Nhân Gian Náo Nhiệt Bốn Phương - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-05-01 19:44:41
Lượt xem: 168
Ta chỉ làm ba món một canh đơn giản.
Bởi vì ba người trước mặt này chỗ có thể động được quá ít, ta đành phải bưng bàn vuông lên giường.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
"Có thể động thì tự cầm bát ăn, không thể động thì đợi ta đút."
Hoa Liễm vốn đã cầm bát lên rồi đột nhiên buông lỏng tay.
Ôm lấy cánh tay kêu đau: "Ôi chao, cánh tay này của ta có phải lại rạn xương rồi không?"
Lại nhìn Đồ Lệ và Ô Mộc Thanh đã bưng bát đũa lên, đều quay đầu ném ánh mắt xem thường về phía hắn.
Ta cầm lấy bát đũa của Hoa Liễm, ngồi xuống bên cạnh đút cho hắn.
Kết quả hắn vừa mới ăn một miếng, liền kinh ngạc nhìn về phía ta:
"Nữ nhân cô................"
"Trì Nguyện."
Ta nhấn mạnh: "Ta tên Trì Nguyện."
"Được rồi, Trì Nguyện, cô nấu cơm cũng ngon quá đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nhan-gian-nao-nhiet-bon-phuong/chuong-3.html.]
Ta cong môi, đưa đồ ăn tới bên miệng hắn: "Ngon thì ăn nhiều một chút, muốn ăn gì thì bảo ta gắp."
Vốn ba người bọn họ ăn uống cũng coi như sạch sẽ, nhưng mắt thấy đồ ăn càng ngày càng ít, ba người lại tích cực giống nhau, tốc độ gắp thức ăn nhanh như gió cuốn mây trôi.
Mới đầu là Đồ Lệ và Ô Mộc Thanh cùng kẹp một miếng thịt kho tàu cuối cùng.
Vì để tranh miếng thịt kia, hai người họ vậy mà dùng đũa đánh nhau giữa không trung.
Sau đó là Hoa Liễm được ta đút ăn càng lúc càng nhanh.
"A, ta muốn ăn nấm xào, chỉ cỏn lại mấy miếng thôi, mau gắp vào bát ta."
Hai người kia nghe vậy liền giống như đối nghịch với hắn vậy, đều nhấc đũa thuần thục gắp sạch nấm xào................
"Các người! Các người khinh người quá đáng!"
Hoa Liễm tức đến nỗi cướp lấy bát trong tay ta, bắt đầu liều mạng vơ sạch đồ ăn còn lại.
"Hai người các ngươi là heo sao? Sao ăn nhiều như vậy? Ăn hiếp ai chứ, ta mới ăn có mấy miếng đã thấy đáy rồi!"
Ta nhìn cánh tay và cổ tay linh hoạt của hắn, sâu kín hỏi: "Cánh tay rạn xương mà ngươi nói đâu?"