Nữ Thần Flop VS Nam Thần Esport - 1
Cập nhật lúc: 2024-08-27 16:35:57
Lượt xem: 401
Tôi là một ngôi sao nữ vô danh chẳng mấy ai biết đến trong showbiz.
Khi scandal về tôi và đại thần được mọi người sùng bái nhất giới eSports ngày càng lan rộng.
Tôi vội vàng lên tiếng phủ nhận để bảo vệ cái mạng chó này.
Không ngờ chân trước tôi vừa phủ nhận, chân sau đại thần đã chặn trước cửa nhà tôi, nhìn tôi với đôi mắt ướt át:
“Mấy ngày trước em còn hôn anh cơ mà, sao hôm nay lại nói là không có quan hệ là không có quan hệ thế nào?”
1
Sau khi quay xong web drama hạng 2, tôi bảo trợ lý về nhà nghỉ ngơi một chút.
Còn mình thì tự lái chiếc xe cũ về biệt thự mới ở trung tâm thành phố.
Căn biệt thự diện tích 500 mét vuông này là món quà sinh nhật của ba tặng cho tôi, đây là lần đầu tiên tôi vào ở sau khi cải tạo lại.
Không biết hôm nay xảy ra chuyện gì, nhưng trước cửa biệt thự có một vòng các cô gái nhỏ sắc mặt phấn kích.
Trên người bọn họ đều mặc trang phục merch, trên tay cầm đạo cụ merch.
Ủa?
Có siêu sao nào cũng ở đây hả?
Lúc lái xe đi ngang qua, tôi không khỏi liếc nhìn họ vài cái.
Chiến đội TLF, Chu Tồn, Alive, đương kim vô địch…
Đều là từ ngữ xa lạ.
Tôi không hiểu trời trăng gì cả.
Nhưng tôi cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ ung dung đi về nhà trước vẻ mặt vừa chật vật và cung kính của bảo vệ.
Sau khi tắm rửa xong, tôi cầm ly rượu vang đỏ đi vào trong sân. Khi tôi đang chuẩn bị ngắm trăng thì bỗng có tiếng hát như chọc tiết lợn vang lên từ biệt thự bên cạnh.
“Đến c.h.ế.t anh vẫn muốn yêu! Không lâm ly đến cùng thì không thể mãn nguyện! Tình cảm bao nhiêu sâu…”
Tôi sặc cả ngụm rượu vang đỏ.
“Khà… Nào… Ra dzẻ à… Dù sao cũng có nhiều thời gian…”
Tôi hít một hơi thật sâu và đặt ly xuống, lao ra khỏi cửa trong cơn giận dữ.
Quấy nhiễu người khác vào đêm hôm khuya khoắt thế này sao mà nhịn được.
Kính coong, kính coong!
Kính coong!
Tôi điên cuồng ấn chuông cửa nhà người này, trong đầu soạn sẵn những lời chê trách.
Két.
Cửa mở ra.
Tôi tức giận ngẩng đầu, nhưng tất cả những lời thô tục lại nghẹn ngang trong cổ họng khi nhìn thấy người ở cửa.
Cái lùm mía?
Hàng xóm nhà mình mà lại đẹp trai đến nhường này sao?
2
Chàng trai trẻ tuổi cao gầy thẳng tắp đứng ở cửa, gương mặt tuấn tú lạnh lùng chỉ hiện vẻ hơi mệt mỏi.
Cậu nhìn tôi, im lặng 2 giây rồi hỏi với chất giọng khàn khàn.
"Chuyện gì vậy?"
Tôi luôn có tính kiên nhẫn cực cao khi đối mặt với trai đẹp.
Tôi lập tức đổi kế, nở nụ cười dịu dàng.
“Chào cậu, tôi là hàng xóm mới chuyển đến cạnh nhà cậu. Bây giờ đã khuya lắm rồi mà nhà cậu ồn ào quá nên tôi không ngủ được. Cậu có thể nhỏ tiếng một chút không?”
Chàng trai trẻ đẹp trai uể oải dựa vào khung cửa, hờ hững đáp lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nu-than-flop-vs-nam-than-esport/1.html.]
“Biết rồi, tôi sẽ bảo bọn họ im miệng.”
Ừm, trông lạnh lùng nhưng cũng dễ nói chuyện đấy.
Tôi gật đầu hài lòng rồi quay người rời đi.
Tôi còn chưa kịp đến nhà, tiếng ồn ào ở nhà bên đã ngừng lại.
Tôi vui vẻ tiếp tục thưởng thức ánh trăng và rượu vang đỏ trong sân.
[Edit by Tê Tê Team. Follow để đọc thêm truyện nha các mỹ nữ ♥]
Trong lúc vô tình quay đầu, tôi phát hiện có một chàng trai đang đứng ở ban công biệt thự bên cạnh.
Chính là cậu chàng đẹp trai vừa mở cửa.
Bởi vì cậu đứng ngược ánh sáng trong phòng nên hơi khó để tôi nhìn được vẻ mặt cậu.
Tôi mím môi, quay đầu lại.
Sao cứ có cảm giác như cậu đang nhìn về phía mình vậy...
3
Sau khi web drama đóng máy, với tư cách là một nghệ sĩ flop lòi lìa, tôi tạm thời không có việc làm.
Tôi ngái ngủ thức dậy từ chiếc giường trị giá 6 con số…
Buồn ngủ, thực sự buồn ngủ lắm luôn.
Nếu không phải lịch sử có ghi chép thì tôi còn tưởng tối qua mình xây Kim Tự Tháp Ai Cập cả đêm ấy chứ.
Sau khi buồn ngủ rửa mặt xong, tôi chuẩn bị gọi mấy món đồ ăn vặt không healthy để thưởng thức.
Tôi vừa chốt đơn thì chuông cửa đã vang lên.
Tôi không khỏi cảm thấy muốn lạy.
Bây giờ các anh em shipper đồ ăn đều liều mạng như vậy ư?
Nhưng khi mở cửa ra, tôi lại nhìn thấy cậu đẹp trai nhà hàng xóm kia đứng ngoài cửa.
Khuôn mặt như trúng xổ số gen độc đắc của cậu vẫn lạnh lùng khác thường, vẻ mệt mỏi trên mặt đã bớt đi rất nhiều.
Tôi giật mình, nói với giọng ấm áp.
“Chào cậu, có chuyện gì không?”
Chàng trai nhướng mắt, giơ cánh tay lên để xòe lòng bàn tay ra.
Trên đó có một chiếc khuyên tai kim cương hết sức quen mắt.
“Đồ của chị à?”
Tôi vô thức chạm vào tai mình mới phát hiện trống trơn.
Xem ra tối qua tôi qua nhà tìm cậu đã đánh rơi ở cửa nhà cậu mất rồi.
Người đâu không chỉ đẹp trai mà còn nhặt được của rơi không đút túi nữa.
Tôi lập tức nở một nụ cười cảm kích với chàng trai.
“Cảm ơn cậu nhé.”
“Chị muốn cảm ơn tôi như thế nào?”
Cậu hơi nghiêng đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào mặt tôi như đứa bé xin kẹo.
Thật ra câu nói này hơi xúc phạm nhưng quả thực lúc này tôi hơi nghẹn cổ.
Tôi có cảm giác ngờ ngợ hình như mình đã nhìn thấy cậu ở đâu đó rồi.
Tôi lấy lại tinh thần, dịu dàng nói theo ý cậu.
“Cậu muốn được cảm ơn như thế nào?”
Chàng trai lấy điện thoại trong túi ra, đáp lại với chất giọng trầm thấp.
“Add WeChat đi?”