Nữ Phụ Độc Ác Nhưng Lại Là Mỹ Nhân Ngốc Nghếch - Chương 8-9
Cập nhật lúc: 2024-05-28 17:22:44
Lượt xem: 12,534
Chương 8: Từ chối
Màn hình hò reo vui mừng.
【Ngầu quá! Em gái nhỏ giỏi lắm! Mắng thêm nữa đi, tôi thích nghe!】
【Hu hu hu tôi sai rồi, tôi không bao giờ nói em gái nhỏ là đồ ngốc nữa, em gái nhỏ rõ ràng là lợi hại nhất!】
【Chẳng trách anh trai và thiên kim thật sự đều yêu em gái như vậy, dễ thương như vậy ai mà không yêu chứ!】
Vương Khuê lại bị lời tuyên bố hủy hôn hùng hồn của tôi chọc giận đến mức mũi cũng méo mó. Hắn ta tiến thoái lưỡng nan, sắc mặt lúc xanh lúc trắng.
"Lâm Thanh Thanh, hiện tại em lập tức xin lỗi anh và Tinh Tinh, nể mặt mũi Lâm gia, hôn ước vẫn có thể tiếp tục..."
"Không cần nữa!"
Tôi ngạo mạn ngắt lời Vương Khuê, khinh thường phất tay.
"Chẳng phải anh nói không muốn cưới em sao, vừa hay, em cũng không muốn gả cho anh."
Lâm Sơ Ảnh bật cười thành tiếng, tiếng cười vui vẻ, dường như rất hài lòng với lời nói của tôi.
"Nghe thấy rồi chứ? Thanh Thanh nói, em ấy không muốn gả cho cậu."
Nói xong, Lâm Sơ Ảnh liếc nhìn Bạch Tinh, dường như có ý gì đó.
"Dù sao, cậu cũng đã có người khác rồi, không cần Thanh Thanh, đúng không?"
Sắc mặt Bạch Tinh cứng đờ trong giây lát, dường như có chút không cam lòng, sau đó vẫn nũng nịu dựa vào lòng Vương Khuê khóc nức nở.
Vương Khuê bị Bạch Tinh dỗ dành một trận, tự tin hẳn lên. Sự do dự ban đầu cũng biến thành kiên quyết.
"Lâm Thanh Thanh! Anh vốn còn muốn cho em một cơ hội xin lỗi, là em không biết điều. Hôn ước của chúng ta đến đây là kết thúc, cho dù em có cầu xin anh cũng vô dụng!"
【Cười chết, mọi người chỉ muốn cầu xin hắn ta mau chóng hủy hôn ước thôi.】
【Anh trai và thiên kim thật sự hai người có lòng dạ đen tối, hợp tác đào góc tường, còn góc tường nào mà đào không đổ chứ?】
【Song hỷ lâm môn, em gái nhỏ đã khôi phục thân tự do rồi!】
【Thật mong chờ biểu cảm khi tên tra nam biết được sự thật, muốn xem tra nam sụp đổ, hahahahahaha!】
Nói thật, tôi cũng rất muốn xem. Đáng tiếc sau khi hai bên thống nhất hủy bỏ hôn ước, Bạch Tinh liền ôm chặt lấy Vương Khuê, bộ dạng sợ hắn ta hối hận, vội vàng kéo hắn ta rời khỏi bữa tiệc. Không còn gì náo nhiệt để xem, tôi cũng mất hứng, định rời đi.
Lâm Sơ Ảnh lại kéo tôi lại.
"Thanh Thanh, anh đã giúp em hủy bỏ hôn ước mà em không thích, em định cho anh phần thưởng gì đây?"
Anh nhẹ nhàng, chậm rãi móc móc ngón tay tôi, giống hệt hành động của tôi lúc trước.
Giọng điệu anh ôn hòa: "Hai ngày nữa, buổi tối đến phòng anh, chúng ta tâm sự kỹ càng."
Trong nụ cười của Lâm Sơ Ảnh, tôi đột nhiên đỏ bừng mặt, khẽ gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nu-phu-doc-ac-nhung-lai-la-my-nhan-ngoc-nghech/chuong-8-9.html.]
"Em sẽ đến… anh trai."
Chương 9: Bỏ trốn
Không thể nào đến được!!!
Tối hôm đó vừa về đến nhà, tôi lập tức bắt đầu thu dọn hành lý. Ban đầu, tôi tưởng mình chỉ là một tiểu thư nhà giàu bình thường. Sau khi nhìn thấy bình luận trên màn hình, tôi mới phát hiện ra——Mọi chuyện đều không giống như tôi tưởng tượng!
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Người có chỉ số thông minh thấp nhất ở đây lại chính là tôi.
Tôi rút lui, không dám vọng tưởng khống chế Lâm Sơ Ảnh nữa. Nhà giàu tâm cơ sâu như vậy, tôi phải về quê... à không, tôi phải bỏ nhà ra đi!
Tôi đứng trong phòng thay đồ rộng hai trăm mét vuông, xoắn xuýt nửa ngày, đau khổ không thôi. Cái này cũng không nỡ bỏ, cái kia cũng không nỡ bỏ. Chọn tới chọn lui, cuối cùng cũng thu dọn được hai vali lớn.
Nửa đêm, tôi khệ nệ bê hành lý xuống lầu. Đêm khuya tĩnh mịch, trong biệt thự tối om, khi tôi sắp đi đến cửa, màn hình quen thuộc lại đột nhiên xuất hiện trước mắt tôi.
【Xong rồi, em gái ngốc nghếch lại sắp bị bắt rồi!】
【Anh trai đã đứng sau lưng em gái rồi, em gái vẫn chưa phát hiện ra, hahaha!】
【Bảo bối~ Em là một đứa trẻ ngốc nghếch~ Mau vào giỏ cho anh!】
【Hỏi chút, tình tiết tiếp theo có phải giống như trong 《Anh trai tự mãn, yêu sâu đậm》không?】
【Thật hay giả vậy? Vậy thì tôi không buồn ngủ nữa. (hưng phấn)】
Da đầu tôi tê rần. Cả người cứng đờ đứng im tại chỗ, căn bản không dám quay đầu lại xem thử. Nhưng cho dù không nhìn, cũng không thể ngăn cản sự việc phát triển.
Đèn đột nhiên sáng lên. Dưới ánh đèn sáng chói, giọng nói ôn hòa từ phía sau truyền đến.
"Thanh Thanh, em muốn đi đâu vậy?"
Tôi lắp bắp: "Em, em... ơ... Em đi... Em ra ngoài chơi mấy hôm rồi về..."
"Đi đâu chơi, đi cùng ai?"
Đối mặt với câu hỏi dồn dập, đầu óc tôi nhanh chóng xoay chuyển. Đúng rồi! Bạch Tinh không phải thích tôi sao, cô ấy nhất định sẽ giúp tôi nói dối!
Tôi nhanh trí: "Em đi tìm Bạch Tinh học muội chơi! Ở nhà em ấy mấy hôm!"
Nghe thấy câu trả lời của tôi, Lâm Sơ Ảnh nửa ngày không nói gì. Sắc mặt anh kỳ quái, ánh mắt kỳ dị nhìn tôi chằm chằm.
"Thanh Thanh, em không dám ở chung một mái nhà với anh, mà còn dám đi tìm cô ấy?"
Lâm Sơ Ảnh cười như có như không: "Em cho rằng... cô ấy an toàn hơn anh sao?"
【Nói một câu vui vẻ, nhà thiên kim thật sự rất 'an toàn'】
【Cừu vào hang cọp, bánh bao thịt dâng đến miệng chó.】
【Bạch Tinh: Người ở trong nhà, vợ từ trên trời rơi xuống.】
【Em gái ngốc nghếch đáng yêu quá đi mất! Mèo con ngốc nghếch sinh ra là để bị kẻ xấu ăn thịt, kekeke!】