Nàng như hoa như ngọc - 21
Cập nhật lúc: 2024-12-06 12:31:31
Lượt xem: 48
Ta muốn mở rộng lòng nàng, lại nghe được tiếng "Két", mở cửa ra, có hai giường đệm chăn gối được đưa vào, còn có cả một cái khay, bên trong là mấy loại bánh ngọt hình bông hoa, còn có hai chén cháo thịt nạc.
Thanh Ca nhìn ta một cái, sau đó kéo dài cổ nói: "Muốn uống trà hoa nhài.”
Chỉ chốc lát sau, trà hoa nhài đã đến.
“Bỗng nhiên lại muốn uống trà măng tím.”
Chỉ chốc lát sau, trà măng tím đã đến.
Thanh Ca càng lớn mật: "Phấn hồng có không, xiêm y mới có không.”
Bên ngoài vang lên giọng nói của gã sai vặt, không thể làm gì được.
Thanh Ca cười khúc khích, nhỏ giọng nói với ta: "Lần này đã nhìn rõ tâm tư của Hầu gia, chính là có thể cùng cô nương bỏ trốn hay không.”
Sao lại liên quan đến chuyện này.
“Quý phủ này không ở được, cũng không được bỏ trốn. Nếu Hầu gia nguyện ý, dứt khoát bỏ đi, đỡ phải mất mạng.”
Ta đi qua nhéo mặt nàng: "Ăn nói bậy bạ, lão phu nhân sẽ làm sao bây giờ, làm người sao có thể vô sỉ như vậy.”
Thanh Ca vội trải chăn đệm: "Muội chỉ sợ cô nương chịu thiệt, bên cạnh không quản được.”
Đêm nay ta không buồn ngủ, vẫn đợi đến hừng đông.
Ngoài cửa có người đến, vốn tưởng rằng là Từ Trạch Nhất, nhưng lại là Đường Hiểu Uyển.
“Đường tỷ tỷ, vì sao ngươi lại đến đây?”
"Không phải ngươi muốn cứu lão phu nhân sao."
“Đúng vậy, nhưng Hầu gia không thuận theo.”
“Ta dẫn ngươi đi.”
“Ngươi tin ta?” Lòng ta không khỏi ấm áp.
“Lúc này không có ai, lại quan trọng hơn thời gian." Nàng kéo ta chạy đến viện của lão phu nhân.
“Chờ một chút, ta muốn đi qua thư phòng Hầu gia trước.”
“Làm gì?”
Nơi đó có một cây Chi Lan hoàng thảo, dùng được, ta tưới nước mấy ngày liền, phát triển rất tốt.
Đường Hiểu Uyển nhìn ta như đang xem chuyện lạ: "Sao cái gì ngươi cũng biết.”
“Từ nhỏ ta đã hiếu học, cần gì cũng học, cái gì cũng biết. Đường tỷ tỷ mau dẫn ta đi.”
“Không đi được, Hầu gia gọi toàn bộ người trong phủ tới đó bàn bạc.”
Trong lòng ta hiểu rõ, nghĩ đến chuyện hắn thật sự là vì ta lao lực tâm tư, nhất thời lại không biết đi nơi nào tìm Chi Lan hoàng thảo, ra ngoài phủ mua cũng không kịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nang-nhu-hoa-nhu-ngoc/21.html.]
“Thứ này rất quan trọng sao?”
Dược âm vi dẫn, nôn ra hết m..áu ứ đọng. Trong lồng n.g.ự.c còn ứ m..áu, lúc này ngậm Chi Lan hoàng thảo đắp lên làm dược âm dẫn ra là tốt nhất, uống trễ sẽ kém hiệu quả, dù sao lão phu nhân cũng đã có tuổi.”
Nàng nghĩ nghĩ, nói: "Ta bảo nha đầu vào nhà hầu hạ, thừa dịp lấy ra, chúng ta đi gặp lão phu nhân trước.”
“Được." Ta gật đầu.
Trong phòng lão phu nhân chỉ có một bà tử, nàng xem như không nhìn thấy.
Ta bảo Đường Hiểu Uyển dừng lại: "Đường tỷ tỷ đừng vào, lỡ có việc gì ta phải lo, ngươi về trước đi.”
“Ta canh cửa, nhỡ có người trở về cũng có thể kéo dài thời gian, ngươi chỉ cần vào chăm sóc lão phu nhân.”
Ta gật đầu vào phòng, thấy lão phu nhân vẫn chưa tỉnh.
Bắt mạch cho bà trước, tình huống xem ra vẫn còn tốt, có lẽ các thái y đã tốn không ít công phu.
Nha đầu của Đường Hiểu Uyển chậm chạp không đến đưa thuốc, làm khó ta.
Đường Hiểu Uyển đi vào, nói: "Nha đầu về rồi, nói là đại tẩu ngồi bên cạnh, không có cơ hội xuống tay.”
29
Đã như vậy, sẽ không thể đợi nữa.
Ta đánh đàn trước, để lão phu nhân nhổ hết ngụm m..áu bầm cuối cùng, như thế mới có thể giữ được tính mạng, sau đó dùng Chi Lan hoàng thảo cũng được.
Bên ngoài có tiếng bước chân, hình như có rất nhiều người đi tới nơi này.
Ta dừng đàn, nghe thấy Đường Hiểu Uyển ở cửa ngăn cản các nàng, nhưng cũng không ngăn được.
Đại tẩu là người đầu tiên xông vào, lại cho ta một bạt tai rắn chắc, lần này sức lực so với lần trước lớn hơn một chút, như dùng hết tất cả sức lực của nàng, có vị mặn lan tràn ra, khóe miệng có chút đau.
Từ Trạch Nhất tiến lên một bước, ném đại tẩu sang bên cạnh đại ca, nói: "Có chuyện gì từ từ nói, đánh người làm gì.”
“Hầu gia, ngài làm sao vậy, không nhìn thấy nàng ta lại muốn hạ độc với lão phu nhân sao, đánh nàng ta vẫn còn nhẹ.”
Phu nhân cũng ở một bên chỉ trích: "Sương cô nương, rốt cuộc là ngươi không hài lòng chỗ nào, nói thẳng với chúng ta là được, cần gì phải lấy tính mạng của lão phu nhân ra trả thù, sau này quý phủ của ngươi còn muốn làm người hay không?"
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
"Lời này của phu nhân nói rất đúng, ta cần gì phải gây chuyện, chẳng qua là vì cứu lão phu nhân." Ta giải thích, nhưng sắc mặt bọn họ giống ác quỷ, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống ta.
“Lão phu nhân vẫn chưa tỉnh, còn muốn giảo biện." Đại tẩu nhướng mày, tức giận: "người đâu, trói nàng ta lại, lập tức đi gặp quan.”
Từ Trạch Nhất kéo ta ra phía sau hắn, đối diện giường của lão phu nhân, y bào rộng thùng thình phất qua tay ta, trong lòng bàn tay có Chi Lan hoàng thảo.
Ta mừng rỡ, vội vàng cho lão phu nhân ăn vào.
Tiếng chửi rủa bên tai lại nổi lên, còn có tiếng khóc liên miên cằn nhằn của phu nhân: "Trạch Nhất, con thật là hồ đồ, sao lại che chở tiểu nha đầu này, ngay cả Hiểu Uyển cũng bị nàng ta lừa cho thần hồn điên đảo, hai ngươi đây là muốn tức c..hết ta mới thôi.”
“Mẫu thân, đại ca đại tẩu, bình tĩnh một chút, ta biết nàng sẽ chữa bệnh.”
Lời này của hắn vừa mới dứt, liền thấy lão phu nhân trân người, phun ra một ngụm m..áu, sau đó lại mềm nhũn xuống.
Mọi người kinh hãi hét lên.