Sắc Nữ Gặp Trong Sáng Nam - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-10-07 08:01:28
Lượt xem: 793
Ý ta là, mọi người ở thế giới "trong sáng" này, chẳng lẽ con cái đều do gió thổi đến à?
Thật sự là không thể có một chút tình tiết yêu đương nồng cháy nào sao?
Ta không chịu nổi nữa, cứ tiếp tục thế này, làm sao mà tóm được Lâm Phi Chi đây?
Lúc này, ta đột nhiên lóe lên một tia sáng, nhớ ra mình đang đi theo con đường cường thủ hào đoạt.
Đúng rồi.
Cường thủ hào đoạt mà ta còn ở đây lằng nhằng với hắn làm gì!
Thế là ta trực tiếp nâng cằm hắn lên: "Lâm Phi Chi, ngươi nhớ kỹ cho ta, ta là ai."
Trên khuôn mặt đang kinh ngạc của hắn, ta nhanh chóng đặt môi mình lên.
Đánh úp bất ngờ chính là chìa khóa.
Hắn sững người trong chốc lát, sự nhục nhã và kinh ngạc xen lẫn một chút xấu hổ, hiện lên trên khuôn mặt hắn đủ loại sắc đỏ, thật sự đẹp mắt.
Nhưng mà hắn rất nhanh lấy lại tinh thần, cúi đầu nói: "Vâng."
Hình như hắn có hơi tủi thân.
Khốn kiếp, càng hấp dẫn hơn rồi.
-
Từ hôm đó trở đi, ta càng thêm phóng túng.
Trà nước muốn Lâm Phi Chi dùng môi đút cho.
Lông mày lá liễu muốn hắn dùng tay viết chữ vẽ cho ta.
Mái tóc đen xõa trên vai muốn cái tay làm thơ của hắn búi lên cho ta.
Ban đầu hắn đương nhiên là không muốn.
Nếu ép quá, hắn sẽ kiếm cớ hai ba ngày không đến phủ công chúa.
Nhưng mà sẽ không quá ba ngày, hắn sẽ lại xuất hiện ở phủ công chúa với vẻ mặt ôn hòa điềm tĩnh.
Hắn mặc bộ trường sam màu xanh da trời mà ta chọn cho hắn, trên đầu đội ngọc quan ta tặng, bên hông đeo ngọc bội ta ban.
Hắn cứ lặng lẽ đứng đó, đôi mắt lá liễu không gợn sóng.
Tuấn tú như người trong tranh.
Hắn không cần nói gì cả.
Ta đã tha thứ cho hắn rồi.
Haiz, sắc đẹp hại người mà.
-
Trong cung tổ chức yến tiệc, chào đón Cố tiểu tướng quân chiến thắng trở về.
Ta ngồi ở vị trí dưới phụ hoàng, nhìn về phía sau, Lâm Phi Chi ở trong đám người đông nghịt, dung mạo cũng chẳng nổi bật nữa.
Ta hơi chán, vốn định rời tiệc sớm một chút, nhưng người mà yến tiệc chào đón lại vẫn chưa đến.
Phụ hoàng ngồi ở vị trí chủ tọa, vậy mà cũng không tức giận.
Ta thì tức giận rồi.
Phải nói rằng Cố Triều Cẩn Cố tiểu tướng quân, và nguyên chủ đại công chúa có quan hệ khá thân thiết.
Họ vốn được xem là thanh mai trúc mã, nhưng lớn lên rồi, đại công chúa lại biến thành kẻ bám đuôi Cố Triều Cẩn.
Cố Triều Cẩn có dung mạo quyến rũ lòng người, võ nghệ cao cường, cha là Trấn Bắc đại tướng quân, cũng coi là xứng đôi với đại công chúa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/sac-nu-gap-trong-sang-nam/chuong-4.html.]
Nhưng người ta lại không thích đại công chúa.
Để tránh đại công chúa, hắn chạy đến biên quan lãnh binh tác chiến, đi một cái là ba năm.
Không ngờ tên này không chỉ sống sót đến bây giờ, mà còn đánh thắng trận trở về.
Điều này chứng tỏ cái gì.
Chứng tỏ ông trời không có mắt, tai họa sống lâu nghìn năm.
Ta sở hữu toàn bộ tình cảm và ký ức của nguyên chủ, lúc này cũng không có mấy phần hảo cảm với Cố Triều Cẩn.
Nếu không phải là tiểu tướng quân trong ký ức có dung mạo thật sự không tệ.
Yến tiệc hôm nay ta thế nào cũng sẽ không đến.
Nhưng mà đợi đến bây giờ, ta cũng hết kiên nhẫn rồi.
Ta lấy cớ rời khỏi tiệc.
Lại sai thị nữ đi gọi Lâm Phi Chi.
Cho dù Lâm Phi Chi đã quen với sự táo bạo của ta, nhưng khi ta ép hắn vào sau hòn non bộ dây dưa hôn môi, hắn vẫn kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Hắn vừa xấu hổ vừa tức giận cau mày: "Công chúa!"
Ta bịt miệng hắn lại, cười khẽ bên tai hắn: "Đừng lên tiếng, ngươi muốn bị người ta nghe thấy sao?"
Hơi thở của Lâm Phi Chi nặng nề, trong mắt tràn đầy màu mực.
Ta càng thêm hứng thú: "Hay là ngươi muốn bị người ta nghe thấy?"
Đúng lúc này, có tiếng bước chân từ xa vọng lại:
"Nghe nói đại công chúa mấy hôm trước vì lời nói… trêu ghẹo ngươi, bị ngươi đưa vào đại lao?"
"Là lỗi của ta, hôm đó chỉ là hiểu lầm thôi."
"Ha, ta cũng nghĩ vậy, dù sao thì nàng ta trước đây lúc nào cũng bám theo ta không buông."
Một giọng nói khác im lặng trong chốc lát, mới nói: "Nhưng mà Cố tiểu tướng quân, đó đã là chuyện ba năm trước rồi."
Vậy mà lại là Triệu Hòa Triệt và Cố Triều Cẩn.
Ta hơi cau mày, những người khác thì không sao, nếu bị hai người này phát hiện, thì đúng là có chút phiền phức.
Bàn tay trên eo ta đột nhiên siết chặt, ngay sau đó đôi môi nóng bỏng liền phủ lên.
Khác với thường ngày chỉ nhẹ nhàng đáp lại một cách bị động, lúc này Lâm Phi Chi hôn mãnh liệt cuồng nhiệt, như muốn nuốt chửng ta vào bụng vậy.
Hắn bị điên rồi sao?
Không sợ bị phát hiện thật à?
Ta tuy rằng bình thường có vẻ hơi điên.
Nhưng cũng không điên đến mức này nha!
Tiếng bước chân của hai người càng lúc càng gần.
Ta sởn cả gai ốc, ánh mắt không ngừng liếc sang một bên.
Thị nữ ở bên cạnh điên cuồng nháy mắt với ta.
Ta thấy rồi, ta thật sự thấy rồi, mắt ngươi sắp bị chuột rút rồi.
Nhưng mà Lâm Phi Chi hắn chủ động hôn ta đấy.
Tiếng bước chân dần dần xa đi.
Ta thở phào nhẹ nhõm.