Nha Hoàn Nghịch Tập - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-11-26 20:23:35
Lượt xem: 214
Ta không phải kẻ ngốc.
Cây trâm vàng mười lạng, bằng bao nhiêu tháng lương của ta rồi.
Nam nhân này tuy không ghê tởm như tên họ Lâm kia, nhưng lại là kẻ nhu nhược không có tương lai.
Theo hắn thì làm sao có được cuộc sống tốt đẹp.
Chi bằng dùng chút thủ đoạn, leo lên giường của Cố công tử quyền thế kia.
Biết đâu dỗ dành hắn vui vẻ, còn có thể lấy lại thân phận lương gia cho ta.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Cảm giác Cố công tử còn dễ dụ hơn.
Mới ngủ với hắn có mấy lần, đã khiến hắn thoải mái đến vậy rồi sao?
Vậy mà hắn lại chủ động muốn ta!
Nhớ lại những lời mỉa mai của ta mấy hôm đó, chắc hắn không thoải mái lắm đâu.
Sau khi kể lại một cách sống động cho tiểu thư nghe chuyện đã đưa người lên giường lão gia thành công, ta được tiểu thư hết lời khen ngợi, còn tiện tay thưởng cho ta một cây trâm ngọc.
Mạng sống bán cho nhà giàu sang quyền quý, chẳng phải là vì những thứ này sao.
Tiểu thư thúc giục ta mau chóng thổi gió bên tai phu nhân, nói rằng chuyện này không thể chậm trễ, không thể để Lâm tiên sinh đợi lâu, nàng ta đau lòng lắm.
Ta nói ra những điều lo lắng, nào ngờ tiểu thư bỗng nhiên bảo không thể gả nàng ta vào Cố gia, chẳng phải rất đường đột sao?
Tiểu thư bảo ta tự nghĩ cách, phải nhanh lên, tình lang của nàng ta không thể chờ được.
Ta đành phải ngoài mặt vâng dạ, trong lòng làm trái, ngoài mặt làm việc cho tiểu thư, nhưng sau lưng muốn làm gì chẳng phải là tùy ta sao?
Bên cạnh lão gia quả thật nên sắp xếp người, nhưng không nhất thiết phải là người làm việc cho tiểu thư, cũng có thể là người làm việc cho ta.
Tuy ta sinh ra đã là phận nô tài, nhưng không muốn rơi vào kết cục như cha mẹ, chỉ vì một câu nói của chủ tử mà mất mạng.
Ta nhất định phải tự mình tranh lấy một con đường sống, còn phải báo thù cho cha mẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nha-hoan-nghich-tap/chuong-5.html.]
Núp trong bóng tối mười mấy năm, bọn họ tưởng rằng một đứa trẻ nhỏ không đáng để tâm, nào ngờ đứa bé năm tuổi đã có ký ức, cũng có mưu kế thủ đoạn.
Chuyện năm xưa ta khắc cốt ghi tâm.
Phu nhân cố ý làm loạn huyết mạch Giang phủ.
Tiểu thư suýt nữa đã thành thiếu gia, chính là biểu thiếu gia bây giờ.
Nào ngờ phu nhân đi một nước cờ sai, không đạt được mục đích.
Những người biết chuyện này đều bị xử lý hết, bao gồm cả cha mẹ ta, trở thành vật hy sinh trong cuộc đấu đá nội bộ của vợ chồng bọn họ.
Sau đó, quan hệ giữa lão gia và phu nhân trở nên căng thẳng.
Một tiểu nha đầu mới năm tuổi, muốn báo thù thật khó khăn biết bao.
Nghĩ tới nghĩ lui, cha mẹ mất mạng vì chuyện con nối dõi, vậy ta cũng sẽ ra tay từ chuyện này, chắc chắn không sai.
Ta tìm mọi cách để được điều đến viện của tiểu thư, bầu bạn cùng nàng ta lớn lên, dẫn nàng ta xem hí văn , vẽ tranh, mơ mộng về tình yêu đẹp đẽ.
Mấy năm trước, ta tốn nhiều tiền mua được phương thuốc tuyệt tự, lặng lẽ cho lão gia dùng.
Lão gia vốn đã thích long dương, càng không có cơ hội sinh thêm con, dẫn đến Giang gia chỉ có một nữ nhi duy nhất, lại còn là đứa bị chiều hư.
Ngày tháng quả thật càng ngày càng có hi vọng rồi.
Ta đoán phu nhân tình trường trắc trở, yêu mà không được, chắc chắn không nỡ để ái nữ đi theo vết xe đổ của mình.
Ngay lập tức, ta giả vờ vui sướng khi người gặp họa chạy đi báo cho phu nhân, lắp bắp kể lể về tình cảm sâu đậm giữa tiểu thư và Lâm tiên sinh, tiểu thư đau khổ trong lòng biết nhường nào, thật sự không biết phải làm sao.
Nói đến chỗ xúc động, ta quỳ sụp xuống đất: "Tiểu thư lớn đến chừng này muốn gì mà không có, chẳng qua chỉ muốn được ở bên người mình yêu, sao lại khó khăn như vậy, cầu xin phu nhân thương xót tiểu thư."
Phu nhân dù sao cũng thương con gái, không trách tiểu thư tư định chung thân, chỉ trách bản thân mình vô dụng.
Sắc mặt phu nhân lập tức xám xịt, giọng điệu ảm đạm: "Chuyện này còn phải bàn tính kỹ, ngươi là người lanh lợi, hãy an ủi nó nhiều hơn."
Nói xong lại căm hận nói: "Con gái ta không có gì là không thể có được."