NGỒI CHƠI TÌNH YÊU TỰ TỚI - 19
Cập nhật lúc: 2024-09-21 23:50:57
Lượt xem: 3
19
Từ ngày nó về tp.S thì bận tối mặt vì tranh thủ kiểm kê giữa năm shop nó để tranh thủ đi tp.H rồi còn đi gặp vợ chồng Phương rồi giúp 2 đứa chọn hoa với quà cáp hình cưới. thế mà đến ngày nó chuẩn bị đi tp.H thì bên chụp ảnh cưới của Phương với Nhi hủy hẹn, chấp nhận đền hợp đồng vì có ca sĩ diễn viên nào đấy book bên đó chụp mà bên đó lại là nó thấy kha snooir tiếng nên giới thiệu, thế là pahir chạy đôn chạy đáo tìm studio vì quần áo này kia đã thuê hết rồi.
Nó gọi cho anh báo lại cho anh, có lẽ nó không đi chơi với mọi người được rồi,hẹn dịp sau.
"Không sao, em cứ lo việc của em đi nhé, cuối năm lại đi với mọi người sau, cũng đi có 2 ngày 1 đêm thôi"
"Em biết rồi, cũng do em giới thiệu mà giờ em bỏ luôn thì lại có lỗi lắm"
"Anh biết mà, để anh hỏi tìm cho em vài nơi nhé"
"Dạ, yêu chồng"
"Nhớ ăn uống cho đầy đủ đấy, sút cân nào là anh phạt đấy"
"Dạaa"
Cuối cùng cũng nhờ quan hệ của anh mà cũng book dc 1 studio cũng khá ok thế là qua hôm sau nó cũng đi thoe Phương và Nhi hỗ trợ. Cả đoàn vất vả cả 1 ngày ở studio thì cũng xong, Phương với Nhi còn chụp ở tp.V nữa nhưng dưới đó thì cả 2 tự lo được nên nó không cần đi theo. Đến tối nó đi ăn với vợ chồng Phương thì khi nhân viên bê tô canh kim chi lên nó lại cảm giác buồn nôn nên ôm miệng đi vệ sinh. Nó cũng hay bị như vậy lúc căng thẳng hay mệt quá nên cũng không quá để ý. Đến khi nó về nhà tắm xong ra nằm nhắn tin cho anh thì lại thấy bụng hơi đau, liếc nhìn ngày trên lịch rồi lại vào 1 ứng dụng tính lịch kinh nguyệt check lại thì nó đã bị chậm kinh nguyệt hơn 3 ngày rồi. Nó thấy 3 ngày thì cũng không để ý lắm vì bình thường nó cũng hay chậm cả 5 10 ngày. Nó nằm gọi nói chuyện với anh mà bụng dưới đau râm rang nên nghĩ chắc mình sắp đến tháng rồi.
"Anh ngủ đi nhé, em mệt quá em ngủ nhé"
"Thế ngủ đi, mai dậy thì gọi anh"
"Em biết rồi, bye iu, love you"
"Love you"
Nó nằm nhắm mắt ngủ mà bụng cứ đau râm rang rồi tự dưng nó cứ có cảm giác gì đó, anh với cả nó hình như có vài lúc không sử dụng biện pháp an toàn chẳng hạn như đêm ở tp.H rồi có vài lần anh làm lần anh cứ làm xong 1 lúc sau lại không sử dụng nữa. Bỗng nó chột dạ ngồi dậy, thấy bản thân hơi căng thẳng, nếu cứ thế này chắc không ngủ được nên nó lấy xe đi ra nhà thuốc mua liền 3 que thử thai.
Đến khi đứng nhìn cả 3 que đều 2 gạch đỏ choét nằm trên bồn vệ sinh mà tim nó đập liên hồi, cảm giác không biết tả ra sao. Nó lại tiếp tục chạy ra mua rất nhiều que thử thai, đủ loại về thử lại. Nhìn hàng que thử thai 2 vạch xếp hàng trên bồn vệ sinh thì tim đập liên hồi, vừa sợ vừa hồi hộp xen lẫn niềm vui. Nó có thai sao? Nó sờ xuống bụng bất giác cảm thấy xúc động.
Nó đi ra giường muốn gọi cho anh nói ngay với anh nhưng suy nghĩ rồi lại thôi, sáng mai nó sẽ đi khám ngay rồi sẽ báo cho anh. Tuy nó muốn đi ngủ nhưng hồi hộp cả đêm nó không thể ngủ được nên nó thức đến hơn 7h sáng là đã bắt xe đi bệnh viện. Bác sĩ siêu âm thì chỉ cho nó 1 chấm nhỏ trên màn hình
"Đây là em bé của em, như hạt đậu vậy đấy, mới 6 tuần thôi nên chỉ thế thôi"
Nó nhìn chấm trắng trên màn hình mà xúc động nước mắt không kiềm nén được mà rơi, những giọt nước mắt hạnh phúc.
Sau khi siêu âm xong thì bác sĩ cho nó đi xét nghiệm thêm nhiều chỉ số khác, tất cả đều ổn nên bác sĩ chỉ kê 1 ít thuốc bổ cho nó uống thôi. Lúc nó ngồi trên xe thì có lên mạng tìm hiểu, chỉ nên báo cho người ngoài khi thai được 3 tháng, kiểu như nó là tâm linh vậy nên nó không báo cho ai, dự định về sẽ chụp cho anh xem.
Nó về nhà mà không biết có nên gọi cho mẹ không, nghĩ đi nghĩ lại thì cũng nên để anh đưa nó về tp.B rồi nói chuyện với ba mẹ lại hay hơn. Nó bấm điện thoại gọi cho anh mà trong lòng hồi hộp. Nó gọi anh 2 lần không thấy anh nhấc máy thì nghĩ chắc anh đang bận chơi rồi, thôi chiều sẽ báo cho anh sau.
"Hay ra cho anh 1 bất ngờ nhỉ?"
Nói là làm, nó bắt xe ra sân bay hên là có ngay chuyến bay. Khi nó về đến nhà anh thì tự mở cửa đi vào, tắm rửa rồi nằm đợi anh. Hơn 30p sau thì nó thấy chị Thư gọi nó, Nó cười rồi nắt máy
"Em nghe chị"
"Ny, em bĩnh tĩnh nghe chị nói nhé..."
Nó nghe chị Thư nó vậy thì ngồi dậy, trong lòng bất ngờ dâng lên 1 dự cảm không tốt
"Sao vậy chị?"
"Thằng Sóc bị té chân thương đầu rồi đuối nước, đang đưa đi cấp cứu"
Nó nghe chị thư nói thì đầu óc lại quay cuồng, 2 tai chỉ còn tiếng ù không nghe được gì
"Chị, chị nói gì vậy?"
"tụi chị vẫn đang đưa nó về bệnh viện tp.H, hơn 20p nữa đến , chị báo em biết, có gì chị gọi báo, đừng lo lắng"
Nó không còn biết gì, cứ cầm điện thoại chạy ra khỏi cửa, khi xuống cầu thang thì lại vấp chân ngã xuống nhưng nó không quan tâm cứ thế chạy ra khỏi nhà. Nó bắt xe đi đến bệnh viện nhanh nhất có thể nhưng khi nó đến cổng bệnh viện thì lại vô định không biết nên đi đâu, bác bảo vệ nhìn nó thì đi lại quan tâm
"Con gái sao vậy con, sao lại chảy m.á.u vậy?"
Nó nghe bác bảo vệ hỏi thì nhìn xuống chân thấy 2 bên chân m.á.u đang chảy, vì nó mặc váy nên chỉ cần lướt qua là thấy dòng m.á.u chảy rỏ ràng. Nó nhìn chân mình rồi ngất tại chổ
Đến khi nó tỉnh dậy thì thấy bản thân đang nằm trên giường bệnh, nó giật mình vô thức đưa tay sờ bụng mình.. Chị y tá thấy nó tỉnh thì đi gọi bác sĩ vào, bác sĩ nhìn nó rồi khó khăn nói
"Em bé của con không còn nữa..."
Nó lắc đầu nhìn bác sĩ, sao có thể chứ, mới snags nay nó mới biết tới sự tồn tại của con nó mà, sao lại như vậy được.
"Không đâu bác sĩ, sáng nay con mới vừa đi khám mà người ta bảo con có thai rồi, bác sĩ nhầm rồi ạ, không phải đâu"
"Con gái, bình tĩnh, bác sĩ gọi người nhà cho con nhé?"
"Không phải mà, không phải đâu"
Nó gục đầu vào 2 chân lắc đầu phủ nhận, khóc nức nở. Do nó, là do nó đã hại con nó, là do nó
"Mẹ xin lỗi, em bé, mẹ xin lỗi"
Bác sĩ ngồi vỗ lưng an ủi nó 1 lúc thì lên tiếng
"Con gái, cố gắng lên nhé. Nảy giờ điện thoại con reo rất nhiều, con gọi người nhà vào đi nhé"
Nó nghe bác sĩ nói điện thoại thì ngẫng mặt dậy cầm điện thoại thật nhanh, thấy chị Thư gọi nhỡ 14 lần thì nó lại sợ hãi bấm gọi lại
"Ny, thằng sóc qua con nguy hiểm rồi, không sao nữa rồi, em yên tâm nhé"
nó máy móc hỏi
"Ảnh đang ở đâu chị"
"Nó đang được hồi sức tích cực nhưng bác sĩ chỉ muốn theo dõi tình trạng xuất huyết não coi có xuất hiện lại không thôi, hết hôm nay là được về phòng bệnh rồi"
Nó máy móc nhìn bác sĩ hỏi bác sĩ phòng hồi sức tích cực ở đâu, bác sĩ nhìn nó rồi đẩy xe lại kêu nó ngồi lên bác sẽ đẩy đi.
Khi nó nhìn thấy chị Thư từ xa nó nhìn bác sĩ nói
"Bác để con ở đây được không ạ? Cầu mong bác sĩ đừng tiết lộ việc con bị sẩy thai cho người nhà con, con xin bác sĩ"
Bác sĩ thở dài nhìn nó đang đi từng bước yếu ớt lại phía phòng hồi sức cấp cứu. Chị Thư nhìn nó chân mang dép bệnh viện, váy dính m.á.u thì chạy lại hỏi
"em bị sao vậy?"
Nó nhìn chị Thư lắc đầu rồi đi đến nhìn anh qua ô cửa, anh nằm đó xung quanh là 1 đống dây nhợ máy móc, những kí ức về ông nội nó lại ùa về, nó đứng nhìn anh mà trong lòng đầy sợ hãi, cảm giác này nó rất sợ rất ám ảnh
"Sóc, sao anh lại đối xử với em như vậy?"
Chị Thư đi lại đỡ nó đứng nhìn Sóc, anh Minh cũng cúi mặt khóc, chị Thư ôm nó vào lòng
"Không sao, hết nguy hiểm rồi, qua rồi, em đừng lo"
Nó ngồi ngoài cửa phòng đợi hơn đến sáng mai thì bác sĩ bảo anh ổn rồi, không sao nữa rồi, có thể về phòng bệnh thường theo dõi rồi. Nó đi theo anh mà lòng nặng trĩu
"Em xin lỗi...." Xin lỗi vì đã làm mất con của tụi mình..
Nó không dám nói thành lời chỉ dám nghĩ trong lòng. Nó ngồi bên giường nhìn anh nằm đó mà không thể kìm nén nổi đau được, tại sao cyws phải trêu ngươi tình yêu của nó như vậy chứ...
"Bác sĩ, khi nào ảnh mới tỉnh lại"
"Hôm nay hoặc ngày mai thôi, không sao đâu nhé"
Nó cảm ơn bác sĩ rồi ngồi nắm láy tay anh nhìn anh. Nó lại nhớ đến đứa bé nên không thể kìm chế, cứ khóc suốt cả 1 ngày, ai nhìn cũng đau lòng. Hết người này vào thăm anh đến nnguowif kia còn nó vẫn ngồi vô hồn nhìn anh, nước mắt thì lúc nào cũng chảy từ hóc mắt xuống cổ, ước hết 1 khoảng áo, nhiều lúc chị Thư muốn lại an ủi nhưng nó thật sự không nghe được gì, tai đã ù đi, nó chỉ nhìn anh rồi chìm đắm vào suy nghĩ của nó. Nó nghĩ đến viễn cảnh anh biết nó có thai anh sẽ vui đến nhường nào, anh sẽ nghĩ cả tên con, anh sẽ đi khoe với tất cả mọi người, anh sẽ khoe với fan anh, anh sẽ đón nó về nhà anh để anh chăm hoặc anh sẽ vào hẳn tp.S để chăm nó. Nó cứ suy nghĩ đên tương lai tươi đẹp đó, tương lai tươi đẹp đã bị nó phá hủy, đang ra nó phải cẩn thận, phải bảo vệ con. Sẽ thế nào nếu anh biết nó đã hại con anh, nếu đứa bé còn thì cho dù khi anh tỉnh dậy anh vẫn sẽ vui sướng mà nhanh chóng khỏi bệnh.
Nó cứ ngồi im 1 chổ hơn 2 ngày như vậy, chỉ vô thức đứng dậy để bác sĩ khám cho anh rồi lại máy móc ngồi xuống, nó ngồi cho đến khi nó ngất xỉu thì mọi người mới đưa nó đi truyền nước cho nó. Nó ngủ hơn 3 ngày mới tỉnh dậy, lúc nó tỉnh lại thì chị Chi nhìn nó cười
"Đi thôi, chị đưa em sang, Sóc nó vừa tỉnh được 10p bác sĩ đang khám lại"
Chị Chi nói rồi cho nó ngồi lên xe lăn rồi đẩy nó qua. Lúc nó qua thấy mọi người đang đợi bên ngoài cho bác sĩ khám, đến khi bác sĩ mở cửa bước ra nhìn tụi nó rồi cười
"Không vấn đề gì nữa, mọi người vào đi"
Tất cả mọi người đều nhường nó đi vào trước, chị Chi đẩy nó vào, nó nhìn anh ngồi trên giường nhìn mọi người rồi cười
"Đông đủ vậy ạ?"
Nó nhìn anh cười thì vừa vui vừa đau khổ, nước mắt lại rơi. Anh nhìn qua mọi người 1 lượt rồi nhìn nó, thấy nó đang nhìn anh khóc. Nó nhìn anh nhưng có cảm giác ánh mắt anh không đúng lắm. Lúc nó đến bên cạnh anh thì anh nhìn nó
"Bạn sao lại nhìn mình khóc?"
Nó chấn động nhìn anh. Nó từng coi rất nhiều phim kiểu này, kiểu mà mất trí nhớ này, hay anh lại trêu nó. Anh Minh nghe anh hỏi thì đi lại dơ tay muốn đánh anh
"Mày bớt cợt nhả đi, con nhỏ nó mệt mỏi mấy ngày rồi"
Nhưng anh lại nhìn anh Minh rồi ngạc nhiên hỏi
"Sao vậy, bạn này là y tá trông chừng em hay sao?"
tất cả mọi người đều thất kinh. Anh Minh chỉ chị Thư
"Mày biết ai đây không?"
Anh nhìn anh Minh tỏ vẻ không hiểu
"Vợ anh mà sao anh hỏi em?"
Anh Ben nghe anh nói vậy thì lại đi gọi bác sĩ. Lúc bác sĩ khám lại cho anh thì bác sĩ nói
"Có thể ảnh hưởng đến 1 đoạn kí ức của cậu ấy, nhưng não bộ cơ thể đã hoàn toàn hồi phục, không vấn đề gì."
"Vậy nó có nhớ lại được không bác sĩ?"
"Được, vấn đề thời gian thôi"
Nó nghe bác sĩ nói thì đau lòng nhìn anh. Anh,anh chỉ quên mình nó thôi sao? Tất cả mọi người đều nhìn anh nói
"Mày nhìn xem, nhớ đây là ai không? Người yêu mày đấy, cái Ny đấy?"
Anh nhìn nó cố gắng nhớ nhưng anh lại ôm đầu nhăn mặt. Nó thấy vậy thì nói
"Không sao, không sao, anh đừng cố nữa, tạm thời anh nghĩ ngơi đi"
Lúc nó đi đến bên anh nắm lấy tay anh lo lắng thì anh cười ngại với nó rút tay ra
"Xin lỗi, anh không thể nhớ em"
Nó nhìn bàn tay trống không của mình thì hạ tay rồi cười nhìn anh
"Không sao, lúc nào nhớ cũng được, anh cứ nghỉ ngơi đi, đừng cố gắng gì hết"
Nó nhìn anh rồi cười nhẹ rồi đứng dậy
"Em mệt quá, mọi người trông chừng ảnh nhé"
Nó nói rồi đi đến phòng bác sĩ hỏi về bệnh tình của anh
"Tốt nhất đừng kích động cậu ấy, cứ để cậu ấy hồi phuc thêm 1 2 tuần, giờ nếu bắt cậu ấy cố nhớ lại thì dễ gây động kinh ảnh hưởng não bộ lắm, nên gia đình tốt nhất để cậu ấy hồi phục, không nên gợi nhớ về đoạn kí ức đó"
Nó nghe bác sĩ nói thì trầm tư rồi cảm ơn bác sĩ rời đi. Nó ra đóng viện phí cho cả nó và cả anh rồi bắt xe đi về. Lúc nó lên taxi ngồi thì lấy điện thoại nhắn cho chị thư
"Chị ơi, em có việc bận về lại tp.S, nhờ mọi người chăm sóc anh ấy giúp em ạ, mong mọi người để anh ấy hồi phục, đừng nhắc tới em nhé anh chị, em nhờ anh chị"
Nó về nhà anh, gom hết tất cả đồ đạc của nó, tuyệt nhiên không để lại gì rồi rời đi.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đến khi nó về đến thành phố s, lên phòng lấy trong túi ra tấm ảnh siêu âm chỉ duy nhất 1 chấm nhỏ mà lòng đau như cắt, nhìn sang đống thuốc bổ còn chưa kịp sử dụng, nó không hteer kìm nén nữa mà thống khổ gào lên tuyệt vọng
"Mẹ xin lỗi con, mẹ xin lỗi, lỗi của mẹ, xin lỗi em bé,lỗi của mje"
Nó cứ gào khóc, khóc cho những ngyaf nó kiềm chế. Nó cứ nằm nhìn tấm ảnh siêu âm rồi lại khóc, khóc rồi lại ngủ thiếp đi, ngủ dậy nó lại khóc. Đến khi nó nhìn lại điện thoại thì đã là việc của 2 ngày qua, rất nhiều cuộc gọi nhỡ cả tin nhắn an ủi của mấy chị. Nó cứ thế đi vào nhà tắm, muốn tắm thật sạch. Vào đến nhà tắm lại thấy còn sót lại 1que thử thai 2 vạch trên bồn rửa mặt thì lại suy sụp ngồi xuống ngơ ngác nhìn que thử thai.
Nó cứ ngơ ngẩn liên tục 5 ngày, vẫn gọi cho mẹ nói vài chuyện để mẹ khỏi lo rồi lại ngồi trong phòng không ăn không uống, chỉ ngồi ngắm tấm ảnh siêu âm, không còn khóc không còn quấy.
Đến ngày thứ 5 nó nhìn nó trong gương thì nó cảm giác nó đã gầy hơn 10kg rồi. Nó không nghĩ nhiều thayy 1 bộ quần áo lam rồi cầm theo giỏ xách đi ra ngoài. nó lái xe lên chùa rồi trình bày cho sư thầy nghe, muốn sư thầy cho em bé nó 1 góc thờ nhỏ. Nó đặt tên cho em bé là Trần Bình An, cho dù con là con gái hay con trai gì cũng sẽ là Bình An của mẹ. Nó quỳ dưới đất nhìn thầy làm lễ cầu siêu rồi tụng 1 vài bài kinh rồi kêu nó đứng dậy thắp nhang. Nó quỳ trước tượng phật Quan Thế Âm Bồ Tát thì lại nức nở khóc, sư thấy vẫn cứ đứng đọc kinh còn nó quỳ phía dưới vẫn cứ khóc. Đến khi sư thầy đọc xong thì ngồi xuống vuốt tóc nó, an ủi nó.
"Con chỉ khóc ở đây thôi nhé, bước ra cổng không được khóc không thì em bé không nỡ xa con"
Nghe thầy nói vậy thì nó lại khóc to hơn. Nó cứ quỳ khóc hơn 2 tiếng đồ hồ thì im lặng đứng dậy rồi xuống quỳ cảm ơn thấy rồi lại đi về. Nó không về nhà mà lái xe đi vòng vòng ngoài đường rồi lại xuống xe đi dạo rồi mới lái xe về nhà.
Nó nằm trên giường nhìn tấm ảnh siêu âm nhưng không dám khóc, sợ em bé sẽ buồn theo mẹ. Nó ngồi dậy lấy 1 hộp quà nhỏ lại tấm ảnh, chiếc váy hôm đó và cả que thủ thai vào
"Mẹ xin lỗi Bình An, mẹ xin lỗi con"
Nó cất lại cái hộp vào 1 hộc tủ. Nằm trên giường nhìn điện thoại. mấy ngày nay nó chỉ nhận cuộc gọi của mẹ nó còn nó chẳng nghe điện thoại ai. Nó vào thấy chị Thư nhắn anh đã khỏe rồi đã về nhà rồi. Rồi thêm vài tin hỏi thăm nó nhưng nó chưa trả lời. Nghĩ 1 lúc nó nhắn lại cho anh chị
"Em ổn ạ, anh chị không cần lo cho em nhé"
Sáng hôm sau nó xuống shop tươi cười phụ giúp nhân viên gói hàng rồi lại chạy sang quán cà phê của anh kiểm tra, hướng dẫn cho nhân viên vài việc rồi đi về. Nó quyết định sẽ đăng ký 1 lớp đi tập nhảy và 1 lớp tập pilates, nó muốn làm bản thân thật bận rộn.
Nó đi cả 1 ngày thì về đến nhà check thấy anh đăng bài trên group
"Hello mọi người, hôm nay sức khỏe mình ổn rồi nên tối nay mình sẽ stream lúc 19h nhé, hẹn gặp mọi người nhé"
Nó nhìn bài đăng trong group của anh thì nhớ đến gì đó nên mở máy tính vào FB anh xóa hết những bài viết liên quan đến nó rồi xóa cả nó ra khỏi group của anh rồi đăng xuất tài khoản anh ra. Nó cũng vậy, nó cũng ẩn hết bài viết về anh rồi khóa lại trang FB.
Đúng lúc nó đứng dậy định đi tắm thì thấy số lạ gọi đến, nó chần chừ rồi nghe máy
"ALo"
"Dạ chị Ny, em bên studio XX ở tp.P, em gửi file ảnh qua mail cho chị rồi ạ, với em cũng gửi 2 khung ảnh cho chị rồi nhé, chị canh nhận dùm em"
"À, cảm ơn shop ạ"
Nó vứt điện thoại lại trên giường rồi đi vào nhà tắm. Nằm trong bồn tắm từng việc từng việc lại hiện lên, nó cảm giác như cả thân thể bị nước nhấn chìm, chẳng cong thoải mái nữa. Nổi đau mất con làm sao có thể diễ tả thành lời, tuy nó vẫn chưa thật sự muốn có con nhưng có trời mới biết nó đã hạnh phúc đến nhường nào, nó đã cảm thấy thiêng liêng đến nhường nào... Nó cứ nằm trong bồn tắm, im lặng nhìn trần nhà tắm, nước mắt thì cứ vô thức chảy, cho đến khi có tiếng gõ cửa vang lên
"Chị ơi có 2 chị nào tìm chị ạ mà không gọi cho chị được"
Nó giật mình, đứng dậy mặc quần áo vào rồi ra mở cửa đi xuống nhà nhìn thấy chị Chi và chị Thư. 2 chị vì không gọi được cho nó nên đã quá lo lắng đi vào đây. Nó mỉm cười nhìn 2 chị rồi đưa 2 chị lên phòng khách rót nước gọt trái cây
"2 chị đâu cần phải thế, em không sao thật mà" nó vừa nói vừa cười còn chị Thư và chị Chi thì nhìn nó mắt đã đỏ ửng. Từ lúc 2 chị nhìn thấy nó thì biết nó đã thống khổ thế nào, đôi mắt vô hồn, 2 má đã hơi hóp vào không còn bầu bĩnh đáng yêu như bình thường nữa, chỉ vài ngày mà cảm giác nó đã ốm hơn chục cân rồi.
"Ny, chuyện này giải quyết được mà em đừng buồn nhé, rồi nó hồi phục sẽ nhớ lại thôi"
Nó nhìn 2 chị cười buồn, có lẽ nổi đau mất con đã làm nó quên cả việc anh đã quên mất nó. Nó nhìn 2 chị cười rồi bật tivi lên. Trên tivi anh đang livestream cười rất vui vẻ, giống hệt anh trước khi gặp nó, vô tư hồn nhiên. Nó ngồi nhìn anh 1 lúc trên tivi thì lại nói
"Thật ra, tụi em đã có vấn đề trước đó rồi nên có thể anh ấy muốn quen đi em.."
Nó nhìn mọi người vì nó mà lo lắng, anh thì vì nó mà áy náy vì quên đi người yêu mình nên nó quyết định giúp tất cả trở về quỹ đạo ban đầu. Nó nhìn 2 chị nhìn nó nghi ngờ thì nói
"thật ra em với anh ấy đã chia tay sau khi đi tp.P về rồi nên anh chị không cần buồn cho em đâu, chỉ là tụi em chưa nói với anh chị thôi"
"Chỉ là em nghe ảnh gặp nạn cứ sợ ảnh vì em mới bị nên mới cảm thấy có lỗi như thế thôi"
Chị Chi nhìn thẳng vào nó
"Nói dối"
Nó cười nhìn chị Chi, nó biết chị Chi nhìn là nhận ra vì chị Chi còn biết coi bài tarot nên năng lượng chị rất mạnh mẽ. Tuy vậy nhưng nó vẫn phủ nhận
"Em với ảnh, có duyên nhưng không có nợ, mọi người cũng nên chấp nhận thôi. Bao nhiêu chuyện rồi tụi em vẫn chẳng thể ở bên nhau"
Câu này nó nói cho 2 chị nghe cũng như nói cho chính bản thân nó nghe. Nó thở dài nhìn 2 chị
"Để em tiễn 2 chị, tối nay em có hẹn đi chơi với bạn mất nên không đưa 2 chị đi ăn được rồi"
Nói rồi nó đứng dậy nhìn 2 chị. 2 chị không nói thêm được gì chỉ đành đứng dậy đi về. Lúc tiễn 2 chị lên taixi nó nói
"Em cảm ơn 2 chị"
Nó đi vào nhà ngồi trên giường nghĩ đến anh. Có lẽ nó với anh đến đây là hết duyên hết phận rồi, ông trời mang cả con tụi nó đi mang cả anh đi, ý như muốn tất cả về lại như ban đầu. Nó ngồi 1 lúc thì có 1 số lạ gọi đến, nó nhấc máy nghe
"Alo"
"Chị ơi tụi em có gửi file ảnh cho chị rồi ạ, chị check mail nhé"
Nó nghe bên kia điện thoại nói vậy thì cảm ơn rồi cúp máy. Nó ôm laptop lên giường rồi mở cả 2 file ảnh lên xem. Nó lướt từng tấm ảnh ở tp.P nhìn nó và anh rạng rỡ bên nhau, tưởng chừng như cả thế giới chỉ có 2 đứa. Rồi nó lại lướt đến mấy tắm ảnh ở nhà nó, anh với nó cứ như 1 cặp vợ chồng mới cưới, vui vẻ hạnh phúc đều hiện lên trong mắt, 1 gia đình 2 người 3 mèo hạnh phúc bên nhau. Nó cứ xem đi xem lại hơn 200 tấm ảnh cho đến khi nó dừng lại gập laptop lại thì mặt đã đầy nước mắt. Nó cười khổ, tất cả như mới hôm qua mà.
Nó nằm trên giường nhìn đồng hồ hơn 3h sáng rồi nên cố gắng ép mình ngủ. Hôm đó nó đã mơ 1 giấc mơ, nó thấy có 1 bà lão đang nắm tay dắt 2 đứa bé 1 lớn 1 nhỏ đi, nó ở phía sau nhìn cả 3 cười hạnh phúc. Đến đầu 1 cây cầu thì cả 3 quay đầu lại, nó nhận ra bà ngoại nó. Nó ngỡ ngàng, cả trăm cả ngàn lần nó mong ngoại về nhưng chưa bao giờ thấy ngoại, nay ngoại lại xuất hiện trong giấc mơ nó. Nó chạy tới ôm chầm lấy ngoại khóc nức nở như ngày bé
"Ngoại, con Ny đây ngoại ơi, ngoại nhớ con không? Ngoại ơi con xin lỗi ngoại.."
Ngoại vuốt lưng nó, dùng bàn tay thô ráp của ngoại vướt mặt nó cười hiền
"Bà ngoại đây, ngoan cháu cưng của ngoại không khóc nhè, cứ xuống thăm ngoại là lại khóc nhè"
Nó nhìn ngoại gật đầu rồi ôm ngoài thật chặt vào trong lòng. Đúng lúc đó nó cảm giác có 1 bàn tay bé xinh đang nắm vạc quần nó kéo kéo, nó nhìn xuống thấy 1 cô bé nhỏ xíu bụ bẫm nhìn nó
"Mẹ.."
Nó ngơ ngác nhìn cô bé rồi buông ngoại ra ngồi xuống nhìn cô bé, cô bé nhào vòng lòng nó
"Mẹ, mẹ đừng khóc nữa nhé, Bình An đã gặp bà ngoại và dì út rồi, Bình An hạnh phúc lắm mẹ đừng buồn"
Nó nghe cô bé tỏng lòng nhắc đến cái tên Bình An thì ngỡ ngàng cứng người. Ngoaij ngồi xuống vuốt đầu nó
"Con gái của con đó"
Nó sững sốt nhìn cô bé đang chui rúc trong lòng nó, ngước mắt nhìn nó thì như không tin vào sự việc mình đang thấy, té xuống đất ngồi ôm miệng nấc lên từng tiếng. Cô bé đi đến dùng bàn tay nhỏ bé lau từng giọt nước mắt cho nó
"Mẹ, mẹ đừng khóc nữa, ngày nào mẹ cũng khóc Bình An buồn lắm. Mẹ, Bình An nguyện kiếp này sẽ mãi là con của mẹ nhé mẹ, mẹ đừng khóc nữa nhé."
Nó ôm chầm cô bé vào lòng nức nỡ mà không nói được lời nào, cứ ôm chặt cô bé khóc nức nở.
"Chị hai..."
Lúc nó đang ôm con nó trong lòng thì nghe 1 giọng nói nhỏ nhẹ vang lên. nó ngước nhìn thấy đó là 1 cô gái tầm hơn 15t 16t đang mắt đỏ hoe nhìn nó
"Chị hai, em bé út đây chị hai. Giờ bé út phải đi với bà ngoại, bé út sẽ chăm sóc cho con gái chị hai, chị hai đừng khóc nữa, đừng bỏ bữa, đừng tự hành hạ bản thân mình. Nay bé út không đi theo bảo vệ chị hai được nữa, chị hai phải sống thật tốt cho bé út yên lòng mà đi đầu thai nhé chị hai."
Nó nhìn cô gái trước mặt, 1 cảm giác thân quen hiện lên.
"Em...em là em gái chị sao"
"Em đây"
Nó ngơ ngác nhìn em gái nó, đưa tay ôm cả 2 vào lòng rồi khóc. Em gái nó cũng giống như con gái nó, mẹ nó từng mang thai con bé nhưng không biết mình mang thai nên đã bị sảy lúc nào không hay. Cho đến khi nó vào tp.S học thì con bé hết lần này đến lần khác hiện về hù dọa nó nhằm muốn nói đến sự hiện diện của con bé với gia đình. Cũng vì nó bị hù dọa quá nhiều nên ba mẹ nó đành đi tp.K để gặp bà tổ của nhà nó ở đó để hỏi về vấn đề tâm linh và thế là bà nói về sự hiện diện của con bé. Lúc đó mẹ nó đau khổ lắm, bà tổ nhà nó kể lại y hệt trãi nghiệm mà mẹ nó trãi qua lúc đó. Thế là mẹ nó đưa em gái về nhà thờ cúng, từ đó nó không còn bị phá nữa mà còn được em gái đi theo bảo vệ.
Bà ngoại nhìn nó rồi nói
"Bà ngoại phải dắt 2 đứa đi rồi, Ny con phải sống thật vui vẻ, không được khóc nữa nhé, ngoại với 2 đứa phải đi đầu thai rồi"
Ngoại vừa nói xong thì 2 đứa buông nó ra đứng dậy nhìn nó
"Mẹ, con gái kiếp này không có duyên làm con gái mẹ, kiếp sau nhất định con sẽ đến bên mẹ"
"Chị, em gái kiếp này không thể cùng chị hai nhảy dây trốn tìm, kiếp sau mong được làm con gái của chị"
Nó nhìn 2 đứa khóc nức nỡ gật đầu
"Phải đến đấy nhé" Nói rồi nó đi lại ôm ngoại nó vào lòng
"Kiếp này kiếp sau kiếp sau nữa con vẫn mong con được làm cháu gái của ngoại"
Nó đứng nhìn 3 người dắt nhau đi, vẫy tay mỉm cười với nó, bất giác nó cũng mỉm cười nhìn cả 3 rồi vẫy tay
"Nhất định phải trở lại đấy nhé"
Nó mở mắt nhìn trần nhà thở dốc, cơ thể mệt mỏi, nó đưa tay lên sờ mặt thì đã thấy mặt toàn nước mắt rồi. Nó biết, đó không phải mơ, nó đã gặp ngoại nó em gái nó và con gái nó, nó nằm khóc nức nở
"Tạm biệt mọi người"
Vì tối hôm qua nó khóc quá nhiều nên sáng nay mắt đã sưng húp. Lúc nó còn đang nằm trên giường quyết định hôm nay không đi ra đường thì nó thấy trên màn hình điện thoại hiện dòng chữ "Ông Xã Thúiiii"
Nó chần chừ đắn đo 1 lúc rồi nhấc máy
"Alo"
Bên kia im lặng 1 lúc thì lên tiếng
"Là anh đây"
Là anh đây? Là anh đã nhớ ra nó rồi à, nó hơi kích động thốt lên
"Chồng?"
Bên kia lại im lặng
"Em có thể gặp anh 1 lát không?"
Nó cười chua chát, làm sao có thể là anh, nếu anh thật sự đã nhớ ra nó thì hiện tại anh đã ở đây ôm nó vào lòng rồi nhẹ giọng an ủi xin lỗi nó rồi.
"Được, anh nhắn địa chỉ đi"
"Được"
Nó chưa bao giờ cảm thấy cả 2 xa lạ đến vậy. Nó đi vào rửa mặt, nhìn cặp mắt sưng lên của nó mà thở dài. Lúc nó thay quần áo rồi tìm 1 cái kính kiểu mang vào. Nó đến quán cà phê của anh thì nhân viên trong quán ai cũng gật đầu chào nó. Nó nhìn mọi người chòa 1 lần rồi xin 1 cốc nước lọc rồi đi thẳng lên tầng 4. Nó thấy anh đã ngồi sẵn trong 1 gian phòng học rồi. Nó đẩy cửa bước vào rồi ngồi đối diện nhìn anh. Anh nhìn nó ngồi xuống rồi lên tiếng
"Em uống gì không?"
"Không cần, anh muốn nói gì thì nói đi, em còn có việc"
"Được rồi."
Anh thở dài 1 hơi rồi tiếp tục
"Anh thật sự xin lỗi vì đã không nhớ ra em, nhưng thật sự đến hiện tại trí nhớ của anh vẫn chưa hồi phục, có nhiều việc anh đã có thể nhớ sơ sơ nhưng rất mơ hồ.."
Nó nhìn anh ngồi giải thích, áy náy nhìn nó thì nó cười
"có chuyện này em muốn nói với anh"
Anh nhìn nó, nó bình tĩnh nhìn anh lạnh lùng nói
"Thật ra tụi mình đã chia tay cái đêm ở tp.P rồi, đêm sinh nhật của anh. Tụi mình cãi nhau chia tay nhau nên em mới không đi về lại tp.H cùng anh đấy"
Nó nhìn anh đang ngạc nhiên nhìn nó
"Mấy anh chị team anh chưa biết việc này, thật ra anh quên đi cũng tốt, chẳng có gì đáng để nhớ cả. Nên anh chẳng cần cảm thấy áy náy hay gì cả vì thực sự chúng ta chẳng còn quan hệ gì."
Anh nghi ngờ nhìn nó
"Thật sự vậy sao?"
"Thật ra thì lúc đó anh chưa đồng ý chia tay nhưng mối quan hệ của tụi mình thật sự đã hết cứu vãn được rồi. Cái hôm anh ở trên tàu chơi với team anh, anh đã gọi cho em nói đồng ý với lời chia tay của em"
Nó bĩnh tĩnh nhìn anh, anh thì ngơ ngác nhìn nó vởi vẻ mặt khó tin. Cô gái trước mặt rỏ ràng đã dùng ánh mắt thống khổ nhìn anh lúc anh vừa tỉnh dậy, chị thư cũng đã nói cô ấy thức canh chừng anh đến ngất đi, chị cũng nói cô từ tp.S bay ra ngay lập tức khi nghe anh bị tai nạn, y tá cũng đã nói bạn gái anh đã quỳ trước phòng hồi sức mà khóc 1 ngày 1 đêm, đã ngồi nắm c.h.ặ.t t.a.y anh 2 ngày đến khi anh tỉnh lại, không an không uống. Sao giờ cô ấy nhìn có vẻ lại tuyệt tình đến thế.
Nó thấy anh đang nhìn nó đánh giá thì nói
"Thôi được rồi, anh chỉ cần biết tụi mình đã đến hồi kết rồi là được, chúc anh sống tốt tìm được người phù hợp với anh. Em có việc đi trước đây"
Nó nói rồi đứng dậy cười nhạt tạm biệt anh đi thẳng ra cửa. Anh vẫn ngồi nhìn nó, có vẻ không đúng lắm, anh thấy trong điện thoại anh được lưu vào đêm sinh nhật, trong clip cô gái này đã nói yêu anh hơn 15p, rõ ràng anh còn nhận được 2 khung hình to được gửi từ tp.P đến nhà anh, người bên studio đó cũng xác nhận anh và nó chụp 1 bộ ảnh bên đó vào chiều hôm trước sinh nhật anh, anh cũng xin file ảnh chụp, nhìn có giống như cặp đôi hết yêu không? Rồi anh còn nhận được file ảnh chụp quảng cáo của hãng tăng lực M gửi cho anh, cả clip hậu trường anh cũng thấy cô gái này nhìn anh dịu dàng tràn đầy yêu thương, anh cũng vậy.
Anh ngồi suy nghĩ 1 lúc thì kết luận mọi việc nó nói đều là nói dối nhưng hiện tại anh không nhớ gì, anh cần thêm 1 tí thời gian để nhớ lại.
Về phần nó, lúc nó ngồi lên xe thì gục đầu xuống vô lăng mà nước mắt lăn dài, có thể mấy ngày qua nó chỉ đau lòng vì mất con mà quên mất anh, đến hôm nay nhìn anh ngồi trước mặt nó thì nó mới cảm thấy tim bắt đầu bị ai bóp nghẹn, nó lau nước mắt lái xe rời đi. Nó vừa lái xe vừa gọi cho mẹ kể cho mẹ nghe hôm qua nó gặp em gái nó và bà ngoại vàd dương nhiên không nhắc đến con gái nó. Mẹ nó đầu dây bên kia ngẹn ngào khóc
"Cho bé địa chỉ bà tổ nha mẹ, bé ra thử nhé"
Mẹ nó nói vài câu rồi tắt máy gửi địa chỉ sang cho nó. Ngày 10 là đám cưới Phương rồi nên nó sẽ tranh thủ đi trước rồi về dự đám cưới. Nói là làm, nó đi về nhà soạn 1 ít đồ rồi lên mạng đặt vé máy bay rồi đi thẳng ra sân bay.
Khi nó đến tp.A khí hậu nơi đây làm nó hơi khó chịu, vừa nắng vừa nóng. Nó về khác sạn thay 1 bộ đồ lam rồi mang túi đi lên địa chỉ chùa mà mẹ nó gửi. Nó mua 1 bó hoa to và 1 túi trái cây mang lên chùa.
Khi nó lên đến chùa thì thấy có 1 cô cỡ bằng tuổi mẹ nó đứng đó nhìn nó, nó cũng vui vẻ gật đầu chào cô rồi đi tiếp vào chùa
"Con lên tìm bà à?"
Nó vừa đi ngang qua cô đó là 1 giọng nói có vẻ già nua cất lên phía sau nó, nó quay lại nhìn cô ngạc nhiên
"Theo bà"
Nó bất ngờ nhưng cũng ôm hoa đi theo, sao 1 cô tầm hơn 40 tuổi lại có giọng nói như vậy được nhỉ. Lúc nó đi lên thêm hơn 20 bậc thang thì thấy 1 cái miếu nhang khỏi nghi ngút, người ngồi bên ngoài xếp hàng dài, ai thấy cô cũng chấp tay chào rồi nhìn nó đi phía sau với ánh mắt tò mò. Nó đi theo cô đó vào trong rồi theo sự chỉ dẫn của bà cắm hoa cũng hoa quả lên bàn phật rồi có 1 chị gái đóng cửa lại rồi cũng đi ra ngoài. Trong phòng thờ chỉ còn mình cô với nó
"Gọi là bà, cô gì mà cô"
Nó ngạc nhiên trợn mắt nhìn bà, thật sự nó rất tin vào tâm linh vì nó đã thấy cũng đã trãi qua nhiều chuyện nhưng nghe bà nói như vậy nó vẫn rất ngạc nhiên.
"Bà biết con sẽ đến nhưng không ngờ đến nhanh vậy, sao, đã thấy con gái và em gái chưa?"
Nó nghe bà nhắc đến thì nước mắt lại lưng tròng nhìn bà gật đầu
"Dạ...con gặp rồi ạ"
Bà nhìn nó rồi thở dài
"Không phải buồn nữa, tụi nó đi đầu thai cả rồi. Là bà kêu tụi nó dắt bà ngoại mày về thăm mày đấy chứ bả sợ gặp con cháu rồi con cháu nhớ nhung đau buồn"
Nó cố gắng cắn chặt môi để không bật ra thành tiếng nhưng nước mắt thì cứ thế chảy xuống
"Không sao, người c.h.ế.t thì đã chết, người sống vẫn phải sống, có thằng H(Tên ông nội nó) là nó sướng nhất, nằm xuống 1 cái là được đưa đi liền"
Bà càng nói nước mắt nó lại chảy càng nhiều
"Không sao con gái, đừng khóc, mọi đau buồn đã qua rồi, không duyên không phận thì không đến với nhau được, cái số phận nó đã vậy rồi không phải lỗi của con, đừng tự trách mình nữa nhé"
Bà nói rồi vỗ tay lên đùi bà
"Con nằm xuống đây"
Nó nghe lời nằm lên đùi bà, bà ngồi hát 1 bài hát gì đó như 1 bài ru hò vậy, vừa hát vừa vuốt tóc nó, nó nằm trên đùi bà khóc nức nở còn bà thì vẫn vuốt tóc nó hát. Đến khi bà hát xong bài hát đó thì nó cũng thấy lòng nó nhẹ đi hẳn
"Không còn đau buồn, không còn tủi hờn, không tội lỗi"
Bà vừa nói vừa vuốt tóc nó.
"Con đứng dậy đi qua phòng bên kia thắp nhan cho ông cố ông nội ông cố tổ và mấy ông bà khác của dòng họ mình đi"
Nó đứng dậy đi sang 1 ban thờ bên tay trái, ban thờ ngập tràn ánh sáng từ cửa sổ, nó nhìn trên ban thờ có rất nhiều thẻ tên nhưng nó chỉ biết tên ông nội nó thôi. Nó đốt 3 cây nhang rồi quỳ dưới đất
"Con là Nguyễn Ngọc Ny, chàu nội ông Nguyễn Văn H, con xin kính chào ông bà"
Nó cắm 3 cây nhang vào lư hương rồi quỳ lạy 3 lạy. Lúc nó đi ra ngoài thì đã thấy bà ngồi đợi nó rồi. Bà đưa cho nó 1 cái vòng cổ và 1 lá bùa bình an
"Cứ mang theo bên mình, không cần đeo, bỏ vào ví ấy còn cái này bùa bình an của để lên xe của con, nơi nào con ít đụng tới nhất, nghe không?"
"Dạ" Nó đưa tay ra nhận rồi cảm ơn bà.
"thôi coi đi về đi không muộn đi 1 mình xuống nùi nguy hiểm"
Nó cúi đầu lạy bà 3 lạy rồi dự định rút 1 phong bì nó chuẩn bị sẵn muốn biếu cho bà để bà lo hương khói cho ông bà thế mà bà lại đưa ngược cho nó 1 phong bao lì xì
"Đây là ông bà lì xì cho cháu gái đích tôn duy nhất nhà ta"
Nó ngơ ngác nhìn bà, bà dùi bao lì xì vào tay nó rồi cười nói
"Cất tiền của con vào, để đó mà cứu chó mèo, việc nào tốt cứ làm, có đức mặc sức mà ăn nghe chưa con gái?"
Nó ngơ ngác nhìn bà rồi vâng 1 tiếng. Có ai như nó không, nó nghe nói để được bà xem cho thì phải hẹn lịch rồi cũng phải cúng kiếng rất nhiều, không cúng giường cho bà mà phải hứa hẹn xây chùa xây nhà làm thiện còn nó thì được bà dắt vào, ra về còn được 1 bao lì xì, 2 tay 2 túi hoa quả bánh kẹo, bà nói ông bà mày nhìn rất thích cô cháu gái này, bảo bà gói cho mày mang về.
Đến khi nó về đến khách sạn nhìn đống hoa quả trên tay mà không biết nên làm gì. Vì đã lỡ ra đến tp.A rồi thì nó ở lại 1 hôm chiều mai mới trở về. Nó tắm rửa thay 1 bộ quần áo khác rồi đi dạo xung quanh đây. Tp.A cconf được gọi là phố cổ của VN. Xung quanh đây toàn là những tòa nhà cổ kính, nơi đây ngày trước chính là 1 thương cảng quốc tế sầm uất. Nó đi dạo 1 vòng nhìn ngắm đường phố, ghé vào 1 tiệm mì ăn 1 bát mì. Cô bán mì nhìn nó cười
"Con gái xinh đẹp quá, con ở đâu đến"
Nó cười nhìn cô đổi sang giọng tp.A nói chuyện với cô
"Dạ con ở tp.S ra nhưng quê hương gốc của con là ở đây cô ạ, ông bà tổ con đều ở đây"
"thế là dân ở đây rồi, thế cô tặng thêm 1 con tôm nhé"
Nó cười nhìn cô cảm ơn cô rồi ăn thật ngon miệng, chắc có lẽ đây là bữa ăn nó cảm thấy ngon miệng từ lúc xảy ra chuyện đến nay. Nó ăn xong xinn chụp 2 cô 1 tấm ảnh rồi cảm ơn rời đi. nó đi ngoài đường nhìn vài chị bụng nhô to bất giác nó sờ xuống bụng mình, đã không còn cảm giác đau lòng nữa mà lại thấy hạnh phúc, tuy chỉ là 1 khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng vẫn hạnh phúc.
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nó về tp.S thì bắt đầu đi học nhảy, đi tập pilates rồi lại làm việc, tụ tập bạn bè rồi lâu lâu lại sang thăm Tiên. Hôm nay vẫn như mọi ngày nó vẫn đi tập, về nhà ăn uống rồi lên bật live anh lên xem, bấy lâu nay nó vẫn luôn dõi theo anh, không còn đau buồn mà chỉ mong anh luôn vui vẻ hạnh phúc. Nó nhìn anh trên live đang nói chuyện với các bạn vui vẻ vừa lướt group thì lại có 1 ai đó đăng 1 tấm ảnh anh đang ngồi uống nước với 1 người con gái khác, nó nhìn ra đó là Hân, em gái Phương Vy vợ anh Chip trong team anh. Anh vừa lướt đến tấm ảnh thì bên dưới kênh chat liền hiện 1 loạt câu hỏi
"Ủa gì vậy?"
"Ủa bà chủ kênh đâu?"
"Ủa đây là ai vậy?"
Anh không nói gì mà thẳng tay block bạn đăng bài ra khỏi group rồi lại tiếp tục nói chuyện khác. Đến tối khi nó nằm trên giường lướt điện thoại thì đã thấy nhiều bài báo về anh
"Nghi vấn tuyển thủ XX hàng đầu VN cắm ừng bạn gái"
Nó nặng nề nhìn mọi người chửi rủa anh ở dưới cmt, nào là "Đúng là đàn ông, vợ đẹp ngoan xinh vẫn ngoại tình", "Có tí tiền tí tên tuổi là lại đổ đốn"..... Nó mệt mỏi nhìn anh bị chỉ trích mà không biết nên làm gì. Nó lại vào album ảnh lướt nhìn lại đống ảnh của anh và nó rồi 1 loạt clip nó quuay nói "Em yêu anh", tự dưng lại thấy nhớ anh vô cùng.
Sáng hôm sau nó lên mạng vẫn thấy người ta đang chửi anh còn anh thì im lặng không lên tiếng, chủi anh chửi cả Hân cho dù đó chỉ là 1 tấm ảnh 2 người ngồi đối diện nhau bình thường rồi nào là soi FB anh đã xóa hết mọi thứ về nó này kia.
Còn về phần anh, sau khi anh bị mọi người chửi thì anh mặc kệ đi ngủ, sáng hôm sau hơn 11h trưa anh mới thức dậy, nằm lướt điện thoại thì chị Thư gửi cho anh 1 đường link tóc tóc, anh bấm vao thì thấy trên clip là cô người yêu bị anh lãng quên kia. Cô gái ấy hôm nay nhìn có vẻ đã không còn tiều tụy như hôm đó nữa, nhìn tươi sáng hơn rồi, có sức sống hơn rồi
"Chào mấy bạn, mình là Ny, bạn gái cũ của anh Stream tên Sóc mà mọi người réo tên hôm qua giờ. Thật ra thì mình cũng không định lên tiếng vì sợ phải dính vào phiền phức thế nhưng mình thấy sự việc đi quá xa rồi, hiểu lầm lớn quá rồi nên mình đành phải giái thích. Mình cũng xin cảm ơn mấy bạn đã lo lắng cho mình, bênh vực mình nhưng thật sự mọi người hiểu lầm rồi. Mình và anh Sóc đã chia tay được gần 1 tháng rồi các bạn ơi, các bạn thấy đó tiệc sinh nhật cho anh cũng với mấy chị trong team đâu có mình đâu vì tụi mình chia tay trước đó rồi. thì tụi mình cũng như mấy cặp đôi bình thường thôi cũng cãi nhau chia tay rồi quay lại mấy lần nhưng mà cả 2 nhận ra có thể 2 đứa thật sự không phù hợp ở bên nhau nên tụi mình đã chia tay nhau rất văn minh lịch sự thế mà giờ lại biến thành câu chuyện ông này cắm sừng bà kia. Mình hi vọng mọi hiểu lầm đến đây thôi, anh chị nào lăng mạ người khác thì chắc cũng nên chuẩn bị tâm lý đi hên xui bên anh Sóc kiện đấy, còn anh chị nào chân chính xin đính chính lại giúp em, vậy nhé. Cảm ơn mọi người, hi vọng mọi người sẽ luôn ở bên cạnh ủng hộ anh Sóc nhé, mình cũng thế. bái bai"
Anh xem hết clip thì thở dài, anh đâu cần cô ấy giải thích hộ anh chứ, anh đâu quan tâm.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hôm nay nó dậy thật sớm để đến nhà Nhi trang điểm chuẩn bị cho lễ cưới hôm nay. Nó đến giúp Nhi chuẩn bị rồi cũng thay bộ áo dài bê trap. Hơn 8h thì nhà trai đến, nó đứng nhìn Phương mặc áo dài đứng run cằm cặp ơ trước cổng mà nó với Khoa cười không ngừng. Cả 3 chụp 1 tấm trước khi bắt đầu vào làm lễ.
"Còn mày sao khoa, nào tới mày?"
"Tao còn lâu"
Nó đứng đối diện Khoa để lát nhận trap từ Khoa. Phương và gia đình tiền vào nhà gái rồi tiến hành làm lễ, rồi xong đến lúc tặng quà thì nó lên tặng cho Nhi1 cái vòng cổ bằng vàng rồi tặng Phương 1 cái vòng tay cho nam .Nó nhìn cả 2 rồi nhìn Phương xúc động ôm cả 2
"Phải thật là hạnh phúc nghe hông?"
Nhi không khóc mà nhìn nó khóc thì cũng rươm rướm nước mắt, nó lấy khăn giấy chấm nhẹ cho Nhi
"Chị xấu khôgn sao chứ em phải xinh, không khóc nhé?"
Nó nói rồi quay sang bắt tay với Phương, như 1 người anh trai, 1 người tri kỉ, nay nhìn Phương hạnh phúc nó rất vui. Nó đưa lại khăn giấy cho Phương rồi đi xuống đứng sau lưng mẹ Phương, mẹ Phương nắm tay nó an ủi. Đến lúc xong tiệc ở nhà Nhi thì nó kéo vali váy cưới đi theo đoàn xe của công ty Trung, có cả Trung. Trung nhìn nó rồi hỏi
"Em ổn không?"
Nó nhìn Trung cười
"Lúc nào anh gặp tôi cũng chỉ có 1 câu này thôi à?"
Trung nhìn nó cười thì không nói gì nữa, tiếp tục chỉ đạo mọi người lát nữa phải chú ý cái này cái kia.
Lúc nó đến khách sạn thì nhanh chân kéo vali vào phòng cô dâu cho cô dâu thay rồi nó cũng nhanh nhẹn thay bộ váy phù dâu. Nó đứng nhìn mình trong gương rồi hơi ngẩn người nhớ đến hôm đó anh với nó hứa với nhau năm sau sẽ cưới nhau, nó cười chua xót rồi đi ra make up sơ lại rồi lại gấp gáp đi nhận hoa của cô dâu rồi đi tìm Khoa, lát nữa nó sẽ đi vào cùng Khoa. Lúc nó đi ra thì thấy Trung đang dặn dò Khoa lát phải đi như nào như nào thì nó đi đến. Trung nhìn nó ngạc nhiên im lặng 10s thì nó nhìn sang kkhoa thấy Khoa đang trề môi nhìn nó
"Sao, chưa thấy người đẹp như tiên bao giờ à?"
Nói rồi nó đứng nghe Trung dặn dò 1 lát rồi đứng đợi với Khoa. Nhạc nổi lên là nó với Khoa khoác tay nhau đi vào, nó vừa mới làm phù dâu cho Tiên đây nên không run lắm nhưng Khoa thì nó cảm giác Khoa đang run nên nó đưa tay còn lại lên nắm cánh tay khoa trấn an nhìn khoa cười. Lúc nó với Khoa đứng vào vị trí thì chú rể đi vào trước rồi bố cô dâu đắt tay cô dâu đi vào. Nó Nhìn Phương cười tươi, chắc đây là lần hiếm hoi nó không khóc.
Cô dâu chú rể trao nhẫn rồi đọc lời tuyên thệ cho nhau. Nó cảm thấy xúc động muốn khóc nhưng cắn môi dưới cố gắng không khóc, tuy mắt đã ngấn nước nhưng quyết không để bản thân khóc. Lúc làm lễ ngoài trời xong thì nó đi thay váy phù dâu ra nhân tiện giúp cô dâu thay váy khác để đi làm lễ với ba mẹ trong phòng tiệc. Nó thay váy ra thì Phương qua tìm nó
"Sao vậy?"
"Mày hát cho tao với Nhi đi vào đi, 1 đoạn nhỏ thôi"
"Ủa chứ sao vậy, bên anh Trung có người rồi mà?"
"Ảnh nhờ tao tìm mày"
"Tao biết hát gì đâu cha?"
"Biết mà, đi"
Nói rồi Phương đẩy nó đi nó đành đi nhanh thoe Phương đến gặp Trung
"Sao vậy?"
"Bạn nữ hát đệm bị đau bụng có thể không hát được, em chỉ cần hát 1 đoạn nhỏ thôi, đây bài này"
Nó nhìn qua bài hát thì nó biết bài này nhưng chỉ nghe qua thôi chứ chưa hát bao giờ, giờ vào thế rồi thì phải giúp thôi, nó đứng nhẩm 1 lúc thì gật đầu khá ok rôi.
"Lát tôi sẽ đánh piano em hát, tôi sẽ ra hiệu cho em, tôi gật đầu thì em hát nhé
"Được rồi"
"Yên tâm đi, chúng ta chỉ đứng 1 góc thôi, sự chú ý dồn vào cô dâu chú rể rồi"
"tôi biết rồi"
Nó đi theo Trung lại khu vực đứng hát nền rồi nghe lại bài hát 1 lần nữa
"Yên tâm, tôi sẽ thoe tiếc tấu của em"
"Ừm"
Đến khi đèn tắc thì Trung gật đầu nhìn nó, nó bắt đầu cất tiếng hát
"Dù chẳng phải là mối tình đầu
Hai ta đã từng tan vỡ ngỡ chẳng có người sau
Em ôm mộng về một giấc mơ yêu đương ngọt ngào
Anh cũng học được vài cách yêu thương ai làm sao
Vạt áo có nhăn em sẽ là
Anh chăm một vài con cá tưới cho khu vườn hoa
Hai ta cùng cười ngốc nghếch gối tay xem truyện hài
Ôm nhau nằm kể về những lắng lo cho ngày mai
Ngàn lời em nói thương anh là em thương thật mà
Từng ngày nỗi nhớ em đem trao cho anh thật mà
Dù muộn phiền có theo em từ chỗ làm về nhà
Thì chỉ cần nhớ môi anh là u phiền trôi qua
Tháng năm sống không có em anh vất vả nhiều rồi
Từ giờ hãy để em ôm anh trong vòng tay em thôi
Một chút yêu thương nhẹ nhàng, bình yên thôi chẳng vội vàng
Thật lòng em muốn bên anh, thương anh qua từng năm tháng thanh xuân
(Vườn Hoa con cá- Olew)
Nó vừa cất giọng hát là cửa phòng tiệc bật mở, Cô dâu nắm tay chú rể đi vào lễ đường, phía dưới mọi người ném cánh hoa lên sân khấu. Đến khi nó hát hết đoạn nhạc nền thì cô dâu chú rể cũng đã lên đến sân khẩu. Trung kéo nó đi lùi ra phía ngoài rồi vòng ra bên kia. Nó thở phảo, tuy có hơi run nhưng không sao.
"Hát không tệ"
Nó nhìn Trung
"Cảm ơn anh. Mà chắc tôi lại với bạn tôi nhé, tạm biệt"
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau lễ cưới nó về nhà nằm ngay dưới sàn nhà, mệt mỏi nhắm mắt muốn ngủ ngay lập tức nhưng mới nằm được 1 lúc thì nghe điện thoại đổ chuông nên nó đưa tay vào túi xác lôi điện thoại ra, nó thấy anh Minh gọi bằng FB cho nó, anh Minh chưa bao giờ gọi cho nó nên nó rất ngạc nhiên
"Dạ em nghe anh"
"Ny à, thế có tiện nói chuyện không?"
"Dạ anh nói đi anh"
"ngày 6/8 này team anh tổ chức đi du lịch, định cuối năm mà sợ chị Thư mày bầu to đi vất vả. Mày đi cùng cho vui, chị mày mong mày mãi"
"Em đi cùng ạ..."
"Thế mày coi như anh năn nỉ mày đấy, đi đi cho chị mày vui, chị mày cứ nghe nhắc đến thằng Sóc lại nước mắt ngắn mắt dài bảo thương mày, chị mày cũng sắp đẻ nên anh cũng không cho đi vào tp.S nữa, thôi nhân cơ hội đi chơi với anh chị cho vui"
nó nghe anh Minh nói thì cảm động, anh chị luôn thương nó như vậy, haizzz
"Dạ vậy cũng được ạ"
"Chốt nhé, đi tp.T tắm biển 2 hôm rồi sang tp.Đ 3 hôm rồi về"
"Vâng. Thế 1 người bao nhiêu ạ anh để em đóng góp nhé, em không đi miễn phí đâu"
"um thế 5trieu, mình đi 5 hôm nhé"
"Gì rẻ vậy anh? Anh làm vậy em không dám đi đâu"
"Nhiêu đó thôi, ai cũng thế mà."
"Vâng. thế em chuyển chị Thư anh nhé"
"Ok"
Nó nghe điện thoại anh Minh xong thì thở dài, không biết làm vậy có đúng không nữa. Nó mệt mỏi đi vào nhà tắm muốn tắm thật nhanh rồi ra ngủ, nó thật sự rất mệt, snags mai còn có hẹn đi tập pilates.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thành phố H
Sau khi anh livestream xong thì đưa tay day day trán, cảm giác mấy hôm nay đầu cứ hay đau, tối ngủ cũng mơ lung tung. Anh ngồi lên giường thì nhìn thấy vali đồ anh dựng ngay tủ đồ, hình như từ lúc anh Minh mang qua anh chưa từng đụng vào. Anh đứng dậy mở vali ra thấy vẫn còn rất nhiều đồ anh chưa lấy ra. Anh ngồi xuống soạn ra thì thấy dưới cuối valy có 1 hộp quà nhỏ, anh không nhớ ai tặng cho anh. Bên tRong hộp quà có 1 cuốn sổ bằng da đen còn 1 cuốn sổ bìa nhựa màu trắng, bên trên có dán nhiều sticker đáng yêu dễ thương. Anh mở cuốn sổ bằng nhựa ra trang đầu tiên có vài dòng chữ
"Anh đang buồn hay là anh tò mò? Nếu anh dám tò mò mà mở ra thì em giận đấy nhé" Phía dưới ký tên "Vợ xinh đẹp đáng iu của anh". Trang tiêp theo lại 1 dòng chữ "Sao ông xã yêu lại buồn? Ngoan ngoan, đọc xong 1 trang là phải đi tìm em ngay nhé để em ôm anh hôn anh chia sẻ nỗi buồn với anh nhé ông xã iu của em, moaz moaz".
Anh ngạc nhiên lật tiếp thì bất ngờ thấy 1 tấm ảnh anh đứng cùng với "Bà xã" của anh, trong tấm ảnh cả 2 đứng chụp ảnh cùng nhau trên bãi biển kèm chú thích.
"Lần đầu gặp ông xã iu nè. Ông xã yêu đừng buồn nhé, để em lấp đầy nỗi buồn của anh bằng những kí ức hạnh phúc của chúng mình nhé"
Từng trang từng trang là những tấm ảnh anh vui vẻ hạnh phúc bên cạnh cô ấy, những kí ức anh đã quên cũng như cô ấy nói giữa anh và cô ấy chỉ toàn niềm đau, quên cũng được.
"Vô tình lên live ông xã" , "Ông xã iu nấu ăn cho em", "Ông xã yêu cho mèo ăn".......
Từng chút từng chút đều được cô lưu giữ cẩn thận lại. Anh ngẩn ngơ ngồi nhìn từng tấm ảnh, từng dòng chú thích, từng lời yêu thương... Xem xong anh lại mở tiếp cuốn sổ màu đen ra. Trang đầu tiên cô viết
"Sau này mỗi khi buồn em anh hãy viết 1 lá thư gửi cho em nhé rồi đến 1 hôn nào đó đưa cho em đọc rồi phạt em 1 thể được không?"
Trang thứ 2 cô viết
"Lá thư đầu tiên:
Sóc yêu của em.
Hôm nay anh có gì buồn à? Anh mệt mỏi gì hả? Có thể gọi ngay cho em, nếu em ở bên cạnh anh thì hãy ôm em nói với em "Anh mệt quá vợ ơi" Em sẽ ngồi im nghe anh than thở, được không? Đừng 1 mình, đừng chịu đựng, đừng im lặng, chia sẻ với em, nói với em để em cùng buồn, cùng khóc, cùng cười với anh, được không? Nếu anh không đồng ý thì em không lấy anh nữa, thất hứa luôn.
Em sẽ luôn bên cạnh anh, đứng cùng anh ngã cùng anh. Em có anh và anh cũng sẽ có em, nhé?"
Anh cảm thấy lòng n.g.ự.c chợt đau đớn, cho dù anh không nhớ gì nhưng anh vẫn cảm nhận được tình yêu cô ấy dành cho mình lớn đến mức nào. Anh sợ hãi, anh bất lực, anh muốn nhớ lại, sao anh lại quên đi 1 người yêu mình như thế. Anh đau khổ ôm đầu không biết phải làm sao. Sang ngày hôm sau anh đã thử lên mạng tìm hiểu rất nhiều cách giúp khôi phục trí nhớ thậm chí anh còn đi thôi miên thế nhưng vânc không có kết quả.
Anh tuyệt vọng, rầu rĩ nhờ mọi người cho anh 1 hướng giải quyết. Anh Ben nhìn anh như vậy thì khó hiểu nói
"Ủa thì cua lại thôi, quên rồi thì làm quen lại, gì mà khổ vậy"
Anh Ben nói vậy thì anh giật mình, sao anh không nghĩ vậy nhỉ? Anh sẽ làm quen lại với cô "Vợ" của anh thử xem sao thế là anh gọi năn nỉ anh Minh nhờ anh rủ "Vợ" anh đi du lịch cùng với team. Anh Minh nghe vậy thì cũng đồng ý giúp anh. Anh ngồi đợi điện thoại anh Minh 1 lúc thì anh Minh nhắn tin
"Mày thanh toán cho tao 2 suất"
Anh cười tươi lập tức chuyển tiền cho anh Minh.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hôm nay nó sẽ từ tp.S bay thẳng ra tp.T rồi hẹn gặp anh chị ở đó. Nó đến tp.T thì team anh chị vẫn chưa ra đến nơi nên nó ngồi đeo tai nghe nghe nhạc, list nhạc ngẫu nhiên chạy đến bài hongkong1 2, bỗng nhiên nó chìm đắm trong lời bài hát, như đang nói lên nỗi lòng của nó vậy
"Rất nhiều người khác họ sẵn sàng đến bên em
Nhưng chỉ có một mình anh lại là người muốn quên em"
Nó đang chìm đắm trong lời bài hát thì chị Chi đi đến vỗ vai nó, nó tháo tai nghe thấy team anh hơn 30 người đang đi đến, nó nhìn chị Chi cười tươi rồi cúi đầu chào mọi người, nó thấy anh cũng đang nhìn nó nhưng nó chỉ lướt qua anh rồi cười chòa mọi người, nó cũng thấy cả anh Tín đang đi với Rost, nó cũng gật đầu chào anh rồi nắm tay chị Chi đi lên đi bên cạnh chị Thư.
Anh Minh thuê 5 căn villa đối diện nhau. Nó ở cùng villa với anh Minh chị Thư. Nó xung phong ở phòng ngủ trên tầng 3 cho anh chị và các cháu và mẹ anh ở tầng 1 và 2. Nó sắp xếp đồ rồi ra ban công ngắm bầu trời.
"Cô Ny ơi xuống đây chơi đi ạ"
Nó nhìn xuống phía hồ bơi thì thấy chị Thư đang nắm tay Tùng sói vẫy tay nó thì nó cười tươi
"Ơi, có xuống liền"
Nó chạy xuống thì Tùng sói nắm tay nó dắt nó chạy sang villa đối diện
"Cô Ny dắt con đi tìm anh Bim nhé"
Nó cười nhìn Tùng sói đang nắm tay nó kéo nó đi, chắc mẹ lại không cho đi nên mới nịnh nó dắt đi đây. Vừa vào đến hồ bơi thì nó cho Tùng sói đi vào tìm Bim, Bim là con anh Bô chị Trân. Nó đứng nhìn Tùng sói chạy vào villa rồi thì ngồi xuống cạnh hồ bơi đưa tay và chân xuống nghịch nước mà không biết trên tầng 2 anh đang theo dõi từng hành động của nó. Lúc nó vẫn đang thẩn thờ nghịch nước thì anh đi ra, ngồi thành bên tay phải nó, đưa chân xuống hồ bơi rồi lên tiếng
"Em còn nhớ anh không?"
Nó nhìn anh khó hiểu?
"???" Người mất trí là anh chứ nó bình thường mà
"Em không nhớ hả, anh là Trần Thái Linh"
Anh nói rồi đưa tay ra muốn bắt tay nó, nó nhìn anh nghi hoặc nhưng cũng đưa tay bắt nhẹ tay anh
"Chào anh, em tên Ny, người yêu cũ của anh"
Anh nghe nó nói thì phụt cười
"Anh quên mà? Em nhắc anh nhớ thôi, anh cười gì?"
"Thì ra em nhớ hả? Nhưng hình như trí nhớ em cũng không tốt lắm nhỉ, vợ?"
"????" Nó kinh ngạc nhìn anh, anh là đang nói gì vậy? Nhưng nó biết anh chưa nhớ được, anh mắt của anh không như anh lúc chưa quên nó nên nó khẳng định như vậy
"À thì lần trước em kể chuyện của chung mình cho anh nghe, anh cảm thấy trí nhớ của em cũng không được tốt, nhớ nhầm khá nhiều"
"....."
Nó nhìn anh rồi né tránh ánh mắt anh rồi đứng dậy nói:
"Phiền anh trông chừng Tùng sói hộ em rồi đưa về giúp em, Tùng sói ở đối diện"
Nói rồi nó chạy thẳng về villa nó, anh ở phía sau thì cười nhìn bóng dáng người con gái bỏ chạy bộ dnagj cứ như làm chuyện xấu bị bắt gặp, thì ra cho dù anh có quên đi nó thì vẫn bị nó thu hút như thường.
Nó về villa ngồi nói chuyện với chị Thư 1 lúc thì anh đưa Tùng sói về rồi lên tiếng rủ
"Đi ra biển xem thử không mọi người?"
Đi ra khỏi cổng villa của nó thì đi thẳng về bên tay phải sẽ là bãi cát trắng nhân tạo và biển, cũng khá gần. Chị Thư lên tiếng kêu anh Minh đang quay vlog giới thiệu villa đi cùng, đưa theo Nhu Nhi đi theo. Lúc chị Thư vào đưa Nhu Nhi ra thì nói nhỏ với Nhu Nhi
"Lát nữa con lại nắm tay chú Sóc với Cô Ny đòi 2 cô chú dắt đi biển nhé, tối mẹ mua cho xe cẩu"
Nói rồi chị Thư cười tươi đưa Nhu Nhi ra, Nhu Nhi nghe lời mẹ chạy đến nắm tay nó rồi kéo tay anh mè nheo
"Con muốn đi biển nghịch cát ạ"
Nó cười nhìn Nhu Nhi
"Chú Sóc đưa Nhu Nhi đi nhé"
Nhu Nhi bĩu môi
"Con thích cô Ny nữa cơ"
Nói rồi Nhu Nhi kéo tay 2 đứa đi theo, chị Thư nhìn theo cười tươi nói
"Trồng giúp chị nhé, anh chị ra sau"
Nó ngại ngùng không biết nên làm gì đành đi theo nhu nhi. Lúc nó đi ra thì thấy anh Ben chị Chi cũng đang từ villa của anh đi ra, anh Ben nhìn thấy thì cười tươi trêu
"Trông hạnh phúc nhờ"
Nó đỏ mặt nhìn chị Chi cầu cứu nhưng chị Chi xem như không thấy gì. Ra đến biển thì anh đi theo Nhu Nhi nghịch nước còn nó đứng trên bờ nhìn anh và Nhu Nhi. Tỏng lòng nó nhiều cảm xúc đan xen khó chịu không biết nói như nào. Nó đang ngồi trên bãi cát ghe tiếng trẻ con cười giòn tan nên quay sang bên phát ra tiếng cười, nó thấy 1 gia đình 3 người đang nghịch cát, bé gái được bố xây cho lâu đài cát nên thích thú cười giòn tan, nó nhìn cảnh tượng đó bỗng cảm giác chua xót lại cuồn cuộn lên, mắt đã ngấn lệ từ bao giờ. Anh đang ở phía trước chơi đùa thì nhìn lên thấy nó đang buồn bã nhìn sang gia đình 3 người bên kia, mắt đã ngân lệ, anh khó hiểu nhìn nó, nó sao vậy? sao lại khóc rồi.
Nó quay mặt lau đi nước mắt rồi ngồi ngắm nhìn mặt trời đang dần lặn xuống sau lưng anh, anh thì cười đùa vui vẻ đứng trước mặt nó nhưng nó cảm giác như chẳng bao giờ chạm được anh. Được 1 lúc thì mẹ anh Minh đi ra bắt Nhu Nhi lên không cho nghịch nước nữa nên anh cũng đi lên, thở nhanh ngồi xuống cạnh nó
"Sao vậy? Sao nhìn anh chằm chằm vậy? Anh đẹp trai quá hả?"
"....." Đúng thật anh mất trí nhớ nhưng anh vẫn là anh, vẫn tự tin về vẻ đẹp của mình như thế.
Nó lườm anh 1 cái rồi lại ngắm hoàng hôn mà không thèm trả lời anh. Anh nhìn sang gương mặt nó cứ như chất chứa 1 nổi buồn gì đó mà anh không thể diễn tả được. Anh lại lên tiếng
"Lần đầu tụi mình gặp nhau cũng như thế này à?"
Nó ngạc nhiên nhìn anh nhưng rồi lấy lại bình tĩnh
"Ừm"
"thế lúc đó em cũng thấy anh đẹp trai mà lại xin làm quen hả?"
Nó nhìn anh rồi không thèm trả lời mà quay mặt đi
"thế em yêu anh từ cái nhìn đầu tiên à?"
Nó bất lực lên tiếng
"Anh trai, là anh cưa cẩm em sao giờ lại thành em thích anh? Anh không nhớ thì cũng đừng nên bịa đặt như vậy"
Anh cười tươi nhìn nó
"À, thì ra là anh mê em"
"...."
Nó nhìn anh như hết thuốc chữa thì đứng dậy đi dạo không ngồi với anh nữa. Nó đi được 1 lúc thì anh tín đi lại bên cạnh nó
"Em ổn không?"
Nó nhìn anh Tín cười
"Lúc nào anh gặp em anh cũng hỏi câu này hết à?'
Anh tín cười nhìn nó rồi nói
"Cần người tâm sự thì nói với anh"
Nó nhìn anh Tín cười nói
"Anh ở VN suốt à, tính về đây nhập cư à?"
"Ừm"
"thật hả?" Nó ngạc nhiên nhìn anh Tín
"Anh đùa thôi, anh mới mở bi-a club ở tp.S, nào thích thì cứ ghé chơi"
"Oke, nào có thời gian em ghé"
Cả đám ngắm hoàng hôn rồi lại vào thay quần áo đi ăn tối. Tối nay anh Minh thuê lại rạp chiếu phim của resort để cho chị Thư xem bộ phim gì của Nhật ấy, nghe bảo hay lắm, bộ phim được bình chọn là 95% khán giả đều khóc khi xem.
Thế là ăn uống xong cả đám lại đi vào rạp chiếu phim. Nó ngồi cạnh chị Chi thì thấy anh Tín ngồi cạnh nó, kế bên anh Tín là Rost. Lúc rạp tắt đèn thì nó thấy chị Chi đứng dậy đi đâu đáy rồi 1 lát lại quay lại. Trước bộ phim thì resort chiếu trước 1 bài hát tựa đề "Chàng trai bất tử-Sino ft. An vũ". mới vào đầu video đã hiện lên 1 dòng
"Bài hát dựa trên câu chuyện có thật"
Bài hát kể về 1 chàng trai bị bệnh nan y muốn ở bên cạnh người yêu những ngày cuối cùng. motip này thì cũng khá cũ rồi nhưng đây thực sự là 1 câu chuyện có thật, tác giả bài hát còn chèn cả đoạn chàng trai nhắn tin cho cô gái. Nó vừa ngồi xem Mv vừa nghe lời nhạc da diết mà nước mắt chảy lúc nào không hay. Nó vừa xem vừa cắn chặt môi dưới để không phát ra tiếng động nào. Nó vừa xem vừa đau lòng khóc, nước mắt không thể ngừng tuôn được. Đến cuối bài hát nó vẫn còn khóc rồi lỡ khịt mũi 1 cái thì anh Minh nói lớn
"Gì mới nghe nhạc mà đã khóc rồi bây?"
Thế là nó xấu hổ cúi mặt, bên phải chìa ra 1 tờ khăn giấy nó nhận lấy lau mặt rồi định quay sang cảm ơn chị Chi thì bất ngờ thấy anh đang nhìn nó cười. Nó lại xấu hổ không nhìn anh nữa cũng không thèm nói gì. Anh ghé sát tai nó
"Biệt danh em là Mít Ướt à?"
Khi anh hỏi xong câu đó thì nước mắt vừa ngưng lại muốn trào ra lại, anh cũng từng hỏi nó y hệt như vậy. Thế là nó lại quay sang bên trái để lau nước mắt thì lại thấy anh tín nhìn nó lo lắng. Nó ngại ngùng cúi mặt xuống có kiềm nén nước mắt.
Khi bộ phim bắt đầu thì tâm trạng nó đã ổn định lại rồi, nửa đầu bộ phim thì rất ngọt ngào, cả 2 nhan vật yêu nhau ngọt ngào, bất chấp rào cản gia đình bạn bè. Bắt đầu vào nửa sau bộ phim là lúc nam chính biết mình sẽ c.h.ế.t thì tâm lý nhân vật đẩy lên đỉnh điểm, nữ chính đau khổ vì phát hiện bạn trai mình phản bội mình rồi sau đó lại biết bạn trai bị bệnh rồi lại âm thầm bên cạnh, đau khổ nhìn bạn trai nằm trên giường bệnh chống chọi với căn bệnh đến khi nói với nữ chính câu "Anh Yêu em" rồi bỏ đi. Nửa sau nói về nội tâm chàng trai từ chán nản đến cố gắng rồi đến tuyệt vọng nhìn người mình yêu đau khổ vì mình rồi lại đến đoạn nam chính cô đơn ngồi trên 1 chiếc ghế ngắm nhìn bầu trời rồi ra đi.
tuy nọi dung khai thác khá cũ rồi nhưng tâm lý nhân vật 2 diễn viên truyền tải rất đau khổ, khỏi phải nói mấy chị em ai cũng khóc chứ không riêng nó, anh ngồi cạnh bên nhìn nó khóc không biết làm gì chỉ đưa khăn giấy cho nó. Đến khi hết phim chị em nào cũng sụt xùi lau nước mắt. Nó khóc xong thì cảm giác xấu hổ mới kéo đến, nó đứng lên đi nhanh ra nhà vệ sinh trước. Nó vào rửa lại mặt định lấy khăn giấy ra lau mặt thì mới phát hiện nó quên xách cái túi nhỏ của nó theo mất nên nó nhanh chân chạy ra thì thấy anh đang đứng ngoài cửa nhà vệ sinh đeo túi của nó đợi nó. Thấy nó đi ra thì anh rút 1 tờ khăn giấy đưa nó, nó nhận lấy
"Cảm ơn anh" nó lau xong đưa tay ra ý muốn nhận lại giỏ nhưng anh làm như không thấy xoay người bước đi. Nó đi theo sau lưng anh lên tiếng
"Trả giỏ lại cho em, em cầm được rồi, cảm ơn anh"
Anh quay lại nhìn nó
"ANh thích quá cho anh mượn mang xíu"
Nó nhìn anh khó hiểu, rốt cuộc nh muốn gì?
Nó đi ra đến nơi thấy mọi người đnag bàn tính đi đâu tiếp rồi tối về chơi ma sói sau. Thế là cả bọn quyết định đi dạo ăn kem, chỉ có chị Thư là chị bị nghén nên hơi mệt muốn về nghĩ, nó cũng muốn về nhưng bị chị Trân lôi đi không cho về. Thế mà khi ra đến đó thì chị Trân bỏ nó lên ôm tay anh Bô đi dạo. Ai cũng có đôi có cặp chỉ có nó, Rost, anh Tín và anh là đi riêng lẻ. Nó đi lại xe kem mua 2 cây kem 1 vani 1 socola rồi thì mới nhận ra túi nó Sóc vẫn đang mang nên hoang mang
"Chú đợi con lát, ví con bạn con giữ, con chạy lên lấy tiền quay lại liền"
Nó vừa dứt lười thì 1 tờ tiền chìa ra
"Con gửi"
Nó ngước lên nhìn anh lườm 1 cái rồi lấy 2 cây kem nói cảm ơn rồi rời đi. Nó vừa đi vừa ăn kem, tâm trạng nó vui hẳn.
"Ngon lắm à?"
"Ngon chứ"
Nó không thèm trả lời mà trả lời anh thế là anh cầm tay nó đưa cây kem lên miệng cắn 1 miếng
"Cũng được"
Nó nhìn anh bực bội
"Sao anh ăn của em, lúc nảy sao không mua chứ?"
Nó lườm anh rồi bỏ đi trước, đến khi nó ăn hết 2 cây kem nó mới sực tỉnh, bởi vì trong thâm tâm nó anh vẫn quen thuộc như thế nên khi ăn tiếp cây kem anh đã cắn nó không thấy gì cho đến giờ mới thấy hơi kì cục. Anh thì đi phía sau nó thấy nó vẫn tiếp tục ăn cây kém anh cắn như 1 thói quen thì mỉm cười, rỏ ràng nó với anh vẫn rất tốt, không như nó nói. Đến khi nó muốn mua cái áo khoác ngoài thì mới quay sang anh nói
"Trả giỏ cho em, em muốn mua đồ"
Anh nhìn chị bán hàng rồi hỏi
"Bao nhiêu ạ?"
"180k nha cậu"
Anh hỏi xong rút ví ra trả tiền. Cô bán hàng cười nói
"Sướng nhất đi mua đồ mà có chồng trả tiền em nhỉ"
Nó lườm anh
"Có thể anh quên rồi nhưng lúc em còn yêu anh em cũng không xài tiền của anh"
Anh nhìn nó cười
"Ừm, thì anh quên rồi"
"....."
Nó quyết định không mua gì nữa mà đi theo đuôi mấy anh chị phía trước. Đến lúc vòng về nó đã thấm mệt rồi, muốn uống nước nhưng anh không đưa tiền cho nó nên nó im lặng đi tiếp. Người nó có thể chịu đói nhưng không thể chịu khác nên ngồi phịch xuống vỉa hè chỉ vào hàng sinh tố đối diện
"Mua cho em sinh tố dưa gang"
Anh nhìn nó ngồi thở há cả miệng thì cười đi sang bên kia đường mua nước cho nó. 1 lúc sau anh quay lại đưa nước cho nó, nó uống 1 hơi thì tháy như được sống lại nên lại đứng dậy đi tiếp.
Cả đám tụ tập chơi ma sói trước villa của anh Minh cũng là villa nó đang ở. Bên hội mấy chị em thì chỉ có nó với chị Hà vợ anh Tú chơi còn mấy chị kia không thích chơi. Ván đầu tiên nó là sói nên nó cười tươi. Khi quản trò là anh Quang lên tiếng "Sói ơi dậy đi" thì nó ngồi dậy nhìn đồng đội của mình, nó thấy anh cũng là soi thì lườm anh rồi nhìn nhau chỉ tay vào người muốn giết. Cả đám cứ thế chơi thật vui cãi nhau chí chóe 1 lúc thì mọi người quyết định ngồi chơi nói chuyện gnhe nhạc nên nó im lặng âm thầm 1 mình đi ra dạo biển đêm, tuy đã hơn 22h nhưng vẫn rất đông người đi dạo với cả khu này có rất nhiều an ninh đi tuần khắp bãi biển nên khá an toàn.
Trời đêm ở biển vẫn là cái gì đó rất quyến rủ nó, nó ngồi trên cát ngắm bầu trời đầy sao rồi lại nằm dài ra cắt ngắm trăng. Bên cạnh có người nằm xuống làm nó giật mình nhìn sang thì thấy anh nhìn nó cười
"Lucxs trước tụi mình cũng ngắm sao như này à?"
Nó lườm anh
"Anh có thể nằm im hoặc đi chổ khác, đừng phiền em"
Nó nói xong thì lại không thèm quan tâm anh nữa mà tiêp tục nhìn bầu trời trước mặt nó. Nó nằm 1 lúc thấy anh im lặng thì quay sang nhìn thấy anh đã nằm quay mặt về phía nó nhưng mắt thì nhắm nghiền. Nó định đưa tay gọi anh dậy nhưng rồi lại ích kỉ muốn ngắm anh 1 lúc, bao lâu rồi nó mới có thể thấy bộ dạng anh nằm bên cạnh nó ngủ say sưa như vậy. Thế là nó cung quay người sang ngắm anh. Đang đắm chìm trong kí ức xưa thì anh mở mắt lên tiếng
"Anh đẹp trai quá hả"
Nó nghe anh nói thì giật mình thấy anh mở mắt cười nhìn nó. Nó ngồi bật dậy rồi không dám nhìn anh chạy thẳng về phía villa. Khi nó về đến thấy mọi người thì thấy mọi người đang chơi đánh bài uống rượu, mấy chị chơi còn mấy anh thì uống. Nó đang bối rối nên bỗng dứng muốn uống rượu nên nói
"Em chơi với, em tự chơi tự uống"
Thế là chị Hà đứng dậy nhường nó rồi đỡ anh Tú đi về ngủ.
"Ủa thằng sóc đâu ny, nó đi theo em mà?"
Nó nghe vậy thì lại ngượng ngùng chuyện lúc nảy, đỏ mặt nói
"Em không gặp"
Nó vừa dứt lời thì anh cũng đi vào chào mọi người rồi đi lại đứng phía sau nó xem đánh bài. Cứ ai đến 3 uống 1/2 ly tới chót uống 1 ly. Tuy nó cũng có tới nhất nhưng cứ nhất 1 ván lại chót 2 ván nên chẳng mấy chốc uống hơn 4 5 ly rượu rồi. Mấy anh chị cứ trêu để Sóc nó uống cho nhưng nó đang m.á.u nên từ chối, nhiều khi tới nhất nhưng cao hứng quá nên nó cũng uống luôn
"Con này nó muốn uống rượu chứ đâu phải nó muốn đánh bài"
chị Chi nhìn nó cao hứng đánh bài uống rượu thì lên tiếng nhận xét. Lúc nó ngà ngà say rồi thì anh ở phía sau muốn uống dùm nó nên đưa tay muốn lấy ly rượu nó đang cầm thì nó quay lại nhìn anh rồi chỉ tay
"À, thì ra là bạn trai cũ của em đây mà, nhót(cút)"
Nghe nó nói thì mấy anh chị cười to còn anh thì nhìn nó đen mặt không nói thêm 1 lời nào vác nó trên vai nói
"Để em đưa cổ lên ngủ, mọi người chơi tiếp đi"
Anh Minh thấy thế thì trêu
"Nhẹ thôi đấy, mẹ anh ở dưới đấy"
Thế là mấy anh chị lại cười trêu chọc anh. Riêng nó bị anh vác lên thì cảm giác đầu óc quay cuồng muốn nôn
"Muốn nôn muốn nôn"
Anh gnhe nó nói thì nhanh chân bế nó lên tầng 3 rồi đặt nó vào nhà vệ sinh. Anh phải thừa nhận dù anh không nhớ gì nhưng bản năng của anh luôn là bảo vệ nó, trông chừng nó. Anh nhìn nó nôn 1 hồi thì vào ôm nó ra đặt lên giường rồi mang khăn ra lau mặt cho nó. Nó nằm trên giường lăn qua lăn lại như tìm gì đó rồi ôm trúng cái gối ôm
"Chồng ơi.."
Anh nghe nó gọi "chồng ơi" thì tim loạn 1 nhịp. Chắc hẳn nó đã buồn lắm vì anh đã quên nó. Nhưng anh cũng buồn nó, tại sao không ở bên anh mà vì anh quên đi nó mà bỏ anh đi.
Nó ôm gối ôm không thoải mái nên miệng chửi vài câu mè nheo
"Không phải, chồng ơi.."
Anh nhìn nó rồi tháo túi nhỏ của nó ra khỏi người, nằm xuống ôm nó vào lòng. Nó rúc hẳn vào lòng anh, vòng tay ôm anh, bắt đầu thút thít
"Chồng ơi, nhớ anh...."
Anh nhìn nó thút thít thì đau lòng ôm nó chặt hơn.
"Em cũng anh tạo dựng kí ức mới nhé?"
Anh thì thầm với nó nhưng biêt trước là sẽ chẳng có câu trả lời nào. Anh cứ nằm ôm nó như vậy được 1 lúc thì nó mơ màng mở mắt ngước lên nhìn anh.
"Chồng ơi..."
Anh nghe nó gọi thì lên tiếng trả lời
"Hử?"
Nó lại nhìn anh mơ màng
"Anh quay lại rồi hả?"
"Anh đây vợ"
Nó nghe anh nói vậy thì lại ấm ức nói
"Sao anh lại quên em..."
"Được rồi, lỗi anh, anh xin lỗi vợ"
Nó nằm trong lòng n.g.ự.c anh thút thít
"Em cũng vậy, em cũng xin lỗi chồng, em có lỗi..."
Anh nhìn nó đau lòng nâng cằm nó lên
"có nhớ anh không?"
"Nhớ anh..."
Nó chưa kịp nói hết câu thì anh đã đặt 1 nụ hôn xuống môi nó. Anh càng hôn càng cảm thấy quen thuộc, cả 2 cứ như vậy quấn lấy nhau. Đến khi anh ở trên người nó mạnh mẽ ra vào, 1 tay thì phải che miệng nó tránh nó phát ra tiếng quá lớn. Đến khi anh nằm bên cạnh nó ôm chtwj nó vào lòng thì anh biết cho dù anh có nhớ hay không cũng không quan trọng, tình yêu của anh dành cho nó đã ăn trong m.á.u anh rồi, dù nó có là ai anh cũng bị nó thu hút cũng sẽ vì cái nhăn mặt của nó mà gấp gáp, cũng vì nó rơi lệ mà đau lòng. Anh ôm nó thật chặt quyết không buông tay nó bất cứ lần nào.
Đến sáng nó đang ngủ cảm thấy hơi lạnh nên vô thức kéo chăn rúc vào nơi ấm áp nhất. Khi nó cảm nhận được có 1 vong ftay ôm chặt nó thì nó bừng tỉnh. Khỏi cần nói khỏi cần nhìn nó cũng biết người đang nằm bên cạnh nó là ai, còn ai nữa chứ khi mà ai ai cũng đẩy thuyền nó với người đó. Đang nằm không biết phải làm sao mới ngồi dậy được thì có tiếng gỏ cửa của chị Thư
"2 đứa dậy chưa? 30p nữa ăn sáng rồi đi chơi đấy nhé"
Anh trả lời
"Tụi em biết rồi"
Vậy có nghĩa là ai cũng biết anh với nó đêm qua ngủ cùng nhau, giờ phải làm sao đây. Anh kéo chăn ra khỏi đầu nó thì nó nhắm mắt lại giải vờ vẫn ngủ. Anh cười nhìn nó giả vờ ngủ, tự dưng m.á.u trêu nó lại nổi lên, cúi xuống hôn nó. Nó trứng mắt nhìn anh đẩy anh ra
"Anh làm gì vậy?"
"Ủa, anh tưởng em đang ngủ định hôn lén em. "
Nó đỏ mặt nhìn anh rồi vơ tay lấy đại chiếc áo thun trên đầu nó mặc vào rồi chạy thẳng vào nhà tắm. Nó ở trong nhà tắm hơn 20p thì anh lên tiếng
"Nhanh nào vợ, mọi người đợi có 2 đứa mình thôi đấy"
Nó nghe vậy thì vưta áo ra trả anh
"anh đi xuống trước đi"
Anh nhặt áo lên rồi cười tươi đi ra. Nó nghe tiếng anh đóng cửa phòng thì mới mở cửa đi ra uể oải lấy 1 cái áo thun và 1 cái quần đùi đơn giản mặc lên rồi đánh răng rửa mặt, đến cả tóc cũng chỉ vuốt sơ rồi kẹp lên. Lúc nó xuống nhà thì thấy mọi người đã di chuyển dần dần lên sảnh ăn sáng rồi, nay cả đám đi chơi nên nó phải mang thêm 1 bộ quần áo khô để lát còn thay ra nên nó mang 1 túi tote. Nó xuống thấy chị Chi anh Ben nhìn nó cười còn nó thì mặt mày ủ rủ đỏ mặt xấu hổ chẳng dám ngẫng mặt lên. Đến đoàn đi ra sảnh cuối cùng có nó anh Ben chị Chi với Sóc. Anh ngồi nhìn nó hỏi
"Túi nặng không, anh mang cho"
Nó quay sang lườm anh, đưa tay nhéo tay anh
"Á, sao nhéo anh vậy"
Nó quyết định im lặng không nói gì. Đến khi đến sảnh đi lấy thức ăn anh vẫn đi theo sau đuôi nó rồi ngồi cạnh nó. Nó quyết định mặc kệ. Đến khi nó ngồi xuống cạnh chị chi thì thấy gia đình anh Chip cả Phương Vy và Hân em gái của Phương Vy
"Ủa anh chip mới đến hả chị?"
"Ừm, sáng nay mới đến, muốn đi tp.Đ nên nay lên để sáng mai đi chung với mình"
Nó gật đầu rồi với chị Chi rồi ngồi ăn. Ăn xong cả đám lại tập trung đi qua chổ khu vui chơi. Khu vui chơi phải đi cáp treo qua hoặc đi thuyền, đi tàu. Thế là cả đám quyết định đi thuyền cho lẹ. Nó ngồi bôi kém chống nắng với chị Trân rồi nói chuyện. Anh ngồi bên cạnh cũng dơ tay ra đòi bôi nên nó vứt luôn cho anh tuýt kem cho anh bôi thế mà a bóp 1 lần chắc hết nửa tuýt kem của nó. Nó nhăn nhó nhìn anh xót xa nhìn tuýt kem mấy triệu của mình mà anh xài thế đấy. Thế là nó lôi tay anh lại bôi nhỏ chia nhỏ cho anh tự bôi ra nhưng anh cứ lóng nga lóng ngóng nên nó mệt quá bôi thẳng cho anh luôn
"Được chưa? Anh thấy có anh em nào đòi bôi kem chống nắng như anh không"
anh chỉ cười nhìn nó rồi đưa tay lấy cái túi nó đang để trước chân rồi đeo lên trên vai rồi quay sang hỏi anh Ben
"Thấy em sao anh Ben"
Anh Ben chửi
"Má, nó nói bê đê thì nó chối"
Anh cười rồi quay sang nó
"Em nói cho anh Ben nghe đi, anh có bê đê không?"
Nghe nó nói vậy thì anh Ben phá lên cười còn mọi người thì ồ lên trêu nó. Nó trừng mắt nhìn anh mà cạn lời với anh, đỏ mặt quay qua nói chuyện với chị Trân. Đến khi đến nơi mọi người di chuyển xuống thuyền thì nó thấy anh đứng dậy đi trước nhảy lên bờ rồi đứng đợi. Nó thấy Hân đi ra nhìn anh nhưng anh chẳng thèm đưa tay ra đỡ lên dùm mà cứ nhìn nó ý bào nó lẹ lên. Nhìn vậy thì nó nói thật là nó cũng có hae hê 1 ít, nó nhìn sang chị Chi thấy chị Chi cũng dơ ngón like với anh. Nó đi đến thì anh đưa tay ra đỡ nó bước lên, nó đưa tay cho anh kéo lên rồi anh cứ thế nắm tay nó kéo đi. Nó đánh tay anh
"Thả em ra, anh làm gì vậy"
Anh nhìn nó dẫy dụa thì miễn cưỡng thả tay nó ra. vì cả đám khong nghĩ sẽ nắng đến như vậy nên ai cũng nhăn mặt, anh kéo áo sơ mi ngược lên đầu che cho nó mà trời thì nắng cỡ này nên nó không ngại ngùng gì mà chui thẳng vào cho anh che nắng. Đến được khu vui chơi trời vẫn còn hơi nắng nên mọi người quyết đính sẽ đi sở thú rồi đi thủy cung trước rồi trời mát tí sẽ đi chơi sau.
Với 1 người thích động vật như nó thì sở thú đối với nó là tuyệt nhất, nó cứ như 1 đứa trẻ chạy hết bên này đến bên kia nhìn ngắm. Đến khi vào thủy cunng cũng vậy, nó cũng đi ngắm hết chổ này đến chổ kia rồi trầm trồ. Đến khi anh Minh rủ mọi người đi nhà ma thì nó hơi sợ vì nó nghe nói mấy khu này có cả ma thật ma giả nên nó không dám đi. Anh thấy nó chần chừ thì đi lên nắm tay nó
"Đi với anh, không sợ"
Thế là anh nắm tay nó dắt nó đi theo sau mọi người. Nó đi vào đó thì có 1 cảm giác khó thở nên nó tin chắc trong này chắc chắn có ma thật nên lại càng sợ hơn, nép sát vào n.g.ự.c anh không dám nhìn. Anh ôm đầu nó, tay kia ôm người nó dắt nó đi. Đến khi ra đến cửa mọi người nhìn nó với anh cười trêu
"Vẫn còn ôm à?"
Nó nghe vậy thì mới mở mắt buông anh ra đỏ mặt ngại ngùng không nói gì. Cảm đám lại tụ tập ăn trưa. Ăn xong thì lại rủ nhau đi chơi mấy trò mạo hiểm. Nó thì trò gì cũng dám chơi còn anh thì anh sợ không dám chơi. Nó không những dám chơii mà còn chơi rất vui. Sau khi chơi xong tâm trạng nó cực kì thoải mái còn rủ mọi người chơi tiếp mấy trò khác, ai cũng sợ nó nên nó cũng không muốn chơi nữa đành cùng mọi người qua bên công viên nước. Qua đây nó cũng chơi mấy trò trên cao rớt xuống.
Đến chiều về đến nhà thì anh Minh book resort tổ chức tiệc BBQ tại villa rồi mọi người tụ tập ăn, không cần đi ăn tối. Nó tắm xong thì mặc 1 cái áo thun màu tím xuống ăn đúng lúc anh cũng từ bên kia đi sang mặc 1 cái áo y hệt nó. Thế là mọi người lại lên tiếng trêu nó. Nó quen rồi nên kệ cứ ngồi ăn uống rồi nói chuyện. Đến tối mọi người nhậu tiếp thì nó không nhậu nữa nên xin phép lên phòng dọn đồ.
Nó lên sắp xếp lại đồ rồi ra ban công nhìn mọi người chơi phía dưới vui vẻ nên nó cũng cười theo. Nó nghe tiếng gõ cửa thì nghĩ chắc chị nào tìm nó nên nó kêu dạ, cửa em không khóa đâu. Ai ngờ lại là anh, nó lườm anh hỏi
"Sao nữa đây?"
Nó thấy anh có vẻ say thì đi lại nhìn anh
"em biết anh nghìn chén không say, anhd dừng có giải vờ"
Anh nghe nó nói vậy thì đưa tay vén tóc nó
"Sao em lại bỏ rơi anh?"
Nó nhìn anh không hiểu, nó bỏ rơi anh á? có nhầm không vậy?
"Tại sao anh quên em, em lại vứt bỏ anh luôn vậy? Em phải bên cạnh anh để anh nhớ lại chứ?"
Nó nhìn anh chẳng biết nói gì.
"Anh say rồi thì về ngủ đi"
Anh cười nhìn nó, ôm nó vào lòng
"Đừng bỏ rơi anh, 1 mình anh rất mệt mỏi, ở bên cạnh anh nhé?"
"..." Nó thật sự không biết nói gì. Anh nói xong thì nó cảm giác đầu anh nặng hơn trên vai nó. Nó đỡ anh nằm lên giường rồi nhìn anh không biết nói gì. Nó để anh ngủ trên giường còn nó nằm trên sofa ngủ. Thế mà đến sáng nó lại thấy nó nằm trên giường ôm anh ngủ.
"..."
Nó dơ tay đánh vào tay anh, anh la oai oái
"Sao vậy, chuyện gì vậy?"
"Sao em lại ngủ ở đây?"
"Thế mà em cũng đánh anh à?"
"Sao"
Anh nhăn nhó rồi ngồi dậy giận dỗi bỏ về. Nó nhìn theo anh trề môi không thèm quan tâm.
Nó dậy đánh răng rồi sắp xếp lại đồ rồi kéo valli xuống nhà sẵn rồi đi bộ ra biển ngắm bình minh, giờ vẫn còn sớm, 7h đoàn nó mới đi. Nó đi dạo 1 lúc thì ngồi hẳn xuống cát ngắm bình minh. Ngồi 1 lúc hơn 6h45 thì nó đi lại về villa thấy mọi người đã kéo valli đi ra, nó cũng về kéo valli của mình đi nhưng valli nó đâu mất tiêu rồi. Chị thư thấy nó đứng loay hoay thì nói
"Sóc nó mang ra cho cả chị cả em rồi"
Nó im không nói gì rồi cùng chị Thư đi ra xe. Từ đây lên tp.Đ hơn 3 tiếng là tới rồi. Nó lên xe thì thấy chị Chi đã ngồi với anh Ben rồi nên chọn 1 hàng ghê chưa ai ngồi rồi ngồi xuống quay sang nói chuyện với chị Trân. 1 lúc sau nó thấy anh Minh và mấy anh khác cũng lên xe, nó thấy vậy thì vội vứt giỏ xách của nó vào cái ghê bên cạnh rồi làm bộ như ngủ rồi.
Thế nhưng nó vẫn cảm nhận được ai ngồi xuống bên cạnh nên nó mở mắt nhìn. Anh nhìn nó giận dỗi thế nhưng túi xách nó anh vẫn đeo. Anh chẳng thèm nói chuyện với nó mà ngồi đùa với mấy anh em kia. Nó ngồi ngắm cảnh 1 lúc thì hơi buồn ngủ nên dừa vạo cửa kính ngủ. Đến khi nó nghe anh Minh nói tơi rồi nhé mọi người thì nó thấy nó đang nằm trong lòng anh ngủ ngon lành. Nó ngồi thẳng dậy đòi lấy lại giỏ xách nhưng anh bỏ đi trước không thèm trả giỏ xách cho nó.
Lúc vào chia phòng thì anh Minh sắp xếp nó ơ chung với Hân, tuy nó không thích nhưng khó nói không biết nên nói sao cho hợp lý
"Ny ở với em"
Anh lên tiếng nói với anh Minh. Anh Minh cười ok ok rồi chia phòng tiếp. Nó đi tới đá chân anh
"Em ở với anh làm gì?"
"thế em muốn ở với con bé kia à?"
Nó đắn đo, nó thật sự ghét Hân nhưng ở với anh thì....
"Phòng anh 2 giường đơn, em yên tâm"
nó nghĩ 1 lúc thì thôi dù sao mọi người cũng biết tụi nó ngủ chung ở tp.P rồi thì ngại ngùng gì nữa, ở với anh còn hơn ở với con nhỏ đó. Chia phòng xong anh kéo vali của anh và nó đi lên phòng. Anh thì vai đeo 2 giỏ xách, tay đẩy 2 vali còn nó thì đi người không ở phía sau. Đến phòng anh còn mở cả cửa cho nó vào. Nó vào nhìn thì phòng 2 giường thật. Nó đi đến lấy quần áo muốn đi tắm liền vì quá hôi mùi xe khách nên nó khó chịu.
Nó tắm xong ra thì anh đã để sẵn cả máy sấy tóc trên giường cho nó rồi anh đi tắm. Nó nhìn anh trề môi, đánh anh có 1 cái mà giận sáng giờ chẳng thèm nói gì.
Khí hậu tp.Đ hiện tại khá nóng nhưng không nóng bằng tp.S thôi. Nó tự tin là nắng này nó không sợ đen nên mặc cả 1 cái váy hoa ngắn mà không thèm mặc áo khoác làm gì cho nóng. Cả đám không đi xe lớn mà thuê xe máy đi cho thoải mái. Đương nhiên là anh chở nó rồi. Nó tận hưởng cái nắng nhưng đầy gió của tp.Đ. Cả đám đi ăn trưa xong thì di chuyển lên quán cà phê bạn anh Minh chụp ảnh uống cà phê rồi đến tối lại rủ nhau đi ăn đồ nướng. tp.Đ đúng thật thời tiết không biết đâu mà lần, mới sáng còn nắng ấm thế mà mới 18h là bắt đầu nhiệt độ hạ còn 19 20 độ rồi. cả đám vừa ăn tối xong giờ lại định đi dạo nên nó ngồi sau xe anh đang bắt đầu lạnh rồi.
Anh dừng xe cởi áo khoác ra đưa nó. Nó đẩy lại cho anh
"Em không lạnh, em dân miền núi lạnh này em thấy mát"
"Mặc vào nhanh đi, kì kèo ở đây lạc mất mọi người đấy"
"Không, anh ngồi trước chắn gió cho em rồi, anh mặc đi"
Nó cố chấp không chịu mặc, nó ngồi sau đã kạnh thế rồi mà anh gnoofi trước sẽ lạnh đến mức nào. thế là cứ anh đẩy em em đẩy anh 1 lúc nó mệt quá đành cầm áo anh mặc ngược phía sau ra trước rồi nói anh ngồi lên xe đi. Anh ngồi lên nó vòng tay ngồi sát vào người anh ôm chặt anh, tay dấu vào áo anh
"em ấm rồi"
Anh im lặng lái xe đi. Nó trề môi nhìn anh "không đồng ý vội"
Nó ngồi sau xe anh ôm chặt anh, cả người anh rất ấm nên nó không còn thấy lạnh nữa. Cả đám gửi xe rồi đi dạo chợ đêm uống sữa đậu nành, nó đi đến mua 1 cái áo khoác. Đứng lựa 1 lúc chọn dc 1 cái thì anh lại móc tiền ra trả rồi lại lấy thêm 1 cái khăn choàng cổ. Nó mặc áo khoác vào hài lòng nhìn trong gương
"May quá vẫn xinh'
Nó đi ra thì anh choàng khăn qua cổ nó rồi bó cổ nó kín mít rồi nắm tay nó nhét vào túi áo anh. Đến khi đi đến quán sữa đậu nành thì anh mới thả tay nó ra cho nó lại uống sữa còn anh đứng hút thuốc với mấy anh, Lúc anh cầm điếu thuốc đưa lên miệng thì vô tình nhìn ánh mắt cảnh cáo của nó nên anh hơi chần chừ rồi lại đưa điếu thuốc cho anh Bô rồi nói
"Mày hút đi, tao hơi đau cổ"
Nó hài lòng ngồi uống sữa tiếp. Nó muốn ăn bắp nướng nhưng vì không ai muốn ăn nên nó đành nghe theo mọi người đi dạo 1 lát rồi đi về thôi. Đến khi lấy xe đi về thì không thấy anh đâu. Nó định lấy điện thoại gọi anh thì thấy tay anh cầm 2 trái bắp nướng đi lại
"À, em tự dưng thấy thèm"
Nó nhìn anh cười. Lúc anh lênn xe thì lại mặc áo ngược lại rồi quay lại nhìn nó
"Sao, em có áo khoác rồi mà"
Anh nghe nó nói vậy thì có vẻ hờn dỗi quay lại chạy xe. Chạy được 1 lúc thì nó lại vòng tay ôm anh
"Nhưng em vẫn thấy lạnh."
Anh với nó về tới thì đi thẳng lên phòng rồi ra ban công ngồi gặm bắp. Ăn xong mới hơn 21h thôi nhưng nó cứ thấy buồn ngủ, chắc do thời tiết ở đây quá dễ chịu. Nó vào tắm sơ rồi lên giường trùm chăn ngủ. Anh đến hỏi nó
"Em có muốn lên chơi bài với mọi người không?'
Nó mệt mỏi trả lời
"Anh đi đi, em buồn ngủ quá em ngủ trước"
Nó nói rồi cứ như vậy chìm vào giấc ngủ. Đến hơn nửa đêm nó tỉnh dậy thấy phòng heo hắc ánh đèn ngủ, nhìn sang bên giường anh vẫn chưa thấy anh về nên nó ngồi dậy đưa tay bật đèn phòng. Khi đèn sáng lên thì nó hét lên 1 tiếng nhìn ra ban công. Rỏ ráng nó vừa thấy ai đó đứng ngoài ban công, chỉ tíc tắc 1s đèn sáng rồi biến mất. Nó lập tức mở cửa phòng chạy ra ngoài rồi nhanh chân chạy qua phòng chị Thư gỏ cửa. Lúc chị Trân ra mở cửa thấy nó hớt ha hớt hải mặt trắng bạch không còn giọt màu thì hỏi
"Sao vậy"
Nó thấy chị Trân thì nhảy vào phòng rồi ngồi phịch xuống đất thở nhanh, nước mắt tự động chảy ra
"chị, em gặp ma"
Vừa nói nó vừa khóc, anh gnhe giọng nó thì đứng dậy đi ra thấy nó ngồi bệt dưới sàn, mặc nguyên bộ đồ ngủ, chân hông mang dép
"Sao vậy?"
Anh đỡ nó đi lại giường ngồi, nó vẫn còn sợ nên chưa nói được nhiều. Anh đứng ôm nó 1 lúc thì nó bình tĩnh lại rồi nói
"Em thấy ai đó đứng ngay ban công rồi lại biến mất"
Cả đam nghe vậy rồi nhìn mặt nó không còn giọt m.á.u thì tin nó đang nói thật thế là mấy anh đi qua phòng nó check xem thì thấy cửa ban công đã đóng lại rồi. Sau đó anh đi ra khóa cửa lại rồi đi xuống hỏi có phòng nào không có ban công anh đổi qua phòng đó. Đổi phòng xong thì anh mang hết đô đạc 2 đứa qua đó rồi lên dỗ nó về phòng ngủ.
"Ngoan, em canh cho em ngủ, nhé"
Nó nắm tay anh nép vào lòng anh sợ hãi không dám nhìn gì hết đi thẳng về phòng. Phòng này thì có 1 giường đôi nhưng không có ban công. Anh bật toàn bộ đèn trong phòng lên. Nó ngồi lên giường nhưng vẫn còn ám ảnh nên vội lấy sợi dây chuyền mà đợt trước bà tổ nó cho nó rồi nó đeo lên cổ rồi nằm trên giường sợ hãi nhìn trần nhà. Nó đã tự cầu xin mấy cô chú ông bà cho nó ở mấy hôm nó sẽ đi ngay hông phá phách ai.
Lúc anh từ nhà vệ sinh ra thì thấy nó nằm trên giường vẫn còn sợ hãi nên anh đi đến chui vào chăn ôm nó vào lòng.
"Không sợ, có anh ở đây, nhé? Anh canh cho em ngủ, ngủ đi"
"Không cần canh, em ngủ rồi thì anh đi ngủ không cần canh em gnur"
"Ừm, ngoan ngủ đi"
Nó ôm anh thật chặt rồi nhắm mắt ngủ. Nó ngủ 1 lúc lại giật mình dậy
"Sao vậy? Ngủ đi có anh đây, không sợ nữa nhé"
Nó nhìn anh rồi nhìn đồng hồ hơn 2h rồi nên kéo tay anh nằm xuống ôm nó
"Ngủ cùng em"
Anh ôm nó vào lòng rồi 2 đứa cùng ngủ. Nó ngủ cứ chập chờn chập chờn cứ 30p1 tiếng lại giật mình nên cũng làm anh giật mình. Thế là cả 1 đêm 2 đứa đều mất ngủ mệt mỏi nên ngủ tới hơn 10h mới thức dậy. Nó cứ nghĩ mọi người đã dậy đi ăn sáng hết rồi nhưng tối hôm qua mọi người chơi bài tới sáng nên vẫn còn ngủ.
Tuy tối hôm qua nó cực kì dựa dẫm anh nhưng đến sáng nay thì lại thấy ngượng ngùng không biết nên nói gì với anh. Nó ngồi dưới sảnh khách sạn đợi mọi người với anh. Anh nhìn nó ngáp ngắn ngáp dài thì lên tiếng
"Vẫn còn buồn ngủ à"
Cứ nhắc tới ngủ là nó lại thấy ngại nên chỉ gật đầu, đỏ mặt quay mặt chổ khác. Anh nhin nó cười, hôm qua thì bám dính anh giờ lại xấu hổ.
"Anh đói quá hay mình đi ăn trước?"
Nó nhìn anh rồi nhìn đồng hồ hơn 10h30 rồi nên gật đầu đồng ý. 2 đứa đi bộ ra ngoài ăn tạm mỗi đứa 1 tô phở. Lúc vào quán phở nó quen miệng kêu 2 tô không hành thì anh nhìn nó. Nó im lặng không nói gì. Ăn xong thì lại về phòng đợi mọi người đi ăn về rồi sẽ di chuyển lên 1 khu du lịch sinh thái.
Đến hơn 12h mới bắt đầu di chuyển lên khu du lịch sinh thái đó, Datanla. Đây là 1 khu du lịch sinh thái ngắm cảnh camping kết hợp nhiều trò chơi mạo hiểm như đi xe trượt địa hình xuyên rừng, trượt zipline xuyên rừng cách mặt đất hơn 500m, trượt thác..vvvv. Hôm nay nhóm tụi nó chỉ chơi mấy trò trên cạn chứ không chơi mấy trò dưới nước. Trước tiên cả đám sẽ đi xe trượt xuyên rừng ngắm cảnh. 1 xe 2 người đi, người ngồi sau sẽ là người điều khiển xe, 1 bên chân là tăng tốc 1 bên là thắng lại. Đương nhiên là mọi người sẽ đẩy anh với nó đi 1 đôi. Nó đòi ngồi phía sau nhưng anh không cho. Nó ngồi phía trước mà lắc đầu, anh toàn thắng xe lại chứ không cho xe chạy. Đến khi anh và nó đi hết lượt lên lại thì Hân vẫn còn chưa được đi vì không có cặp nên nó xung phong đi với Hân, nó ngồi phía sau điều khiển. Nó cho xe trượt chạy vèo vèo mà không đạp thắng 1 lần nào còn Hân phía trước thì la oai oái kêu nó đi chậm lại. Đến khi nó với Hân được kéo lên lại thì nó cười tươi đầy sảng khoái còn Hân thì nhìn nó ấm ức. Chị thư nhìn nó vui vẻ thì hỏi
"vui lắm à?"
"Đã lắm chị mà nhanh tí nữa thì vui hơn"
Cả đám chơi hết trò này đến trò kia rồi đến cuối còn trò nhảy bungee thì chỉ có nó với anh Ben với chị Chi chơi. nhân viên sẽ gắn 2 chân nó vào dây đai an toàn rồi thả tự do nó xuống vách núi. Nó còn hú hét vì vui vẻ. Đến khi nó anh Ben chị Chi đi lên thì mọi người nhăn mặt hỏi
"Sợ không?"
Nó với chị Chi lắc đầu
"Nhìn hơi sợ mà chơi thì vui lắm ạ"
Chị Thư nói
"Nhìn nó chơi mà buồn nôn dùm nó luôn"
Cả đám chơi xong thì di chuyển về khách sạn tắm thay quần áo rồi sẽ lên 1 ngôi làng ăn tối, tối nay anh Minh đã book lều ở làng này để cả đám ở lại chơi 1 đêm ở đây. Ngôi làng này đã được làm lại phục vụ du lịch nên cảnh thì cũng không có gì đặc biệt. Tụi nó sẽ được đốt lửa trại rồi ăn uống uống rượu cần. Đêm nay có team tụi nó với 1 đoàn du lịch gia đình hơn 20 người nên cả 2 đoàn ngồi ăn uống làm quen chơi chung. Nó tuy ở vùng núi nổi tiếng rượu cần nhưng nó chưa được uống bao giờ nên có uống thử 1 ngụm, thấy rượu hơi đắng nhưng khá thơm mùi gỗ quế thế là cứ vừa ăn vừa uống hết 3 4 ly.
Ăn uống nó say rồi mọi người tổ chức rất nhiều trò chơi để chơi cùng nhau nhưng nó thấy khá đau đầu nên chui về lều nó ngủ trước. Lều nó chỉ có 1 mình nó ngủ nên khi trèo vào nó kéo khóa lại chui vào trong chăn bật 1 bài nhạc rồi nhắm mắt ngủ. Ngủ chưa sâu giấc nên nó nghe ai đó đang kéo khóa lều nó lên, nó mở mắt nhìn cái người mặt đỏ bừng đang nhìn nó cười
"Hì hì"
Anh kéo ra rồi chui vào kéo lại rồi cởi áo khoác rồi tháo túi xách nhào lại nệm nằm xuống. Nó ngồi dậy nhăn mặt nhìn anh
"Sao anh vào lều em?"
"Em định lợi dụng anh xong thì bỏ rơi anh à?"
Nó nghe anh nói vậy thì im lặng, đúng thật lúc nó sợ anh đã bên cạnh nó. Nó thở dài rồi đập vai anh
"Nằm lên cho tủ tế xem nào"
Anh nghe nó nói thì cũng bò bò lên nằm hẳn hoi lên gối rồi ngủ. chắc anh uống khá nhiều rồi nên vừa nhắm mắt nó đã nghe anh thở đều đều. Nó ngồi nhìn anh 1 lúc thấy mặt anh lấm tấm mồ hôi thì cởi sơ 3 nút áo sơ mi cho anh rồi đi ra xin nhân viên 1 cái khăn với cho nó xin 1 cái quạt. Sau khi bật quạt nhẹ nhẹ cho anh đỡ nóng thì nó lại lạnh nên quấn chăn lên quanh người rồi ngồi lau lại mặt cho anh. Nó nhìn anh khi ngủ lại cứ ngỡ anh vẫn như trước, vẫn yêu nó, vẫn chưa quên nó. Nó sờ mặt anh 1 lúc không kìm chế được mà cúi xuống hôn anh 1 cái, nước mắt vì thế cũng rơi lên mặt anh.
Nó nằm xuống cạnh anh ngắm anh ngủ rồi nó cũng ngủ luôn. Anh nghe nó thờ đều đều bên tai thì mở mắt ra nhìn nó, tuy anh không nhớ gì nhưng nhìn nó đau lòng anh cũng đau lòng theo. Anh kéo nó ôm vào lòng
"Anh xin lỗi"
Đến sáng hôm nay mọi người sẽ tập trung về khách sạn tắm rửa thay quần áo xong sẽ đi chùa rồi trưa hôm đó sẽ đi 1 cái thiền viện trên núi để tặng quà cho mấy em bé được nuôi ở đây, nghe bảo ở đây có hơn 200 bé từ 2th tuổi đến 4 5 tuổi cũng có luôn.
Nó cùng mọi người đi vài ngôi chùa là đã hết cả buổi sáng rồi đến trưa ăn uống xong thì anh Minh gọi điện cho cửa hàng mà anh Minh đã mua bánh kẹo sữa tả chở hàng đi theo xe của đoàn nó.
Cả đoàn nó người thì chia ra phát quà người thì chơi với tụi nhỏ, riêng nó nó đi thăm mấy em bé nhỏ vừa được sinh ra đã bị ba mẹ bỏ rơi, nó vào ôm từng bé vào lòng, tụi nhỏ thấy hơi người là lại rúc vào lòng mà không hề khóc, nó nhìn sinh linh bé nhỏ trong tay mà đau lòng chảy nước mắt, vừa đau xót cho tụi nhỏ vừa nhớ đến Bình An. nó cứ ở cả buổi trong này hết ôm đứa này đến ôm đứa kia rồi chơi với bé này rồi trêu bé kia đến khi anh đi vào gọi nó đi về nó mới luyến tiếc ra về, thầm nghĩ sẽ cùng mẹ nó quay lại.
Đến lúc lên xe ngồi nó vẫn còn hơi buồn, ngồi ngắm đường phố 1 lúc. Anh thì thấy nó cứ buồn bã từ lúc ở thiền viện về nên cũng không nói gì chỉ im lặng ngồi bên cạnh.
Đến khi cả đám về lại tắm rửa thì anh Minh thông báo đêm nay đi chơi tự do ai muốn đi đâu thì đi không cần đợi chờ nhau nên nó về tắm xing chui thẳng vào chăn nhắm mắt muốn ngủ.
Anh tắm ra thấy nó đã chui vào chăn nhắm mắt ngủ thì lên tiếng
"Em không đi ăn tối với anh à?"
Nó vẫn nằm im nhắm mắt lên tiếng
"Anh đi đi, em không đói, lát em ăn sau, em mệt muốn ngủ"
Anh nghe nó nói thì cũng không nói gì nữa
"Em ở 1 mình có ổn không?"
"Em không sao, anh đi đi"
"Anh đi gần đây, có gì gọi anh
"Ừm"
Anh nói xong đi ra đóng cửa còn nó vẫn nhắm mắt ngủ. Nó ngủ được 2 tiếng thì tỉnh dậy, nhìn đồng hồ mới hơn 19h thì ngáp 1 cái rồi khoác áo đi dạo. Nó đeo tai nghe rồi đi bộ là phía hồ đối diện khách sạn đi dạo quanh bờ hồ. Nó vừa đi vừa suy nghĩ lung tung 1 lúc thì thấy mình đã đi sang bên kia bờ hồ, sắp hêt 1 vòng hồ rồi. Nó ngồi đại ở 1 cái ghế đá gần đó, bắt đầu thấy hơi mỏi chân rồi.
Nó ngồi nghe cũng hơn 4 5 bài nhạc rồi mới đứng dậy đi đến 1 bà cụ bán bánh canh ngay lề đường, bà chỉ gánh 1 gánh nhỏ, bỏ ra mấy cái ghế để khách ngồi. Nó lại nói bà cho nó 1 tô rồi ngồi ăn, vừa ăn vừa hỏi thăm bà
"Bà bán đến mấy giờ thì về ạ"
"Bà bán hết là bà về á con gái, có lúc sớm có lúc muộn tùy hôm"
"Vậy ạ, bà còn nhiều không? Đoàn con hơn 30 người nên con muốn mua cho mọi người"
"Bà còn chắc hơn 10 tô thôi con gái"
"Thế lát bà lấy con 10 tô đó mang về bà nhé"
"Cảm ơn con gái"
Nó ăn xong thì mua thêm 10 bịch mang về nên thầm nghĩ không thể đi bộ nữa mà bắt xe về nên đang muốn vẫy 1 chiếc xe ôm nhưng thấy anh gọi đến thì nghe máy trước
"Alo"
"Em đi đâu rồi à"
"Ừm, em đi dạo"
"Dạo ở đâu"
"Ở hồ XXX"
"Thế em về chưa?"
"giờ em về, đang bắt xe"
"Sao lại bắt xe rồi?"
"Mỏi chân"
"thế đứng ở đâu anh sang đón"
Nó nghĩ 1 lúc thì đọc địa chỉ cho anh ra đón. Nó vẫn ngồi ghế đá bên cạnh bà cụ bán bánh canh nhìn bà dọn hàng rồi gọi con dâu ra chở về. Nó ngồi hơn 5p thì anh đã chạy đến rồi. Nó chào bà cụ rồi ra về. Nó về tới phong thì nhắn trên group
"ai ăn bánh canh không ạ, ngon lắm"
Thế là anh cầm đi chia cho mọi người hết sạch 10 túi bánh canh, thì ra cũng nhiều người lười như nó, chỉ ở phòng ngủ không thèm đi đâu.
Nó mở vali lấy laptop rồi lên giường đeo tai nghe xem phim. Nó nhìn thấy bộ phim ngày trước nó đang xem dỡ nhưng không xem tiếp vì sau đó xảy ra nhiều chuyện không vui nay đã ra full rồi nên nó mở lên ngồi xem anh Seon đẹp trai của nó. Nó xem tập 9 thấy anh Seon lại chết, nữ chính lại xuyên không về cứu anh nhưng ảnh lại c.h.ế.t thì đau lòng. nó xem được 1 lúc thì lại thấy nam chính c.h.ế.t nên quyết đinh tắt, không xem nữa, để lap trên giường đi vệ sinh.
Lúc anh về lại phòng thấy laptop nó để trên giường thì cũng nhìn lướt qua rồi thay quần áo ra, không chú ý lắm. Thế nhưng khi anh ngồi xuống giường nhìn laptop phía sau tab đang được mở có ảnh nền nó đứng với ai đó mà bị che rồi nên anh bấm tắt tab hiện ra nhìn hình nền laptop nó. Trong ảnh là anh với nó đứng nắm tay nhau ở nhà nó, anh mặc 1 bộ quần áo chắc chắn không phải style của anh cười rạng rỡ nắm tay nó. Anh ngồi nhìn tấm ảnh ngẩn ngơ đến khi nghe tiếng mở cửa nhà vệ sinh mới bấm hiện lại tab nó mở như ban đầu rồi ngồi lướt điện thoại.
Tuy tối nào cũng ngủ cạnh nhau nhưng khi thức cùng nhau thì có hơi ngượng nên nó ôm lap ngồi ở cuối giường lướt bậy bạ còn anh thì lại ngồi tựa người đầu giường bấm điện thoại. Nó ngồi 1 lúc thấy mỏi lưng quá nên quyết định cất lap rồi lên ngủ. Nó chui vào chăn quay lưng về phía anh rồi nhắm mắt ngủ. Anh thấy nó nằm bên cạnh mình muốn đi ngủ thì anh đi lại tắt bớt điện rồi cũng chui vào chăn nằm dịch vào nó. Nó cảm nhận được chân anh chạm chân nó, nó thầm nghĩ
"giường to vậy có vậy có cần thiết nằm gần vậy không?"
Nó cứ nằm im giả vờ đã ngủ rồi còn anh thì nằm bên cạnh vẫn lướt điện thoại, bỗng nhiên nó nghe giọng nó vang lên "Em yêu anh, em yêu anh...."
Nó quay phắc sang nhìn anh đang tươi cười xem clip thì nó dựt điện thoại anhchuaanr bị thao tác xóa thì anh đã lấy lại điẹn thoại rồi
"Em làm gì đấy điện thoại của anh mà"
"Chia tay rồi anh giữ lại mấy cái đó làm gì"
"Kệ anh"
Nó tức tối nhìn anh kéo chăn lên trùm qua đầu xấu hổ không thèm nói nữa. nó nghe anh vẫn đang xem đoạn clip đó.
.".......Cho dù anh là ai đi nữa thì em vẫn luôn yêu anh.."
Nó nghe chính bản thân mình nói ra câu đó thì lòng lại nhói lên 1 cái. Ãnh em xong clip thì lại bắt đầu mở 1 đoạn clip nào đó khác
"Sang năm mình cưới hả vợ?"
"Ừm"
"Thật không?"
"thật thật thật, anh hỏi em bao nhiêu lần rồi không chán à?"
"Không chán".
Nó gnhe đoạn trò chuyện của anh và nó thì thò đầu ra nhìn trộm sang điện thoại anh, thấy trong điện thoại anh đang quay nó rồi lịa hỏi mấy câu vô trí đó, lúc thì nó đang xem phim, lúc thì nó đang đi tắm, lúc thì đang làm việc. Nó cũng lén xem trộm đến lúc hết clip thì anh nhìn sang nó nên nótroons lại vào chăn. Anh kéo chăn khỏi mặt nó rồi nhìn nó hỏi
"Tại sao em nói cho dù anh có như nào, có là ai thì em vẫn luôn yêu anh vậy mà anh chỉ lỡ quên em 1 chút em đã bỏ rơi anh rồi, hử?"
Nó nhìn anh đang đối mặt nhìn nó thì cũng không biết nói gì mà lãng tránh ánh mắt của anh rồi đẩy anh ra kéo chăn trùm cả người. Anh thở dài rồi bỏ điện thoại lên kệ tủ rồi đi ra bật đèn cho nó rồi mở cửa đi ra ngoài.
Lúc nghe tiếng đóng cửa thì nó mới kéo chăn khỏi mặt, không lẽ anh giận rồi sao? Nó nhìn điện thoại anh để bên cạnh nó thì đắn đo chần chừ 1 lúc rồi cũng không kìm chế được mà mở điện thoại anh vào album ảnh. Album ảnh anh chỉ toàn ảnh nó ddang xấu xí không thì lúc nó đang chu môi chu mỏ ngủ không thì là ảnh của cả 2. Nó nhìn ảnh nền điện thoại anh vẫn là tấm ảnh anh và nó chụp với nhau lần đầu tiên ở tp.P thì lòng nặng trĩu. Đúng lúc nó vừa đặt điện thoại về lại chổ cũ nằm xuống thì anh mở cửa đi vào lấy điện thoại rồi lại đi ra.
Nó xùy 1 tiếng rồi nằm bấm điện thoại của mình. Nó nằm lướt 1 lúc thì ngủ quên lúc nào không hay. Đến khi nó cảm nhận được ai đó đang ôm nó nhẹ giọng gọi
"Dậy đi vợ" Nó mới từ từ mở mắt, thấy anh đang ngồi nhìn nó cười thì nó lên tiếng hỏi
"Gì vậy?"
Đúng lúc đèn phòng được tắt, mọi người hát chúc mừng sinh nhật rồi cầm bánh đi vào. Nó ngỡ ngàng ngồi dậy nhìn mọi người đang mang bánh kem sang chúc sinh nhật nó thì ngơ ngác ròi mới nhận ra hình như sinh nhật nó.
Sau màn chúc mừng sinh nhật thì mọi người rủ nhau lên phòng chị Thư đánh bài uống rượu, vì mọi người mới vừa tổ chức sinh nhật cho nó nên nó xung phong đi mua rượu nên chắc chắn anh phải đi với nó rồi. Cả 2 xách 2 túi rượu, đồ ăn về rồi lại bắt đầu đánh bài chơi đùa. Đến khi nó say quá rồi ngất luôn tại chổ thì mọi người mới giải tán về ngủ nghỉ.
Anh bế nó về phòng rồi đắp chăn lại cho nó rồi nằm bên cạnh ngắm nhìn nó đang ngủ, chỉ đêm nay nữa thôi không biết bao giờ nah mới được ngắm nó ngủ thế này, lại xa nhau nên anh lại hơi mất tự tin, sợ sẽ không thể tán đổ lại vợ mình. Nó xoay người sang phía anh thấy anh đang nhìn mình thì cười rồi ôm mặt anh hôn 1 cái rồi rúc vào người anh ôm anh ngủ ngon lành còn anh thì vì nụ hôn của nó mà không thể kiềm nén được nữa mà đẩy người nó ra hôn nó mãnh liệt. Nó dưới thân anh trong cơn mơ màng chỉ biết rên nhỏ
"um...um"
thế là cho dù say cỡ nào cũng bị anh hành hạ đến hơn 1 tiếng mới mệt quá mà thiếp đi. Anh thỏa mãn ôm nó vào lòng hôn nó thêm 1 lúc luyến tiếc không muốn buông rồi mới mặc lại quần áo cho nó, thời tiết ở đây khá là lạnh nên anh sợ nó nhiễm lạnh.
Sáng hôm sau nó dậy rồi đi ăn sáng cùng mọi người rồi mọi người ra sân bay bay về tp.H còn nó thì nó về tp.B để chơi ít hôm. Nó chia tay mọi người xong thì lên xe đò về nhà. Ngồi trên xe anh nhắn tin cho nó
"Khi nào đến nhà nhớ nhắn cho anh, ngủ thì phải mang túi xách vào người không lại mất"
Nó đọc xong thì cất điện thoại ngồi ngắm cảnh không trả lời. Nó cần thêm thời gian để nghĩ về mối quan hệ này, anh thật sự thích nó hay anh đang cảm thấy có lỗi với nó, nó cũng không biết.
Nó về tp.B chơi hơn 1 tuần mới về lại tp.S. Lúc nó ở tp.B ngày nào anh cũng nhắn tin gọi điện, lúc đầu nó còn hơi bài xích anh nhưng sau đó thì nó cảm giác cứ như đang trở về bên cạnh anh thật sự vậy, coi chuyện anh gọi cho nó nhắn cho nó là 1 điều bình thường tuy vậy nhưng nó biết, anh thật sự không thể trở về.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hôm nay là ngày cuối tháng , ngày tổ chức đại nhạc hội té nước lần đầu tiên VN tổ chức, mời rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng Hàn Quốc rồi cả nghệ sĩ VN nữa. Nó và Ly bạn tập nhảy của nó đã hẹn nhau cả 2 sẽ đi chung thế là mới sáng Ly đã chạy lon ton sang nhà nó make up làm tóc rồi.
Ly diện áo tắm phía trên nhưng vẫn khoác ngoài áo thun lưới mỏng, nó thì diện 1 áo croptop 2 dây và bên trong 1 áo yếm ren cột cổ, bên dưới mặc 1 quần jean đùi rách , nhìn cả đều rất năng động.
Đến cổng thì nó với Ly có làm tấm ảnh với s.ú.n.g nước rồi lại chụp cho nhau. Vì trước đó cả 2 đã rủ nhau đi nhuộm tóc nên trông cả 2 khá là cá tính, nó màu xanh dương ngọc trai còn Ly nhượm màu hồng.
Nó với Ly vào đó rồi hòa mình với mọi người b.ắ.n nhau rồi chơi mấy trò chơi mini game ở đó rồi bắt đầu vào khu vực sân khẩu quẩy nhạc DJ mở trước. Nó với Ly mua 2 vé khá mắc tiền nên cũng được đứng 1 khu khá gần sân khấu. Dạo này nó rất thích nhảy, đi học nhảy cũng chăm tập lắm, nó còn sửa phòng ngủ trên tầng 5 thành phong ftaapj nhảy nữa mà. Nó với ly đứng nhảy nhót với nhau nhưng cũng khá bài bản nên cũng thu hút nhiều bạn thích nhảy lại quẩy chung. Lúc nó đang đứng dựa vào hàng rào gần sân khẩu nghỉ thì nó nghe ai đó kêu tên nó
"Ny"
Nó quay lại nhìn lên phía sân khấu Trung đang đứng trên sân khấu nhìn xuống nó. Xác định đúng là nó thì tiến lại quỳ 1 chân xuống nhìn nó
"Em đi với bạn à?"
"Ừm, anh là bantoor chức ở đây à"
"Ừm, em có muốn lên đứng gần sân khấu không?'
"Không cần, ở đây là được rồi"
Trung gâth đầu rồi bỏ đi để làm việc tiếp. Đến hơn 17h bắt đầu có ca sĩ biểu diễn rồi. Ca sĩ cũng sẽ bị fan b.ắ.n nước lên sân khẩu nên nó đứng dưới b.ắ.n nước lên sân khẩu rồi hát thoe ca sĩ. Đến khi anh rapper của Hàn quốc ra thì cả sân vận động đều hú hét inh ỏi, cả nó và Ly cũng vậy, 2 đứa học hết mấy bài của anh ấy rồi chỉ để nhảy với hát theo thôi.
Nó với Ly đứng dưới nhảy theo rồi cả hát theo rất nhiệt huyết thế là cũng thu hút sự chú ý của anh ấy nên ảnh có lại nắm tay bắt tay 2 đứa, 2 đứa hú hét vui vẻ cười nói với nhau. ảnh hát được 2 bài thì có 1 thử thách đó là camera lia tới ai mà người đó nhảy được bài của ảnh thì ảnh sẽ mời lênn sân khẩu cùng chụp ảnh, may mắn sao camera lia cam trúng nó và Ly lại còn là bài tủ của cả 2 nữa nên là nó với Ly được mời lên chụp ảnh với anh rapper. Lúc nó với Ly đang hạnh phúc đi xuống thì nó thấy Trung nhìn nó cười, nó đang vui nên cũng dơ tay chào lại Trung.
Chơi đến lúc tàn tiệc cũng hơn 23h nên nó với Ly đi ăn đêm rồi nó chở Ly về nhà nó ngủ luôn. Về tới nhà cả 2 nằm xem lại ảnh rồi mấy clip nhờ mọi người quay dùm này kia nằm cười như điên thì Sóc gọi cho nó. Nó đang không biết có nên trả lời không thì Ly nhìn nó nghi hoặc nên nó đành bắt máy
"Alo"
"Em đi chơi về chưa?"
"Em vừa về, sao vậy"
"Ừm, đi chơi vui không?"
"Vui lắm"
"...."
"Anh làm xong rồi à?"
"Anh làm xong rồi, sáng mốt anh vào tp.S, đi ăn nhé"
"Anh vào làm gì đấy?"
"Anh nhớ em"
Nó nghe anh nói thì ngại ngùng trả lời
"Anh không làm việc hay sao? Với cả em bận rồi không đi ăn với anh được."
"Em bận gì đấy?"
"Em có việc thôi"
Anh im lặng 1 lúc rồi nói
"Anh vào xem quán cà phê, em cứ bận đi khi nào có thời gian thì nhắn anh"
"Ừm"
"Thế em ngủ đi, ngủ ngon"
"Ừm"
Từ hôm ở tp.Đ về anh liên tục nhắn tin gọi điện, nhiều lúc nó trả lời nhưng nhiều lúc cũng không trả lời, nó thật sự không biết đối mặt với anh như thế nào. trong đầu nó không thể xóa bỏ được suy nghĩ của nó về việc anh đang cảm thấy có lỗi với nó chứ thật sự không thích nó đến vậy, tất cả chỉ là bù đắp cho nó.
"Người yêu à?" Ly nhìn nó rồi cười hỏi
"Không, bạn thôi"
"Gớm, bạn thôi mà lưu "Ông xã thúi"?
"Bạn trai cũ"
Ly nhìn nó trêu nó vài câu rồi cũng thôi. Đúng lúc đang nằm thì Phương gọi đến
"Đang thức hay ngủ đó bạn?"
"Thức, dụ gì"
"Định mời bạn đi ăn cảm ơn chứ gì, nào bạn rảnh, ngày mốt rảnh không?"
"Mốt tao bận rồi, tối thì được"
"Vậy tối mốt đi, tao rủ mấy đứa kia luôn, có muốn đi nhậu 1 bữa không?"
"Thế mày có rủ Nhi Mập không? Có nó tao đi"
"Có"
"Vậy được"
Nhi Mập chính là cô bạn nó trong chung đám với Phương, hôm ở đám cưới Phương có gặp nhưng không nói được nhiều.
"Mày sao, ổn không?"
"Ổn, dụ gì mà không ổn?"
"Thôi, nào nhậu 1 bữa cho đã"
"Ok, thôi tao ngủ"
Nó nằm nói chuyện với Ly 1 lúc thì 2 đứa ngủ.
Sáng hôm sau nó thức dậy thì thấy Ly than hôm qua chắc nhiệt quá nên cả người nhứt mõi ghê, nó cũng y vậy luôn nên lúc Ly đi về nó vẫn còn nằm ỳ trên giường. Ngủ thêm 1 lúc thì nó cảm thấy nóng lạnh mệt mõi, nó cố gắng ngồi dậy đi uống 1 viên thuốc hạ sốt rồi lại lên giường nằm ngủ. Đến tối nó nghe chuông điện thoại reo liên tục thì mới lười biếng quơ tay tìm điện thoại
"Alo"
"Em đang ngủ à?"
"Ừm"
"Sao giờ này lại ngủ, anh gọi em cả ngày mà không được"
"Không sao, buồn ngủ thôi"
"thế em ngủ đi, nhớ ăn tối đấy"
"Ừm"
Nó cứ nóng rồi lại lạnh rồi nóng rồi lạnh. Nó đã uống hơn 4 5 viên hạ sốt rồi nhưng đầu văn đau như có ai đang dùng búa đập vào, người thì vẫn cứ nóng lạnh thất thường, nó dự định sẽ nằm 1 lúc nữa nếu không bớt thì nhờ nhân viên đưa đi viện.
Thế mà khi nó mở mắt ra nhìn đồng hồ đã 4h sáng ngày hôm sau, nó cảm thấy đỡ hơn được 1 tí rồi nhưng khát nước quá nên mới cố ngồi dậy đi rót nước. Nó lên tầng rót nước xong thì cảm thấy cũng đã hết lạnh rồi, bụng bắt đầu thấy đói nên lại chậm chậm đứng dậy nấu 1 tô mì ăn. Ăn được vài đũa thì nó lại cảm thấy đau đầu nên mở tủ lạnh lấy 1 miếng dán hạ sốt dán rồi lại sofa mở tivi nằm đắp chăn nhắm mắt.
Nó nằm đến trưa hôm sau thì đi xuống phòng rửa mặt, từ ngày nó bị sẩy thai nó vẫn luôn trong tình trạng yếu ớt nên nay nó quyết định đi khám lại. Lúc nó khám xong bác sĩ kê cho nó 1 ít thuốc bổ rồi dặn dò ăn uống đầy đủ.
Đến trưa nó về shop sắp xếp lại 1 vài thứ rồi kiểm tra 1 lúc thì điện thoại có số lạ gọi đến
"Alo"
"Chào Ny, Tú là con cô Phượng bạn mẹ Ny nè"
"À, chào anh"
"Không biết mẹ Ny có nói với Ny nhờ Ny đưa đi mua mèo chưa nhỉ"
"À nói rồi, thế mai mấy giờ thì tôi với anh gặp nhau?"
"Cho anh địa chỉ nhé, anh sang đón em"
"Tôi tự đi cũng được"
"Thôi, để anh sang đón cho tiện"
"Thôi cũng được, XXXXXXXx"
"Vậy hẹn em ngày mai nhé"
Nó tắt máy xong lại thở dài, nó biết mẹ nó muốn nó buông bỏ anh nên mai mối cho nó rồi. Nhưng thật buồn, nó vẫn còn chưa dứt ra được nên nó không muốn bước vào 1 mối quan hệ nào mới.
Chiều hôm đó nó mua ít đồ ăn vặt rồi ghé lựa 1 con gấu bông thật xinh sang thăm Tiên.
"Em tưởng chị quên đứa em này rồi"
"Mày thì tao quên rồi, tao nhớ cháu tao"
Tiền xùy 1 tiếng rồi tra khảo
"Kể em nghe, ruốc cuộc giờ 2 người là như nào, sao em xem vlog anh Minh thấy 2 người vẫn bám dính nhau là sao?"
Nó thở dài kể Tiên nghe mọi chuyện nhưng đương nhiên không kể chuyện nó bị hư thai
"Sao như phim vậy, éo le vậy chị. Chị đừng buồn nhưng có lẽ chị với ổng có duyên mà không có nợ á chị"
"Chị cũng nghĩ vậy"
"Thôi, buông bỏ được thì buông bỏ đi chị, đừng tự làm bản thân buồn"
"Giờ chị cũng khá ổn rồi"
2 chị em ngòi nói chuyện rồi nó ngồi nghe Tiên nói xấu em chồng rồi nói xấu chồng thì cười ha hả, đúng thật nói chuyện với Tiên nó thấy vui vẻ hơn hẳn.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng đó nó gọi trước cho chị chủ trại mèo, chị chuyên nhập mèo từ nước ngoài về mà mèo chị toàn mèo đẹp nên nó quuyết định dắt anh Tú sang đây chọn. Nó gọi xong thì nhìn đầu tóc nó trong gương có hơi bết nên nó quyết định bắt xe đi gội đầu rồi nhắn lại địa chỉ cho anh Tú.
Ngồi sấy tóc thấy màu tóc trong gương mà nó thấy hài lòng, vì tóc nó cũng khỏe nên dù tẩy vài lần nhưng vẫn không bị quá khô. Nó rất thích màu này. Nó ngồi đợi anh Tú sang đón thì ngồi lướt điện thoại rồi bấm chọn đoạn clip nó với Ly nhảy ở buổi nhạc hội hôm trước đăng lên story FB rồi đăng thêm tấm ảnh nó với anh ca sĩ Hàn quốc nó chụp cùng ghép thêm bài nhạc của anh đó.
Lúc nó thấy Tú xuống mở cửa xe cho nó thì hơi bất ngờ vì anh Tú khá đẹp trai mà nhìn còn hơi lai lai không giống người Việt. Tú là con trai cô Phượng, ngày trước cô Phượng ở đối diện nhà nó nên nó với anh Tú lúc nhỏ cũng có chơi với nhau sau đó mẹ anh Tú được anh trai đón qua Mỹ nên nhà cô chuyển đi sau đó nó nghe mẹ kể cô Phượng lấy chồng nước ngoài rồi sau đó cũng không nghe gì thêm, vài hôm trước thì mẹ nó nói cả nhà anh Tú về lại VN, ba anh mở công ty gì đó nên anh sẽ về VN quản lý còn ba mẹ anh về chơi rồi sẽ về lại Mỹ.
"Cha, nay Ny lớn rồi này"
Anh Tú nói rồi nhìn nó cười. Nó cũng cười chào lại anh Tú
"Lâu quá không gặp anh"
Nói nói xong thì anh Tú mở cửa cho nó vào xe rồi cũng vòng qua đi vào xe.
"Lớn lên xinh xắn quá này"
"Ý anh là em lúc nhỏ xấu á hả?"
Nó với anh Tú nói qua lại hỏi thăm 1 lúc thì cũng đến nhà chị Trinh. Nó dắt anh vào rồi cho chị Trinh dắt anh đi xem mèo. Nó đi không đi theo anh Tú chị Trinh mà ngồi xuống chơi với mấy bé mèo đen chân ngắn của nhà chị Trinh. Có 1 bé rất thích nó, cứ đi theo quấn chân nó, lúc nó ngồi xuống thì lại nằm làm nũng cho nó vuốt bụng, y hệt của của nó. Đến khi chị Trinh ôm trên "Bé này bao nhiêu chị"
"Bé này chân ngắn lông ngắn, mắt xanh đàng hoàntay 1 bé maincoon về thì nó hỏi
g nhé. Mày lấy à?"
"Dạ, đủ tài chính em đón liền. Đúng thiệt mèo nhà Trinh huấn luyện hay thiệt, nịnh khách"
"Gớm, bé này chị lấy mày 15 thôi"
"Được, đón luôn kkkkk. Cho em mượn balo nhen mai em trả"
"Ừa"
Nó nhìn maincoon trên tay chị Trinh thì hỏi
"Anh lấy bé này hả?"
"Ừm, em thấy sao?"
"Anh thích là được chứ hỏi ý em chi"
Chị Trinh cười cười rồi lấy 1 ít pate rồi mang 2 cái giỏ ra rồi lấy giấy tờ kèm theo sau đó dặn dò anh Tú 1 vài điều rồi thanh toán.
"Tổng của mình bao nhiêu mình chuyển khoản, cả 2 con"
"Anh tính cả 2 con luôn ạ?" Chị Trinh nhìn anh rồi nhìn nó. Nó cười nói
"Anh không cần trả cho em, em còn nợ chị Trinh nhiều lắm, em mua nợ thôi"
"Anh tặng em"
"Không cần, chị cứ tính cho ảnh thôi"
Nó nói rồi móc điện thoại ra chuyển tiền cho chị Trinh rồi ôm bé mèo của nó vào lòng. Anh Tú nhìn nó rồi không nói gì mà thanh toán cho chị Trinh.
"Chị thấy em đặt tên là Elsa ổn không chị?"
"chứ không đặt tên đồ ăn nữa à?"
"Nhà em cua cá gà bò gì cũng có rồi, em biết đặt gì nữa giờ?"
Lúc nó với anh Tú lên xe về thì nó ngồi hàng sau để giữ 2 em bé mèo rồi nựng tụi nó. Anh Tú rủ nó đi ăn trưa rồi hẳn về nên nó đồng ý đi với anh.
"Anh muốn ăn gì?"
"Em có thích ăn đồ Hàn không?"
"Anh muốn ăn đồ Hàn hả?"
"Ừm, khá lâu rồi anh không được ăn, muốn ăn lại thử"
Nó hướng dẫn anh đi qua quán anh Trung rồi 2 đứa ôm 2 cái balo mèo đi vào
"Bạn ơi, mình có mang 2 cái balo đựng mào vào được không bạn?"
"Dạ được, anh chị vào phòng riêng giúp em nhé"
"Oke bạn"
Nó với anh Tú vào gọi 1 vài món rồi ngồi ăn hỏi thăm nhau
"Em nghe mẹ em nói anh về luôn ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ngoi-choi-tinh-yeu-tu-toi-kpam/19.html.]
"Ừm anh về ổn định rồi anh về lại, cứ qua lại vậy á"
"Vậy anh mua mèo rồi lỡ anh về lại bên đó thì sao?"
"Anh về 1 2 tháng thì anh gửi cho em chăm nhé"
"Trời, em mà biết là em khuyen anh không nuôi rồi"
"Không, chỉ khonagr thời gian đầu ổn định công ty rồi anh ở lại luôn mà"
"Thế thì được, mà anh sinh năm bao nhiêu em quên rồi nhỉ"
"Anh 93"
"Thế còn chưa chịu lấy vợ à anh? kkk"
"Anh về Vn tìm vợ VN này"
"Kkkk nào có tin vui nhớ mời em nhé"
"Đương nhiên. Thế em thì sao, có bạn trai chưa"
Nó cười nhìn anh chưa biết trả lời sao thì điện thoại để trên bàn đổ chuông hiện tên "Ông xã thúi".Tuy anh Tú không thấy nhưng anh Tú thấy nó nhìn điện thoại rồi chần chừ không bắt máy thì hỏi
"Bạn trai gọi à?" Nó không trả lời mà xin phép ra ngoài nghe điện thoại
"ALo"
"Em có thời gian không?"
"Em đang bận, sao vậy?"
"Anh không hiểu sao máy in bill quán anh nó bị sao ấy, in bill lúc mờ lúc rõ"
"Thế anh gọi cho bên công ty bên đó gọi người sang xem sao chứ em đâu biết"
"Người ta bảo tối mới sang nên giờ quán loạn cả lên rồi."
"Em đang ăn trưa, ăn xong em ghé xem sao chứ em không ở lại giúp anh được, em bận rồi"
"Thế ghé xem giúp anh 1 lúc nhé"
"Ừm"
Lúc nó vào lại phòng thì thấy anh Tú đang ngồi đợi nó
"Anh cứ ăn đi, đợi em làm gì"
"Không sao, mình ăn tiếp thôi"
Nó nhìn anh Tú 1 lúc thì nói
"Chắc anh cũng biết mẹ anh với mẹ em đang mai mối 2 đứa mình đúng không? Mẹ anh chắc cũng lo cho anh thôi, mẹ em cũng thế. Em vừa mới chia tay bạn trai nên mẹ muốn em mau chóng quên người cũ nên thế đấy, có gì anh cũng đừng để ý."
"Vậy em thấy sao?"
"Em à, em chưa muốn quen ai cả anh ạ, em còn yêu người cũ lắm nên em không muốn quen ai cả còn sau này thì em chưa nghĩ đến, em cũng cần có thời gian mới quên được hehe"
"Ừm, anh hiểu rồi"
"À, 1 lúc nữa anh đưa em sang quán cà phê này giúp em nhé, em giúp bạn em 1 vài việc. Anh đưa em đến đó thôi rồi anh về ạ"
"Thế không mời anh uống cà phê luôn à, nay anh cũng rảnh không làm gì?"
Nó nghĩ 1 lúc rồi cười
"Vậy cũng được ạ"
Anh Tú với nó ăn xong thì đi sang quán cà phê của Sóc. Lúc nó đến quán thấy quán đông nghẹt người nên nó nhờ nhân viên sắp xếp 1 bàn cho anh Tú ngồi rồi nhờ anh Tú trông hộ luôn bé mèo nó rồi đi lại cầm menu lại cho anh
"Anh muốn uống gì?"
Anh Tú nhìn rồi chọn địa 1 loại trà trái cây rồi ngồi nhìn nó bận bịu đi vào quầy. Sóc thì cứ nhìn nó với anh Tú từ lúc cả 2 vừa mới bước vào quán rồi lại nhìn nó nói nói cười cười thì đen mặt nhìn nó với vẻ giận dỗi
"Gì vậy?"
Nó thấy anh nhìn nó chằm chằm thì hỏi rồi đi đến kiểm tra máy in bill rồi in thử xem 1 bill rồi lại check qua check lại 1 lúc thì nó phát hiện ra nhân viên thay nhầm giấy in bill. Nó nhìn anh nói
"Cả chủ cả nhân viên mà không ai biết bỏ giấy in bill à, anh làm chủ kiểu gì đấy"
Anh tức tối nhìn nó
"Tự dưng em lại tức giận, anh có biết gì đâu, bình thường đều có người quản lý mà, anh phiền em hẹn hò nên em giận lây à?"
Nó nhìn anh hết biết phải nói gì, nhân viên thì đứng im bặt không dám lên tiếng nhìn anh chị chủ cãi nhau.
Nó tức giận nhìn anh
"Phải, anh phiền tôi hẹn hò đấy, được chưa. Biết vậy thì sau này đừng phiền tôi nữa, làm gì cũng nghiêm túc mà làm đi còn thấy không làm được thì đừng có vẻ ra đủ thứ rồi bảo không biết"
Nó nói xong tức giận đi lại ôm balo mèo lên rồi nói với anh Tú
"Đi, em mời anh uống quán khác"
Nói rồi nó tức giận đi thẳng ra cửa không thèm quay lại còn anh Tú thì im lặng đi theo nó. Đến khi nó lên xe thì anh Tú nhìn nó nhìn nó giận dỗi bỗng thấy đáng yêu, không như gương mặt khách sáo mà nó luôn dành cho anh
"Sao vậy, cãi nhau với bạn à?"
"Không anh ạ, em xin lỗi nhé, hôm nào em lại mời anh đi uống nước sau nhé"
"Không sao"
Lúc anh đưa nó về nhà thì nó vào soạn cho anh hẳn 1 bộ dụng cụ nuôi mèo rồi đồ ăn rồi dặn dò anh 1 lúc thì anh Tú cũng đi về. Nó thấy anh có nhắn cho nó 2 tin nhưng nó chẳng thèm đọc cũng chẳng thèm trả lời.
Nó mang bé mèo lên cách ly bé trên tầng 3 cho bé ở với nó rồi 1 tuần sẽ thả bé cho bé làm quen với mấy bé khác sau. Nó nằm chơi với mèo 1 lúc thì Phương gọi
"18h đi ăn rồi đi chơi nhau, đi bar dc không?"
"Được, lát tao bắt xe lên"
"Oke"
Nó nhìn đồng hồ mới hơn 14h nên đi thẳng lên tầng 5 tập 1 lúc rồi xuống tắm lại rồi lướt điện thoại 1 lúc rồi lại đi xuống shop check doanh thu 1 lúc.
Nó lên tầng thay 1 cái áo 2 dây babytee bên dưới là 1 chiếc váy tenis cách điệu hơi rách rách rồi mang 1 đôi sneaker hãng J màu trắng xám, Tóc nó thả nhẹ ra rồi cố tình hơi rối 1 tí. Nó nhìn mình tỏng gương hài lòng định đi ra thì nhớ là giờ tụi nó đi ăn nên ăn mặc thế này có hơi không phù hợp thế là lấy thêm 1 cái áo jean khoác bên ngoài.
Cả đám lại tụ tập ăn món Thái, có vẻ Nhi vợ Phương thích ăn đồ thái. Nó gặp lại Nhi mập thì vui vẻ lại ngồi cùng, nó cũng gặp lại 3 bạn nữ bạn Phương đợt trước rồi có cả thêm vài người bạn của Phương rồi cả Trung em trai Phương và Khoa. Cả đám cũng hơn 10 đứa. Ăn xong ngồi trò chuyện 1 lúc thì cả đám kéo nhau đến quán pub đó, Phương đã đặt bàn trước nên cả đám đi thẳng vào mà không cần đợi. Vì hôm nay quán bar này có 1 anh rapper tên Bray về diễn nên tuy mới thứ 3 nhưng quán rất đông mà còn đông rất sớm. Anh rapper này nó cũng rất thích, ngày trước nó còn cover lại ròi đăng lên mạng nữa cơ. Lúc tụi nó mới vào đến chổ thì nó giao lại cho Khoa áo khoác với túi xách của nó còn nó với Nhi Mập thì đi ra ngay sân khẩu vừa uống rượu vừa hát nhảy theo nhạc. Đến hơn 21h thì anh rapper bắt đầu biểu diễn, nó đứng dưới sân khẩu phấn khích hát theo. Đến khi anh rapper vừa hát xong 1 bài thì anh nói
"Giờ mình cần 1 vocal nữ không biết có bạn nào giúp mình được không ạ?"
Thế nào nó lại dơ cả 2 tay lên chắc có lẽ nó uống 1 2 ly vào nên bắt đầu nhiệt lên rồi. Vì nó đứng ngay sân khẩu lại tóc còn màu xanh khá nổi nên anh rapper chú ý đến nó đi lại phía nó dơ tay ra muốn đỡ nó lên sân khấu
"Mình mời bạn lên nhé, hỗ trợ giúp mình nhé"
Nó nắm tay anh rapper đi lên sân khẩu thì Phương Khoa với mọi người đều hò hét, 1 phần nhìn nó có 1 chút gì đó kiểu bad girl 1 chút hiphop rồi lại khá trắng khá xinh nên ai cũng hú hét. Nó lên sân khấu rồi cầm váy cúi nhẹ người chào kiểu công chúa nên mọi người lại càng hú hét hơn. Anh rapper thấy vậy thì cười nói
"Wow, bạn tên gì nhỉ?"
"Em tên Ny ạ"
"Thế cho phép anh hỏi Ny 1 câu mà hẳn bạn nam nào ở đây cũng muốn biết được không nhỉ?"
Khi anh rapper nói ra câu đó thì bên dưới lại hú hét, nó cười gật đầu.
"Ny có bạn trai chưa nhỉ?"
Nó nhìn anh rapper cười rồi nói vào mic
"Em từng có thôi ạ"
Thế là bên dưới lại ồ lên rồi hú hét.
"Ok ok, thế thôi mọi người nhé"
Anh rapper nói xong thì quay sang nó nói nhỏ vào tai nó về bài anh sẽ hát hỏi nó có thuộc không thì nó gật đầu.
"Bài này anh xin tặng cho bạn Ny mọi người nhé"
Lúc nhạc vang lên thì nó cũng kết hợp ăn ý với anh rapper, bên dưới cũng bùng nổ theo. Đến khi nó hát xong với anh bài đó thì bên dưới yêu cầu làm thêm 1 bài nữa, nó lắc đầu từ chối nhưng anh rapper lại năn nỉ nó 1 bài nữa nên nó nói vào tai anh bài mà nó có thể hát cùng rồi nó với anh rapper lại hát thêm 1 bài nữa. Lúc nó về lại bàn thì uống cạn cả 1 chai nước lọc
"Wow, bạn mình có m.á.u làm rapper quá vậy"?"
"Mày không biết à, đam mê mà"
Rồi cả đám đứng nghe nhạc rồi uống rượu, nó dặn Nhi mập lát nữa đưa nó về rồi nên nó quyết định uống thật vui. Có lẽ vì lúc nảy nó thu hút khá nhiều người nên khi nó lại bàn đứng thì rất nhiều người lại xin nó số điện thoại thế là trong cơn say nó đọc số anh cho mấy người đó rồi cười vui vẻ, cho anh phiền c.h.ế.t luôn đi.
"Em đi với bạn à?"
Lúc nó đang ngồi xuống ghế phía sau nghỉ ngơi thì thấy anh Tú cầm chai nước đi đến vặn ra đưa cho nó
"Ơ anh Tú à?"
"Ừm, em chơi vui quá nhỉ?"
Nó cười rồi nhận chai nước uống 1 ngụm
"Đừng mét mẹ em nhé, mẹ em biết con gái đi ra ngoài uống rượu thế này chắc đánh em chết"
"Thế thì phải hối lộ gì đó rồi"
"Thế à, thế hôm anof em mời anh đi ăn vậy kkk"
"Em có về được không? Có cần anh đưa về không?"
"Em không, bạn em ở đây mà, bạn thân em đấy, không sao."
Nó nói rồi chỉ tay về phía trước, bàn mà tụi bạn nó dangd dứng.
"Anh đi chơi đi, em lại ra chơi với bạn đây"
"Kết bạn Fb với anh đi"
AnhTus nói xong đưa điện thoại cho nó, nó cười bấm tên Fb nó rồi trả lại cho ảnh ồi vẫy tay tạm biệt anh rời đi. Đến khi anh Tú về lại bàn thì bạn bè anh trêu anh, không ngờ anh lại đi làm quen 1 cô gái ở đây, vốn dĩ anh không thích quán bar mà.
Nó uống đến khi thấy bắt đầu chóng mặt thì Nhi mập đưa nó về. 2 đứa về đến nhà thì nó quyết định đi tắm sơ qua rồi mới ngủ không thể để vậy ngủ được còn Nhi mập thì đòi về, không muốn bỏ người yêu ở nhà 1 mình thế là Nhi lại bắt xe về.
Đên khi nó tắm xong thì thấy tỉnh táo hơn hẳn nên đi lên lấy 1 hộp sữa để uống. Nó bật tivi lên thì thấy anh đang livestream, backgroud này không phải nhà anh. Nó cười nhạt, lúc sáng vừa mới mặt nặng mặt nhẹ với nhau giờ quan tâm làm gì.
Nó thấy anh đang ngồi xem story gái với mấy bạn kênh chat thì bỗng nhiên đến story của nó thế là dưới kênh chat bắt đầu trêu anh rồi có nhiều bạn không biết còn nói "gu em gu em"
Anh cười cười rồi nói
"Bậy nha bậy nha, không có nhận gu nha" Rồi lướt sang story khác. Nó trề môi với anh rồi mở nghe anh nhận vợ này vợ kia thì lại càng muốn đ.ấ.m cho anh 1 cái nhưng vì muốn gnhe giọng anh nên vẫn để im để nghe. Đến khi anh lướt group thì có 1 bạn gửi 1 đoạn clip lên group đó là đoạn clip nó vừa hát ở bar lúc nảy, anh thấy vậy thì lấy điện thoại gọi cho nó. Nó thấy anh gọi thì cố tình không nghe nhưng khi nó thấy anh hỏi mọi người quán này ở đâu thì nó sợ anh lại chạy đến đó nên nó gọi lại cho anh
"Em lại đi uống rượu đấy à?"
"Em về rồi"
"..."
"Sao? Anh gọi hỏi vậy thôi à?"
"Anh sợ em say"
"Không say. Vậy thôi anh bận gì bận đi em mệt em ngủ"
Nó nói rồi không đợi anh lên tiếng mà tắt máy. Đên skhi anh lại xuất hiện trên màn hình thì anh bấm xe tiếp đoạn clip đó, trong clip nó tự tin tỏa sáng trên sân khấu, lời nhạc trong trẻo được nó hát ra, bên dưới beiets bao người say mê nhìn nó thì anh lại có cảm giác sợ được sợ mất bao vây, quá nhiều mối nguy hiể, anh không thể để mất nó được, phải tấn công mãnh liệt hơn thôi.
Nó thấy anh ngồi xem clip nó hát thì nó trề môi ôm mèo rồi ngồi bấm điện thoại. Nó thấy Nhi Mập báo về đến nhà rồi sau đó gửi cho nó 1 loạt ảnh của nó. Nó chọn 1 tấm thật xinh chụp với anh rapper rồi đăng lên story
"Đu idol thành công" rồi tag tên cả anh rapper vào. Đúng lúc nó chợt nhớ anh Tú gửi lời mời kết hợp nên nó bấm vào xác nhận xong thì anh Tú liền gửi cho nó vài tấm ảnh của bé mèo.
Bé mèo của anh Tú tên Mít, nó nghe vậy thì chợt cười, giống hệt biệt danh của nó. Nó cũng nằm nói vài câu với anh Tú rồi gát điện thoại định đi ngủ, người nó vẫn có tí men nên hơi mệt. Thế mà lúc nó lên giường nằm thì anh Minh nhắn tin rủ nó lên chơi vịt chung thế là nó lại mở máy tính rồi lên chơi với mọi người. Nó cũng thấy anh đang ở phòng chờ . Đến lúc vào game thì nó là bên g.i.ế.c người nhưng anh lại cứ đi theo nó nên nó ghét quá g.i.ế.c anh luôn. Thế là mọi người biết nó g.i.ế.c anh nên nó cũng chết.
"Em g.i.ế.c anh thì em cũng phải c.h.ế.t theo anh"
Cứ thế 2 đứa g.i.ế.c qua g.i.ế.c lại nên cứ ván nào cũng c.h.ế.t đầu rồi ngồi đợi mọi người, nó bực bội nên gọi thẳng cho anh
"Anh có thôi đi không, anh không muốn em chơi cùng thì cứ nói việc gì phải thế?"
"Em mới thôi, em g.i.ế.c anh trước còn gì"
"Ấu trĩ"
Nó tắt điện thoại bực bội ngồi nhìn mọi người chơi vui vẻ còn nó cứ vào ván là chết. Đến khi nó thấy anh gọi lại thì nhấc máy
"Gì?"
"Anh đói quá mà chănngr có ai đi ăn cùng cả"
"Anh con nít hay gì, không ai đi cùng thì tự đi ăn 1 mình đi"
"Em đi ăn với anh được không? Cả ngày anh chưa ăn gì"
Nó định lên tiếng mắng anh nhưng nghe anh nói cả ngày chưa ăn gì thì thở dài lên tiếng
"Vậy để em đặt đồ ăn hộ anh, anh nhận rồi ăn khỏi đi đâu"
"Vậy thôi, em chơi đi, anh đi gnur trước"
Anh nói rồi tắt máy, nó cũng thấy anh out game rồi nhắn trên discord
"Em ngủ trước nhé mọi người"
Trong long fnos bực bội, cứ ngồi 1 lúc lại muốn gọi cho anh, cuối cùng cũng không thể bỏ mặt anh mà gọi lại
"Anh ở đâu"
"Anh ở nhà anh Hiếu, sao vậy?"
"Đọc địa chỉ đi, đúng lúc em cũng đói bụng"
Đầu dây bên kia nó gnhe tiếng anh cười thầm thì bực bội nhưng vẫn lên tiếng hỏi tiếp
"Có đi không, nhanh lên"
"Đợi anh 15p, em đọc địa chỉ đi anh sang đón"
Nó đọc địa chỉ cho anh rồi mặc cả bộ đồ ngủ dài tay như vậy đi xuống rửa lại mặt rồi đi xuống sân ngồi đợi anh. Lúc anh đến thì nó đi ra mở cửa liếc anh rồi leo lên xe ngồi sau lưng anh
"Ăn gì?"
"Anh không biết, em cho anh ăn gì anh ăn cái đó"
thế là nó chỉ cho anh đi vòng vòng khu nhà nó nhưng cũng chẳng có gì ăn, lúc đi ngang qua 1 cửa hàng tiện lợi thì kêu anh vào đó ăn đại gì đó chứ giờ chẳng biết ăn gì. Thế là nó vào mua 2 phần bún lẩu tiện lợi của cửa hàng đưa anh 1 phần rồi cả 2 ngồi ăn.
"Nảy em đi chơi à?"
"Ừm"
"Vui không?"
"Vui"
"..."
"Anh đi xe ai vậy?"
"Xe anh Hiếu"
"Ừm"
Nó ăn xong thì đi lại mua 2 chai nước cho anh 1 chai nó 1 chai. Nó với anh ngồi ăn uống 1 lúc xong thì nó ngáp 1 cái
"Em buồn ngủ rồi hả?"
"Anh ăn xong chưa?"
"Đi, anh đưa em về"
Lúc đền nhà nó thì nó xuống xe rồi tạm biệt anh xoay người đi vào nhà thì bất ngờ anh chạy xe đi thẳng vào nhà nó. Nó đóng cửa lại đi lại nhìn anh
"Sao nữa?"
"Cho anh ngủ ké được không? Dù sao cũng đâu phải em chưa ngủ cùng anh. Giờ muộn rồi anh lại kêu cửa anh Hiếu thì lại phiền ảnh quá"
"..."
Nó nhìn anh rồi đi thẳng vào nhà không nói gì. Anh đi theo nó đến tầng 3 thì nó chỉ vào phong fngur đối diện phong fnos
"Vào đó ngủ, phòng của anh"
Anh gật đầu rồi đi thẳng vào phòng. Nó về phòng tắm sơ rồi lại thay 1 bộ đồ ngủ khác, lúc đang nằm trên giường thì lại nghe tiếng gõ cửa
"có quần áo của anh ở đây không? Cho anh thay ra với bộ này nóng quá"
Nó ngồi dậy lấy 1 bộ quần áo của anh từng để đây mở cửa vứt ra cho anh
"Em buồn ngủ, anh đừng có kêu em nữa để em ngủ"
Nói rồi nó đóng cửa đi lại giường, nằm xuống nhắm mắt ngủ, nó thật sự thấy hơi mệt rồi. Đến nửa đêm lại cảm nhận được ai đó đang ôm nó ngủ, nó từ từ mở mắt ra thấy anh đang ôm nó ngủ ngon lành. Nó biết ngay là sẽ thế mà, vẫn chứng nào tật nấy thế nhưng thấy anh ngủ ngon quá nên nó cũng nằm im nhìn anh ngủ. Không biết có phải có tí men trong người không mà nó lại muốn hôn anh 1 cái thế là nó ngẩng mặt lên hôn anh 1 cái. Môi vừa chạm môi anh thì cảm giác ngọt ngào lan khắp người. Đúng lúc định nằm xuống thì anh bất ngờ kéo người nó lại cúi xuống hôn nó mãnh liệt mà không nói gì, nó bị anh hôn cho cả người tê liệt chỉ biết vong ftay qua chổ anh đáp trả lại. Đến khi nó cảm nhận được tay anh đang sờ soạng khắp người nó thì nó mới gấp gáp nắm tay anh lại nhưng vì anh vẫn đang hôn nó nên những lời định nói ra chỉ còn lại tiếng "um...um"
Nó đẩy vai anh ra nhìn anh đnag đè trên người mình, mắt đầy dục vọng thì nhỏ giọng
"Anh...."
"Sao, hôn anh rồi định bỏ chạy sao?"
Anh nói xong thì cúi người hôn cổ nó rồi cắn 1 cái thật mạnh
"aaa..."
Anh nhìn nó kêu đau thì ghé lại tai nó cắn tai nó 1 cái rồi nhỏ giọng
"phạt em"
Rồi lại tiếp tục nhấm nháp cổ nó rồi dịch chuyển xuống xuống n.g.ự.c nó mà cắn xé nơi mềm mại trước n.g.ự.c nó. Cả người nó mềm nhũn dưới thân anh, chỉ biết đưa tay yếu ớt đẩy đầu anh ra, tuy có phản kháng nhưng không đáng kể nên lại làm cho anh điên cuồng.
Anh dày vò thân nó cho đến khi nó cầu xin anh thì anh mới dừng lại rồi nằm bên cạnh tiếp tục hôn nó. Đến khi nó nhắm mắt ngủ trong lòng nah anh mới thỏa mãn mà đi vào nhà tắm lấy khăn lau sơ người cho nó rồi mặc lại quần áo cho nó rồi nằm ôm nó ngủ đến sáng.
Sáng hôm sau hơn 11h nó mới thức giấc, 2 chân nó mỏi đến mức nó không càm nhận được chân mình nữa, cả người mệt mỏi đau nhứt. Nó nhìn snag bên cạnh thì thấy hung thủ hình như bỏ chạy rồi nên mệt mỏi đi vào nhà tắm cởi quần áo nằm trong bồn tắm. Đến khi tắm xong nó lại nhìn bản thân trong gương thấy cổ đầy dấu mập mờ thì lại nặng lòng, nó không biết anh với nó đang ở tỏng mối quan hệ gì đây? Bạn tình à?
nó đi vào phòng mặc quần áo rồi tìm điện thoại, thấy có vài tin nhắn thì bấm vào xem. Nó thấy anh Tú nhắn tin
"Nay rảnh không? Dắt anh đi ăn trưa với anh nhờ em đi lựa quà sinh nhật cho bạn anh được không?"
Nó nằm 1 lúc thì quyết định đi ăn trưa với Trung, dù sao nằm ở nhà cũng không làm gì
"Oke anh, mấy giờ anh"
"Bây giờ được không?"
"Oke anh"
"Vậy anh snag đón em nhé"
"Ok anh"
Nó đứng dậy lựa 1 cái sơ mi rộng tay ngắn rồi mặc 1 chân váy dài, nó không thích sơ mi nhưng cái cổ nó như này không mặc áo thun được. Đến lúc nó thay quần áo xong thì anh từ cửa đi vào.
"Em định đi đâu đấy?"
"Em có hẹn đi ăn trưa"
Anh nhìn nó bày ra vẻ mặt hờn dỗi nói
"Anh đi mua đồ về nấu cho em ăn mà em bỏ anh đi vậy à?"
Nó nhìn đống đồ anh bỏ ngay cầu thang thì thở dài.
"Em với anh hiện tại là như nào vậy? Bạn tình hả?"
Anh nhìn nó rồi đi lại nắm tay nó
"Em chưa chấp nhận anh nên anh chỉ có thể nói anh đang theo đuổi em chứ không dám nói tụi mình yêu nhau"
"Anh theo đuổi ai cũng trực tiếp mang lên giường à?"
Anh nhìn nó đang nghiêm mặt nhìn nó thì ôm nó vào lòng
"Em thừa biết anh như thế nào mà, ngoài em ra còn có ai như vậy nữa hả?"
Nó thở dài đẩy anh ra nói
"! là anh đi ăn với em với bạn em 2 là anh về lại nhà anh đi"
"Anh đi với em"
Nó nhìn anh khôgn suy nghĩ mà lập tức trả lời thì bấm gọi cho anh Tú
"Bạn em đi cùng có sao không anh?"
"Ok anh, em xuống ngay"
Nó nói chuyện điện thoại xong nhìn anh
"Anh có muốn thay quần áo không?"
Thế là anh đi lại thay 1 cái áo sơ mi đen y hệt nó
"Ấu trĩ đến vậy hả?"
Anh cười nịnh nọt đi sau lưng nó. Đến khi lên xe anh thấy anh Tú xuống xe mở cửa cho nó thì lạnh mặt đi thẳng vào ngồi lên ghế phụ rồi cảm ơn anh Tú. Nó thấy vậy thì cười nhìn anh Tú
"Bạn em say xe, anh thông cảm nhé" Nói rồi nó vào ngồi ghế sau.
Đến khi anh tú lái xe đi thì nó giới thiệu
"Anh Tú, thanh mai trúc mã của em còn đây là Linh bạn em"
giới thiệu xong thì nó không nói gfi để anh với anh tú tự nói nhảm với nhau. Đến trung tâm thương mại thì anh Tú đi gửi xe nên nó hẹn anh Tú tầng 4 cho dễ còn nó với anh đi xuống xe trước. Lúc vào thang máy anh cứ nắm tay nó nên nó rút tay ra tránh xa anh ra còn anh thì cứ dính chặt vào nó. Nó nhìn anh rồi liếc nhìn anh lên tiếng chủ động ôm tay anh nói to cố ý cho mọi người trong thang máy đều nghe
"Anh đi với em thế này vợ anh có biết không? sao anh hứa li dị để lấy em mà anh còn chưa li dị vậy?"
Nghe nó nói xong thì anh trợn mắt nhìn nó lấy tay che mặt ngượng ngùng còn tất cả mọi người thì đều im bặt để nghe nó nói. Nó nhìn anh ngượng ngùng mà nén cười nói tiếp
"Anh sao thế, gặp người quen à?"
Nó cười 1 lúc, cho anh sợ, cứ dính dính. Đến khi nó đi ra khỏi thang máy vẫn có người chỉ chỏ thoe nó và anh. Anh đen mặt nhìn bộ dnagj vui vẻ của nó giận dỗi
"em dám trêu anh à?"
"Sao?"
"Thế em đừng trách anh đấy"
Đến lúc cả 3 ngồi vào ăn thì anh với anh Tú ngồi 1 bên nó ngồi 1 bên, anh ngồi đối diện nó nhìn nó cười rồi gắp đồ ăn cho nó cười nham hiểm. Nó thì vừa ăn vừa nói chuyện với anh Tú rồi kể cho anh Tú nghe bạn bè với mấy anh chị trong xóm nó lúc xưa 2 đứa hay đi chơi chung. Đang ngồi ăn ôn chuyện xưa thì anh lấy khăn giấy lau miệng cho nó còn nó thì ngồi liếc anh 1 cái rồi lại tiếp tục ăn.
"Em ăn đi, hôm qua mất nhiều sức rồi"
Nó trợn mắt nhìn anh rồi liếc anh. Anh cười nhìn nó rồi nói
"Em không nóng à mà gài cổ áo cao thế"
Nó liếc nhìn anh dưới bàn đá chân anh, còn anh cười híp mắt nhìn nó.
Đến khi ăn xong thì cả 3 đi mua quà sinh nhật cho mẹ anh Tú. Xong xuôi chỉ mới hơn 14h nên anh mời cả anh Tú sang quán anh uống cà phê thì nó từ chối nhưng anh Tú thì ok nên nó không được ý kiến gì nữa mà đi theo. Đến tiệm cà phê thì anh Tú vừa đi tham quan vừa góp ý kiến trúc cho anh còn nó thì ngồi uống nước ăn bánh. Đến lúc ra về nó để anh Tú về trước vì nó muốn xuống làm nail gội đầu rồi mới về.
Nó vừa gội đầu xong thì anh đi xuống hỏi nó
"Xong chưa em, đi về"
"Anh về đâu?"
"Về với em"
"Về với em làm gì?"
"Chứ anh biết về đâu giờ?"
"Chứ anh ở nhà anh Hiếu mà?"
"Xe để nhà em rồi còn gì?"
Nó nhăn nhó nhìn anh, đúng là đồ cơ hội. Đến khi nó với anh về đến nhà thì anh lại nài nỉ
"cho anh ở ké đi, ngày nào nhà anh Hiếu cũng nhậu nhẹt anh đuối quá mà anh tháng này anh chưa live đủ KPI nữa"
Nó lườm anh rồi đi vào nhà. Anh cười cười đi vào theo nó còn cười chào nhân viên của nó rồi còn khảo trà sữa cả tiệm.
Đến khi nó tắm ra thì không thấy anh đâu nên lên tầng tìm anh. Anh đứng mang tạp dề nấu ăn, thấy nó thì quay ra cười với nó, nó sững người 1 lúc nhìn anh thì anh nói
"Sao vậy? Anh đpej trai quá hả?"
Nó nghe anh nói thì ngại ngùng đi lại ngồi sofa lướt điện thoại, thấy đoạn clip nó hát với anh rapper được anh rapper đăng lên trang cá nhân nên khá viral ở mấy trang yêu rap này kia. Dưới bình luận cũng có khen cũng có chửi nhưng nó cũng không quan tâm lắm mà lướt qua. thế mà nó lại thấy anh rapper kết bạn với nó, lại còn có 6 7 bạn chung đều team anh Minh thế là nó cũng đồng ý lời mời kết bạn nhưng cũng lên tiếng hỏi anh đang ở bếp
"Ủa anh có quen anh rapper B hả?"
"Ừm, sao vậy?"
"À ảnh kết bạn với em mà em thấy bạn chung nên hỏi thử"
"Kết bạn với em làm gì?"
"Ai biết, chắc do em xinh"
"..."
Lúc anh nấu ăn xong thì đi lại ghế ngồi lấy điện thoại check rồi lại thấy bài đăng của anh rapper B về clip nó hát ở bar. Thế là anh bình luận
"Cô ca sĩ này em thấy hơi quen này anh, không biết phải bạn này không nhờ anh" Kèm theo đó là bức ảnh anh nắm tay nó chụp ở tp.P. Bình luận xong anh thỏa mãn nhìn mọi người trả lời bình luận của anh
"Anh này flex người yêu ác"
"thì ra của ảnh, hèn gì quen quen"
Anh ngồi cười tủm tỉm còn nó thì không hề biết có người vừa mới đánh dấu chủ quyền nên thỏa mãn cười tươi. Nó ngồi 1 lúc thì nói
"Lát anh đói anh ăn trước nhé, em buồn ngủ em đi ngủ, pass máy tính 12042025"
Nói rồi nó cầm điện thoại xuống tầng để ngủ, anh thấy vậy thì cũng đi theo nó
"Anh xuống chơi game"
Nó kệ anh đi xuống phòng rồi trèo lên giường nằm lướt điẹn thoại 1 lúc cho dễ ngủ. Đúng lúc đó thì Ly gọi nó
"Nay không đi tập hả?"
"Mai tao đi, sao vậy?"
"rủ mày quay clip tóc tóc chứ sao, quay bài ghệ iu dấu của em đấy, thấy đáng iu quá"
"Tao đâu biết nhảy má"
"Dễ lắm, tập 1 lát là được"
"thế mai đi"
"Mai mặc đồ bánh bèo 1 xíu nhe"
"má mặc đồ bánh bèo sao nhảy má?"
"nghe tao, váy đáng yêu 1 tí"
"Ừm biết rồi"
Nó tắt điện thoại xong thì anh lên tiếng
"Anh cũng biết nhảy đó, hồi anh cũng có học đấy, mai cho anh đi xem em học nhảy nhá"
"Anh đi ngắm gái chứ gì?"
"Không hề, anh đi xem em"
"Ok, thích thì đi thôi"
Nó không thèm nói chuyện với anh nữa mà nằm gọi cho hết người này đến người kia rồi gọi mẹ nó nói chuyện
"Sao bé"
"Mẹ rảnh không?"
"Rảnh, sao vậy?"
"Nhớ mẹ thôi"
"Gớm. À mới đi ăn với thằng Tú về hả? Thấy sao thấy sao?"
"Sao là sao mẹ?"
"Đẹp trai sáng lán chứ sao. Vừa giỏi vừa đẹp trai cơ mà con nhìn gen nhà cô Phượng xem, ai cũng như con lai vậy, con với thằng Tú mà kết hợp thì cháu ngoại mẹ phải thuộc hạng cực phẩm?"
Nó nghe mẹ nó nói vậy thì liếc sang anh thấy anh đnag nhìn nó chu môi giận dỗi. Thế là nó lại muốn trêu anh
"thế mẹ cần cháu đâu cần chồng con đâu đúng không? Vậy thì dễ"
"Dễ nhưng thằng Tú cũng không tệ, đẹp trai hiền lành nhưng quan trọng là nó thích con"
"thế à mẹ?"
"đúng rồi, nên đừng từ chối người ta gấp mà tìm hiểu thêm vài lần xem, nó lại còn đáng yêu tốt bụng lại còn thích động vật"
"Thế mẹ thấy người yêu cũ của con với Tú mẹ thích ai hơn"
"Mẹ thích ai không quan trọng, quan trọng là con thích ai"
"Con chẳng thích ai nên mẹ nói thử xem"
"Haizz mẹ biết là Sóc nó làm con buồn nhiều nhưng mẹ vẫn thương nó lắm, cứ nhớ lại cảnh nó ôm con gào khóc là mẹ lại cảm động chảy nước mắt"
"..."
Nó cứ tưởng mẹ nó đang thích Tú đến vậy thì mẹ sẽ bênh Tú chứ ai ngờ.. Thế là nó lia mắt qua cái người ngồi cười híp mắt trên ghế mà bất lực, ai ngờ anh lại đi đến nằm xuống nhìn vào camera rồi nói với mẹ
"Thật không mẹ?"
Mẹ nó trợn mắt nhìn người tự dưng xuất hiện trong cam rồi lại bị nó đạp thẳng xuống giường chửi
"Đàng hoàng xíu đi"
"Mẹ...mẹ..coi như mẹ chưa nói gì nhé" Mẹ nó chắc bất ngờ quá nên nói thêm 1 câu rồi cúp máy luôn. Nó nhìn anh ngồi cười ngớ ngẩn trên đất thì chửi
"Anh tém lại được không?"
Anh vẫn cười rồi đứng dậy đi lên tầng rót 1 cốc nước sẵn rót cho nó 1 cốc rồi gọt 1 ít trái cây
"Em không ngủ thì ăn trái cây đi"
Anh nói rồi đi lại mở máy quyết định hôm nay sẽ live sớm. Lúc anh on stream thì lại cứ cười suốt nên lại bị các bạn kênh chat trêu. Nó nằm quay lưng về phía anh đeo tai nghe xem tiếp mấy tập phim của Seon Jae của nó. Nhưng có thể vì Seon Jae quá đáng yêu mà nó lỡ mồm xuýt xoa
"Má ơi đẹp trai dữ thần vậy"
Thế là anh lại tự sướng nói với kênh chat
"Bạn gái tôi không thể cưỡng lại vẻ đẹp của tôi"
Còn nó thì đeo tai nghe xem phim nên đâu biết anh nói gì cứ nằm xem phim rồi lâu lâu không kìm chế được lại hét lên 1 tiếng rồi đứng lên giường nhảy nhảy nhìn ipad.
Nó xem phim xong thì nằm ngủ quên lúc nào không hay. Đến khi mơ màng tỉnh dậy thấy anh vẫn đang ngồi máy tính nên nó ngồi dậy nhìn anh xem anh đang live hay chơi game. Nó thấy anh đang chơi game thì đập tay anh kêu anh tắt mic
"Sao vậy? em đói hả"
Nó gật đầu nhìn anh
"Anh ăn chưa?"
"Anh chưa, đợi em đấy"
"Vậy anh chơi xong rồi lên, em lên trước đây"
Nó vào nhà vệ sinh rửa mặt xong thì đi ra đã thấy anh đi lên trước. Nó lên nhà ăn thì thấy anh đã bày đồ ăn ra bàn. Trước khi nó ăn thì bước lân cân thấy cân nhảy 51kg thì sụp đỗ không muốn ăn nữa, chỉ có vài hôm mà nó lên hẳn 3kg rồi.
Nó đi lại bàn bỏ lại nưuar chén cơm vào nồi cơm rồi chỉ ăn nửa chén cơm
"Sao vậy, ăn cho tử tế vào"
"Ăn vậy đủ rồi,tăng cân rồi, tập thì chẳng tập mà còn tăng cân đây này"
Nó ăn 1 ít rồi không ăn nữa ngồi nhìn anh ăn. Anh ăn xong thì nó đứng dậy rửa bát nhưng anh không cho anh đòi rửa thế là nó cho anh rửa, đi lại bật tivi xem anh Minh livestream. Đúng lúc anh lại ngồi thì anh Minh gọi rủ anh chơi game rồi xong chị Thư lại gọi cho nó rủ nó vào chơi ma sói cùng nhưng làm sao nó chơi được, 2 đứa chỉ có 1 đứa chơi được nên nó cho anh chơi. Lúc nó về phòng thì đeo tai gnhe mở live anh Minh xem mọi người chơi.
"Cái Ny bận rồi không chơi được"
"2 đứa em chỉ 1 đứa chơi được thôi chị ạ"
Khi nghe anh nói thế thì cả team anh à lên như hiểu lý do. Nó đi lại đánh anh 1 cái bốp vào tay rồi dơ tay đòi đánh anh thêm 1 cái nữa. Nó ngồi 1 lúc thấy chán quá nên đeo tai nghe thay quần áo rồi kẹp điện thoại vào tay quyết định đi chạy bộ.
"Em đi đâu đấy?"
"Tập thể dục"
"Khuya rồi tập gì nữa?"
"Yên tâm khu nhà em an ninh lắm"
Nói rồi nó đi xuống tầng quyết định sẽ chạy 2km rồi vòng về.
Nó vừa ra cổng thì thấy vẫn còn người chạy bộ y hệt nó nên yên tâm đôi phần. Chạy được 1 lúc thì nó thấy hơi mệt nên đi bộ rồi lại chạy thêm 1 đoạn nữa. Đến khi đồng hồ nó báo 4km đã đi qua thì nó mới vòng về lại. Về lại thấy anh đang đứng đợi ở cổng
"Anh đứng đây làm gì"
"Đợi em, anh chạy theo em mà em chạy đâu mất rồi nên đành đứng đây đợi em"
Nó với anh đi vào anh lại ngồi máy tính tiếp còn nó thì lấy 1 bộ quần áo mới rồi đi vào nhà tắm, quyết định ngâm nước nóng cho thoải mái. Nó tắm xong thì 2 cơ chân bắt đầu biểu tình nên nó nằm ỳ lên giường nghỉ 1 lúc. Đàng nằm thì anh đi đến
"Sấy tóc đã"
Nó lười biếng ngồi dậy định cầm máy sấy từ tay anh thì anh đã đứng sấy tóc cho nó, Nó ngồi im hưởng thụ cho anh sấy cho nó. Lúc anh sấy xong thì nó lập tức nằm ỳ xuống giường
"Em muốn vận động thì nói anh không cần chạy bộ"
nó nhìn anh chửi 1 câu
"Đê tiện" Nó nằm lên giường rồi nói với anh đang đi lại ngồi máy tính
"Sáng mai em mà thấy anh trên giường em là em đuổi anh đi ngay lập tức"
Nó nói rồi chui vào chăn nhắm mắt ngủ còn anh thì cười cười nhìn nó.
Kết quả sáng dậy nó vẫn thấy anh nằm trên giường nó ngủ ngon lành, nó định dơ chân đạp anh xuống nhưng nghĩ chắc hôm qua anh ngủ muộn nên thôi, đứng dậy đi xuống tầng cho mèo ăn rồi nhân tiện cho bé mèo Elsa nó mới đón về ăn, bé đang ở tầng 3 cùng nó nên ăn riêng vệ sinh riêng.
Nó lên tầng nằm trườn lên sofa ôm bé Elsa vào lòng nằm xem phim. Elsa rúc ngay chân nó cạ cạ rồi nằm khoe bụng hứng gió ngủ. Nó nằm xem tivi 1 lúc lại ngáp ngắn ngáp dài rồi ngủ tiếp.
Đến khi anh tỉnh dậy đi lên tầng thì thấy 1 chủ 1 mèo nằm dáng y hệt nhau ngủ thế là anh thấy đang yêu quá đành chụp lại 1 tấm ảnh rồi bế nó xuống phòng cho nó ngủ.
Hơn 10h nó tỉnh dậy thì thấy anh đang đứng trước mặt nó thay áo. Anh xoay người lại thấy nó đnag nhìn anh thì cười nói
"Em muốn nhìn thêm không anh cởi ra nhé"
"..."
"Ở nhà ngủ đi, anh sang tiệm 1 lát"
"Lấy xe em đi đi cho khỏi nắng, chìa khóa trong túi xách đấy"
Lúc anh đi đến túi nó lấy chìa khóa thì vô tình làm rơi chiếc nhẫn ra ngoài
"..."
"Nhẫn của me hả? Sao y hệt của anh vậy"
"em thấy đẹp nên bắt chước anh mua"
"..."
Nó nói rồi đi lại dành lại chiếc nhẫn rồi đi lại giường ngủ, nhét chiếc nhẫn xuống gối.
"Đợi anh lát nhé, lát về mình đi ăn trưa"
Nó lười biếng nằm ỳ trên giường đến khi nghe tiếng xe anh đi rồi nó mới ngồi dậy cầm chiếc nhẫn từ trong gối ra rồi đi lại cất vào 1 hộc tủ.
Nó đang ngồi chơi với mèo nên quần áo dính 1 mớ lông mèo, nó nằm lăn lóc rồi ôm hun nên cả người toàn lông mèo. Đang nằm chơi thì nó thấy Nhi vợ Phương gọi
"chị nghe"
"Chị ạ, chị đang ở đâu vậy ạ? Vợ chồng em mới ở tp.V lên mua ít hải sản cho chị nè."
"chị ở nhà. 2 vợ chồng rảnh qua nhà chị chơi"
"Dạ vậy để tụi em qua nha"
"Ok, để chị gửi địa chỉ cho nha"
Nó tắt máy xong thì gửi địa chỉ qua cho Nhi rồi đi lên tầng tắm thay bộ quần áo khác.
Đến lúc Nhi với Phương đến thì nó còn phải lấy xe đẩy ra để đẩy thùng hải sản vào. Nào là tôm mực cua ghẹ đầy đủ. 3 đứa đành khui ra từng phần rồi bưng lên tầng 4, nó còn phải nhờ nhân viên mang lên hộ. Lên đến phòng khách thì nó với Nhi rửa lại hải sản rồi Nhi phụ nó phân chia lại hải sản vào hộp rồi mang cất tủ lạnh còn Phương thì đi tham quan nhà nó 1 mình.
Nó với Nhi vừa đứng làm vừa nói chuyện rồi Nhi tâm sự về tính tình Phương nhiều lúc nói chuyện làm Nhi tủi thân này kia thì anh mở cửa bước vào, tay xách vài túi đồ, hình như anh đi chợ về. Nhi thấy anh thì lên tiếng chào anh nhưng anh tỏ vẻ xa lạ nên Nhi thấy lạ nhìn nó, nó chỉ cười
"Nhi, vợ Phương bạn em, anh có gặp 1 lần trước khi tai nạn rồi"
"À, hello Nhi nha"
Nói rồi anh mang đồ lại bàn
"Em làm gì vậy vợ?"
"Nhi với Phương mua hải sản cho em"
"Để đó đi, anh dọn cho. 2 chị em đi lại ngồi chơi đi"
"Sắp xong rồi. Anh mua gì vậy?"
"Không phải hôm qua nói muốn ăn tôm hùm à? Anh mua nấu lẩu này"
Nó nhìn anh cười tươi nói với nó rồi lại quay sang Nhi
"Hôm nay 2 bạn ở lại ăn trưa cùng nhé"
nó nhìn Nhi rồi nói
"Ừm ở lại ăn trưa rồi về"
Anh để đồ ăn xuống rồi đi thay 1 bộ quần áo ở nhà rồi mới lên bắt tay vào nấu nướng. Nó để Nhi với Phương tự dắt nhau đi tham quan nhà xắn tay áo lên đi lại đứng cạnh anh
"Để em phụ anh"
"Không cần, em cứ đi chơi với bạn đi"
Nó lườm anh không thèm nói gì mà lấy thêm hải sản lúc nảy ra rồi giúp anh làm sạch mực anh mua rồi cắt lát ra. Anh hấp tôm rồi đi lại rửa rau rồi bày bếp lên bàn ăn. Đúng lúc anh với nó đang làm thì Phương và Nhi về lại phòng khách, nó giới thiệu anh với Phương rồi lại đứng cắt mực ra. Phương đi lại đuổi nó ra chơi để Phương làm thì nó trề môi
"Má đừng có phá nha má"
Nó rửa tay rồi đi lại ngồi chơi với Nhi. Nhi nhỏ giọng hỏi
"Sao em thấy anh với chị cứ sao ấy, không được tình như đợt trước"
Nó nhìn Nhi rồi mới kể vụ anh bị tai nạn cho Nhi nghe. Nghe xong Nhi nhìn nó buồn rầu nói
"Chị đừng buồn, em thấy ảnh không nhớ chị nhưng vẫn lo cho chị cưng chiều chị lắm"
"chắc ảnh cảm thấy có lỗi á em"
"Haizzz"
Đến khi Phương lên tiếng kêu 2 đứa lại ăn thì nó với Nhi mới đi đến nhìn 1 bàn đầy thức ăn. Anh mang 1 bình nước lọc lại rót cho nó 1 cốc nước rồi để bình nước lọc cạnh anh. Nó nhìn anh ngạc nhiên, sao anh biết được? Anh nhìn nó cười
"Anh cũng không biết, chắc hẳn đây là thói quen của anh"
Lúc ngồi ăn anh chăm nó từng li từng tí đến cả vợ chồng son như Nhi Phương còn ganh tị, còn nó thì thấy quen rồi cứ ngồi ăn bình thường
"Em nhai cho anh"
Nó vừa định nuốt mấy sợi bún trong miệng thì anh lên tiếng mắng nó. Nó nhìn anh cứ như anh quay trở lại rồi vậy
"Nhai rồi hẳn nuốt, không nuốt như vậy"
Ăn xong thì nó phụ anh dọn dẹp rồi bỏ hết chén bát vào máy rửa chén cho máy rửa còn mọi người đều có thể ra ngoài ngồi nói chuyện với nhau
"Chiều đi coi phim với vợ chồng em luôn không chị?"
"2 bây đi đi chiều nay chị bận rồi"
Phương với Nhi ngồi chơi 1 lúc thì đón xe để về nhà ba mẹ Nhi. Nó cũng ngồi nghỉ ngơi đi lại 1 lúc cho tiêu hóa bớt đồ ăn xong thì hỏi lại anh
"Lát anh có đi với em không hay anh sang quán?"
"Anh đi với em chứ"
"Nhưng em đi có khi 19 20h mới về sao kịp anh live"
"Anh live muộn cũng được"
Nó nghe anh nói thì lôi điện thoại gọi cho Ly
"Ê qua sớm đi má, giờ qua luôn đi"
"cũng được, ê mày nhớ cái jumpsuit hồi tao với mày mua không? Mặc cái đó nha"
"Ủa mặc nhảy á hả? Thật giỡn vậy?"
"Thiệt, nhớ mặc á"
Nó gọi cho Ly xong thì đi xuống tìm lại cái váy đó, váy đó kiểu liền thân nhưng bên dưới là quần giả váy. Nó mặc xong make up sơ qua rồi kéo anh đi. Anh đưa nó đến lớp nhảy thì ngồi 1 góc xem nó với Ly tập nhảy, hôm nay Ly rủ nó quay clip nhảy 1 bài hát khá đáng yêu "Ghệ iu dấu của em ơi" của bạn ca sĩ tlinh nó khá thích. Cả 2 tập 1 lúc thì bắt đầu quay thử. Động tác cũng khá đơn giản, vibe bài này kiểu đáng yêu dễ thương nên nó với Ly đều làm mấy động tác cả biểu cảm khá đáng yêu. Anh ngồi dơ điện thoại quay lại nó nhảy.
Đến khi nó với Ly bắt đầu quay thì cũng có nhiều bạn học cùng lớp với nó đến lớp, thấy 2 đứa đang quay nên cũng ngồi 1 góc xem. Vì nó đnag tập trung quay nên không để ý có vài bạn nữ tưởng anh là học viên mới nên đến bắt chuyện làm quen. Đến khi nó với Ly quay xong và cakr thấy hài lòng rồi thì nó mới đi đến ngồi cạnh anh. Anh đưa cho nó chai nước mở sẵn nói
"Mệt không?"
"Mệt nhưng vui"
Ly thấy nó với anh đang rảnh rỗi ngồi không thì đi lại nói
"Ê có bài này dễ thương lắm nè mà cũng đơn giản nữa, 2 người quay không em quay cho"
"Thôi, không cần đâu"
Anh nghe nó nói thì cười lắc đầu với Ly rồi nói nó
"Giờ mới biết vợ anh có năng khiếu vậy luôn á, háy hay nhảy đẹp lại còn xinh"
"thôi được rồi, anh nịnh em làm gì"
Nó với anh đang ngồi nói chuyện thì Giang-1 bạn nữ học chung với nó và cũng rất ghét nó đi lại cười ngồi xuống ghế cạnh anh nói
"Hello anh, anh là bạn của Ny hả? Anh mới đăng kí học nhảy hả?"
Nó nghe Giang nói nhưng chẳng thèm lên tiếng, nó mệt phải nói chuyện với mấy đứa như Giang lắm nên bình thường nó cũng chẳng thèm nói chuyện gì. Anh cười trả lời
"Không, mình đi với Ny thôi chứ không học"
"Vậy ạ? Em nhìn anh cứ quen quen không biết gặp ở đâu rồi"
"Vậy hả, chắc bạn nhìn nhầm rồi, mình không quen bạn"
"Không sao, trước lạ sau quen, em cũng là bạn của Ny mà. Nghe giọng anh thì anh không phải người tp.S ạ?"
"Đúng rồi, mình ở tp.H"
Nó ngồi nghe 2 bên nói qua nói lại thì cũng chán nên quay sang anh nói
"Về"
Anh nghe nó nói thì cười rồi mang giỏ xách của nó lên rồi gật đầu với Giang đi theo nó rồi vẫy tay chào Ly.
Đến khi nó lên xe ngồi anh mới nói
"Giờ còn sớm em có muốn đi đâu không?"
"Sang tiệm anh đi, em muốn gội đầu"
Thế là anh và nó đi sang tiệm anh. Nó vào gội đầu còn anh đi lên tiệm anh. Lúc nó gội đầu xong thì mới nhớ anh mang giỏ xách nó đi lên luôn rồi. Nó ngồi sấy tóc thì cười ngại nhìn bạn nhân viên
"Lát nữa bạn đợi mình lên tầng 3 lấy tiền nhé, mình đưa giỏ xách cho bạn mình mang mất rồi
"Dạ, chị mà có phải ai xa lạ đâu"
Nó gội xong đi lên thẳng tầng tìm anh nhưng không thấy anh đâu nên đành hỏi nhân viên
"Cho chị hỏi ông chủ em đâu rồi?"
"Dạ em cũng không biết ạ"
"Vậy em gọi cho ảnh hộ chị được không?"
"Ảnh mới nhờ tụi em sạc pin điện thoại đây chị ạ"
Nó nhìn thấy nhân viên chỉ vào điện thoại anh đang để sạc thì nhờ nhân viên
"Em rút cho chị mượn 1 lát nhé"
Nó bấm mở điện thoại anh rồi bấm gọi số nó. Màn hình hiển thị "Bà xã thúi" rồi bắt đầu kết nối. Được 1 lúc nó thấy anh nhấc máy
"Anh đây"
"Anh ở đâu xuống đưa túi cho em, em trả tiền gội đầu coi"
"Sau điện thoại anh có thẻ ngân hàng, em lấy thanh toán tạm đi, anh đang ngồi với bạn trên sân thượng rồi"
"Ừm"
Nó nghe anh nói ngồi với bạn thì cũng không thèm nói nhiều, mở ốp lưng ra lấy cái thẻ rồi gửi điện thoại lại cho nhân viên rồi cầm thẻ anh đi xuống thanh toán. Lúc lên lại nó đi lại order 1 ly nước rồi quẹt bằng thẻ anh luôn. Ngồi đợi hơn 15p mà không có điện thoại không có gì làm nên nó chán quá đành phải đi lại nhờ nhân viên đưa điện thoại anh dùm. Nó bấm gọi lại cho anh
"Anh xuống đưa điện thoại cho em rồi lên lại được không? Không em lên lấy"
"Chán quá hả, thế lấy điện thoại anh chơi đi, anh nói chuyện với đối tác 1 lúc anh xuống ngay"
Nó ngồi mở điện thoại anh lên rồi vào album ảnh xem xem nảy anh quay cái gì, anh chỉ quay 1 mình nó nhảy rồi chụp 1 mớ ảnh nó, nó cũng lựa được vài tấm khá xinh nên bấm gửi hết sang FB cho nó. Nó ngồi lướt FB anh 1 lúc thì thấy toàn gái nên cũng chán không muốn xem nữa nên lại vào tóc tóc của anh xem. Nó ngồi xem được 1 lúc thì anh cũng đi cùng 1 đám người đi xuống rồi anh tiễn mọi người đi về. Đến lúc anh lên lại thì dặn dò nhân viên 1 lúc rồi đi lại nắm tay nó kéo đi
"Gì vậy"
"Đi về, mặt em hiện rõ chữ chán rồi này"
Nó đi theo anh đi xuống thì vẫn còn gặp 2 3 người vẫn còn đang đứng đợi xe nên anh có gật đầu chào rồi kéo nó lên xe. Nó lên xe thì trả điện thoại cho anh rồi lấy điện thoại của no0s trong túi ra check tin nhắn. Anh nhìn nó cười cườikhos hiểu nên nó nhăn mặt
"Gì vậy?"
"Ông xã thúi hả?"
"Em lười chưa đổi thôi"
Nó đỏ mặt không thèm nhìn anh mà chú tâm check điện thoại. Nó thấy Ly đăng clip của tụi nó lên tóc tóc rồi. Tóc tóc Ly cũng có hơn 200k người follow nên lượt tương tác khá cao. Ai cũng khen tụi nó xinh mà đặc biệt còn khen nó mặc váy mà nhảy chiến thế. nó vừa đọc cmt vừa cười
"Sao vậy? có gì vui à?"
"Em xem bình luận của mấy bạn khen em xin, nhảy đẹp"
"Ở đâu"
"Ở tóc tóc của Ly bạn em"
Đến khi 2 đứa về nhà thì nó đi tắm trước rồi lại lên giường nói chuyện với Ly rồi 2 đứa lại tự sướng tự khen nhau xinh. 1 Lúc sau nó thấy Ly gửi thêm cho nó vài ảnh chụp màn hình. Anh thì ngồi máy tính chuẩn bị làm việc. Nó lướt tin tức đọc được có 5 bệnh nhân được phát hiện bị nhiễm covid nhưng biến chủng mới, nó nhớ tới năm đó nguyên 1 năm bị cách ly ở trong nhà mà nổi da gà, tuy cũng nhờ đợt đó mà nó bán hàng ổn hơn nhưng năm đó đúng thật rất tang thương.
"Tối nay em muốn ăn gì"
"Lúc trưa còn đồ ăn mà, anh muốn ăn gì à?"
"Anh ăn gì chẳng được"
"Vậy thôi tối ăn cho hết đồ ăn lúc trưa đi"
"Vậy cũng được"
Nó ngồi 1 lúc thì mẹ nó gọi
"Mẹ thấy báo đăng có người lại bị nhiễm bệnh lại còn biền chủng mới gì đó nghe ghê quá, bé phải cẩn thận đấy, hay là về quê đi bé, mẹ đỡ lo"
"Trời, không sao đâu mẹ, mình tiêm ngừa hết rồi, không sao nữa đâu"
Nó nằm 1 lúc thì lên tiếng hỏi anh
"Khi nào anh về"
"Chiều mai anh về"
"Ừm"
"Sao thế? Không nỡ xa anh à?"
"....."
Đến tối nó đang ngồi trên tầng xem anh live thì lại có 1 bài báo lại phát hiện hơn 30 người bị nhiễm bệnh ở tp.S. Nó ngồi xem tin tức rồi lại đọc bình luận. Hiện chủng mới này nguy hiểm hơn loại virus cũ và tất cả bệnh nhân đều đã tiêm trên 2 mũi vacxin phòng bệnh nhưng vẫn bị. Triệu chứng lại rất khác chủng virus cũ, người bệnh sẽ không phát bệnh ngay mà lúc đầu sẽ cảm thấy buồn nôn sau đó 2 3 ngày sau mới sốt rồi ho khan, tình trạng ho khan và nôn ói sẽ xuất hiện dày đặt hơn, hơn 10 bệnh nhân có tình trạng bị ảnh hưởng cả qua dạ dày làm xuất huyết dạ dày và khó thở. Nó kinh ngạc đọc báo, không lẽ lại bị tiếp sao?
Nó đọc hết bài này đến bài khác, không những VN mà hơn 1 tuần trước ở TQ, Nhật đã xuất hiện rồi nhưng lúc đó chưa ai quan tâm đến nay VN tự dưng xuất hiện nhiều thì mới bắt đầu quan tâm.
Số người bị nhiễm bệnh cứ tăng cao, từ 35 người mà hơn 3 tiếng sau đã lên hơn 100 người và rất nhiều người tiếp xúc gần, đa số bệnh nhân đều đã ủ bệnh hơn 3 4 ngày mới bắt đầu sốt cao nên mới đi viện mới phát hiện nên số người tiếp xúc không thể khoanh vùng. Nó bắt đầu thấy hoang mang. Nó thấy ở tp.T cũng xuất hiện ổ dịch hơn 13 người ở 1 đoàn khách du lịch hàn quốc bị cách ly thì tái mặt. Nhưng cũng may đoàn tụi nó đã về lâu rồi mà không ai bị sao nên cũng đỡ lo, nó cầm điện thoại đi xuống phòng ngủ đi đến nói chuyện với anh mà quên mất anh vẫn đang live
"Anh hỏi mọi người xem có ai có biểu hiện gì khác lạ không?"
Nói rồi nó đưa điện thoại cho anh đọc tin tức mới nhất, ổ dịch ở tp.T. Anh cũng nhanh chóng vào discord hỏi thăm mọi người, may mà không ai bị sao..
Nó đi lại giường liên tục cập nhật tin tức, nhìn số người đến khai báo mà ngỡ ngàng, tốc độ gấp 5 6 lần đợt trước nữa.
"Anh mua vé máy bay chưa vậy?"
"Anh chưa"
"Vậy để em mua cho anh, sáng mai về tp.H liền đi, lỡ có chuyện gì lại không về được"
"Anh nghĩ anh nên ở lại, lỡ có gì còn ở với em"
"Anh khùng à, về xem bố như nào, chị Trang lại đang có em bé. Em ở đây không thiếu người"
"...."
"Em mua vé sáng mai cho anh rồi, mai về ngay đi. Sáng mai ra sân bay phải cẩn thận, đeo khẩu trang bịt kín cho em"
"Anh biết rồi"
Nó vẫn ngồi vừa đọc tin tức vừa kể cho anh nghe, đến cả quận nó cũng có người bắt đầu bị rồi. Nó cắn môi lo lắng đi xuống shop nói chuyện với nhân viên 1 lúc đi lên thấy anh cũng đã ngồi xem tin tức trên máy tính. Nó thở dài nhìn anh rồi đi lại gọi điện cho chị Vy hỏi thăm rồi gọi cho Hiền đang ở nhật xem nó có ổn không.
"Chắc lần này rối rồi đây, có vẻ nguy hiểm hơn cả đợt trước"
Anh nhìn máy tính nhận xét. Nó lại nghĩ lung tung rồi lại nói
"Quán anh vừa mới mở cửa, giờ lại có chuyện như vậy, haizzz"
Anh cười quay sang nhìn nó rồi đi lại ôm nó vào lòng
"Sao, lo anh phá sản hả?"
"...."
Nó vẫn để anh ôm nó ngồi trong lòng cùng xem tin tức với nó, được 1 lúc thì anh bế nó đứng dậy
"Gì vậy"
Nó giật mình đưa tay vòng cổ anh
"Anh đói rồi, đi ăn tối nào bữa tối"
"...."
Nó với anh ăn xong thì nó xuống shop cho nhân viên về sớm hôm nay rồi nhắn tin lên group của shop
"Tình hình dịch khá căng thẳng nên khuyến khích em nào muốn ở lại nhà chị luôn thì tốt nhé, rất nhiều phòng trống nhé mấy em.
Thế là cũng có vài bé nhân viên xin sang ở lại nhà nó luôn, đa số mấy bé làm full time bên nó, sợ bị cách ly rồi không làm việc được không có tiền, cũng có vài bé xin nghỉ để về quê, ba mẹ bắt về quê.
Nóng sắp xếp công việc 1 lúc rồi thì lên giường nằm lướt tin tức tiếp, hiện tại tp.T đã bắt đầu cách ly và cấm di chuyển rồi vì đã phát hiện ra hơn 100 người rải rác nhiều khách sạn đã nhiễm bệnh. Nó đọc xong thì biết, lần này toang thật rồi, còn nặng hơn đợt trước, đợt này ai nhiễm bệnh đều phaiir nằm viện không còn ở nhà trị bệnh nữa rồi. Cũng may nhóm tụi nó đi tp.T về được hơn 2 tuần rồi chứ không cũng mệt.
Anh nằm bên cạnh nó nói chuyện với mấy anh em tỏng team, ai cũng lo lắng không còn tâm trạng đâu mà live nữa, trên mạng thì ca bệnh liên tục tăng.
"Sáng mai không biết anh có được về tp.H không nữa?"
Nó lo lắng nhìn tin tức nói với anh
"Khôgn thì anh ở lại với em thôi, có gì đâu"
Nó lườm anh rồi lại nằm đọc tin tức. Anh giật điện thoại lại rồi ôm nó vào lòng
"thôi đừng đọc nữa, ôm anh ngủ 1 hôm mai anh về sớm rồi"
Nó nằm trong lòng anh, nó không biết lần này anh về lại tp.H thì bao giờ nó với anh mới có thể gặp nhau như vậy. Nó vòng tay ôm anh, dụi đầu vào n.g.ự.c anh.
"Sao thế, không nỡ xa anh à? Thế anh ở lại với em, được không?"
"Anh đừng tự tin quá, em có nói vậy à?"
"Không sao đâu, ngày nào cũng gọi cho anh nhé"
Nó nghe anh nói vậy tự dưng lại muốn khóc nên buông tay anh ra muốn đi vào nhà vệ sinh. Anh đẩy người nó ra, nhìn nó đang cúi mặt không nhìn anh thì cười, nâng mặt nó lên thấy mắt nó đã hơi đỏ rồi. Anh cúi xuống hôn nó, cả 2 dây dưa hôn nhau đến khi nó cảm thấy hô hấp nó khó khăn mới đẩy anh ra. Anh nhìn nó cười không nói gì
"Ngủ đi nhé"
"Anh hát cho em ngủ đi"
"Em muốn nghe bài gì"
"Bài anh đã quen ở bên cạnh em"
thế là anh nằm vỗ lưng nó hát cho nó ngủ.
Sáng nó gọi anh dậy để còn ra sân bay. Anh hôn nó tạm biệt rồi tự bắt xe ra sân bay. Nó nằm ở nhà đọc tin tức mà mới hôm qua đến nay thôi VN đã có hơn 3000 ca nhiễm bệnh cả nước, riêng tp.S hơn 1000 người, đa số là người nước ngoài. Nó lo lắng không biết anh có về lại được tp.H không. Mẹ nó cũng gọi nó liên tục, bảo có gì là phải gọi cho ba mẹ liền. Cũng may chị Vy chuyển qua ở với nó luôn, rồi cũng có 3 bạn nhân viên chuyển sang ở cùng nữa.
Hơn 2 tiếng sau anh nhắn anh về đến nhà rồi nó mới thở phào nhẹ nhỏm
"Tốt nhất đừng đi đâu cả, em vừa đặt vitamin, trái cây, sữa, đồ ăn cho anh rồi, 1 lát nhớ nhận hàng. Em thanh toán rồi"
"Trời, anh mua được mà"
"Em đặt cho người kia sẵn đặt cho anh luôn"
"Người nào?"
"Anh không cần biết đâu"
Nó nói xong rồi tắt máy bắt đầu xuống đặt hàng. Nó đặt lượng hàng gấp 5 lần bình thường nên phải sắp xếp lại kho để còn trữ hàng. Sau đó lại đặt đồ ăn hàng hóa cần thiết về nhà. Đến chiều anh gọi lại cho nó nó vẫn còn bận nên đeo tai nghe
"Sao vậy?"
"Em đặt cho bố à?"
"Anh nhận đồ chưa?"
"Anh lấy rồi"
"Vậy được rồi, em đang bận lắm có gì nói sau"
Nó với toàn thể nhân viên sắp xếp lại shop rồi lại lên dọn dẹp lại mấy phòng ngủ bỏ trống, rồi lại nhận hàng bánh trái sữa gạo này kia để sắp xếp xong thì cũng hơn 21h tối nên cả đám tụ tập ăn uống.
Trong nhà có thêm người thì cũng thấy khá vui. Chị Vy thì ở chung tầng với nó nên cũng khá thoải mái, mấy bạn nhân viên 2 bạn 1 phòng vì không dám ngủ riêng.
Nó lấy ipad vào nhà tắm muốn ngâm mình 1 lúc. Nó mở livestream của anh lên thấy anh với mấy anh trong team đang ngồi nói chuyện về việc tp.H gần nhà anh Quang cả nhà bị nhiễm bệnh rồi. Nó lên mạng đọc tin tức thì chắc không bao lâu chắc chắn sẽ có lệnh cách ly toàn nước rồi, ca bệnh ngày càng nhiều mà lại chưa có thuốc đặc trị hay văcxin, tuy chưa có ai thiệt mạng nhưng cũng có rất nhiều ca trở nặng thở oxy 100% rồi. Tp.T bệnh viện cũng quá tải, phải điều chuyển bệnh nhân sang các tỉnh lân cận rất nhiều. Ba mẹ nó ở nhà cũng đã đóng cửa hàng nội thất chỉ còn mở cửa hàng gạo vừa bán vừa tặng lại gạo cho bà con. Dưới tỉnh nó thì chưa có ca bệnh nhưng nó cũng dặn ba mẹ nó mặc đồ bảo hộ mới được tiếp xúc phát gạo.
Nó nắm 1 lúc thì tắm lại 1 lần rồi đi ra giường nằm, 2 tay nó vì ôm hàng lên tầng 2 mà giờ mỏi rụng rời. Nó lười biếng đi lên tầng rót đầy 1 bình nước vào bình giữ nhiệt rồi lên giường nằm xem anh live. Nó nghe anh Minh nói anh Minh sắp mở 1 sever game GTA V, này là 1 tựa game nhập vai, trong game mình sẽ được thiết lập 1 nhân vật mình muốn rồi sinh hoạt đua xe buôn bán giao lưu như ngoài đời, nó nghe nói trong game này đa số sẽ là đua xe, cướp ngân hàng này kia, bán s.ú.n.g này kia, có cả dân, cảnh sát.
Nó nhắn chị Thư hỏi thăm vài câu rồi lại gọi chị Chi. gọi hỏi thăm 1 vòng xong nó lại nhắn cho anh
"Đừng có đi ra ngoài đấy"
"Anh biết rồi, em cũng thế đấy, nhất là phải che chắn rồi mới tiếp xúc với shipper đấy."
"Em biết rồi"
"Em vào chơi game với anh không?"
"Không, em bận lắm"
"Ừm, vậy thôi khi nào có thời gian thì chơi với anh"
Nó tắt máy thì nhắn tin cho anh Quý rồi nhắn cho cả anh Trung và anh Tú. Sau khi nói chueyenj xong thì nó hẹn ngày mai sẽ ship đồ ăn cho mèo cho mọi người. Nó nằm 1 lúc mà không ngủ được nên lại ngồi máy tính xem tình hình dịch bệnh sẵn xem lại đơn hàng ngày mai phải gói. Lượng đơn hàng gấp đôi bình thường mà nhân viên lại có vài đứa, không biết mai gói kịp không..
Đang ngồi lướt web thì tin tức cập nhật mới nhất từ 0h ngày mốt sẽ cách ly toàn xã hội, chỉ có cung cấp thực phẩm mở cửa còn lại phải đóng toàn bộ. Nó thở dài, cũng may nó đã dự tính trước cho nhân viên ở lại cửa hàng. Vậy là còn 1 ngày nữa để sắp xếp lại rồi xem cần mua gì phải đi mua ngay.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng mai hơn 6h nó đã thức để xuống gói hàng cho anh Tú, anh Trung và anh Quý. Nó gói thức ăn trong 1 tháng nên khá to nên nó gọi anh Tú và anh Trung chạy ô tô sang chở chứ không chở xe máy được. còn đồ của anh Quý nó book ship chở đi rồi. Nó lấy điện thoại nhắn anh Quý
"Em vừa ship đồ đi rồi, cần gì thì nhắn em ship"
Đồ nó ship anh Quý là đồ cho mấy bé cứu trợ, tháng nào nó cũng gửi sang phụ anh 1 ít.
Đợi 1 lúc thì anh Tú gọi
"Anh đến rồi"
Nó đứng dậy bấm cửa mở rồi nói
"Anh chạy thẳng vào luôn đi"
Nó đẩy xe kéo ra xe để anh chất hàng lên xe.
"Nhiều thế hả?"
"Không hư đâu, anh để hết pate ở ngoài nhé đừng bỏ tủ lạnh. "
"Anh biết rồi"
Anh đi vòng ra sau mở cốp xe. Nó thấy anh chất đầy sữa với cả vitamin này kia thì cười
"Anh mua nhiều thế, mấy này vẫn ship được mà"
"Mua cho em đấy"
Anh nói rồi đi lại bê hết mấy thùng sữa đi thẳng vào nhà cho nó. Nó ngơ ngacxs chạy theo
"Ơ em mua nhiều lắm rồi, anh mang về đi"
"Anh không uống sữa"
"..."
Anh chất 4 5 thùng sữa đủ loại rồi lại đủ các loại nước trái cây, các loại vitamin đóng chai..
Đến khi anh đi ra lại mới bắt đầu chất đồ ăn cho mèo lên xe
"của anh hết bao nhiêu"
"Em tặng anh. Anh mua cho em 1 đống đồ như vậy còn đòi trả tiền à?"
"Anh mua cho em, còn em buôn bán thì phải lấy tiền"
"Anh cầm về đi, mình có qua có lại"
Anh chất đồ xong thì đẩy xa đẩy vào hộ nó. Nó đi theo sau lưng anh
"Em cảm ơn nhé, anh cũng ghé mua những đồ cần thiết đi, hạn chế ra ngoài vẫn tốt hơn"
Anh đẩy xe đẩy vào lại shop nó rồi đi đến bàn thu ngân của nó mở điện thoại quét mã thanh toán nó dán sẵn trên đó
"Anh làm gì vậy?"
"Của anh bao nhiêu, em không nói anh chuyển bao nhiêu anh chuyển đấy"
"..."
"Bao nhiêu hả?"
"500 nghìn"
"..."
Anh đen mặt nhìn nó rồi bấm điệnt hoại chuyển.
"Anh chuyển rồi nhé, anh về đây. Giữ sức khỏe đấy, có vấn dề gì nhắn anh"
"Ok, em cảm ơn"
Nó tiễn anh ra xe lại đúng lúc anh Trung cũng đang lùi xe vào sân. Nó đi ra dơ tay vẫy vẫy ý bảo anh Trung lùi qua bên này. Lúc anh Trung xuống xe thì cũng chạm mặt anh Tú. Anh Tú lên xe rồi hạ cửa kính vẫy tay chào nó, nó cũng cười vẫy tay tạm biệt anh.
Nó tiễn anh Tú xong thì quay sang nói anh Trung
"Đợi tôi 1 tí, tôi đẩy ra cho anh"
Nó quay người đi vào lại shop thì anh Trung cũng đi theo nó
"Tôi giúp em"
Nó vừa đi vừa xoay người lại nhìn thì thấy Trung đi theo, trên tay còn xách thêm 1 hộp gì đó
Đến khi vào shop thì nó bắt đầu chất hàng lên xe đẩy, Trung cũng đến phụ giúp nó.
"Này vitamin, cho em"
Trung vừa nói vừa đặt hộp vitamin lên bàn thu ngân cho nó, liếc nhìn 1 đống sữa và vitamin còn đang để ngay cửa cười nhạt
"Không nhiều nhưng rất tốt, nào muốn nhắn tôi mang sang"
"Không cần đâu, anh mang về dùng đi"
Tuy nó nói vậy nhưng nó biết chắc Trung sẽ không mang về. Trung lại phụ nó chất đồ lên rồi kéo xe đẩy ra xe chất hàng lên xe.
"Của tôi bao nhiêu"
"Tôi tặng anh, coi như tri ân khách VIP"
Điều này nó không nói điêu, 1 thnags Trung mua bên CH nó không dưới 5 triệu nên nói khách VIP quả không sai.
"Vậy em mang lại đồ vào đi"
"...."
"Tôi không cần tri ân"
"500 nghìn"
Trung nhìn nó rồi lấy điện thoại bấm gì đó, Trung thì có sẵn stk của nó rồi nên chắc chỉ cần bấm chuyển là xong.
Nó tiễn khách xong thì vô lại shop ngồi nghỉ 1 lúc nhìn mớ đồ được cho mà không biêtrs phải làm gì. Nó đưa tay cầm điện thoại định đặt đồ ăn sáng về cho mọi người cùng ăn thì thấy 2 tin báo biến động số dư, mỗi lần đều cộng 5 triệu. Cho dù nó có lấy tiền thì đống đồ đó cũng chưa đến 5 triệu.....
Nó bấm chuyển lại cho cả 2 mỗi người 3trieu rồi mới vào đặt 8 phần ăn sáng với trà sữa.
Hơn 7h30 là tất cả mọi người đã xuống shop bắt đầu làm việc rồi. Nó cũng ngồi gói hàng, vừa gói hàng vừa nhận hàng, cả shop bận bịu đến hơn 15h mới nghỉ tay ăn trưa. Lúc nó ngồi ăn trưa thì cũng check điện thoại xem ai nhắn tin cho nó. Nó thấy anh có nhắn vài tin còn đâu là của mẹ nó danwj dò này kia. Nó gọi lại cho mẹ
"Ở nhà sao rồi mẹ?"
"Ở mình chưa có ai bị nhưng ai cũng sợ, rồi sinh viên nó về lung tung hết nên chưa biết được"
"Sáng anh Tú mua quá trời sữa này kia qua cho bé"
"Vậy hả? Rồi thằng Sóc còn ở đó không?"
"Không mẹ, về tp.H rồi"
"Thế mày với nó là sao bé? 2 đứa yêu lại rồi hay sao?"
"Chưa mẹ"
"... thôi chuyện mày mẹ không quản nhưng làm gì cũng nên rỏ ràng, đừng có mập mờ"
"Con biết rồi"
Nó tắt điện thoại xong vừa ngồi ăn vừa nói chuyện với nhân viên. Cũng may nay có thêm 2 bạn nhân viên nữa sang ở lại làm với nó
"Sẵn đây chị nói luôn, lương tháng này x3 nhé, chị bao ăn bao uống, doanht hu chị cũng sẽ thưởng cho mấy đứa. Giờ đứa nào cần cứ ứng trước gửi cho gia đình, chị cho phép hết nhưng đổi lại tháng này mấy đứa cũng phải làm gấp đôi bình thường."
Đồng loạt nhân viên hò hét vui vẻ, nó muốn tiêos sức cho mọi người, gì chứ lương tăng thì ai cũng hào hứng cả.
"Lát bạn nào muốn ứng tước thì lại chị xử lý 1 lần cho xong nhé"
Cả 1 ngày bận rộn đến hơn 22h nó mới lên tầng tắm rửa rồi uống tạm 1 hộp sữa rồi mở máy tính lên xem lại đơn hàng ngày mai. Ngày mai đã cách ly xã hội rồi nên đơn cũng tăng gấp 3 4 lần. Cũng may có thêm vài bạn nhân viên hỗ trợ chứ không thì chắc cả 1 ngày chỉ gói hàng. Nó nằm 1 lúc thì bấm vào link game chị thư gửi cho nó bấm tải về. Chị Thư rủ nó khi nào rảnh thì vào chơi với chị. Nó bấm tải xong thì vào discord nói chuyện với chị Thư
"Em tải game rồi làm gì nữa chị?"
"em vào game đi chị chỉ cho chơi"
thế là nó vào game rồi chị Thư vào game hướng dẫn nó. Nó làm căn cước công dân tên Cua rồi đi điều chỉnh lại nhân vật, chọn kiểu tóc thay quần áo. Chị thư hướng dẫn nó 1 lượt thì chị bảo
"Chị chở mày đi bắt ghen"
Thế là chị Thư đưa nó sang nơi Sóc làm việc ở trong game. Lúc chị Thư lái xe qua thì nó thấy rất nhiều người đang đứng nói chuyện trêu nhau.
"Trần Thái Linh ơi sửa xe hộ chị với"
Nó điều khiển nhân vật bước xuống xe
"Giới thiệu với Sóc nhé, em gái chị mới oqe dưới quê lên thành phố mình"
"Chào bạn nhé"
Anh vừa nói vừa ngồi vào xe chị Thư để sửa xe cho chị Thư
"Sóc xem giúp đỡ em chị với nhé, con bé mới lên tp chưa có xe đi làm kiếm tiền"
"Ơ chị"
Nó lên tiếng nói chuyện với chị Thư thì nghe anh hỏi
"Ủa bạn tên gì vậy"
Nó cười cố nén giọng mình dẹo nhất có thể trả lời anh
"Dạ em tên Cua"
"Ơ bạn này quen thế, bạn có quen mình không?"
"Em không ạ"
Nó nói xong thì anh im lặng không nói gì. Nó lại thấy anh nhắn qua điện thoại cho nó ngoài đời thường
"Em chơi game cùng chị Thư hả"
Nó cười trả lời
"Game gì, em còn đang bận gói hàng"
(Thế giới trong game)
Nó trả lời xong thì anh lên tiếng trong game
"Xong rồi nha chị ơi, của chị 2500"
"Oke, chị gửi tiền nhé. Thế khôgn xin số em gái chị à?"
Nó nghe chị Thư nói vậy thì lên tiếng trêu anh
"Anh cho em xin số điện thoại nhé, em nghe chị Thư bảo anh đẹp trai nhất thành phố"
"Ơ kìa, không phải đâu. Mình chia sẻ số cho bạn rồi nhé"
Nó lên xe đi với chị Thư, 2 chị em cười ha hả
"Giờ chị chở mày đi thi bằng lái xe rồi chị cho mượn xe chạy vòng vòng cho quen"
"Chị chơi lâu chưa chị"
"Chị chơi được 1 tuần rồi"
"Dạ"
Thế là chị Thư tập cho nó lái xe mà nó không quen tay nên đ.â.m nát xe chị Thư thế là chị Thư gọi Rost kéo xe chị về sửa. Về đến gara sửa xe thì nó thấy anh đang đứng nói chuyện rồi khen bạn nữ nào đấy. Rost cũng không biết nó là ai nên hỏi thăm
"chị là bạn chị Thư ạ?"
"Dạ em là em gái ở quê mới lên của chị Thư, em tên Cua"
Vì nó nói chuyện với Rost thì nó nói giọng bình thường nên nó nghe anh ở cạnh bên xe kia chạy sang
"Ơ...bạn này sao minhg nghe giọng bạn quen quá"
Nó đổi lại giọng thật là dẹo
"Mới nảy anh gặp em rồi còn gì"
Anh cứ đứng "sao kì thế nhờ" 1 lúc thì lại chạy đi làm việc tiếp, chỉ có nó với Rost với chị Thư đứng đấy, chị Thư nghe điện thoại ở trong game xong thì nói
"Chị đi với anh Minh 1 lát nhé, lát sửa xe xong đứa nào trong gara rảnh thì đưa em chị đi thi bằng lái hộ chị nhé"
Rost nghe vậy thì đùa
"Ui xời, để em để em, chị đi đi"
Đến khi chị Thư đi rồi nó mới nhớ nó đâu có tiền trả tiền sửa xe
"Ơ c.h.ế.t rồi, bạn có số chị Thư không? Gọi cho chỉ hộ mình với, mình không có tiền"
"Không sao, để mình trả cho"
Rost cười nói. Lúc Rost sửa xong thì lại phải đi kéo xe nên nói nó đứng đợi ngoài gara rồi Rost về đưa đi thi bằng lái. Nó chỉ lái xe từ trong gara đi ra ngoài bãi để xe ở bên gnoaif mà cũng đụng c.h.ế.t người khác. Nó chỉ quen mỗi chị Thư mà lúc nảy còn chưa lấy số chị Thư trong game mà giờ cái bạn bị nó đụng trúng thì lại đang bắt nó đền tiền đi bệnh viện chữa bệnh, Nó đi vào tìm Rost nhưng Rost đi đâu mất rồi nên đành đi lại chổ anh đang sửa xe
"Anh ra nói chuyện với em 1 lúc được không?"
Lúc này nó nói giọng bình thường rồi, không còn dẹo nữa nên anh "Ơ" 1 tiếng rồi đi theo nó
"Sao vậy? Là em phải không?"
Nó không trả lời anh mà nói
"Cho em mượn tiền, em vừa đụng c.h.ế.t người ta, người ta bắt đền tiền nhưng em không có"
"Haha ở đâu nào?"
"Ở ngoài cửa gara kìa, anh cứ làm việc đi, cho em mượn tiền là được rồi"
Nó vừa nói xong thấy màn hình hiện 10.000.
"Em có biết đưa tiền cho người ta chưa?"
"Em ra hỏi mấy bạn đấy cúng được, thế anh làm đi lát em xin chị Thư trả lại cho anh"
"Đền tiền xong đứng đợi anh"
Nó lại chạy ra nơi nó đụng người, lúc này có cả công an đến rồi. Bạn bị nó đụng trúng đã được bác sĩ đưa về bệnh viện điều trị nên giờ nó phải lên bệnh viện
"Anh cảnh sát ơi, giờ em lên bệnh viện ạ?"
"Ừm, mời bạn lên bệnh viện thanh toán cho nạn nhân, mình giải quyết trong êm đẹp"
"Nhưng xe em bị hư mất rồi ạ" Lúc nảy nó mới sửa xong lại hư nữa rồi nên không chạy được, với nó không có bằng lái.
"Để tôi đưa bạn đi, còn xe bạn vào nhờ mấy anh thợ sửa cho bạn đi rồi lát nữa về lấy"
"Vâng ạ"
Thế là nó lại lon ton chạy vào tìm anh
"Xe hư nữa rồi, anh đem vào sửa giúp em, giờ em phải đi với anh cảnh sát rồi"
"Đi đâu, em chạy gì hư hoài vậy vừa sửa mà"
"Anh mang vào đi, em đi đây"
Nó nói rồi ra đi với anh cảnh sát đến bệnh viện. Nó thanh toán tiền viện phí hết 200 mà anh đưa nó tận 10.000. Nó thanh toán xong thì anh xảnh sát cho nó đi, nó ra đứng trước cổng bệnh viện không biết đi đâu thì anh gọi cho nó
"Em ở đâu?"
"Em ở bệnh viện"
"Để anh đến đón"
Nó để nhân vật đứng im đấy rồi lên lấy ít trái cây xuống ăn. Đến khi nó xuống đã thấy anh đứng cạnh nó hát nhảm rồi
"Em đây"
"Đi theo anh này"
Thế là anh chạy trước nó chạy theo sau anh, ra đến chổ anh để xe nó thấy không phải xe chị Thư
"Xe chị Thư đâu rồi"
"Anh để gara rồi, anh đưa em đi thi bằng lái"
"thôi, em chưa lái được thi kiểu gì"
"Thế giờ em không muốn tự lái xe à"
"Để mai em rảnh em vào tập với chị Thư, cơ mà chị Thư bảo tỏng game không được tỏ ra quen biết nhau mà, sao anh tỏ ra quen biết em vậy?"
"Anh có quen biết gì đâu, em là em chị thư nên anh giúp em thôi"
Nó hơi quê nên xùy 1 tiếng rồi nói
"Em trả tiền anh này, em mượn 200 thôi"
"Em cầm đi, muốn làm gì làm, để đó học bằng lái xe"
Anh lại đưa nó về gara rồi bảo nó đứng trong phòng chờ đợi anh sửa nốt mấy con xe.
Nó đang đứng thì chị Thư về lại gara tìm nó nên nó lại đi chơi với chị Thư. Chị Thư dắt nó đi chơi gặp gỡ làm quen với mọi người rồi lại hẹn nó
"Tầm 2 tiếng nữa có tổ chức ca nhạc ấy, có cả rap rủng này kia nữa, lát vào đi với anh chị xem ca nhạc nhé"
"Vâng chị, thế lát em vào tìm chị nhé, giờ chị đi làm gì chị làm đi, em đi ăn 1 tí cả ngày em chưa ăn"
Nó nói xong thì out game ra rồi đi lên tầng nấu 1 gói mì ăn. Vừa ngồi xuống ăn thì anh gọi video đến, nó nhận điện thoại rồi dựng đứng lên
"Em out game rồi à?"
"Ừm, lát em vào chơi với chị Thư sau"
"Lát vào đi anh đưa đi xem ca nhạc"
"Không cần, em đi với chị Thư được rồi"
"em ăn gì à?"
"Ừm em nấu mì ăn"
"Sao lại ăn mì?"
"Em ăn tối sớm quá nên đói thôi"
"Lát vào tìm anh, anh đưa đi xem nhạc, chị Thư cũng đi cùng, có cả anh Minh nữa"
"Em biết rồi"
"Ngày nay em bận lắm hả?"
"Ừm, ngày nay gói hơn 500 đơnn, mai gần 700 đơn nữa"
"Trời, nhiều dữ vậy"
"Quán cà phê của anh thì sao? Đóng cửa rồi hả?"
"Đóng rồi, chứ biết sao nữa"
"thôi anh chơi đi, anh đừng có kè kè em làm gì nhất là lúc anh live thì đừng có tìm em, em muốn vào chơi vui vẻ thôi"
"Anh biết rồi"
"Anh chơi đi, em tắt máy đây"
Nó ngồi ăn xong thì đi xuống ngồi máy vào game chơi. Lúc nó vào thì nó thấy rất đông người đang đứng gần nó. Rost thấy nó thì đi đến thì chạy lại nói chuyện với nó
"Ơ bạn là em gái chị Thư phải không?"
Vì tất cả mọi người đều không lộ thân phận trong game nên Rost cũng không biết nó là ai chỉ biết nó là em gái chị Thư vào chơi chung
"Đúng rồi, mình này. Mình tên Cua"
"Cua à, Cua là con Cua ấy hả"
"Đúng rồi"
"Thế cậu có đi xem ca nhạc không đi với bọn tớ này"
Trong team Rost chơi cùng có Rost, với 2 3 bạn nữ rồi mấy anh trong team anh Minh nữa. Nó định lên tiếng thì anh Sóc chạy đến
"Hello hello"
"Anh Sóc đi xem ca nhạc với ai đấy?"
"Anh đâu đi với ai, chị Thư nhờ đưa em gái chị ý đi cùng này"
"Thế em đi cùng luôn, em với Tín"
Nó nghe Rost nhắc Tín thì nghĩ chắc anh Tín. Lúc lên xe thì anh Sóc nói
"Em tên gì nhờ?"
"Em tên Cua anh"
"Cua anh là tán anh ấy à? Cua là tán tỉnh ấy hả?"
Rost
"Ấy chết.."
"Cua là con cua anh trai"
"À"
Rost nghe anh Sóc trêu nó thì hắng giọng
"Cái ông anh này mồm hư nhờ. SÓc qua đón thằng Tín dùm em luôn"
Lúc anh lái xe qua đến bệnh viện thì Tín chạy ra
"Ayy dô, giờ mình đi đâu đây. Ủa bạn nữ nào đây"
"Dạ chào anh, em tên Cua, em gái chị Thư"
Anh Tín nghe nó nói im lặng 1 lúc rồi nói
"À, chào em nhé."
Nói rồi cả đám đi qua quán trà tổ chức show ca nhạc.
Khi nó đến thì anh đi kế nó nhưng cũng không nói gì. Đứng nghe hát hò 1 lúc thì có 1 bạn ca sĩ được MC giới thiệu cái tên rất đặt biệt
"Sau đây xin mời bạn UmeLinh( u mê Linh) lên sân khấu ạ. "
Sau lời giới thiệu là 1 bạn nữ lên sân khấu. Bạn nữ hát rất hay, hát mà phải nói chuyên nghiệp y hệt ca sĩ luôn ấy. Sau khi bạn hát xong 3 bài thì MC hỏi
"Tên của bạn khá đặc biệt, không biết là ý nghĩa của nó u mê là thích phải không bạn?"
"Dạ đúng rồi ạ, u mê ở đây là yêu mà không thể kiểm soát ấy ạ"
"Ây da, thế là bạn mê Linh nào thế ạ? Bạn có muốn nhân cơ hội này gửi gắm đến người ấy không?"
Bên dưới bạn của bạn nữ la lớn
"Trần Thái Linh gara sửa xe đó anh ơi"
Sau khi bạn nữ la lớn thì bên dưới khán giả đông floatj "Ồ" lên. Anh đứng bên cạnh nó làm động tác ôm đầu còn Rost với mấy bạn nữ lúc nảy thì đứng trêu anh. Nó cũng cười trêu theo. Bạn nữ trên sân khấu thì ngại ngùng đi xuống mà khônng nói gì. Bạn nữ đi cùng với Rost với nó đứng nói chuyện khá hợp, 2 đứa trò chuyện vui vẻ nên rủ nhau đi ra ngoài nói chuyện không ở đó nghe nhạc nữa. Bạn nữ tên trong game là Thúy Vân. Nó với Vân trao đổi số điện thoại trong game rồi cả 2 đi ra ngoài ngồi nói chuyện
"Ê tui với bà trộm xe của anh Sóc đi"
Nó rủ Vân
"Được không? Lỡ biết mình thì sao haha"
"Không biết được đâu haha, mà bà có biết bẻ khóa không? Tui mới chơi không biết đâu"
"Biết mà không biết làm được không haha, hên xui lắm"
"Haha, vậy đi bà, xe ở đâu"
Nó với Vân đi tìm xe anh rồi Vân vào bẻ khóa xe, 2 đứa bẻ khóa hơn 5 6 cái khóa vẫn không mở được nên ngồi vừa bẻ vừa cười gần chết. Không biết có phải do có duyên không mà 2 đứa như cùng tầng số, cứ ngồi cười như điên. Lúc 2 đứa bẻ được thì Vân chở nó chạy đi, 2 đứa lại vừa đi vừa cười. Vân chơi trước nó nhưng trình chạy xe cũng không hơn nó là bao, 2 đứa chạy đụng hết bên này đến bên kia, chạy có hơn 5p sau là xe hư.
"Haha rồi sao giờ haha"
"Haha không biết bà ơi haha. Giờ tụi mình vứt xe đây luôn hả?"
Nó cười nói với Vân. Vân cũng đang cười trả lời
"Ê vứt đây luôn có được không? Hay mình gọi bên gara lên chở xe về sửa"
Nói rồi Vân gọi Rost nhưng ẩn danh số điện thoại để gọi
"ALo"
"Alo phải anh kéo xe không, anh lên XXX kéo dùm tôi con xe"
"Vâng vâng ạ"
Nó nhìn vân giải giọng nói mà cười
"Ê bà rồi mấy người đó biết mình ăn cắp xe có sao không?"
"Lát mình trốn là được"
"Haha má lầy vậy hả?"
"Haha"
Nó với Vân ngồi 1 lúc thì thấy trên Y, đây là ứng dụng mạng xã hội trong game. Nó thấy Sóc đăng bài
"Chúng tôi bị mất 1 con xe XXXAA và hiện tại công an đã vào cuộc điều tra, ai thấy xe tôi ở đâu vui lòng báo lại giúp tôi"
Nó thấy thì nói Vân
"Ê tụi mình bị truy nã rồi kìa"
"Haha bà gọi ổng thử coi ổng đang ở đâu, chắc biết tụi mình ăn trộm rồi"
"Sao bà biết tui quen ổng?"
"Haha, tui nói này hơi không liên quan game, bà người yêu anh Sóc ở ngoài đúng không?"
"Ơ, sao bà biết?"
"Nhìn là biết ngay"
"BÀ hay vậy, Rost gặp tui nói chuyện với tui rồi còn không nhận ra"
"Haha con gái mình để ý hơn"
"Haha thế bí mật nha bà"
"Okie yên tâm haha, tự dưng gặp được bà cùng tần số vui vcl"
"Ê để tui gọi ông Sóc, bà gọi Rost thử xem"
Thế là 2 đứa chia ra gọi điện
"Alo"
Nó nghe anh ở bên đầu dây alo thì nói
"Em cua đây, anh đang đâu đấy?"
"Em đi đâu vậy? Anh gọi cũng không nghe? Đi với Vân à"
"Ừm em đi câu cá với Thúy Vân, anh đang ở đâu vậy?"
"Anh đang làm việc tí, anh đi kéo xe"
"Thế anh đi đi"
"Anh làm 1 lúc rồi đi tìm em"
"Không cần, em chơi tí rồi off giờ á"
Nó tắt máy xong chạy đến nói với Vân
"Ê ông Sóc đang đi kéo xe"
"Vậy 2 người đó đi chung rồi, sắp đến rồi bà, tui với bà ra đẩy xe ra giữa đường rồi trốn đi"
Thế là 2 đứa ra đẩy xe Sóc ra giữa đường rồi đi lên núp vào bụi cây quan sát. Nó thấy Sóc và Rost đi xuống nhìn xe rồikeos xe về. Lúc thấy xe đi rồi thì 2 đứa nó đi ra nhìn theo xe rồi nói
"Rồi sao tụi mình về giờ?"
"Ê c.h.ế.t hết bẻ khóa rồi, c.h.ế.t bà haha"
"Haha rồi bà có quen ai không haha"
"Không haha, giờ sao giờ má"
"Haha giờ đi bộ về chứ sao nữa"
"Má haha"
Nó với Vân vừa chạy về trung tâm thành phố vừa nói chuyện
"Ê mình nói chuyện ngoài đời được không?"
"Được, mình nói có ai biết đâu haha"
"ủa bà với Rost đang iu nhau hả"
"Haha không, tụi tui chơi cùng thấy vui thôi, content content á mà"
"thế cơ á"
"Chưa bao giờ nói chuyện ngoài đời luôn ấy"
"thật hả, bà ở đâu?"
"Tui ở tp.H, bà đừng kể ai nhớ"
"Okie, nào tui ra tp.H mình đi ăn đi haha bà hợp tui ghê á"
"Ê thấy vậy nè, hợp ghê. lát ra kết bạn Discord với tui nha"
"okie kkk"
"Bà giống tui, lowkey. Tui có biết bà mà"
"Bà cũng vậy hả kk vậy xíu kết bạn FB đê"
"Okie"
Nó với Vân chạy bộ hơn 5p thì mới về đến tp. 2 đứa thấy mọi người đứng hát hò ở trước bãi cất xe thì cũng đi đến đứng nghe ké, lúc đó bạn umelinh đang hát. Vân nói với nó
"Theo tui"
Nó chạy theo Vân ra chổ khác
"Bà không biết chứ cái bạn umelinh đó cũng là streamer á, nghe nói thích anh Sóc thiệt á. Thích đâu mấy năm rồi đó bà."
"À, kệ chứ sao đâu, game mà"
"Không, thích thật đấy"
"Haha thì kệ thui chứ biết sao bà"
"Tui ghét lắm bà, biết người ta có người yêu rồi mà còn sáp vô"
"Chuyện tui với Sóc cũng phức tạp lắm bà, tạm thời bọn tui cũng đã chia tay rồi, đang mập mờ nối lại tình xưa thôi"
"Nhưng mà ổng vẫn công khai bà trên mạng xã hội mà, với bà cũng hay lên live ổng còn gì"
"Haha thôi kệ đi bà, quan tâm chi, tui gặp nhiều rồi"
"Haha ê tui với bà kết bạn FB đi nhưng bà đừng cho ai FB tui nha"
"Ok bà"
Nó với Vân kết bạn với nhau rồi 2 đứa cũng off game đi ngủ.
Nó tắt máy tính lên giường chuẩn bị ngủ thì anh gọi đến
"Em off rồi hả?"
"ừm anh chơi đi em ngủ"
"Anh cũng nghỉ rồi, gọi video nhé"
Anh vừa tắt máy xong là gọi video lại cho nó.Nó nằm trên giường mở cam điện thoại rồi dựng điện thoại dựa gối nói
"Sao vậy?"
"Em ăn trộm xe của anh đúng không?"
Nó cười trả lời
"Không phải em, Thúy Vân đấy"
"Anh với Rost biết ngay mà."
"Sao không chơi nữa mà nghỉ rồi, nảy em thấy có bạn nữ nào đang hát hò ở bãi xe ấy, nghe đâu tặng anh Linh nào á"
"À à ghen hả vợ"
"Ghen gì anh khùng hả. Từ giờ anh vào chơi đừng có tỏ ra quen em, nhất là lúc anh live ý, em không muốn ai biết em là ai đâu"
"Thế em vào chơi không chơi với anh hả?"