Nữ Nhân Tề Vương - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-03-14 09:26:23
Lượt xem: 2,081
Vào ngày mồng 7 tháng 7 năm Cảnh Xuân thứ nhất, cũng là ngày thứ ba sau khi tân đế đăng cơ, ta ngồi trên chiếc kiệu vàng mềm mại tiến cung.
Khởi Nhân cung nằm ở phía đông bắc của hoàng thành, hẻo lánh hoang vắng, cỏ mọc um tùm, nghe nói ban đầu đây là nơi giam giữ các phi tần có tội, đừng nói ban đêm, ngay cả ban ngày cũng không ai muốn bước vào.
Nhưng ta rất hài lòng với sự an bài này, bởi vì đó là do tự ta cầu xin.
"Ngươi nói xem, vị tân chủ tử này của chúng ta bị bệ hạ ghét bỏ như vậy à? Sao vừa mới vào cung đã bị đuổi đến cái nơi quỷ quái này?"
Xuyên qua màn cửa sổ mỏng manh, ta nghe thấy hai cung nữ nhỏ giọng thì thầm với nhau.
Bọn họ là những cung nữ được trong cung phái tới hầu hạ ta, lúc này đang ngồi xổm dưới cái nắng hè gay gắt nhổ cỏ dại mọc đầy trong sân, mồ hôi nhễ nhại.
"Còn có thể vì sao nữa? Xuất thân thấp đó! Nghe nói chủ tử là con gái của một người bán cá ở chợ."
"Thật sao? Con gái của người bán cá thì sao có thể tiến cung làm chủ tử?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nu-nhan-te-vuong/chuong-1.html.]
"Ta lừa ngươi làm gì?"
🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳
Gió mát thoang thoảng, viện tử hoang vu, ta lặng lẽ đứng ở phía sau màn cửa sổ cười không nói.
Xem ra, việc ta quỳ xuống cầu xin để được vào Khởi Nhân cung là đúng, lấy thân phận ti tiện của ta, được tuyển vào cung đã là một chuyện lạ, nếu lại chiếm một chỗ ở tốt, vậy thì sau này thật sự sẽ không có ngày nào được sống yên ổn.
Nếu đã vào cung rồi, thì quãng đời còn lại chỉ có thể làm liễu bám tường cung, đã như vậy, ta chỉ mong sau này có thể có những ngày tháng tốt đẹp, được hưởng bình yên.
Tiểu cung nữ tay chân nhanh nhẹn, chưa đến nửa ngày đã dọn dẹp Khởi Nhân cung sạch sẽ.
Các cung nữ nói, tẩm điện của ta chỗ nào cũng tốt, trừ việc thiếu một ngọn nến sáng, chắc hẳn các nàng đã nhìn thấy sách ta mang vào cung, lại thấy ta nhã nhặn lịch sự, nên cho rằng ban đêm ta cũng sẽ đọc sách.
Ta đang lo lắng thì bỗng ngoài cửa vang lên một hồi náo nhiệt, các cung nữ thái giám mang đèn nối đuôi nhau mà vào, trên mâm gỗ là các lễ vật, trong đó có một chiếc đèn l*иg tinh xảo.
Trong lòng ta kinh ngạc, sau đó thấy tân đế Mạnh Tuyền Trọng trong bộ thường phục màu đỏ sậm đang sải bước đi vào.
Ta tiến lên muốn quỳ xuống hành lễ thì hắn lại giữ cánh tay ta: "Ngọc Nương, nơi này không có người ngoài, nàng không cần hành lễ."