Ông sếp mỏ hỗn - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-04-24 23:50:50
Lượt xem: 2,359
Tôi ngây người đứng ở đó, y như chế.t lặng.
"Hở?"
"Là cô."
Hắn khẽ cúi đầu, bắt gặp ánh mắt lửa tình rực cháy của hắn, trong lòng tôi không biết sao lại trở nên trống rỗng.
"Bởi vì anh thích em nên vẫn luôn đợi chờ em. Em có hiểu không?"
Tôi đã mất cảnh giác vì cú tấn công trực diện này của hắn.
Dù cho đầu óc không tỉnh táo, tôi cũng hiểu được ý tứ của hắn.
Tôi như kẻ vô tri mãi vẫn không biết phải phản ứng như thế nào.
Sau đó tôi hoảng hốt mở cửa bước vào nhà, chỉ để lại một câu: "Chúc ngủ ngon."
Tôi dựa vào tường, cả người bỗng bối rối.
Chu Tễ Bạch có ý gì? Hắn thích tôi?
Có gì đó sai sai.
Bạn hỏi tôi có cảm xúc gì với hắn không, tôi chỉ có thể nói rằng ban đầu tôi đúng là có cảm nắng nhất thời.
Vào lúc đó, tôi vừa tốt nghiệp, nghèo đến mức mỗi ngày tôi chỉ có thể ăn ba chiếc bánh bao hấp kèm dưa chua. Bà tôi bị đột quỵ, ba và mẹ kế liên tục hỏi tiền.n tôi.
Vị trí thư ký của Chu Tễ Bạch có mức lương hàng tháng là một vạn.
Một vạn tệ, đối với một sinh viên nghèo vừa tốt nghiệp, thực sự là quá nhiều.
Công ty là một doanh nghiệp gia đình, khi đó Chu Tễ Bạch cũng mới tiếp quản.
Hắn hành động rất kiên quyết, thanh trừng các nhân viên cũ, đồng thời tiến hành cải cách mạnh mẽ và điều chỉnh cơ cấu.
Khi ấy, hắn bị thế lực giám đốc cũ trong công ty cản trở, Chu Tễ Bạch bận rộn đến mức phải sinh hoạt trực tiếp tại công ty.
Hắn cực kỳ khắt khe, vì vậy để có thể làm thư ký của hắn lâu như vậy, hoàn toàn là do tôi quá nghèo, được hắn trả lương cao.
Sau khi nhận lương tháng đầu tiên, việc tôi làm trước nhất là nộp điều ph.í trị bện.h cho bà ngoại, nhưng đến khi tôi đi nghỉ mát về nhà và phát hiện bà ngoại đang ăn thức ăn thừa, mẹ kế đã dùng tiề.n của tôi để mua xe cho con trai.
Tôi không đưa tiề.n nữa, thì mẹ kế trực tiếp tìm đến công ty của tôi, tát thẳng mặt, mắng tôi không có lương tâm vô ơn.
Cả công ty đang bàn tán xôn xao, lúc đó, tôi chỉ cảm thấy nhân phẩm của mình bị vứt. Uống đất chà đạp.
Chính sự xuất hiện của Chu Tễ Bạch đã cứu tôi.
Hắn nhờ hai nhân viên bảo vệ đưa mẹ kế đến phòng làm việc và trực tiếp ra lệnh cho tôi:
"Đán.h lại."
Tôi sửng sốt một hồi, Chu Tễ Bạch thật tàn nhẫn, cái gì hắn cũng dám làm.
Hôm đó, tôi tát lại bà ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ong-sep-mo-hon/chuong-9.html.]
Sau lưng có người bàn tán về tôi, sau khi Chu Tễ Bạch biết chuyện, hắn thẳng tay sa thải những người đó.
Thành thật mà nói, lòng biết ơn tôi dành cho hắn lúc đó thực sự không thể nói nên lời.
Có thể nói, đó là đỉnh cao của sự chiều chuộng.
Tuy nhiên, không lâu sau, lúc thấy tôi đeo vòng cổ trang sức mới, Chu Tễ Bạch đã thay đổi sắc mặt.
Vào thời điểm đó, vì để kiếm được nhiều tiề.n thưởng hơn, tôi đã đi đàm phán một hạng mục, quá trình diễn rất suôn sẻ, tôi cứ nghĩ rằng tôi đã nhặt được kho báu.
Sau này tôi mới biết công ty này nổi tiếng gian dối, ph.í hợp đồng bị tổn thất lên tới hàng triệ.u đô đều không thể chi tr.ả.
Chu Tễ Bạch mắng tôi đến mức má.u me đầm đìa.
"Thư ký Tô, cô không có não sao?”
"Làm được thì làm, không thì cút đi."
"Cô có bán thân cũng không thể trả hết số dư hàng triệu đô đó biết không?"
Lúc ấy, tôi thực sự lo lắng và hoảng loạn, đ.â.m vào một cái hố lớn như vậy, tôi không biết nên làm thế nào cho phải.
Sau đó, tôi nghe nói sếp của bên kia dựa vào vợ để có tiề.n đồ thăng tiến, vì vậy tôi đã nảy ra một ý tưởng tồi, tôi mua bụng giả trên mạng, giả vờ mình là phụ nữ mang th.ai rồi đến công ty bên đó mỗi ngày.
Bên kia không muốn tiếp tôi, vì vậy tôi cứ ngồi lì ở sảnh công ty ăn vạ, có ai hỏi thăm thì tôi vuốt bụng trả lời:
"Tôi đang tìm Trương XX"
Đương nhiên, chỉ trong vòng ba ngày, chuyện này đã đến tai vợ lão sếp ấy.
Cuối cùng, lão ta phải vác cái mặt bị đá,nh, đầu hàng và nhận sai, trả cho tôi khoản tiề.n cuối cùng.
Tôi đã lợi dụng tình thế yêu cầu thêm năm % tổn hại tâm lý.
Về chuyện này, Chu Tễ Bạch chỉ bình luận:
"Ồ, thư ký Tô đã thông suốt rồi."
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Kể từ đó, dường như tôi đã mở ra hai nhân cách, càng ngày càng bị Chu Tễ Bạch hoá.
Hắn là người thủ đoạn, cứ hết lần này đến lần khác khiến đối phương không thể phòng bị.
Nói tóm lại, nếu sống thiếu đạo đức thì chỉ sảng khoái một thời gian, nên muốn lúc nào cũng sống thoải mái thì nên sống thiếu đạo đức toàn thời gian.
Trong 5 năm qua, dưới sự lãnh đạo của hắn, lợi nhuận của công ty đã tăng gấp đôi, thu nhập của tôi cũng theo đó tăng gấp đôi.
Tất nhiên, cũng có những khoảng thời gian chuỗi vốn của công ty gặp vấn đề.
Chu Tễ Bạch hỏi tôi: "Thư ký Tô, nếu công ty phá sản thì sao?"
Tôi vừa định an ủi hắn, thì hắn lại nói:
"Tôi chỉ còn năm trăm vạn trong thẻ thôi..."
Tôi: "..."