Phu Quân Nhu Nhược - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-10-23 19:51:32
Lượt xem: 344
11
Ngày hôm đó, Ngụy Hiến Quân mời ta ra hồ du thuyền thưởng trà.
Về mục đích, ta đã biết từ vài ngày trước, cả nhà Ngụy gia đều bị Khương Kiều dọa đến mức không thể chịu nổi. Bọn họ đang chờ Ngụy Hiến Quân bắt được ta về, hy vọng lấy được của hồi môn để lấp vào những lỗ hổng.
Ta mang theo mũ rèm, vừa mới bước lên thuyền nhỏ, đã nghe được một tiếng lòng quen thuộc: “Tiện nhân này thật cẩn thận, không dễ bị lừa, thật là khổ cho Hiến Quân ca ca.”
Theo âm thanh, ta nhìn thấy một nữ tử đang quỳ ở đầu thuyền, nhận ra ngay đó chính là người đã bán mình ở đầu đường ngày hôm đó.
Vì thế, ta hỏi Ngụy Hiến Quân: “Vị cô nương này không phải ngày đó đã bán mình sao? Không phải ngươi nói với ta rằng ngươi chỉ muốn giúp đỡ chút tiền bạc thôi sao? Tại sao bây giờ nàng ta lại trở thành nha hoàn của Ngụy gia?”
Ngụy Hiến Quân cũng không tỏ ra gấp gáp, chỉ cười nói với ta: “Vốn dĩ là như thế nhưng nàng ấy không còn phụ mẫu, cũng không có nghề kiếm sống, vì vậy ta đã đưa nàng ấy vào Ngụy gia, trở thành một nha hoàn bình thường, cũng có thể sống tạm.”
Nói dối mà không biến sắc, nếu ta không nghe thấy những ý nghĩ xấu xa trong lòng hắn ta, có lẽ sẽ thật sự tin.
Nữ tử này rõ ràng chính là biểu muội của Ngụy Hiến Quân, cũng là người tình nhỏ của hắn ta. Hai người đã sớm có quan hệ xác thịt, lúc này lại ở đây giả vờ làm nha hoàn, là để không bị ta phát hiện.
Nhưng ta sẽ không để cho nàng ta được yên.
“À.” Ta Ta giả vờ đáp lại với giọng điệu âm dương quái khí, tỏ vẻ như đang cân nhắc: “Nếu là nha hoàn bình thường, tự nhiên có thể tùy ý đổi đi.”
“Nếu đã như vậy, để cho nàng ấy rời đi, đừng để ta nhìn thấy nàng ấy lần nào nữa, nếu không ta sẽ khiến nàng ấy chôn chung một chỗ với người gọi là cha kia!”
Ngụy Hiến Quân chỉ có thể đồng ý theo ta, gật đầu, ra hiệu cho biểu muội của mình.
Trong lòng hắn lại đắc ý: “Nghiên Thư thật sự thích ta, tuy có chút điêu ngoa nhưng so với biểu muội, nàng mỹ mạo và sâu sắc hơn nhiều. Đến lúc đó, dù Tam hoàng tử không giành được hoàng vị, ta cũng có thể trở thành phò mã, Ngụy gia vẫn có thể giữ được phú quý.”
“Nghiên Thư yên tâm, ta và nàng ấy không có gì, trong mắt trong lòng ta chỉ có nàng mà thôi.” Hắn ta nói ra những lời này đầy vẻ thâm tình, bàn tay cũng không nhàn rỗi, muốn nắm lấy tay ta.
May mắn là Thiết Trụ nhanh trí, lập tức rót một ly trà đặt vào tay hắn.
Ngụy Hiến Quân thầm mắng chửi Thiết Trụ không ít lần.
Nhưng từ trước đến nay Thiết Trụ rất giỏi đóng kịch, ngay cả khi thế này cũng không quên quy củ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/phu-quan-nhu-nhuoc/chuong-10.html.]
“Lão gia nhà ta nói, nếu có kẻ nào không có hảo ý đến gần cô nương nhà ta, việc đầu tiên là để Thiết Trụ ra đùa giỡn với hắn.”
“Hiện giờ lão gia phu nhân đều không có ở đây, Thiết Trụ càng phải bảo vệ cô nương thật tốt.”
“Công tử chắc chắn là người có lễ nghĩa, chắc là cũng có thể thông cảm.”
Ngụy Hiến Quân chỉ còn cách uống một ngụm trà, dù bị chọc tức nhưng cũng chỉ có thể làm bộ như không có gì: “Đương nhiên, đương nhiên.”
Ta cũng mỉm cười, giả bộ không nghe thấy gì: “Vậy hôm nay Hiến Quân mời ta đến đây, rốt cuộc là vì chuyện gì?”
Hắn nhìn ta, trả lời: “Thật ra hôm nay, ta muốn cầu hôn Nghiên Thư.”
“Không biết Nghiên Thư có đồng ý không?”
“Này……” Ta nhẹ nhàng nhíu mày, thở dài: “Ôi.”
Ngụy Hiến Quân dò hỏi: “Sao Nghiên Thư lại thở dài, có chỗ nào khó xử sao?”
“Hiện giờ cha nương đang vận tiêu ở bên ngoài, tuy ta có cảm tình với Hiến Quân nhưng dù sao vẫn chỉ là một cô nương, sao có thể tùy tiện quyết định chuyện hôn sự.” Nói xong, ta còn lấy khăn lau nước mắt: “Huống chi, nhà Mạnh gia chúng ta có sản nghiệp lớn như vậy, nếu không có sự đồng ý của cha nương, những người thúc thúc thẩm thẩm của ta chắc chắn cũng sẽ không đồng ý.”
“Vậy Hiến Quân cảm thấy, ta cứ mơ hồ gả đi như vậy sao?” Ta ngẩng mắt nhìn hắn.
Hắn ta nghe ra ý thử thách trong lời nói của ta, lập tức lắc đầu: “Ta đương nhiên không nghĩ như vậy.”
“Vậy thì vẫn nên chờ cha nương ta trở về, Hiến Quân lại đến cầu hôn đi.” Ta cười nói: “Cha nương ta luôn vận tiêu, chưa từng thất bại, có lẽ sẽ về sớm thôi, Hiến Quân không cần lo lắng.”
Ngụy Hiến Quân gật đầu, như đang suy nghĩ điều gì đó.
“Vẫn nên sai người thả cha nương nàng ta ra, nếu không thì không đợi được ta lên làm phò mã, Ngụy gia đã gặp chuyện không hay rồi.”
Ta nghe thấy hắn nghĩ như vậy, trên mặt cười càng vui vẻ: “Hơn nữa trước đây cha nương ta đã nói, nếu có ngày ta muốn xuất giá, bọn họ nhất định sẽ biến toàn bộ Mạnh gia thành của hồi môn cho ta.”
“Mạnh gia tiêu cục, trừ Giang Nam, toàn bộ Đại Tề đều có phân tiêu cục.”
“Vậy thì tính ra, ta có thể trở thành nữ tử giàu có nhất Đại Tề.”
Điều này càng khiến hắn thêm hứng thú.