Nhiên Tâm - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-10-09 02:55:10
Lượt xem: 1,811
Em gái tôi hình như cũng trọng sinh rồi.
Kiếp trước, cô ta và thái tử Bắc Kinh yêu nhau say đắm, trốn học đánh nhau đua xe, cuối cùng vì hắn mà c.h.ế.t trong cơn mưa bão.
Mà tất cả những điều này, cô ta lại đổ hết lên đầu tôi.
Sau khi trọng sinh, cô ta đề nghị với bố mẹ, chuyển tôi vào lớp học của Thái tử.
"Chị gái, lần này đến lượt chị bị hắn bắt nạt, ngược luyến tình thâm với hắn rồi."
Tôi cười khẩy.
Người trọng sinh rồi nhưng não có trọng sinh đâu.
Cô ta có sống thêm một trăm kiếp nữa, cũng không xứng làm đối thủ của tôi.
---
Kiếp trước, tôi bị bố mẹ nuôi lừa về nhà dưới danh nghĩa bữa cơm gia đình, đánh c.h.ế.t không thương tiếc.
Trước khi chết, gương mặt hung dữ của họ vẫn còn in đậm trong mắt tôi:
"Vốn dĩ nuôi mày cũng chỉ là vì Phồn Tinh, giờ nó đã không còn, mày sống còn có giá trị gì nữa?"
Đầu tôi bị gậy bóng chày đánh mạnh.
Máu tươi chảy xuống, nhuộm đỏ tầm nhìn.
...
Tôi đột nhiên mở mắt ra từ bóng tối.
Khung cảnh rõ ràng trước mắt khiến tôi sững sờ hai giây.
Căn phòng quen thuộc ngập tràn ánh nắng.
Mẹ nuôi và em gái đang ngồi đối diện tôi.
Ngay sau đó, tôi nghe thấy giọng nói lo lắng của mẹ nuôi:
"Phồn Tinh, rốt cuộc là chuyện gì vậy? Giáo viên của con gọi điện đến nói con muốn xin chuyển lớp, lại còn là lớp bét của khối nữa?"
Em gái tôi, Lục Phồn Tinh, ngẩng đầu lên với vẻ mặt ngơ ngác.
"Chuyển lớp... Chuyển lớp?"
Cô ta chớp chớp mắt, như thể đột nhiên tỉnh táo lại.
Ánh mắt đảo một vòng rồi đưa tay chỉ vào tôi:
"Mẹ, giáo viên nhầm rồi, con muốn nói là chuyển lớp cho chị gái."
"Lớp 13 có nhiều học sinh cá biệt như vậy, chị gái luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác, chắc chắn sẽ rất vui lòng giúp đỡ bọn họ phải không?"
Kiếp trước, Lục Phồn Tinh vừa gặp đã yêu Chu Tân Nam, thái tử Bắc Kinh.
Mới nhập học được hai tháng, cô ta đã khóc lóc đòi chuyển đến lớp 13 của hắn.
Cũng chính là lớp bét toàn khối, đứng chót bảng xếp hạng.
Mẹ nuôi luôn chiều chuộng cô ta, không lay chuyển được nên đã đồng ý.
Kết quả là cô ta dây dưa với Chu Tân Nam suốt bảy năm.
Cuối cùng thậm chí còn vì hắn mà đua xe sau khi uống rượu, c.h.ế.t trong cơn mưa bão.
Còn tôi kiếp trước hầu như không có bất kỳ giao điểm nào với Chu Tân Nam, chỉ nói vài câu trong vài lần gặp mặt sau khi tốt nghiệp.
Nhưng lại bị Lục Phồn Tinh coi là cái gai trong mắt.
Cô ta luôn ngoan cố cho rằng.
Chu Tân Nam và cô ta chia tay rồi lại tái hợp là vì trong lòng hắn có tôi, ánh trăng sáng trong lòng hắn.
Bây giờ, nhìn ánh mắt cô ta nhìn tôi, không giấu nổi sự ác ý và thù hận.
Tôi lập tức hiểu ra.
Thì ra, Lục Phồn Tinh cũng trọng sinh rồi.
-
Nghe cô ta nói vậy, mẹ nuôi quay sang nhìn tôi:
"Phồn Tinh nói đúng đấy, hôm nay mẹ sẽ đến trường làm thủ tục chuyển lớp cho con."
Giọng điệu hoàn toàn không cho phép phản bác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nhien-tam/chuong-1.html.]
Tôi biết, mặc dù vì ơn nghĩa của bố tôi trước đây, vợ chồng nhà họ Lục đã nhận nuôi tôi.
Nhưng từ đầu đến cuối, họ chỉ coi tôi như người hầu để sai khiến cho Lục Phồn Tinh.
Chưa bao giờ thực sự coi tôi như con gái ruột.
Kiếp trước, Lục Phồn Tinh khóc lóc đòi chuyển lớp, mẹ nuôi không yên tâm, vốn định cho tôi đi cùng.
Nhưng Lục Phồn Tinh nhất quyết không đồng ý.
Mẹ nuôi cũng đành thôi.
Sau đó, Lục Phồn Tinh còn đắc ý tìm tôi khoe khoang:
"Đừng tưởng em không biết, trước đây khi chị thi violin, Chu Tân Nam còn trốn học để đi xem, chị nghĩ em sẽ cho chị cơ hội ở bên cạnh hắn sao?"
Nhìn bộ dạng ngu ngốc của cô ta, tôi không nói gì.
Chu Tân Nam đến xem tôi thi violin?
Thật nực cười.
E rằng hắn còn không biết đàn violin có bao nhiêu dây nữa cơ ấy.
Tin đồn này là do tôi cố tình lan truyền ra ngoài, mục đích là để Lục Phồn Tinh không kéo tôi xuống nước.
Nhưng bây giờ, cô ta đã trọng sinh.
Tôi đổi đường đua chơi với cô ta, cũng không phải là không thể.
-
Tối hôm đó, Lục Phồn Tinh lặng lẽ lẻn vào phòng tôi.
Trong nhà này, phòng của tôi không được phép khóa.
Vì tôi không được phép có bất kỳ sự riêng tư nào.
Cô ta đứng bên giường tôi, ánh mắt lạnh lùng và độc ác nhìn tôi từ đầu đến chân.
Cuối cùng đột nhiên cười phá lên:
"Chị gái, lần này đến lượt chị bị hắn bắt nạt, ngược luyến tình thâm với hắn rồi."
Không biết cô ta có nói trước với ai không.
Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii
Ngày hôm sau, tôi vừa xách cặp bước vào cửa lớp 13, một cuốn sách đã bay thẳng vào mặt tôi.
Tôi hơi nghiêng đầu, né tránh.
Ngay sau đó, một giọng nói lười biếng vang lên từ phía trước:
"Ai cho mày tránh?"
Chu Tân Nam dựa người vào ghế một cách uể oải, hai chân bắt chéo lên bàn, nhìn tôi với vẻ kiêu ngạo,
"Thôi được, tao cho mày một cơ hội."
"Mày nhặt cuốn sách lên, cung kính đưa cho tao, để tao ném lại lần nữa, sáng nay tao sẽ tha cho mày."
Nghe hắn nói vậy, lông mi tôi khẽ run.
Cúi xuống nhặt cuốn sách lên rồi từng bước tiến đến trước mặt hắn.
Bên cạnh Chu Tân Nam có vài tên đàn em, ánh mắt nhìn tôi đều mang theo sự khinh thường và ác ý không hề che giấu.
Tôi mỉm cười: "Là... Ném như thế này sao?"
Vừa nói, tôi vừa dùng gáy sách cứng nhất, đập mạnh vào sống mũi hắn.
"Á!!—"
Chu Tân Nam nhảy dựng lên khỏi ghế.
Hắn ôm lấy chiếc mũi đang chảy m.á.u đầm đìa, đột nhiên nở một nụ cười nham hiểm với tôi:
"Con khốn này, dám ra tay với tao, mày c.h.ế.t chắc rồi."
Mấy tên đàn em xung quanh hắn mặt mày hung dữ, định xông lên.
May mà lúc này, giáo viên bước vào lớp.
"Đây là bạn học mới chuyển đến lớp chúng ta, Lục Tuế An, á khoa kỳ thi tuyển sinh."
"Mong các em sau này hòa đồng, cùng nhau học tập, noi gương bạn Lục Tuế An."
"Ồ, học sinh giỏi."
Chu Tân Nam cười lạnh: "Thầy yên tâm, chúng em nhất định sẽ hòa, bình, cộng, xử với bạn học Lục."