Nguyện Mãi Bên Người - Chương 17
Cập nhật lúc: 2024-10-06 10:09:22
Lượt xem: 185
Hắn vẫn giữ vẻ mặt không cảm xúc: “Sao ngươi biết được?”
Ta đáp: “Chỉ cần nhìn vào ánh mắt thẳng tuột của ngươi, ta đoán cả Kinh thành này chỉ có mỗi Thẩm Tri Lan là không nhận ra.”
Thành Vương lại hững hờ “ồ” một tiếng rồi quay đi, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.
“Vậy tại sao ngươi còn đồng ý cưới muội muội ta? Cưới Thẩm Tri Lan thì tốt hơn nhiều.” Ta chợt cảm thấy có chút thương xót cho muội muội mình.
Không thể gả cho người mình thích, trong lòng phu quân lại có người khác, cuộc sống này thật sự khó mà sống nổi, không bằng bỏ trốn, trốn càng xa càng tốt.
“Đó là hôn ước được ban, không thể từ chối. Cho nên, Tể tướng cũng lạnh lòng, nói gì cũng phải ủng hộ ta lên ngôi.” Thành Vương như thấy được tâm tư của ta mà giải thích.
Đương kim Hoàng thượng rất đa nghi, phụ thân ta cẩn trọng suốt đời cũng chỉ đổi lấy được bấy nhiêu, nên đến cái tuổi này vẫn phải mạo hiểm tính mạng để đánh cược lần này.
“Thẩm Tri Lan cũng đã đến tuổi bàn chuyện hôn nhân, e rằng sau này sẽ trở thành Hoàng tẩu của ngươi.” Ta chuẩn bị kích thích Thành Vương, xem thử bộ mặt thật của hắn ra sao.
Thành Vương chỉ hơi sững sờ, cúi đầu “ừ” một tiếng. Quả nhiên, ngoài việc này ra, hắn đúng là người có thể nhẫn nhịn.
“Ôi, ngươi cũng chỉ nhìn vào cái khuôn mặt của nàng ấy thôi. Tính tình của nàng ấy phần lớn không được lòng người trong hậu viện, có thể sớm muộn cũng rơi vào cảnh u sầu… Sợ bị người khác hãm hại, lại quay ra tính toán người khác… Một xác hai mạng!” Ta thật sự đã bịa ra một đoạn bi kịch cho Thẩm Tri Lan.
Thành Vương giận dữ nhìn ta, đôi mắt tràn ngập lửa giận, khiến lưng ta lạnh toát.
Hắn đột nhiên nói: “Không được, ta phải cưới nàng.”
Ta đáp: “Suy nghĩ như vậy là đúng, chúng ta không có được hôn nhân tốt đẹp cũng được, nhưng sao có thể để người khác ức h.i.ế.p được!”
Thẩm tướng quân và Thành Vương giống nhau, trong đầu luôn thiếu sót. Quả thật, không phải người một nhà không thể vào chung một cửa.
Khi Thẩm tướng quân nghe Thành Vương muốn cưới cô con gái nghịch ngợm của mình, ông ấy vui mừng đến mức nếu Thành Vương hiện tại muốn làm phản, Thẩm tướng quân chắc chắn sẽ lập tức đi theo.
Thật không thể tưởng nổi, con gái ông rốt cuộc đã làm gì tày trời mà khó mà gả đi như thế chứ?
Ta thực sự rất tò mò, bèn hỏi thăm một chút…
Chúc hai người trăm năm hạnh phúc, là ta đã nhiều chuyện rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nguyen-mai-ben-nguoi/chuong-17.html.]
Thời gian ta giả trang thành Vương phi thật sự rất thoải mái, mỗi ngày đều được ăn ngon mặc đẹp, vốn dĩ đều phải theo phụ thân ta đi khắp nơi thuyết phục người khác, giờ chỉ cần ngủ một giấc đến trưa, đợi Thành Vương hạ triều không có việc thì trò chuyện hai câu, nhiệm vụ công tác đã hoàn thành.
Muội muội ta đào hôn nếu ở bên ngoài sống tốt thì cũng đừng quay về, ta đã làm Vương giả thì làm Hoàng hậu giả cũng có sao.
Nhưng Thành Vương nói hắn không muốn có một người Vuong phi cao hơn mình nửa cái đầu, nếu có thể hắn vẫn muốn một Thẩm Tri Lan xinh đẹp.
Biết rồi, biết rồi, đừng thúc giục nữa! Thẩm Tri Lan của ngươi sắp vào cửa rồi!
Nhưng ngay trước khi Thẩm Tri Lan về nhà nửa tháng, muội muội ta là Triệu Ái bị phụ thân ta tìm về, đôi mắt vô hồn, như thể không phải là người mà ta từng biết.
Phụ thân ta nói: “Về là tốt rồi.”
Những chuyện khác không cho ai hỏi nữa, nhưng ngay cả một kẻ ngốc cũng có thể thấy được, ngoài bị người ta lừa gạt, đã chẳng còn gì.
Dù phụ thân ta không cho người trong nhà nhắc đến chuyện này trước mặt Triệu Ái, nhưng ta vẫn tức lắm, ai dám ức h.i.ế.p con gái của tể tướng đây!
“Ca ca, đừng hỏi nữa, muội đã không sao rồi.” Triệu Ái cười nói với ta.
“Nhà ta không sợ đắc tội người khác, ta thật sự muốn nghe xem là ai!” Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, nhưng nàng lại rút tay ra.
Triệu Ái đứng dậy, đẩy cửa sổ mở ra: “Người phải nhìn về phía trước, giờ muội chẳng phải đã là Vương phi rồi sao? Muội sẽ giúp Thành Vương quản lý việc nhà.”
Chẳng qua muội có thông minh, khéo léo, hay là hiền thục đảm đang đến đâu, trong lòng Thành Vương vẫn đã có một người khác.
Dù ta hiểu rằng hầu hết nam nhân đời này sẽ có ba bốn thê thiếp, tình yêu hiện tại không nhất định bằng tình yêu vĩnh cửu.
Thế nhưng thằng nhóc Thành Vương này lại rất cố chấp, chẳng cần đợi đến khi Thẩm Tri Lan bước vào cửa, đã có thể thấy vẻ mặt hắn giống như bị thê tử quản lý chặt chẽ. Hai người còn có thể phát triển tình cảm được sao?
Ta còn có thể khuyên can để tránh chiến tranh, có thể khiến trung thần biến thành phản nghịch, thậm chí còn có thể giới thiệu cho muội ấy một người khác, vậy mà muội muội gái ta lại cố chấp đến mức này!
Ta không thể đánh mắng được, lại không muốn để phụ thân ta phải vất vả ba nghìn dặm đuổi theo, còn chưa tìm được người đã mất công ba con ngựa.
Thế nhưng phải nói phụ thân ta rất coi trọng Thành Vương, hắn đúng là có tài. Hắn cử người đến điều tra giúp ta, cho rằng muội muội ta phần lớn là bị Thái Tử lừa gạt.
Nhưng nếu Thái Tử thật sự muốn cưới muội muội ta, nhà ta cũng chẳng thể không đồng ý? Rốt cuộc đây là vở kịch gì vậy?