Ngôi Trường Kỳ Quái - Ngoại truyện: Ngọc Ngân
Cập nhật lúc: 2024-10-27 09:11:30
Lượt xem: 58
Tôi tên Ngọc Ngân, gia đình tôi vốn chuyên về tâm linh, từ mấy đời tổ tiên đã bắt đầu hành nghề phong thủy, bói toán, bắt ma, trừ tà, vì xã hội ngày càng phát triển nên mê tín dị đoan càng ngày càng bị bài trừ, đến thế hệ của tôi không còn mấy ai theo nghề đó nữa.
Tôi lại càng không muốn theo, dù sao tôi vẫn còn là thiếu nữ mơn mởn tuổi trẻ xinh đẹp, ai lại muốn gia nhập con đường tà đạo đó chứ, nhưng vào năm tôi 18 tuổi, trong trường bỗng dưng lưu hành một trò chơi kinh dị, tôi không quan tâm lắm, nhưng có lời đồn ra, là có người sau khi chơi trò chơi này đều c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, tôi vẫn không muốn dây vào, ba mẹ tôi từng căn dặn, với khả năng yếu kém của tôi chỉ có thể bị ma quỷ đánh cho một trận chứ đừng nói đến việc bắt chúng.
Cho đến một ngày bạn thân nhất của tôi đột ngột mất đi, lúc thu dọn di vật của cô ấy liền phát hiện ra một ứng dụng trong điện thoại, tôi tò mò mở lên, là một trò chơi kinh dị vườn trường, tôi đọc mô tả chỉ cần tìm ra trùm cuối của màn là có thể thắng, hơn nữa trong trò chơi còn mô tả được phục dựng trên một câu chuyện có thật càng khiến tôi thấy hứng thú hơn, tôi chơi một hồi, phát hiện mỗi cửa đi đều là cửa tử, hoàn toàn không có cách nào tìm ra trùm cuối.
Vì chơi mệt mỏi nên tôi ngủ rất trễ, nhưng khi tỉnh lại, không hiểu sao tôi lại đột nhiên xuất hiện trong trò chơi đó, còn trở thành một nhân vật, chỉ duy nhất có một ngày bị lặp lại, sau 7749 lần bị quái vật trong trường g.i.ế.c tôi gần như bỏ cuộc, cũng có thể do đầu óc tôi không được thông minh, chơi trò thám tử vốn dĩ chẳng hề phù hợp với tôi, manh mối tôi tìm được không nhiều, tôi sợ c.h.ế.t nên cũng không dám dùng mạng mà đổi, phải sau vài lần c.h.ế.t mới gan dạ hơn được.
Cho đến một ngày tôi phát hiện bạn cùng phòng của mình dường như cũng là một người xuyên đến, cậu ấy tên Tú Ngọc.
Ngoc chỉ dùng hai lần reset đã phát hiện ra sự bất thường của tôi, sau đó đến ngày thứ ba cậu ấy liền tìm tôi nói chuyện, tôi tò mò hỏi sao cô ấy phát hiện ra tôi không phải người của thế giới đó, cậu ấy chỉ vỏn vẹn trả lời, cách thắt dây giày của cậu mỗi ngày không giống, tôi nghe xong liền sững người, có ai để ý đến tiểu tiết như vậy không chứ?
Ngọc quả nhiên là một cô gái rất thông minh, chỉ trong thời gian ngắn đã phát hiện được sơ hở của quy tắc, lắc mình một cái giả làm thủ thư trong trường.
Tôi đoán được trùm cuối là Trúc cũng phải mất vài lần hồi sinh, có lần tôi vội vã chất vấn cô ấy liền bị cô ấy một phát đập chết, nhưng Trúc cũng bị ràng buộc bởi quy tắc, mỗi ngày ký ức của cậu ấy đều bị reset, chỉ khi có người tìm ra chân tướng, cô ấy mới nhớ lại thân phận của mình.
Vào ngày cuối cùng ở thế giới này, tôi đến tìm Ngọc ở thư viện, cậu ấy tìm ra được một mật thất, thư viện này tôi cũng biết, nó chỉ xuất hiện vào đêm trăng m.á.u ba ngày một lần, thế nhưng có thứ đáng sợ như quái vật giáo viên y tế lảng vảng xung quanh, tôi còn chưa sờ đến cánh cửa đã bị nó mạt sát.
Nhờ Ngọc có thẻ thủ thư, nên thư viện có thể xuất hiện vào ban ngày, chúng tôi cùng nhau tiến vào nơi tối tăm đó.
Mật thất không lớn lắm, bên trong khá sạch sẽ, dường như thường xuyên có người quét dọn, bên trong có dây xích, có giường, giống như hiện trường của những ổ mại dâm vậy, tôi rùng mình, chủ nhân của nơi này có lẽ chính là thầy dạy mỹ thuật.
Thầy mỹ thuật lợi dụng chức quyền cưỡng bức nữ sinh, ông ta chọn những nữ sinh xinh đẹp, lấy cớ bắt họ ở lại phụ đạo, nếu nghe lời ông ta có thể đề cử để được tuyển thẳng vào đại học mỹ thuật, nên có một số học sinh vẫn nghe lời ông ta.
Ngoài ra ông ta còn có mối quan hệ ngoài luồng với giáo viên y tế, cô ta cung cấp kim tiêm, thuốc mê khiến cho học sinh không thể kháng cự, quay clip đe dọa học sinh, các nữ sinh tuổi còn nhỏ đặc biệt hoàn cảnh khó khăn bị bắt ép chỉ có thể im lặng chịu đựng, không dám tố cáo, cho đến khi có một nữ sinh tự sát, sự việc này mới được phanh khui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ngoi-truong-ky-quai/ngoai-truyen-ngoc-ngan.html.]
Thầy mỹ thuật và cô y tế bị cảnh sát bắt lại, vì tránh gây tai tiếng cho trường nên báo đài không làm lớn, mọi thông tin đều che đậy nên cô thủ thư không biết cũng phải, mọi người chỉ biết trong trường có nữ sinh tự sát, mạng xã hội trở nên ồn ào trong một thời gian.
Ban đầu tôi còn tưởng nữ sinh đó là Trúc, nhưng không ngờ lại chính là cô bé Ngọc chân chính, Trúc cũng là một trong nữ sinh bị thầy giáo để ý nhưng cô ta là tự nguyện, chỉ có được thầy giáo nâng đỡ, cô ta mới có thể vào học trường điểm với thực lực non nớt đó.
Thế nhưng phát hiện ra bạn học Ngọc nhà có điều kiện nhưng thực lực hoàn toàn bỏ xa cô ta, tâm lý Trúc liền vặn vẹo, tại sao xuất phát điểm tốt hơn, cái gì cũng tốt hơn cô ta, hơn nữa suất tuyển thẳng số lượng có hạn, nếu như Ngọc giành được thì cô ta còn có cái gì.
Nhật Hạ
Ngọc vừa mới chuyển trường nhan sắc xinh đẹp lại dễ mến, người có tài năng, Trúc ở phía sau tung tin đồn khiến bạn bè xa lánh Ngọc, sau đó liền giả vờ an ủi trở thành bến đỗ nương tựa
Đỉnh điểm là Trúc đưa Ngọc xuống phòng y tế cho uống thuốc mê bỏ lên giường thầy giáo khốn kiếp, cho dù vậy Ngọc cũng không hề nghi ngờ cô bạn này, thế nhưng Ngọc không nghe lời thầy giáo, cô bé cứng rắn nói sẽ tố cáo, thầy Đoàn lo sợ mọi việc bị phát hiện liền ngộ sát Ngọc.
Trong câu chuyện này Trúc vẫn luôn là kẻ đứng sau, cho dù không phải do cô ta trực tiếp g.i.ế.c Ngọc, nhưng tâm địa so với lão thầy giáo khốn kiếp thậm chí còn sâu hơn.
Trúc c.h.ế.t vì một tai nạn giao thông mấy năm sau đó, vì giờ sinh bát tự đặc biệt và c.h.ế.t ở giờ thiêng nên cô ta hóa thành quỷ, một con quỷ cấp cao nhìn trúng cô ta cho nên liền cho cô ta tác quai tác quái ở nơi này.
Chỉ có ác quỷ cấp cao mới có thể tạo ra được thế giới ảo để cắn nuốt linh hồn người sống, sau khi thoát khỏi thế giới kia tôi liền tỉnh lại trong bệnh viện, gia đình tôi nói tình huống lúc đó của tôi rất kỳ lạ, rõ ràng cơ thể khỏe mạnh không bệnh tật nhưng làm thế nào cũng không tỉnh, thậm chí có một khoảng thời gian sinh mệnh yếu ớt, xém chút nữa là không trụ được.
Tôi đoán có lẽ đó là ngày cuối cùng, thế giới đó có giới hạn, sau mấy lần reset tôi có cảm giác mình dần quên một vài thứ, nếu không có Ngọc nhanh chóng phá giải mọi chuyện, có lẽ tôi cũng sẽ trở thành một trong những người xui xẻo c.h.ế.t một cách vô ích.
Ông nội của tôi tóc đã một mảng trắng, nhìn thấy tôi tỉnh lại liền thở phào một hơi, khen tôi phước lớn, sau đó tôi liền kể cho ông nghe về những thứ tôi gặp phải, ông hơi tức giận gõ đầu tôi một cái, nói rằng cũng do tôi bình thường không chịu học một vài thứ về tâm linh, việc tôi nghĩ rằng Trúc là cô bé xấu số ban đầu đã sai hoàn toàn, vì chỉ có người xấu xa thì mới có thể ký khế ước với ác quỷ, kiến thức này là kiến thức căn bản.
Tôi hỏi ông linh hồn của Trúc sẽ đi đâu, ông chỉ lắc đầu, nếu cô ta đơn thuần là kẻ ác thì kiếp sau đầu thai làm súc sinh nhưng vì cô ta từng hợp tác với ác quỷ, thậm chí còn hại nhiều mạng người như thế, nhất định mãi mãi không được siêu sinh.
Trong lòng tôi có nhiều băn khoăn, liền hỏi thăm được mộ của Ngọc, cảm thấy bản thân nên đến đó một chuyến.
Trời hôm đó mưa rất to, nhưng tôi vẫn không trì hoãn, lúc vừa tới tôi thấy một cô gái mặc váy màu đen, chiếc ô lớn ngăn trở gương mặt của cô ấy, tôi nhanh chóng đuổi theo gọi lớn, cô gái đó nghiêng mặt nhìn tôi, sự bình tĩnh trong con ngươi màu đen ánh lên, cô ấy không nói gì, chỉ mỉm cười với tôi sau đó nhanh chóng lên xe rời đi, tôi nhìn chiếc xe băng qua làn mưa bụi, liền biết rằng, đó chính là cô ấy.
Tôi muốn hỏi cô ấy đã tìm được người mình muốn tìm hay chưa, nhưng từ trong ánh mắt đó tôi liền đoán được, có lẽ là tìm được rồi.