Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Phong Lâu Quái Đàm - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-03-29 22:46:38
Lượt xem: 161

“Mở cửa ra! Tôi là lầu trưởng phụ trách đến tiêu độc đây!”

Tiếng gõ cửa của tôi rất lớn nhưng trong phòng vẫn không có chút động tĩnh nào.

[Tại sao lại như vậy?]

Nếu như không thể mở cửa thì chẳng phải không có cách nào tiêu độc được sao?

Không!!! Tại sao lại như vậy chứ?!!!

Bên trong có ai không?!!!

Trong lòng tôi nghĩ qua vô số khả năng nhưng cuối cùng vẫn bức ép bản thân phải tỉnh táo lại. Dù sao cả tòa nhà này chỉ có một mình tôi là lầu trưởng, tôi không tin thứ quy tắc đáng ch.ết đó sẽ cứ thế bỡn cợt tôi!

Nếu như có thể nắm được tình hình bên trong thì tốt rồi!

Nếu như có thể nắm được tình hình bên trong thì tốt…

Đúng lúc này, tôi bỗng chú ý đến cánh cửa. Cửa phòng 603 mặc dù đang đóng nhưng hình như có chút chỗ không giống với cửa nhà tôi.

….

Đúng rồi! Là mắt mèo!!!

Vị trí mắt mèo trên cánh cửa này… bỏ trống! Nếu như ở đó không có gì thì có khi nào có thể nhìn được vào bên trong không?

Nghĩ vậy, tôi vội vàng kiễng mũi chân nhìn vào bên trong mắt mèo tìm kiếm. Nhưng trong đó lúc này lại tối om một mảnh, hoàn toàn không thấy rõ được hình dáng.

Đúng rồi, giờ này thì trong phòng tắt đèn cũng là phảii…

Nhưng vất vả lắm mới tới đây, để tôi cứ thế trở về chờ c.h.ế.t thì dù thế nào tôi cũng không cam tâm.

Thế là tôi bèn móc điện thoại ra khỏi túi, sau đó phóng to nhắm vào trong chụp hình.

Điện thoại có thể điều chỉnh được tiêu cự, tôi muốn dựa vào chức năng này để nhìn rõ gian phòng trước mắt. Chỉ có điều, lúc tôi chụp hình bên trong thì không lâu sau trước ống kính đã lóe lên một cái.

[Hả?]

Tôi tưởng là vừa rồi là ngón tay của mình chặn lại nên xoa ống kính, sau đó mở hình ảnh vừa rồi định điều chỉnh sáng tối, từ đó nhìn tình hình bên trong căn phòng.

Thế nhưng, thứ xuất hiện bên trong lại làm cho tôi phải ngơ người.

Sau khi điều chỉnh sáng tối, thứ bên trong ảnh càng trở nên rõ ràng. Chỉ là thứ xuất hiện bên trong đó không phải là tình huống phòng mà là… camera điện thoại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/phong-lau-quai-dam/chuong-15.html.]

Mà khi tôi cẩn thận xem xét từng tấm hình thì lại thấy lóe lên, ẩn hiện giữa chút mơ hồ là… màu da.

Lúc này, một ý nghĩ to gan dâng cao trong đầu óc tôi kèm theo cảm giác rợn da gà không ngừng trỗi dậy.

Hiện tại trên đó chỉ còn lại một nửa mắt mèo… hay là mắt người???

Nghĩ vậy, tôi giơ s.ú.n.g khử trùng lên, nhấn chốt mở hướng vào trong.

Theo động tác của tôi, bên trong đột nhiên bật lên tiếng hét thảm. 

“A!!!”

Mặc dù đã cách một cánh cửa thật dày nhưng bên ngoài vẫn như cũ nghe rõ được tiếng hét thảm bên trong.

Chỉ là lần này nghe được âm thanh như vậy, phản ứng đầu tiên của tôi không phải là sợ hãi mà là mừng thầm.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

“Tôi là lầu trưởng! Mau mở cửa ra! Chỗ của các người cần phải tiêu độc!”

Vốn tôi còn lo lắng người này sẽ không mở cửa cho tôi nhưng sau khi nghe được giọng của tôi, cửa lại hé mở.

Theo đó, tôi bất giác nắm chặt cây s.ú.n.g khử trùng trong tay. Mà làm tôi không ngờ tới là người xuất hiện trước mắt tôi chính là hắn!

Tên để râu quai nón chẳng phải chính là kẻ đã lừa lấy túi đồ ăn của phòng 602 từ tay tôi sao?

Tôi gần như ngay lập tức hiểu được tại sao hôm nay hắn lại trở thành kẻ cần tiêu độc.

Lúc này một con mắt của hắn đang ứa m.á.u đỏ tươi. Sau khi thấy tôi xuất hiện ở cửa chính, hắn liền hơi nghiêng đầu, lộ ra nụ cười qu.ỷ dị.

“Tôi còn phải xem nữa!”

“Tôi còn phải xem nữa!”

“Tôi còn chưa thấy rõ cô ấy ở phòng 602 làm gì! Tôi còn chưa…”

Có điều, còn chưa nghe hết lời hắn nói thì cây s.ú.n.g khử trùng trên tay tôi đã nhắm thẳng vào hắn.

“Nhìn cái gì! Xuống địa ngục mà nhìn đi!”

Theo làn sương mù của s.ú.n.g khử trùng phả vào hắn, một gã đàn ông cường tráng to lớn như thế lại từng chút… từng chút hóa thành những mảnh vỡ.

“Lạch cạch!”

Thật là thứ âm thanh vui sướng tới cỡ nào nha!

<Chúc mừng lầu trưởng hoàn thành nhiệm vụ tiêu độc Tích lũy tiêu độc hiện tại: 2 lần.>

Loading...