Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quan tướng phủ - Mị dương - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-11-06 18:27:18
Lượt xem: 65

"Giả thần giả quỷ! Hãy ra đây cho bần tăng!" 

 

Tôi rút chuỗi tràng hạt ra và niệm kinh.

 

"Từ nhân tích thiện, thề cứu chúng sinh, thủ trung kim tích, chấn khai địa ngục chi môn!"

 

"Tuyên, tăng tổn nhị tương hộ pháp độ sát nghiệt chướng!"

 

“Úm, bát la mạt lân đà ninh, sa bà kha!”

 

Kinh chú vang lên, tôi chắp hai tay trước ngực, đột nhiên vỗ. 

 

Chuỗi tràng hạt Bàn Nhược toả một đạo quang ảnh. 

 

Khi mở mắt lần nữa, toàn thân được bao quanh bởi các tầng ánh sáng vàng, đôi mắt giận dữ.

 

Hai vị tướng phía sau tôi, hai tay cầm một biểu tượng lửa và một chiếc đinh ba, chân bước từ hư không trên những bậc thang bảy sao để bảo vệ tôi! 

 

Mọi người đều thấy Đức Phật nhướn mày tỏ lòng thương xót. 

 

Phật cũng có thể mở mắt diệt ác. 

 

Lúc này, toàn bộ khí lạnh đều tiêu tán! 

 

Khoảnh khắc tiếp theo, tiếng cừu kêu vang lên trong không gian tối tăm.

 

Một người đầu cừu mắt đỏ từ trong không khí xuất hiện, bàn tay trắng nõn cầm một chiếc chuông. Con cừu mắt đỏ lặng lẽ đứng bên cạnh nhân vật đó. 

 

“Đinh!” 

 

Chiếc chuông trong tay của người đầu cừu lắc lư, giống như nước nhỏ xuống mặt hồ, trong không khí xuất hiện những gợn sóng, tà linh gào thét chui ra.

 

Nhị tướng sẽ gặp ác ma, nghiệp hỏa trong cơ thể lại càng mạnh hơn ba phần, liền gi3t c.h.ế.t hắn rồi bỏ đi! 

 

Chính thần thần tướng lại đến đây, tà ám, quỷ hồn khi nhìn thấy sẽ không quỳ không tránh né, nên đã phạm tội. 

 

Nếu có can đảm dám va chạm thì chỉ có một kết cục! 

 

Hồn phi phách tán.

 

Chiếc chuông trong tay của bóng người đầu cừu lắc lư càng lúc càng nhanh, nhưng khi những tà linh này gặp phải lửa và mũi đinh ba của nhị tướng, chúng lập tức biến thành mảnh vỡ nhỏ, không có cách nào chống cự. 

 

Tôi nheo mắt nhìn nó chằm chằm, ngay sau đó, khi bàn tay rung chuông hơi dừng lại, tôi ném chuỗi tràng hạt trong tay ra! 

 

Bóng người đầu dê bị tràng hạt đánh trúng, dường như phát ra một tiếng kêu đau đớn! 

 

Nhị tướng nhân cơ hội, cầm chùy và kích tiến lên, đánh mạnh! Gần như ngay lập tức, bóng người đầu dê biến mất! 

 

Ngay sau đó, con dê kỳ lạ vung chân và đánh tôi! 

 

Giống như được ăn cả ngã về không. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/quan-tuong-phu-mi-duong/chuong-4.html.]

Không biết tốt xấu! 

 

Trong lòng tức giận, tôi lùi lại một bước, lúc bộ đồ Thiền của tôi bay lên, tôi dùng một tay bấm, tay niệm thần chú, tràng hạt Bát Nhã lóe lên trong ánh sáng và bóng tối, tôi dùng lòng bàn tay đánh vào đầu con dê! 

 

"Bùm!”

 

Trong nháy mắt ánh sáng vàng tỏa sáng! 

 

Con dê giống như va vào một ngọn núi sắt, sau một tiếng kêu, nó ngã nghiêng xuống đất, miệng mũi chảy máu, hơi thở thoi thóp. 

 

Khoảnh khắc tiếp theo, nhị tướng bước tới và dùng đinh ba đ.â.m vào đầu con cừu.

 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

Con dê đã c.h.ế.t hoàn toàn. 

 

"Được rồi... ngươi lợi hại, hủy phân thân linh vật của ta." 

 

"Tiếp theo, tốt nhất ngươi nên trói Trần Hằng vào thắt lưng, nếu không ta sẽ g.i.ế.c hắn!"  

 

Trong chớp mắt, trong đầu tôi lại lại lần nữa có âm thanh phát ra.

 

“Bọn đạo chích các ngươi, nếu ngươi dám, liền tới đi." 

 

"Bần tăng có thể gi3t ngươi một lần, nhất định sẽ có thể gi3t ngươi lần thứ hai." 

 

Tôi đứng thẳng, nghiêm nghị hét lên. Với cái c.h.ế.t của con dê, bóng tối mờ dần. 

 

Tôi xin nhị tướng đem về trước. 

 

Mặt trời chiếu qua cửa sổ, chiếu lên con cừu. 

 

Nhìn đôi mắt con cừu c.h.ế.t vẫn còn mở, tôi tháo chiếc chuông ra khỏi cổ nó. 

 

Cái này có người phía sau thi pháp, thông qua nó điều khiển con cừu độc ác và truyền tin cho tôi. 

 

Pháp thuật mà người này sử dụng cực kỳ quỷ dị. 

 

Nó không giống như cuộc chiến giữa đệ tử tam giáo Nho giáo, Phật giáo và Đạo giáo, nơi mỗi người có ma thuật và vũ khí riêng, và những thứ được triệu hồi qua tiếng chuông không phải là quỷ hồn, mà là các oán niệm tạo thành tà linh.

 

Hiện tại, có vẻ như nó không quá nguy hiểm nhưng có thể lấy phân thân hiện thân mà không để lại bất kỳ dấu vết nào. 

 

Điều này cho thấy chuyển động của người sử dụng bùa chú rất thất thường và không có khuôn mẫu nào để tuân theo. 

 

Kẻ thù ở trong bóng tối và chúng ta ở trong ánh sáng, nên việc chiến đấu rất khó khăn. 

 

Có vẻ như chúng tôi phải nhanh chóng đến bệnh viện để hỏi Trần Hằng, người đưa dê là ai. 

 

Khi tôi bước ra ngoài, khóe mắt tôi nhìn thấy thứ gì đó khiến tôi dừng lại. 

 

Có một chiếc phong bì màu vàng được đặt trên nóc tủ cứu hỏa ngoài cửa. 

 

Nó giống hệt chiếc phong bì mà Phùng Niệm cho tôi xem ngày hôm đó.

 

Loading...