Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Phương Pháp Sát Phu Của Công Chúa Hòa Thân - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-10-21 22:27:07
Lượt xem: 154

Tông Tỳ phải chịu áp lực không nhỏ trong triều đình.

Ta ngồi trong trướng, nghịch những trái vải trắng ngần do huynh trưởng gửi đến, chờ xem Tông Tỳ làm trò hề.

Người xưa chẳng phải thường nói sau lưng một nam nhân thành công luôn có một nữ nhân quậy phá sao?

Huynh ta nói rằng Tông Tỳ thích ta, nên mới muốn tranh giành tình cảm của ta. Vậy ta phải xem thử tình cảm của chàng đáng giá bao nhiêu?

Nếu chàng không thể bảo vệ được ta, ta sẽ g.i.ế.c chàng, rồi tìm một kẻ khác ngu ngốc nhưng giàu có mà tính kế. Dù sao ta cũng là công chúa hòa thân, không ai dám công khai động đến ta.

"Cho dù ta có thể bảo vệ nàng chu toàn, Đế cơ cũng không nên ra ngoài gây thù kết oán mỗi ngày như vậy chứ?" Tông Tỳ có vẻ bất đắc dĩ với ta, dù giận cũng chỉ véo nhẹ vào má ta hai cái như con cua kẹp.

Ta chu môi: "Ta ghét Phi Mãn Thị."

Tông Tỳ nhìn ta không nói gì. Ta bèn trèo lên cổ chàng, nói: "Đại vương chê ta phiền phức, đưa ta về lại mẫu quốc, rồi chọn người khác dịu dàng hầu hạ. Ta về bên huynh trưởng, có huynh che chở cả đời, Đại vương cũng không cần ngày ngày đề phòng bị phát thê hãm hại, hai bên đều có lợi, chẳng phải tốt hơn sao?"

Chàng thở dài, dùng trán chạm nhẹ vào trán ta, một lần nữa lùi về bờ vực: "Không được kích động để nàng dùng roi, đánh vào thì không hay đâu."

Ta ngoan ngoãn gật đầu. Mẫu quốc vừa trải qua chiến tranh, không thể vì vài lời đấu khẩu của nữ nhân mà đưa quân đến biên giới. Nếu làm lớn chuyện, đến lúc phải dùng binh mà không còn binh, e rằng Tông Tỳ sẽ phát hiện ra Nam quốc đã kiệt quệ.

Không cần chàng nói, khổ đau thân xác này ta quyết không chịu.

3

Nàng từ tận đáy lòng mà yêu thích Tông Tỳ, đây hoàn toàn là sự thật.

Dẫu cho Tông Tỳ chưa từng đáp lại nàng một chút tình cảm nào, nàng vẫn không nguôi si mê.

Kể từ khi ta gả cho Tông Tỳ, nàng đã coi ta như kẻ thù. Huống hồ, giờ đây ta đã mang danh Đại Phi và được Tông Bì hết lòng sủng ái, nàng càng muốn trừ bỏ ta càng sớm càng tốt.

Nữ tử thảo nguyên thật sự mạnh mẽ và tàn nhẫn. Tông Tỳ luôn đề phòng nàng sẽ giở trò hiểm độc, nên đã bố trí rất nhiều thị vệ và nha hoàn bảo vệ ta. 

Nhưng chàng càng cẩn trọng bao nhiêu, ta lại càng thoải mái nhảy nhót trên ranh giới hiểm nguy bấy nhiêu.

Ngày tháng như quay lại lúc ta mới vừa gả cho chàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/phuong-phap-sat-phu-cua-cong-chua-hoa-than/chuong-2.html.]

Thuở ấy, để khơi mào cuộc chiến giữa các mỹ nhân thảo nguyên, ta ngạo mạn đến nỗi chẳng khác gì kẻ điên cuồng. Khi đó, Tông Tỳ vẫn chưa để tâm đến ta, chỉ từng lần một lạnh lùng cảnh báo: “Nàng đừng có làm quá."

Ta vẫn cầm khăn tay, dựa vào sự sủng ái mà tùy ý hành xử, khiến chàng tức giận đến mức nghiến răng.

Giờ đây, ta vẫn kiêu ngạo như trước, còn thêm phần phóng túng hơn. Nhưng ngoài việc cưng chiều ta, Tông Tỳ chẳng còn cách nào khác.

Những người dân thảo nguyên đều mở to mắt kinh ngạc, một lần nữa xác nhận rằng vị Thái tử mà họ tôn kính không chỉ mù mắt, mà cả lòng cũng đã mù lòa.

"Phúc Trinh Đế Cơ như thế này, mà Thái tử lại si mê vì điều gì cơ chứ?"

Chỗ nào có nước, ở đó lại dấy lên sự thắc mắc sâu sắc của dân thảo nguyên. Tông Bì chẳng thể giải thích, chỉ đành bất lực thở dài.

Nhưng ta lại không hài lòng chút nào với câu hỏi ấy. Mẫu thân ta là đệ nhất mỹ nhân của kinh thành, tổ mẫu ta là mỹ hậu khuynh thành. Dù ta chẳng có đức hạnh hay tài năng, chỉ dựa vào dung mạo này, chẳng lẽ ta còn không bằng một hồ ly tinh của Bắc quốc?

Trong đại yến tiệc thảo nguyên, ta cùng Tông Bì ngồi trên ghế chủ vị. Ta không chịu buông tha, kéo tay chàng hỏi: "Thần thiếp không đẹp sao?"

Các quý nhân thảo nguyên bên dưới kinh ngạc đến câm nín, ánh mắt tất thảy đều dồn vào ta, chỉ khi bị ánh mắt của Tông Tỳ lướt qua, bọn họ mới vội vàng cúi đầu.

Ta vẫn cố chấp tiếp tục hỏi: "Đại vương, người nói đi, thần thiếp có đẹp không?"

Tông Tỳ hít sâu một hơi: "Đẹp."

"Vậy đại vương say mê thần thiếp là vì dung mạo của thiếp phải không?"

Tông Tỳ nắm chặt tay, nghiến răng đáp: "Phải, ái phi xinh đẹp, làm sao ta có thể phụ lòng."

Các nữ tử thảo nguyên nghiến răng ken két, không thể ngờ rằng Thái tử với phẩm giá cao thượng lại chỉ mê đắm vẻ bề ngoài.

Ta mỉm cười đầy kiêu hãnh, ánh mắt chứa đầy sự ngạo nghễ và độc ác: "Thấy chưa, chẳng có người đàn ông nào không mê đắm sắc đẹp. Các ngươi phải cố gắng hơn nữa, hãy ra sức cạnh tranh."

Như thế, ta có thể dàn xếp các thương nhân, bán cho các người phấn son và gấm vóc, để giúp Nam quốc xây dựng lại sau chiến tranh.

4

Ta vừa tính toán cách thu gom tiền bạc từ Bắc quốc, thì Tông Tỳ dưới tay áo lặng lẽ nắm lấy tay ta, nhẹ giọng nói: "Dù nàng ngồi trên ghế chủ vị, những người này không thể chạm đến nàng, nhưng đừng quá đà. Tính toán quá lộ liễu, ồn ào đến nỗi làm ta nhức cả tai."

 

Loading...