Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Phượng Triều Dương - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-10-13 22:32:30
Lượt xem: 268

Thế nên, mọi người rộ lên suy đoán rằng người này không phải vì muốn leo lên cành cao mà cố ý hại c.h.ế.t thê tử của mình.

 

Ở trong triều, Tần Huyền càng lâm vào thế khó.

 

Nguyên nhân chủ yếu trong đó đến từ chính quan thượng cấp của hắn, Thượng thư hộ Bộ, Tôn Đình Kiên.

 

Tôn Thượng Thư là phụ thân của Dung phi, vốn đã oán hận chuyện con gái mình bị Trưởng Công chúa Triều Dương ép tới điên loạn, bây giờ liền không tiếc lợi dụng quyền lực để gây khó dễ cho Tần Huyền.

 

Thế là Tần Huyền lại một lần nữa đi tới phủ Công chúa.

 

Lần này, hắn không cho người bẩm báo mà tự đến, trên khuôn mặt mơ hồ có thể nhìn thấy vẻ giận dữ.

 

Triều Dương nhìn thấy hắn, vốn là vô cùng vui mừng nhưng khi thấy sắc mặt của hắn, nàng ta có hơi do dự lên tiếng hỏi: "Huyền lang, đã xảy ra chuyện gì?"

 

Nàng ta đang trong thời gian bị cấm túc, lại bị các thị nữ bên cạnh cố ý ngăn cản tin tức bên ngoài, cho nên khi Triều Dương nhìn người trong lòng xuất hiện mang theo vẻ tức giận, nàng ta không khỏi bối rối.

 

Còn Tần Huyền dường như không thể duy trì hình tượng cao quý đoan chính như trước được nữa.

 

Chính hắn cũng không nhận ra rằng gần đây bản thân ngày càng trở nên nóng nảy. Hắn ta gần như là buông lời chỉ trích: "Công chúa! Lần này nàng thật quá đáng! Tại sao lại ra tay với Dung phi? Phụ thân của nàng ta chính là Thượng Thư bộ Hộ !"

 

Triều Dương nhất thời có chút ngây ngẩn cả người, nàng ta không ngờ Tần Huyền lại dám nói chuyện với mình như vậy.

 

Ta đứng bên cạnh nhìn thấy vậy thì lập tức hiểu ra, Huyết Liên Tán mà ta bỏ vào trà lần trước đã phát huy tác dụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/phuong-trieu-duong/chuong-12.html.]

 

Loại thuốc này khiến người uống càng lúc càng trở nên nóng tính, đến cuối cùng trước mắt sẽ xuất hiện ảo giác, không phân biệt được thực tế và ảo ảnh, rồi hoàn toàn trở thành một kẻ điên.

 

Sau khi Triều Dương tỉnh táo lại, nàng ta vung tay tát mạnh một cái vào mặt Tần Huyền.

 

"Tần Huyền, ngươi điên rồi sao? Ngươi không hỏi lý do vì sao ta lại hủy đi khuôn mặt của ả tiện nhân đó mà chỉ biết trách móc ta?”

 

Trong vẻ phẫn nộ của Triều Dương còn có một chút thương tâm khó che giấu.

 

Tần Huyền dường như đã bị cái tát này làm cho tỉnh táo lại, nghĩ đến thái độ vừa rồi của mình với Triều Dương, hắn ta sợ hãi toát mồ hôi lạnh.

 

Nhưng đầu óc hắn ta xoay chuyển cục nhanh, trong phút chốc đã thu lại thần sức vừa rồi, cúi đầu xin lỗi: "Thần lỡ lời. Thần không phải không thông cảm với Công chúa, chỉ là Ninh Vương sắp khởi sự, vốn định mượn sức của bộ Hộ nhưng bây giờ chắc chắn là không thể được nữa rồi. Nghĩ đến việc Ninh Vương sẽ trách tội thần vô năng."

 

Ta thầm cười lạnh trong lòng, người này đúng là biết cách lùi một bước để tiến hai bước.

 

Quả nhiên, Triều Dương thấy dáng vẻ hắn như vậy, cũng có chút mềm lòng: "Chuyện của ca ca, ta sẽ cầu xin thay ngươi. Chẳng qua chỉ là một bộ Hộ, ngươi không cần để vào mắt."

 

Tần Huyền thầm thở phào, nhưng không để biểu lộ ra ngoài, chỉ dỗ dành Triều Dương thêm vài câu.

 

Tuy nhiên, lần này hắn không dám nán lại lâu, hiện giờ tin đồn đang lan tràn, hắn sợ bị người có tâm bắt gặp.

 

Cho nên khoảng chừng nửa canh giờ sau, hắn viện cớ trong phủ có công việc, rời khỏi phủ công chùa.

 

Mà lần này  Triều Dương cũng không giữ hắn lại.

Loading...