Ôm lấy mặt trời - Chap 2
Cập nhật lúc: 2024-08-24 15:24:56
Lượt xem: 21
Cuối cùng bữa ăn cũng kết thúc ,mọi người đứng lên chuẩn bị ra về.Cô bị mẹ kéo sang một góc thì thầm:
-"Con nhất định phải mang thằng nhóc cứng đầu này về làm rể Lê gia cho mẹ".Nói đến đây mặt bà nghiêm lại:
-"Nếu không được thì đừng gọi tôi là mẹ nữa".
-'Haiz...con biết đấy nhà họ Chu rất có điều kiện,dù mà mình cũng không để con c.h.ế.t đói được nhưng làm thông gia với nhà họ sẽ rất có lợi cho Lê gia.Mà mẹ cũng chỉ có một mình con là con gái,mẹ muốn những thứ tốt nhất dành cho con.Con hiểu những lời mẹ nói chứ?"
-"Vâng,con hiểu mà.Tên đó không thoát khỏi con đâu". Cô vừa cười vừa nháy mắt tinh nghịch.
-"Con đi đây,mẹ về an toàn".
Cô bám theo sau Chu Cảnh An ra bãi đỗ xe,anh vừa mở cửa xe chưa kịp nhìn đã có một thân ảnh nhỏ bé chạy vụt lên ngồi ghế sau.
Chu Cảnh An nhìn cô với vẻ mặt nhăn nhó :
-"Cậu muốn gì".Anh nói bằng giọng khàn khàn,thô lỗ.Rõ ràng anh ta không muốn nói chuyện với cô.
-"Tôi muốn cậu dẫn tôi đi tham quan Thành Đô".
Chu Cảnh An rít một hơi thuốc và thở ra một làn khói.Anh ta có vẻ không ngạc nhiên hay hứng thú những gì cô nói.
"Tôi là lái xe của cậu à?".Anh nói với giọng buồn chán,nhìn cô một cách lạnh lùng trước khi rít thêm một hơi thuốc.Nghe vậy,cô đành chạy lên ghế lái phụ ngồi.
"Tôi có hôn ước với cậu đó".Cô thẳng thắn nói với anh.
Chu Cảnh An thở ra một làn khói trước khi nhìn cô một lần nữa.
"Nếu thế thì sao cậu nghĩ tôi quan tâm à".Anh ta cười lạnh dựa vào cửa xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/om-lay-mat-troi/chap-2.html.]
Chu Cảnh An thả điếu thuốc đã hút xong xuống dưới đất và dẫm lên nó,dập tắt tàn lửa.Anh tiếp tục nhìn cô với vẻ mặt buồn chán. "Vậy cậu sẽ cưới tôi hả?Nghe giống như một giấc mơ thực sự trở thành sự thật vậy...". Anh nói một cách mỉa mai.
"Nếu cậu không thích có thể hủy hôn".Nói thế thôi,chứ cô thầm nghĩ nếu anh muốn thật chắc gì cô đã cho.
Chu Cảnh An chế diễu,khoanh tay dựa vào cửa nhiều hơn:
-"Cậu nghĩ tôi quan tâm cuộc hôn nhân có thành hay không à ?.Tôi chẳng quan tâm đến chuyện này".Anh trả lời giọng lạnh lùng thờ ơ,có vẻ bực bội hơn.
-"Nhưng tôi thì có".Giọng cô đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Chu Cảnh An đảo mắt trước phản ứng của cô.
"Và tại sao tôi phải quan tâm đến những gì cậu nghĩ ?. Anh đáp trả,giọng điệu trở nên lạnh lùng hơn.
"Này Chu Cảnh An,tôi thích cậu".
Biểu cảm của Chu Cảnh An vẫn lạnh lùng,thờ ơ.
"Cậu thích tôi à ?".
Anh ta đáp lại một cái nhếch mép,nhìn cô một cách hoài nghi.Rõ ràng là không tin cô một chút nào.
Chu Cảnh An vuốt mái tóc rối của mình khiến một vài sợi tóc rơi xuống mặt:
"Tại sao lại thích tôi,tôi là một thằng khốn nạn,tôi không muốn kết hôn và tôi chẳng quan tâm gì đến cậu cả".