Người Đến Sau Mới Là Người Chiến Thắng - 7
Cập nhật lúc: 2024-10-02 21:12:03
Lượt xem: 38
13.
Trước khi bắt đầu thi đấu, tôi phải chịu trách nhiệm giải quyết một số vấn đề tại trường đấu.
Vất vả lắm mới làm xong mọi việc, tôi lại thấy cậu support kia chạy tới hoảng hốt nói với tôi.
"Chúng em không tìm thấy anh Uyên đâu cả."
"Chuẩn bị lên sàn đấu rồi, nhưng chúng em tìm mãi cũng không thấy ảnh đâu."
Tôi thở dài, chỉ có thể trấn an cậu ta, nhanh chóng đi tìm người.
Hỏi qua vài nhân viên công tác, ai cũng nói không gặp Chu Uyên.
Mà đang lúc tôi chuẩn bị mở một cánh cửa phòng ra, cổ tay bị người ta nắm lấy, kéo mạnh.
...
"Anh đi đâu thế?"
"Có biết tôi tìm anh..."
Trong góc khuất của hành lang, tôi nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt.
Anh ta cúi đầu nhìn tôi, đột nhiên cắt ngang lời tôi.
"Lo lắng cho tôi à?"
"..."
Tôi không hiểu anh ta nghĩ như nào mà lại suy ra được thế.
"Được rồi, mau chóng quay trở lại phòng nghỉ đi."
Tôi không muốn giằng co với anh ta, thầm nghĩ phải nhanh chóng đưa anh ta quay trở lại.
Kết quả anh ta lại đứng chắn trước mặt tôi, bắt lấy cổ tay tôi.
"Anh lại làm sao thế, phải quay..."
Tôi bị anh ta áp sát vào tường.
Anh ta cao gần mét chín, tư thế này khiến cả cơ thể anh ta bao chặt lấy thân hình nhỏ nhắn của tôi.
Cũng bởi vậy, từng lời anh ta nói, tôi đều nghe thấy rất rõ: "Anh muốn chúng ta quay lại với nhau."
Những lời này từ miệng Chu Uyên nói ra, nghe mới thấy thật hoang đường.
"Anh đã đồng ý chia tay rồi."
"Ừm, anh cũng không nuốt lời mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nguoi-den-sau-moi-la-nguoi-chien-thang/7.html.]
"Nhưng tôi không có ý định đó, tôi..."
"Anh sai chỗ nào, em chỉ cần nói, anh sẽ sửa."
Anh ta cắt ngang lời tôi nói, siết chặt lấy cổ tay tôi.
Sức lực của đàn ông so với một người phụ nữ như tôi mạnh hơn rất nhiều, cổ tay bị anh ta nắm đến đau.
"Lâm Giản, em có biết mấy ngày qua anh khó chịu đến mức nào không?"
"Đừng làm anh khổ sở mà, nhé?"
"Em muốn làm loạn cũng phải có giới hạn, ngoan, mình quay lại với nhau đi."
...
Tôi nhắm mắt lại.
Anh ta nói mấy ngày nay anh ta rất khó chịu.
Khó chịu mà vẫn cùng tình đầu liếc mắt đưa tình?
Khó chịu mà vẫn để cho dư luận tùy ý suy đoán?
Tôi trước đây lúc nào cũng chỉ mong anh ta có thể âu yếm tôi.
Nhưng đến lúc này, tôi hiểu ra một điều, nhất thời mềm lòng, thuận theo anh ta, người chịu khổ chỉ có thể là tôi thôi.
14.
Tôi đẩy Chu Uyên ra.
Support trong đội cuối cùng cũng mò tới được đây, nhanh chóng kéo anh ta về phòng nghỉ.
Trận đấu này đấu với đội của tuyển thủ mà bọn họ bàn luận lúc nãy trên xe - Lục Tinh Triệt.
Kỳ thật cũng không có gì gọi là hồi hộp.
Trong trò chơi này, Chu Uyên có thể được coi như là thần, sức mạnh của anh ta so với những người đứng top đầu cách biệt cả một khoảng lớn.
Trận đấu này hẳn cũng sẽ như mọi khi.
Chu Uyên chơi game luôn chọn đánh solo, anh ta không hợp tác cùng đồng đội, nhưng vẫn giành được chiến thắng trong trận đấu.
Tuy nhiên, khi trận đấu kết thúc, huấn luyện viên cứ than thở mãi, nói rằng một đội không có sự hợp tác lẫn nhau giữa các thành viên trong đội thì sớm muộn gì cũng sẽ rớt đài thôi.
Tôi không hiểu về chiến thuật thi đấu, nên khi các thành viên đội chuẩn bị đi phỏng vấn, tôi ra phía sau sân khấu để điều phối một vài hoạt động trước.
Ở đó, tôi thấy một chàng trai ngồi một mình trên vali, dáng vẻ cô đơn đến tịch mịch.