Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Bị Đọc Tâm, Ta Giúp Hoàng Huynh Thay Đổi Số Phận - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-08-20 18:42:14
Lượt xem: 2,362

Hoàng hậu không thể làm gì Thục phi, ra lệnh cho Thẩm Linh đến một chuyến.

Thẩm Linh xách váy đi vào: "Hôm nay sao lại náo nhiệt như vậy?"

Hoàng hậu chỉ vào con phượng hoàng: "Là ngươi lén mang vào sao?"

Thẩm Linh đầu tiên là nhìn mẫu phi với vẻ mặt không thể tin được, sau đó lập tức dập đầu: "Phải, là con mang về. Tất cả đều là lỗi của con, không liên quan đến mẫu phi."

Lúc này, người của bà ta ở Nội vụ phủ vội vàng chạy đến, thấy mọi người đang giằng co, cũng không quan tâm gì nữa, sau khi hành lễ liền chứng minh đồ vật là do Thẩm Linh mang đến.

"Màu đỏ bên trong, đám nô tài chúng thần đã xem qua, lượng dùng rất ít, hơn nữa... chúng thần thật sự không biết bên trong là một con phượng hoàng! Cho chúng thần mười lá gan cũng không dám mang vào."

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Hắn ta được ma ma cho phép ghé vào tai bà ta nói nhỏ điều gì đó, ma ma lại nói với Hoàng hậu.

Người phía sau bật cười, thuận thế leo lên: "Vì không liên quan đến mẫu phi ngươi, vậy ta phải phạt ngươi."

4

Thẩm Linh run rẩy, nằm sấp trên mặt đất, vẻ mặt ngoan ngoãn: "Vâng, Người phạt con rồi, thì đừng phạt mẫu phi nữa nhé."

Nàng ta đúng là biết diễn trò làm cho tròn vai.

Ta lại thầm thở dài: [Mẫu phi sẽ không đau lòng cho Tứ tỷ chứ? Cũng đúng, trách nhiệm do Tứ tỷ gánh vác. Mặc dù đúng là do Tứ tỷ gây ra họa, mà ta lại bán đứng Tứ tỷ. Lát nữa lại bị trách mắng.]

Hoàng hậu sai người đỡ Thẩm Linh dậy, phạt mười lăm trượng.

Trước khi thi hành, bà ta cố ý hỏi một câu: "Muội muội, có muốn cầu xin cho con gái ngươi không? Lời ngươi nói ra, ta sẽ nể mặt ngươi."

Trong mắt Thẩm Linh lóe lên sự mong đợi.

Thục phi cắn môi, dường như đang do dự.

[Đến lượt mẫu phi do dự sao? Nếu không có gì bất ngờ, phụ hoàng đang trên đường đến đây. Đó chính là con gái của người phụ hoàng thật lòng yêu thương, ông ta sẽ không để nàng ấy chịu ủy khuất.]

Hoàng hậu cũng là cao thủ trong cung đấu, thấy mẫu phi sắp lên tiếng, bà ta lại nhanh tay hơn một bước, trượng đánh xuống người Thẩm Linh: "Thật đáng thương, quả nhiên không phải con ruột, mẫu phi ngươi không cầu xin cho ngươi kìa!"

Lại một trượng nặng nề đánh xuống người Thẩm Linh, nàng ta hét lên.

Hoàng đế ở ngoài cửa cung nghe thấy, bước chân nhanh chóng, xông vào đại điện.

Ta hô to: "Phụ hoàng, phụ hoàng sao lại đến đây? Phụ hoàng vạn tuế vạn vạn tuế."

Hai vị phi tần quay đầu lại, tận mắt chứng kiến sự lo lắng của Hoàng đế, họ không ngốc, nhanh chóng nghĩ đến điều gì đó.

Hoàng đế vừa bước vào, không để ý đến đám người đang quỳ rạp dưới đất, xông đến chỗ Thẩm Linh: "Các ngươi làm gì vậy? Công chúa của trẫm chính là để các ngươi hành hạ như vậy sao?"

Thục phi và Hoàng hậu nhìn nhau, đứng về cùng một phe.

Hai người ngươi một câu ta một câu, kể rõ ngọn ngành câu chuyện. Lại gọi người mà Thẩm Linh đã gặp trên đường vào cung, mọi người đều nói, đồ vật là do nàng ta mang đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/sau-khi-bi-doc-tam-ta-giup-hoang-huynh-thay-doi-so-phan/chuong-3.html.]

Chứng cứ xác thực, không cho Hoàng đế bao che.

Dù sao cũng yêu thương bấy nhiêu năm, trước mắt lại là hai quân cờ do chính mình điều khiển, họ đang thách thức quyền uy của ông ta.

Khoảnh khắc đó, lý trí nhẫn nhịn chờ nắm đại quyền để người trong lòng xuất đầu lộ diện tiêu tan, ông ta bảo vệ Thẩm Linh: "Thôi được rồi, chuyện này là Linh nhi sai. Nhưng nó chỉ là một tiểu cô nương, làm sao có thể nghĩ ra âm mưu độc ác như vậy? E rằng là có người giở trò."

Ông ta ra vẻ đã phạt đủ rồi, dẫn người rời đi.

Vài ngày sau, Hoàng đế lấy ra một đống chứng cứ, chứng minh là do một phi tần khác trong cung giở trò, Tứ công chúa không may bị vạ lây.

Sau đó lại phạt nàng ta đóng cửa nửa năm.

Hậu cung đa nghi nhất, một chút dấu hiệu lộ ra, cũng sẽ bị lật đi lật lại điều tra kỹ lưỡng.

Thục phi đặt trên bàn nguồn gốc thuốc độc trong đèn hoa, cũng như vài món đồ trong cung của bà có trộn thuốc độc.

Bà ngồi suốt đêm.

Ngày hôm sau, tất cả đồ vật tốt đều được đặt trên bàn của ta. Thục phi nắm lấy tay ta: "Mẫu phi có lỗi với con."

"Mẫu phi đã rất tốt rồi."

[Sai lầm ở chế độ hoàng quyền, sai lầm ở việc có quá nhiều người nhìn chằm chằm, bà ấy không dám có sai sót nào.]

Thục phi lau nước mắt, từ cung của ta đi ra, trở nên thấp thỏm hơn nhiều.

Ngày nọ, cung của Hoàng hậu mang ra rất nhiều đồ vật bị vỡ, rõ ràng là tức giận không nhẹ.

5

Đại hoàng huynh nghe nói, vội vàng vào cung. Huynh ấy tránh Thục phi, gặp ta ở Ngự hoa viên.

Hoàng tử năm tuổi phải đi học, lúc đó họ đã không còn ở cung của mẫu phi nữa. Huynh ấy và Thẩm Linh không có tình cảm sâu đậm, huynh ấy coi trọng huyết thống hơn.

Nguyên chủ nói gì huynh ấy sẽ tin đó.

Nhưng nguyên chủ căn bản không nhìn thấu Thẩm Linh, nàng ấy chỉ coi mọi thứ là cuộc tranh giành sự sủng ái giữa những công chúa. Huynh ruột ở bên ngoài đã đấu đá sống chết, nàng ấy càng không dám nói nhiều.

Đại hoàng huynh liền cho rằng nàng ấy an toàn.

Quá ngốc.

"Muội muội, muội ổn chứ?"

Ta gật đầu: "Muội rất ổn."

"Ổn là tốt rồi. Không ngờ Tứ muội lại có dã tâm, dám hãm hại mẫu phi. Muội đừng sợ, huynh đứng về phía muội."

Đại hoàng huynh rất cao lớn, ánh mắt trong sáng, có lẽ nội chiến quá khốc liệt, giữa hai lông mày huynh ấy luôn có một chút ưu phiền.

Loading...