Nhất Mộng Hồng Trần - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-05-08 19:11:57
Lượt xem: 79
- Tề Ngạn vương điện hạ, hôm nay là ngày trọng đại của Bắc Lịch quốc. Chẳng hay ngài không về kinh thành, lại ở đây chắn đường chắn lối ta là ý tứ gì?
Trong bìa rừng, nam nhân y phục nhàu nát, tay cầm bình rượu uống, âm thanh tám phần say mèm, hai phần tinh tuý vang đều đều. Dù nhìn ngang nhìn dọc thế nào cũng là một kẻ ăn chơi trác táng, cà lơ phất phơ chính hiệu.
Kẻ được gọi là Tề Ngạn vương kia không mảy may chấp nhất, quạt ngọc trong tay hắn phe phẩy đều. Đôi mắt khẽ lay động nhưng toàn thân không hề có ý di chuyển, ôn nhu đáp lời:
- Khúc huynh! Đến khi nào huynh mới chịu về đây?
Nam nhân kia dốc cạn bình rượu, phi vèo xuống đất vỡ tan, loạng choạng đến gốc cây ngồi xuống váng đầu suy nghĩ một chốc rồi nói:
- Khuynh Trường Trường Khúc ta một thân vô dụng, không cần quay về bôi đen gia tộc. Ta vẫn là nên làm một tên phế nhân đi thôi, thỉnh ngài chớ có bận lòng, ngài là chi long thiên tử, vẫn là nên để tâm đến địa vị của mình di.
Tề Ngạn vương kia gấp quạt, cũng không tiếc gỗ mục không thể khắc, chỉ hận ngọc tốt khó mài. Hắn thở hắt ra hai cái rồi nói:
- Hôm nay đối với Khuynh Trường gia cũng vô cùng quan trọng, Khúc huynh không để tâm sao?
Nam nhân chực ngã cổ ra ngáy ngủ, chỉ cảm thấy kẻ kia thật phiền toái mà lơ mơ nói:
- Chuyện Khuynh Trường gia tự khắc có đại ca cùng tam muội quán xuyến, không phiền đến phế nhân như ta đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nhat-mong-hong-tran/chuong-1.html.]
Tề Ngạn vương gật nhẹ đầu như là hiểu rồi, sau đó lại tặc lưỡi mà nói:
- Xem ra tam tiểu thư thật vất vả. Bổn vương phải nhanh chóng chiếu cố nàng rồi.
Nam nhân như bị đ.â.m phải mông, vội ngóc đầu đưa tay ngăn cản:
- Ể! Tề Ngạn vương. Thỉnh ngài tránh xa Nhạc Nhi một chút. Phụ thân ta vì điều gì mà cáo lão hồi hương chắc ngài biết rõ. Nữ nhi Khuynh Trường gia tuyệt đối không gả vào hoàng thất, mong ngài sớm chút cắt đứt hy vọng.
Tề Ngạn vương vươn tay vỗ vỗ vào tay nam nhân mà nói:
- Chuyện chung thân đại sự của Thẩm Gia Ngạn ta, ta thích ai là quyền của ta. Không ai có thể ngăn cản, chỉ sợ Khúc huynh lo lắng vô ích rồi.
Chưa đợi nam nhân phải ứng, y đã đạp gió phi mất trong cánh rừng.
< Thành Mậu Uyển >
Hoàng đế Thẩm Minh có một sở thích quái gở, đó chính là xem sưu tập cổ vật, hằng năm đều phê tấu cho tứ đại gia tộc và thập tiểu gia tộc dâng lên một món quý hiếm làm vật đấu giá. Nói là đấu giá, thực chất là món nào lọt vào long nhãn của hắn, gia tộc đó liền là gia tộc dẫn đầu đế quốc năm ấy.
Khuynh Trường gia trong mười năm từ lúc tân đế lên ngôi đến nay đều khí thế hừng hực, liên tục mười năm đều là gia tộc dẫn đầu.