Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ngã Rẽ Cuộc Đời - Chương 27

Cập nhật lúc: 2024-11-17 20:36:33
Lượt xem: 0

Bà Tâm nghe chồng mình nói, nước mắt bà cũng rơi trong muộn màng, đưa tay ái lên lau đi dòng nước mắt trên khóe mắt đầy nếp nhăn. Bà Lan nghẹn giọng

-Chuyện cũng hơn 20 năm rồi, tôi cũng biết tôi có lỗi với chị ấy nhiều rồi. Nhưng ông cứ nhắc lại mãi. Ông có biết tôi tủi thân lắm không hả? Gian díu với ông trong âm thầm, làm chị Lan buồn giận và rồi bi kịch xảy ra, bản thân tôi nè, có bao giờ tôi được yên đâu ông.

Ông Dũng lại rít một hơi thuốc, ánh mắt ông nheo lại rồi nhìn xa xăm vào khoảng tối trước mắt. Giọng ông khàn đi..

-Đã 20 năm nhưng mỗi khi nhớ lại tội lỗi tôi vẫn ngập đầu đây bà. Từ ngày đó mẹ con bà ấy đi đâu biệt Tâm tôi chẳng rõ, và cũng vì ham con,tôi với bà làm khổ người ta rồi sinh ra được một thằng con cầu con khẩn để rồi nó ăn chơi trác táng, báo đời cái nhà này?

-Ông đừng có trách thằng Sơn Anh nữa , dạo này không biết ông có để ý hay không chứ tôi thấy nó cũng chăm lo làm ăn mà ông?

-Nó có thiệt là làm ăn không? Hay nó xách xe nhong nhong ngoài đường rồi lại sa vào con đường cờ b.ạ.c tiếp. Con người của nó tôi không tin nó thay đổi đâu?

-Ông nói lại làm tôi thêm lo. Cầu trời khẩn phật cho …

Bà Tâm vừa nói vừa chắp tay cầu khẩu nhưng bà chưa nói dứt lời thì bà trông thấy từ ngoài hẻm Lan Chi hốt hoảng chạy vào, gặp ba mẹ, Lan Chi thở dốc rồi nói tiếng được tiếng mất.

-Ba mẹ mau lên hai người theo con vào bệnh viện đi...anh Sơn Anh...anh Sơn Anh bị tai nạn rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nga-re-cuoc-doi/chuong-27.html.]

-Trời ơi…

Bà Tâm bàng hoàng thốt lên như muốn ngã quỵ khi nghe tin con trai mình gặp nạn, ông Dũng cũng không khá là mấy, ông cũng hốt hoảng chẳng kém nhưng vì là đàn ông nên ông bình tĩnh hơn. Đỡ lấy vợ mình, ông bình tĩnh hỏi lại Lan Chi.

-Con nói rõ ra cho ba mẹ nghe đi Lan Chi, tại sao thằng Sơn Anh gặp nạn hả?

Lan Chi khóc ngất, trên tay, trên áo cô lúc này còn dính m.á.u của Sơn Anh nên Lan Chi mất bình tĩnh và còn run lắm. Đứng thở mạnh mấy lượt Lan Chi mới bình tĩnh được mà kể đuôi đầu cho ba mẹ chồng nghe.

-Dạ mới vừa tối đây con có gặp dì Hà ngoài chợ, lâu ngày không gặp hai dì cháu vừa đi về vừa Tâm sự rất nhiều, cho đến khi đi tới trước cửa nhà của dì Hà đang làm, con và dì còn đứng nói chuyện một lúc thì bỗng nhiên con nghe tiếng đụng xe ầm ầm vang lên, rồi thì đèn chiếu sáng khắp xung quanh, mọi người xúm lại hét lên có người gặp nạn. Con và dì Hà cũng tò mò chạy tới xem coi có giúp người ta được gì hay không. Khi chạy đến thì con nghe mọi người nói người nằm đó do né một bà già băng qua đường nên mới va vào chiếc xe tải. Sau khi gây tai nạn chiếc xe tải liền chạy khỏi hiện trường rồi, bà già kia cũng may là không bị sau, chỉ có người chạy chiếc xe máy là hôn mê nằm đó. Nghe kể xong con mới chen chân vào tò mò xem coi người ta bị nặng không trước khi xe cấp cứu đến. Và rồi con mới điếng người khi nhìn thấy chiếc xe quen thuộc và kinh hãi tột độ khi con nhìn thấy anh Sơn Anh nằm đó, trên đầu ảnh m.á.u đang chảy ra rất nhiều, m.á.u chảy đỏ cả mặt đường luôn ba ạ… Vừa lúc xe cấp cứu chạy đến, con và dì Hà cũng theo lên xe đưa anh vào bệnh viện. Hiện giờ anh Sơn Anh còn nằm trong phòng cấp cứu. Con có nhờ dì Hà ở lại trông giúp còn con con chạy về báo tin cho ba mẹ hay đó. Nhanh đi ba mẹ, anh Sơn Anh đang cần ba mẹ đó.

Lan Chi vừa khóc. Vừa kể, gương mặt cô tái đi, ông Dũng và bà Tâm nghe xong cả hai người cũng khóc rồi sau đó không kịp đóng cửa nhà đã vội vàng cùng nhau đi theo Lan Chi chạy vào bệnh viện để xem tình hình của Sơn Anh ra sao?

Đến bệnh viện, phòng cấp cứu vẫn đang đóng cửa im lìm, bà Hà thì đi qua đi lại lo lắng. Bà Tâm liền chạy nhào đến, bà run lẩy bẩy lên tiếng hỏi han bà Hà

-Bà ơi con ...con tôi sao rồi, bác sĩ có nói thằng nhỏ bị sao không bà?

Bà Hà thấy bà chủ và ông chủ cùng Lan Chi đã tới, bà Hà mặt buồn so thông báo cho cả nhà hay

-Dạ bác sĩ có ra thôi báo cậu Sơn Anh bị xuất huyết não nên bây giờ đang phẫu thuật trong kia. Ông bà qua bên quầy đóng tiền cho cậu đi ạ. Lúc nảy bác sĩ không chờ người nhà không kịp nên đã đưa cậu vào cấp cứu trước đó bà.

Loading...