy có một đứa con gái, cũng là đường muội của ta, tên là Thiện An.
Thiện An không thích ta, bởi vì đại bá mẫu luôn cho ta những thứ tốt nhất.
Thật ra ta cũng không thích nàng, sự hiện diện của nàng khiến ta lo sợ một ngày nào đó đại bá mẫu sẽ không còn thương ta nữa.
Cảm giác sợ hãi này ngày một tăng thêm, vì thế ta bắt đầu cướp những thứ thuộc về Thiện An.
Lần nào bá mẫu cũng thiên vị ta, điều này khiến ta cảm thấy rất vui vẻ.
Nhưng nó cũng khiến ta sợ hãi, bá mẫu thương ta như vậy, yêu quý ta như vậy, nếu có một ngày bà ấy không còn thương ta nữa thì ta không dám tưởng tượng mình sẽ như thế nào.
Vì thế ta bắt đầu ngoan ngoãn hơn, đại bá mẫu nói cái gì ta cũng nghe theo lời bà ấy, cũng bởi thế nên bà ấy lại càng thương ta hơn.
Bà ấy nói: "Thiện Nghi, con ngoan quá. Không giống Thiện An một chút nào, tính tình nó kỳ quái, lại còn cố chấp nữa, không tri kỷ như con tí nào."
Mỗi lần như thế ta đều thấy rất vui.
Vì thế ta vừa ngoan ngoãn vâng theo mọi sắp xếp của bá mẫu, lại vừa thay đổi nhiều cách để cướp đi những thứ thuộc về Thiện An, dùng điều này để thử địa vị của mình trong lòng đại bá mẫu.
Tính tình Thiện An thẳng thắn, lại rất bướng bỉnh, nóng tính.
Quan hệ giữa nàng và đại bá mẫu ngày một tệ đi, vì lẽ đó mà bá mẫu cũng càng thiên vị người ngoan ngoãn và vâng lời như ta hơn.
Thậm chí bà ấy còn thiên vị tới mức đưa hôn sự với Vân Dương Hầu phủ, một mối tốt như thế cho ta.
Cũng chỉ mẹ ruột mới tốt được đến thế thôi.