Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ông Chồng Chuyên Trị Trà Xanh Của Tôi - 3,4

Cập nhật lúc: 2024-11-17 00:00:03
Lượt xem: 39

3.

 

Tôi quyết định sửa soạn một phen trước khi đến điểm hẹn. Người vận đồ Chanel, tay mang túi Hermès kết hợp với lối trang điểm tinh tế.

 

Chồng trông thấy tôi liền hôn sâu mấy bận rồi bị tôi đẩy ra.

 

Sở dĩ tôi lên đồ thế này là để cho Tống Nhã kia nhìn mà tự thấy hổ thẹn, từ đó chủ động rút lui.

Nhưng nhỡ lớp trang điểm bị hủy hoại bởi nụ hôn của anh ấy thì không phải thành công dã tràng cả à?

 

Chồng lái xe chở tôi đến nhà hàng. Đến nơi, cả nhà Tống Nhã đã có mặt đầy đủ.

 

Ngay sau khi bước vào, người đầu tiên tôi nhìn thấy là Tống Nhã.

 

Công bằng mà nói, cô ta cũng không tệ, chỉ là không biết cách ăn mặc và trông có phần hơi quê mùa.

 

Trông thấy tôi, phản ứng đầu tiên của cô ta chính là đánh giá tôi từ trên xuống dưới một lượt.

 

Đặc biệt là chiếc túi Hermès trên tay và vòng cỏ bốn lá tôi đeo ở cổ tưởng chừng như tan chảy dưới ánh nhìn của cô ta.

 

Qua vài giây, cô ta dời mắt và cười nói với chồng tôi: “Anh tới rồi ạ.” Rồi chẳng có ý gì là muốn chào hỏi tôi. Có quỷ mới tin cô ta không cố ý phớt lờ tôi đi.

 

Chồng tôi đương nhiên nhìn ra trò rẻ tiền này, nên trực tiếp ôm tôi rồi giới thiệu với bọn họ: “Giới thiệu với mọi người, vợ tôi, Thẩm Thầm.”

 

Cô ta sững sờ một lúc rồi mỉm cười chào tôi: “Chào chị Thẩm, rất vui được gặp chị.”

 

Chồng tôi thiếu kiên nhẫn sửa lưng cô ta: “Cô ấy là vợ tôi. Theo lý mà nói cô nên gọi cô ấy là chị dâu.”

 

Cô ta lúng túng, khóe môi đang cong lên cứng đờ: “Không phải em đang muốn gọi chị ấy thân mật hơn một chút sao?!”

 

“Đừng gọi là chị. Vợ tôi là con út trong nhà, cô ấy không quen bị người khác gọi như vậy.”

 

Bầu không khí hơi căng thẳng, Tống Nhã cười gượng, không biết trả lời thế nào. Ba mẹ cô ta nhanh chóng làm dịu tình hình: “Con bé này, gọi chị dâu càng thân hơn chứ sao. Đừng nói những chuyện không đâu này nữa.”

 

Họ chào đón tôi và chồng: “Mau ngồi xuống nào.”

 

Vợ chồng tôi ngồi vào bàn. Cô ta lập tức đứng dậy, tiến tới ngồi cạnh chồng tôi, còn gắp một con tôm cho anh ấy: “Anh ơi, anh thử món này xem, ngon lắm. Anh còn nhớ buổi đầu khi ở nhà em, ba em làm tôm cho anh không? Khi ấy anh bảo thích ăn. Anh của lúc đó còn nói với em rằng lớn lên sẽ lấy em. Anh còn nhớ chứ?”

 

Vừa nói, cô ta vừa đưa ánh mắt thách thức về phía tôi.

 

Tôi biết cô ta cố tình dùng mấy chuyện thơ ấu nhỏ nhặt chọc tức tôi.

 

Cô ta nghĩ tôi c h ế t rồi à?

 

Đang bụng phản ph á o thì chồng tôi lên tiếng.

 

Anh ấy đổ đồ ăn trước mặt ra, thản nhiên nói với Tống Nhã: “Nếu tôi nhớ không lầm thì tôi tuyệt đối chưa từng nói điều này. Mà cho dù tôi có thực sự nói đi nữa, cô nhắc chuyện này trước mặt vợ tôi là có mục đích gì?”

 

Xem đi, anh ấy nói đỉnh tới cỡ nào, vốn chẳng cho tôi cơ hội phản kích.

 

Tống Nhã gắng nén ấm ức, mỉm cười giải thích: “Nào phải. Em chỉ đùa với anh thôi.” Kế đến, cô ta quét mắt về phía tôi: “Đúng rồi, hai ngày trước em có gặp một người quen. Trò chuyện hồi lâu mới phát hiện hóa ra anh ấy là bạn trai cũ của chị dâu. Anh ấy bảo ban đầu chị dâu suýt chút nữa là kết hôn với anh ấy. Ôi, nghe mà cảm thấy tiếc thực sự.”

 

Cô ta nhìn tôi đắc ý. Tôi chẳng có thời gian quan tâm tới cô ta, chỉ chăm chú nhìn chồng mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ong-chong-chuyen-tri-tra-xanh-cua-toi/34.html.]

 

Lọ giấm di động này vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện yêu đương trước kia của tôi.

 

Khó khăn lắm mới quên đi, nay lại bị Tống Nhã có mắt như mù này khơi lại.

 

Không biết Tống Nhã sẽ bị anh ấy bắt bẻ lại thế nào đây.

 

4.

 

“Rầm!”

 

Chồng tôi dập mạnh đôi đũa trong tay xuống bàn, sầm mặt hỏi cô ta: “Thì sao? Cô thấy đáng tiếc thì sao không cưới anh ta luôn đi? Tự mình bù đắp tiếc nuối thì sẽ không thấy tiếc nữa đâu.”

 

Tôi ung dung nhìn Tống Nhã, như thể chuyện này chẳng can hệ tới mình.

 

Tống Nhã nhất thời kinh hoảng, tái mặt.

 

Ở đây có một rổ Pandas

Cô ta õng ẹo cắn môi, mắt long lanh, dè dặt giải thích: “Không phải. Em không có ý đó. Em chỉ thuận miệng nói ra mà thôi.”

 

Chồng tôi cười khinh: “Cô đã bao giờ kiếm chuyện về bạn trai cũ của người khác chưa? Hôm nay tôi tin tưởng vợ mình vô điều kiện. Nếu đổi lại là người khác, không phải sẽ bị cô gây chia rẽ rồi về nhà cãi nhau sao? Trong lòng cô đang nghĩ cái gì vậy? Hay là cô thích tên Trình Triết đó?”

 

Tống Nhã đi ê n cu ồng lắc đầu: “Không. Sao em lại thích anh ấy?!”

 

Chồng tôi nhìn cô ta từ trên xuống dưới một lượt: “Vậy xem ra cô cũng có chút tự nhận thức về bản thân. Trình Triết dù gì cũng từng quen biết vợ tôi, sao có khả năng nhìn trúng cô cho được?”

 

Sự khinh thường của chồng tôi khiến Tống Nhã tức đến á khẩu.

 

Tôi muốn cười lắm, nhưng cảm thấy vậy quá xấu xa, nên chỉ đành dằn xuống.

 

Tuy nhiên, tôi không hề thấy cô ta bị mắng oan chút nào.

 

Ai bảo cô ta làm chuyện xấu, cứ nhất quyết muốn đụng vào tôi, còn nhắc tới Trình Triết.

 

Tất cả mọi chuyện đều do cô ta tự mình chuốc lấy mà thôi.

 

Ba mẹ cô ta nhìn cô ta bị chồng tôi mỉa mai không ngớt, sắc mặt hơi khó chịu nhưng không biết phải lên tiếng đỡ lời như thế nào.

 

Thấy chồng trút giận được kha khá, tôi nhẹ nhàng vỗ lên tay anh ấy, làm nũng: “Được rồi ông xã, đừng giận nữa.”

 

Chồng tôi nhìn tôi với vẻ tội lỗi: “Xin lỗi em, anh thực lòng không biết cô ta… Nếu em không thoải mái thì chúng ta về thôi. Anh dẫn em đi ăn chỗ khác.”

 

Nghe thấy chồng muốn dẫn tôi đi, ba mẹ Tống Nhã lập tức sốt ruột.

 

Ba của Tống Nhã đứng dậy, đi tới trước mặt cô ta rồi giơ tay t á t cô ta một bạt tai: “Con làm cái quái gì vậy. Không biết ăn nói thì đừng lên tiếng, chọc cho anh con với chị dâu nổi giận. Xem ta có đ á n h c h ế t con không.”

 

Nói rồi giáng tiếp hai bạt tai lên mặt Tống Nhã. Khuôn mặt trắng nõn của cô ta nháy mắt đỏ hồng.

 

Tôi bị sốc. Chồng tôi ôm tôi vào lòng, bình thản nhìn bọn họ như thể đang xem một vở kịch mà không có chút ý định can ngăn nào.

 

Tống Nhã bị đ á n h xong thì bưng mặt, nước mắt chảy dài cũng không dám khóc lớn.

 

Ba cô ta không hề cảm thấy mình ra tay tàn nhẫn, cũng chẳng đau lòng tí nào, chỉ chuyên tâm lấy lòng chồng tôi: “Tiểu Dung, em gái con không hiểu chuyện, chọc con giận. Ta đã dạy dỗ nó rồi, con đừng để bụng.”

Loading...