Nữ Chính Truyện Ngược Biết Mở Miệng Rồi - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-11-02 03:46:58
Lượt xem: 2,815
Hắn... muốn cải thiện khẩu phần ăn cho ta sao?
Ta muốn nói, ba món mặn một món canh đơn giản là được rồi.
Không ngờ, vừa mở miệng đã tuôn ra một tràng dài tên món ăn.
"Thịt cừu hấp, chân gấu hấp, đuôi nai hấp, vịt quay, gà nướng, ngỗng quay..."
Sau đó, ta thấy Tiêu Trường Minh im lặng một lúc, rồi nói với ta: "Tiêu chuẩn ăn uống của Vương phi như ngươi, Tấn Vương phủ chúng ta không kham nổi."
"Từ hôm nay, ngươi bị giáng xuống làm thông phòng, mỗi ngày ba món mặn một món canh!"
Ta hoàn toàn c.h.ế.t lặng.
Vừa rồi, ta có phải còn mỉa mai Thúy Nhi ngay cả làm thông phòng cũng không được không?
6.
Ta cảm thấy, căn nguyên đau khổ của một nữ chính ngược văn chính là yêu nam chính.
Mặc dù ta không giống như trong cốt truyện gốc, trở thành nha hoàn thô kệch, giặt giũ, quét dọn, lau bàn, rửa bát, sống một cuộc đời vừa yếu đuối vừa kiên cường.
Nhưng hắn nói là thông phòng đấy!
Thông phòng là phải ngủ với hắn!!
Ta không thể ngủ với hắn!!!
Ta lập tức từ chối.
"Vương gia, hay là người hưu ta đi? Ta về nhà ăn cơm!"
Tiêu Trường Minh không chút lưu tình từ chối ta.
"Ngươi nằm mơ đi!"
"Giang gia làm mất Vương phi của bản vương, đưa ngươi đến đây, phải biết hậu quả khi bị bản vương phát hiện!"
"Ngươi cứ ngoan ngoãn ở lại Tấn Vương phủ, trừ khi Giang Thượng thư tìm được tỷ tỷ ngươi, giao cho bản vương, nếu không cả đời này ngươi đừng hòng rời đi."
Ồ, hắn thật biến thái, thật đen tối, thật điên cuồng.
Ta không thích!
Ta muốn nói: "Vương gia tha cho ta, ta sai rồi."
Nhưng lời nói ra lại là: "Người đừng nói là đã nhìn trúng sự độc đáo của ta, nảy sinh hứng thú với ta đấy nhé?"
"Miệng thì nói là vì Giang Vận Tiên mới giữ ta lại, kỳ thực là muốn giữ ta bên cạnh."
"Vương gia thật là khẩu thị tâm phi!"
Lời ta vừa nói ra, xung quanh rơi vào im lặng c.h.ế.t chóc, gần như có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Ngay cả Thúy Nhi, người coi ta như kẻ thù, cũng đột nhiên nhìn ta bằng ánh mắt thương hại.
Trong lòng ta gào thét.
Ha ha ha... Ta sẽ không phải là nữ chính ngược văn đầu tiên c.h.ế.t vì cái miệng lắm lời đấy chứ?
Chỉ nghe Tiêu Trường Minh nói từng chữ một: "Giang Ấu Liên, ngươi nói bản vương thích ngươi sao?"
"Bản vương bây giờ sẽ chứng minh cho ngươi thấy, bản vương rốt cuộc có hứng thú với ngươi hay không."
Trong lòng ta hoảng loạn vô cùng.
Không phải, tại sao ta phải biết chuyện này?
Nhưng người của Tiêu Trường Minh đã đến giữ ta lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nu-chinh-truyen-nguoc-biet-mo-mieng-roi/chuong-3.html.]
Sau đó, hắn bán ta vào...
Kỹ viện???
7.
Ai cũng biết, nữ chính ngược văn đều rất thảm.
Bởi vì có một nam chính ngược văn luôn ngược đãi nàng.
Nam chính ngược văn của cuốn sách này, Tiêu Trường Minh, cứ như mắc bệnh thần kinh vậy, hơn nữa tính cách còn méo mó, thất thường.
Giây trước: "Ta không yêu nàng ta, ta giữ nàng ta lại chỉ để hành hạ nàng ta!"
Giây sau: "Tại sao ta rõ ràng yêu tỷ tỷ nàng ta, nhưng nhìn thấy nàng ta bị thương, bản vương lại cảm thấy đau lòng?"
Sau đó, để chứng minh mình không yêu nữ chính, lại càng hành hạ nàng ta hơn!
Bây giờ nữ chính ngược văn này đã biến thành ta, với cái miệng ba hoa của ta, Tiêu Trường Minh sẽ không yêu ta đâu.
Vì vậy, đối với ta, hắn chỉ còn lại sự ngược đãi.
Hắn sai người trang điểm cho ta lòe loẹt, mặc bộ đồ múa hở eo, hở tay, hở chân, cổ áo còn khoét rất sâu, bắt ta nhảy múa trước mặt mọi người.
Khi ta nhìn thấy bản thân xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành trong gương, không nhịn được mà khen một câu ——
"Đẹp c.h.ế.t mất thôi!"
Tú bà của kỹ viện đó trang điểm cho ta theo phong cách vũ công Tây Vực, y phục bay phấp phới, còn đưa cho ta một cây đàn tỳ bà!
Nếu đối với một tiểu thư khuê các chân chính, có lẽ đây là sự sỉ nhục.
Còn ta, một kẻ háo sắc, chỉ muốn hít hà.
"Ta" thật đẹp, "ta" muốn ôm hôn chính mình!
Quả nhiên, đối mặt với những thứ đẹp đẽ, cho dù trong lòng có phản kháng và chán ghét đến đâu, thì nước miếng nơi khóe miệng cũng sẽ rất thành thật chảy xuống.
Tiêu Trường Minh nhìn thấy cách ăn mặc của ta, mắt chữ O mồm chữ A.
Chỉ thấy ánh mắt hắn tối sầm lại, ngón tay đặt trên tay vịn xe lăn khẽ gõ, "cạch cạch", ý nghĩa không rõ.
Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii
Ta rất sợ hắn sẽ nảy sinh ý đồ gì với ta, vội vàng bóp c.h.ế.t ý nghĩ đó từ trong trứng nước.
Ta: "Vương gia, ngươi có phải muốn nói 'Ồ! Tại sao ta rõ ràng rất ghét nữ nhân này, nhưng lúc này lại thấy nàng ta đẹp mê người' không?"
"Ngươi đừng quên, ta chỉ là người thế thân cho tỷ tỷ, người ngươi yêu là tỷ tỷ ta đấy!"
Tay Tiêu Trường Minh đột nhiên nắm chặt, trầm giọng ra lệnh.
"Đưa nàng ta xuống!"
Ôi, c.h.ế.t tiệt, c.h.ế.t tiệt...
8.
Một kiếp xuyên không mà không có màn trình diễn tài năng thì thật là thiếu sót.
Ta vừa ỡm ờ vừa nước mắt lưng tròng bị đẩy lên sân khấu.
Tiêu Trường Minh ngồi ở lầu trên, phòng thượng hạng số một, nhìn xuống ta từ trên cao.
Ta xấu hổ che ngực, uất ức nhìn hắn.
Trong mắt hắn dường như lóe lên một tia giằng xé và xúc động.
Ngay sau đó, ta búng tay, "Lên nhạc!"
Sau đó, ta biểu diễn một điệu Hồ Toàn Vũ và múa tỳ bà tuyệt đẹp.