Quản Lẩu Trên Đồi - 35
Cập nhật lúc: 2024-06-14 21:51:56
Lượt xem: 135
Chuyện gì thế này?”
Người đàn ông hét lên kinh ngạc, cả mấy người có mặt tại đây đều ngừng động tác và nhìn xem đang có chuyện gì đang xảy ra. My vọt ra “kéo” ma nữ sang một bên tránh vạ lây, nhưng cô lại bị người đàn ông tóm lại và hỏi: “Các người là ai vậy?”
“Chắc là ai đấy thôi, anh hỏi nhiều quá đấy. Vợ anh đang ở đây chẳng lẽ anh lại muốn bênh cô nhân tình rắn kia à?”
Nghe My nói, anh ta ngơ ngác, không tin được mà hỏi: “Vợ tôi? Cô đang lừa tôi đấy ư, vợ tôi đã c.h.ế.t rồi. Chính mắt tôi nhìn thấy cô ấy bị cắn trúng độc, chính mắt tôi nhìn thấy cô ấy bị bỏ vào lò thui và bị xẻ thịt ngay ở đây…”
Người đàn ông vẻ như rất phẫn nộ, anh ta vừa bức xúc nói vừa đưa tay chỉ quanh quất mấy chỗ mổ thịt. Nếu như không phải do anh ta đãng trí hay có vấn đề thần kinh thì chính là chú Phùng kia có vấn đề. Chú Phùng nói là rắn tinh chỉ mới chiếm quán lẩu này trong hai tháng nhưng mấy năm trước ma nữ kia đã bị làm thịt ở đây. My hoàn toàn ngơ ngác, cô đang phân vân không biết nên tin bên nào mới tốt.
Mặc xác cho chú Phùng và rắn tinh đánh nhau, mấy người kia đã bỏ chạy tán loạn hết. My cũng nhân cơ hội này mà kéo người đàn ông sang một bên rồi hỏi: “Anh nói cái gì vậy, chẳng phải rắn tinh chỉ mới chiếm chỗ này và m.ổ x.ẻ thịt người cách đây hai tháng thôi ư?”
Người đàn ông không trả lời câu hỏi, anh chỉ nghiêm giọng nói: “Cô gái, cô cùng phe với ông ta à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/quan-lau-tren-doi/35.html.]
“Tới hiện tại thì đúng là như vậy, tôi cùng chú ấy xuống đây để g.i.ế.c rắn tinh. Không giấu gì anh, nhóm của tôi được người nhà anh thuê đi tìm xác vợ chồng anh để đem về an táng.”
“Thôi khỏi! Cô đem tôi bỏ vào chỗ kia làm thịt rồi hẵng đem về, nếu như cô về phe ông ta.”
Người đàn ông cười nhạt nói, My rất lấy làm khó hiểu, cô hỏi: “Anh cứ nói thẳng ra, rốt cuộc chú Phùng là người như thế nào, rắn tinh kia lại như thế nào. Linh hồn của vợ anh đang ở đây, nếu như anh dám nói dối, vợ anh nhất định sẽ thất vọng lắm.”
Người đàn ông cau mày không tin, và anh ta cũng chẳng có biểu hiện gì cho thấy là sẽ nói ra sự thật cho My biết. Thấy tình thế cấp bách, My đành kéo cổ áo xuống cho anh ta xem lưng mình, ngay giữa chỗ cổ giao với lưng của My có một cái dấu ấn màu đỏ, cô tin rằng nếu anh ta đã sống cùng rắn tinh mấy năm nay thì nhất định sẽ biết cái dấu ấn ấy. Quả nhiên sau khi nhìn thấy thì anh ta đã buông lỏng cảnh giác mà nói: “Tôi nói cho cô biết, tên đàn ông kia mới chính là thủ phạm, kẻ chủ mưu của tất cả mọi tội ác tồn tại ở nơi này.”
“Như thế nào anh kể nhanh đi, nếu không chúng ta c.h.ế.t tới bây giờ.”
My gấp muốn c.h.ế.t nên cô cứ giục. Người đàn ông kia bắt đầu kể.
Anh tên là Phi, vợ anh, ma nữ kia tên là Sương. Mấy năm trước khi anh và vợ mới kết hôn đã chọn đến nơi này để hưởng tuần trăng mật. Đến đây đã mấy ngày thì hai người được giới thiệu tới quán lẩu này ăn. Ăn ngay miếng đầu tiên thì cả hai phải nhổ ra gấp vì mùi tanh tưởi của miếng thịt. Vốn Phi định cứ thế ra về nhưng Sương lại là con gái nhà giàu nên tính nết không được tốt lắm, thế là cô xông vào nhà bếp muốn làm rõ xem là bọn họ bán thịt ôi thiu hay thú rừng gì mà lại tanh đến như thế.