Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân Duyên Trời Định - Phần 1

Cập nhật lúc: 2024-11-14 22:25:39
Lượt xem: 69

Tôi "may mắn” xuyên vào một quyển tiểu thuyết m.á.u chó do chính bản thân mình tự tay viết nên.

Không sợ bất ngờ xuyên sách đến một thế giới xa lạ, chỉ sợ xuyên trúng một quyển tiểu thuyết bệnh hoạn!

Khi đang buồn chán lướt tiểu thuyết mạng tìm truyện để đọc giải trí thì tôi lỡ va vào một bộ tiểu thuyết m.á.u chó phi logic thế là m.á.u chó chị đây sôi lên, quyết chiến với bộ tiểu thuyết m.á.u chó phí thời gian ấy bằng một quyển tiểu thuyết tự tay chị đây viết nên.

Hứ, cho chị xin phép cười nửa miệng, tự mình xem truyện của đứa nào bệnh hoạn và biến thái hơn đi?

Trình của cưng chỉ xứng xách dép dũa móng cho chụy ba đây. Chống mắt lên mà xem đứa nào là bà hoàng Biến Thái, Chúa Tể Bệnh Hoạn !

......

Chuyện là thế đấy !

Giờ thì tôi chính là nữ phụ ác độc Kiều Vân Vân, a.k.a chị gái của nữ chính Kiều Phán Phán. Đừng có hỏi tôi tại sao tôi lại là nữ phụ ác độc, cũng đừng hỏi tại sao làm chị nhưng lại đi hại em gái mình. Đơn giản thôi mấy chế, bọn tôi không cùng huyết thống.

Trong nguyên tác, Kiều Gia tương đối có tiếng và có tiền, tinh hoa hội tụ, giới thượng lưu rất yêu ! Mẹ của nữ phụ Kiều Vân Vân đã qua đời khi cô ấy còn nhỏ. Sau này, người cha của cô ấy đã tiến thêm bước nữa với một người phụ nữ khác, người phụ nữ này cũng có một cô con gái riêng.

Còn ai ngoài mẹ con nữ chính của chúng ta? Thưa quý vị, mời lên sân khấu ngày hôm nay là Kiều Phán Phán cùng mẹ là Đại Nguyệt.

Nguyệt

Kiều Vân Vân rất không thích sự xuất hiện của nữ chính vì cô xem nữ chính là người sẽ đến và cướp đi những thứ thuộc về cô ấy. Một đứa bé vừa mất đi mẹ, cha lại đi thêm bước nữa cưới người phụ nữ và dẫn về thêm một cô em gái đến để san sẻ tình yêu thương từ cha của mình. Thử hỏi xem đứa bé nào lại chịu san sẻ tình yêu thương gia đình của mình với một người đột nhiên xuất hiện và lại có nguy cơ sẽ lấy mất tất cả từ mình chứ?

Kiều Vân Vân không bao giờ cho nữ chính một sắc mặt tốt, thiện cảm đối với nữ chính đáng thương là con số 0 ít ỏi.

Kiều Vân Vân tính cách thể hiện ra bên ngoài trông có vẻ năng động và vui tươi như ánh mặt trời, trong khi nữ chính lại mang vẻ trầm lặng và yếu đuối khiến mọi người chán ghét và bắt nạt cô càng dễ dàng hơn, nhưng cái hại cũng có cái lợi, một quy luật tất yếu của tự nhiên, càng yếu đuối nhút nhát, càng mềm mại cần được nâng niu thì sẽ có càng nhiều phái mạnh muốn đứng ra che chở và bảo vệ nàng.

Cũng như bao câu chuyện m.á.u chó khác, tất nhiên làm sao tôi có thể quên thêm vào tiểu thuyết của mình một chút gia vị để tăng thêm hương thơm cơ chứ ! Tài xế được gia đình tôi thuê đã quấy rối nữ chính trong một thời gian dài, dù Kiều Vân Vân nhiều lần nhận ra ý đồ đen tối của gã nhưng vẫn nhắm mắt giả vờ không thấy.

Quá ám ảnh về mặt tinh thần lẫn thể xác khi chịu sự quấy rối ti’nh du.c từ gã tài xế, nữ chính đã bị khủng hoảng tinh thần và điều này đã để lại bóng ma tâm lý cho cô nàng bé nhỏ mỏng manh yếu ớt. May mắn cho cô nàng là gã tài xế đó cũng chẳng dám đi quá giới hạn vì thế lực Kiều gia không phải là một nơi có thể đùa giỡn được.

Trong cái xã hội này, càng phát ra tần số thấp bé, sợ hãi, âm thầm chịu đựng mọi sự sỉ nhục thì càng bị tần số cường quyền áp bực đè đầu nhấn xuống đàm lầy của sự bẩn thỉu hôi hám.

Vào năm lớp 12, một giáo viên nam đã quấy rối nữ chính, bóng ma tâm lý ùa ạt kéo đến cùng với những khủng hoảng tinh thần ở hiện tại đã khiến cô gái bé nhỏ suy sụp. Suýt nữa thì đã mất đi sự trong trắng của mình.

Kiều Vân Vân tình cờ đi ngang qua và nhìn thấy nữ chính bị xâm hại những hai lần thế nhưng lại chơi trò mắt điếc tai ngơ, vô tình lạnh lùng đẩy nữ chính vào hố sâu tuyệt vọng.

Ở lần đầu tiên gã thầy giáo bắt đầu ý đồ sàm sỡ, nữ chính đã nhanh chóng tìm cách thoát thân.

Lần thứ hai gã thầy lại bắt đầu chứng nào tật nấy giữ nữ chính lại, lần này cô may mắn được nam chính Giang Du cứu thoát. Nữ chính cũng chính vì những khủng hoảng về mặt tâm lý và bị bỏ mặc bởi Kiều Vân Vân nên đã hoàn toàn hắc hóa.

Tôi được bảo mẫu gọi xuống nhà ăn tối, thay một bộ quần áo giống phong cách thường nhật của nguyên chủ. Vừa xuống nhà, ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mặt của nữ chính đang ngồi ở ngay bàn ăn tối.

Nữ chính vội ngoảnh mặt đi, tôi thấy hơi áy náy, tuy không làm những chuyện trước đây nhưng dù gì đó cũng là những câu chuyện hư cấu và biến thái mà tôi đã thêu dệt nên trên những trang viết của mình.

Tôi bình tĩnh ngồi vào bàn ăn tối, cha của Kiều Vân Vân tên là Kiều Trị... tên của người cha là do tôi viết khi xem Peppa Pig với con gái của chị dâu tôi.

Ôi dào, đừng tò mò quá về cái tên này, nó không quan trọng xíu nào đâu !

Kiều Trị: “Vân Vân, con và Phán Phán hôm nay bắt đầu nhập học cấp ba. Đây là một năm học rất quan trọng. Là một người chị, con nên chăm sóc tốt cho em gái của mình.”

“Được rồi, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho em gái” . Tôi thề.

Kiều Trị có lẽ nghĩ rằng tôi sẽ từ chối, cũng đúng thôi, với cái tính cách của nguyên chủ mà bắt bả phải chăm sóc em gái của mình thì mơ đi mà có : “Bố biết con không muốn,nhưng dù sao đó cũng là một gia đình mà... huh? Con vừa nói gì vậy?”

Tôi mỉm cười và nói: “ Con sẽ chăm sóc tốt em gái con.”

Ngay cả nữ chính và những người khác cũng nhìn tôi với vẻ hoài nghi. Kiều Trị nghe vậy càng vui vẻ: “Được, đúng vậy, hai con nhất định phải hòa thuận với nhau, đều là chị em cùng một nhà mà...”

Ông ở bên cạnh không ngừng nói, tôi nghe không nổi nữa liền cầm bánh sandwich và hộp sữa trên bàn ăn lên: “Ba, con đi học đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nhan-duyen-troi-dinh/phan-1.html.]

Vừa chạy ra cửa, tôi phải quay lại vì suýt quên mất nữ chính.

Sau đó, với miếng sandwich trong miệng, tôi nắm lấy tay nữ chính và chạy ra ngoài.

Dù sao thì đó cũng là nhân vật của tôi do tôi chắp bút nên, tôi biết rõ tính cách của Kiều Trị như thế nào vì ông được mô phỏng theo hình tượng của cha tôi mà.

Sau khi lên xe, tôi thở phào nhẹ nhõm: Không ngờ ở đây lại bị cằn nhằn, lẽ ra không nên lấy hình tượng của cha để viết. Tới đây rồi còn nghe tiếng cha hát mỗi ngày.

Lúc này, tài xế nhìn nữ chính rồi lại nhìn sang tôi, cười khổ nói: “Cô Phán Phán, cô không ngồi ghế lái phụ sao? Cô Vân Vân thích ngồi ở ghế sau một mình.”

Nếu là lúc trước thì chắc chắn nguyên chủ sẽ đồng ý nhưng bây giờ thì hong nha má. Kiều Vân Vân vai ác đã xưa rồi Diễm, chị giờ đây là hình tượng mới, một người chị thấu hiểu và đủ tư cách.

Ai nói là tôi nhất đính phải làm theo cốt truyện? Truyện này bà mày viết thì giờ bà mày muốn bơi kiểu nào thì bơi.

Dù sao cũng không thể để nữ chính trở nên hắc hóa đến muốn trả thù, trước mắt kế hoạch đầu tiên của chụy ba là bảo vệ nữ chính an toàn!

Tôi: "Chú đừng lo về chuyện này, cứ việc lái xe cho tốt đi.”

Sau khi nghe tôi nói gã tài xế cũng không dám hỏi lại và chuyên tâm lái xe đến trường.

Nữ chính hơi kinh ngạc vì biểu hiện bì lạ của tôi nhưng đã nhanh chóng xóa đi cảm xúc của mình, chỉ nhẹ giọng nói: "Cảm ơn”

Tôi mỉm cười thay cho lời khách sáo của mình, nữ chính cũng ngoan ngoãn hiểu chuyện cúi đầu.

Con mẹ nó, ai mà ngờ rằng cái cốt truyện biến thái của tôi lại viết khi nữ chính hắc hóa đã giam cầm Kiều Vân Vân lại, cô ấy đã nhốt nguyên chủ dưới tầng hầm và tra tấn mỗi ngày.

Khi đến trường, tôi và Phán Phán đã gặp nam chinhd Giang Du, đúng như nguyên tác, móe hiểu sao tôi lại để cho hình tưởng của nam chính luôn là lạnh lùng khó gần. Thằng khứa này đi ngang liếc thấy tôi và Phán Phán cũng chỉ thờ ơ lướt qua.

Được rồi, mặc dù bây giờ nam chính và nữ chính không quen biết nhau nhưng ít nhất ánh mắt phải tóe ra tia lửa tình yêu chứ! Không có chuyện hay để coi nên bây giờ chụy ba rất chán. Nhưng ít nhất là sau khi nam chính cứu nữ chính thì hai người bọn họ sẽ dần yêu nhau, sẽ học chung một trường đại học.

Điều mà tôi không muốn xảy ra nhất đó chính là sau này bọn họ sẽ hắc hóa!

Chuyện nam chính hắc hóa nguyên nhân cũng là do “tôi” trong nguyên tác. Nghiệp thiệt chứ má! Giang Du cùng Kiều Vân Vân có hôn ước, Giang gia và Kiều gia tương đối thân thiết nhưng khổ nỗi con páo Kiều Vân Vân lại khônh thích Giang Du.

Vì sau này phải kết hôn cùng người mình không yêu nên Kiều Vân Vân càng chướng mắt Giang Du hơn, cô thường xuyên hạ nhục nam chính với những lời lẽ chói tai như đứa con ngoài giá thú ở trước mặt bàn dân thiên hạ.

Ăn trọn ở cú cuối cùng nhờ việc Kiều Vân Vân thích nam phụ Hạ Hàn, cố gắng giành lấy nụ cười của mỹ nam tỏa nắng và dịu dàng- chàng trai trong mộng của rất nhiều cô gái, nhưng mà đó chỉ là vỏ bọc bên ngoài.

Anh ta là một người vô tình và luôn thu mình lại, trông thì vô hại nhưng lại có độc! Kiều Vân Vân vì không chiếm được tình yêu của nam phụ nên đã làm tổn thương anh ta bằng nhiều hình thức khác nhau.

Có một lần bày tỏ tình cảm với nam phụ nhưng không thành công, cô trực tiếp rót rượu cho anh chỉ vì không cam lòng, lúc này nữ chính xuất hiện đưa khăn giấy cho anh ta và đã trở thành ánh trăng sáng trong lòng của Hạ Hàn.

Nam phụ Hạ Hàn vốn muốn âm thầm bảo vệ nữ chính, nhưng về sau không thể cưỡng lại được sự ghen ghét khi nam chính cùng nữ chính thân mật, ba người họ đã tạo thành một vòng tam giác tình yêu rắc rối, yêu hận tình thù điên cuồng !

Kết cục của câu chuyện m.á.u chó này lại càng biến thái và bệnh hoạn hơn. Nữ chính đã báo thù Kiều Vân Vân, thầy giáo, gã lái xe. Bọn họ đều bị nữ chính nắm sinh mệnh trong tay, cuối cùng cũng chỉ có thể chọn cái ch.et để kết thúc cuộc sống này.

Nữ chính cũng đã giam cầm nam chính và nam phụ lại, cô cho rằng mình nắm trong tay phần thắng nhưng trên thực tế, nam chính và nam phụ vì yêu nên đã tình nguyện bị bắt giam mà không hề phản kháng.

Nam chính trong truyện bị mắc chứng bệnh hoang tưởng. Khi còn nhỏ anh bị mẹ ruột bỏ rơi, may mắn được đưa vào cô nhi viện chăm sóc. Tưởng chừng cuộc đời sẽ mỉm cười với đứa trẻ đáng thương ấy nhưng đời đã đánh dạt đứa bé ấy vào bờ với ba lần được nhận nuôi nhưng cả ba lần đều bị đuổi về.

Họ lấy lý do là gia đình đã có con nhỏ ; người lớn trong nhà không đồng ý nhận nuôi con hoặc sẽ là lý do nuôi con quá phiền phức và không muốn nuôi.

Lần thứ tư cũng chính là lần cuối cùng anh được cha ruột nhận nuôi, lần này mặc dù không bị đưa về cô nhi viện nhưng anh lại không cảm nhận được tình thương của cha dành cho mình.

Mẹ của anh là người yêu cũ của ông ấy, sau khi hai người chia tay, bà ta phát hiện ra rằng mình đã mang thai ngoài ý muốn, dù không có ý định muốn phá đứa bụng mình nhưng sau khi sinh ra đã bỏ rơi anh ta vì cuộc sống của chính bản thân bà ta.

Cha của anh là phú nhị đại, sau này lấy được người vợ ở hiện tại, tình yêu của ông đều trao cho em trai cùng cha khác mẹ, ông chỉ vì cùng huyết thống mà nhận nuôi anh.

Bởi vì nam chính bị bỏ rơi quá nhiều lần, sau này tất cả những gì mình sở hữu đều sẽ cố chấp nên có chút tự phụ và hoang tưởng.

Đến cuối cùng, nam chính cũng chỉ muốn có nữ chính, nàng là tình yêu và ánh sáng của cuộc đời anh. 

Loading...