Nam thần là sát nhân biến thái - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-10-11 11:22:00
Lượt xem: 86
2.
Cố Hiên nhìn thẳng vào tôi, đôi mắt đen đặc biệt đáng sợ.
Tôi bị Cố Hiên kéo ra khỏi ngăn chứa đồ, mặc cho tôi đã liều mạng giãy giụa, nhưng sức lực của tôi đối với Cố Hiên chẳng khác gì một chú gà con.
Mặc dù Cố Hiên trông không có vẻ gì là cường tráng nhưng mạnh mẽ kinh khủng, hắn hung hãn ôm tôi, dẫn đến bàn ăn, tôi nhìn thấy một đĩa thịt kho đỏ tươi trên đó.
Thịt kho có màu đỏ hấp dẫn, có mùi rất thơm.
Tôi không thể chịu đựng được nữa, nôn thốc nôn tháo, nôn ra hết thức ăn bữa tối.
Cố Hiên vỗ nhẹ vào lưng tôi, chờ tôi nôn xong, hắn đưa cho tôi một cái khăn ướt.
Thấy tôi không trả lời, Cố Hiên lau miệng cho tôi, nhưng lúc này tôi chỉ muốn tránh hắn càng xa càng tốt.
Giống như một người bạn trai dịu dàng, Cố Hiên dọn dẹp bãi nôn của tôi trên đất.
Hắn nhìn tôi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt: "Ngôn Ngôn, đây chỉ là một đĩa thịt kho bình thường thôi, không phải như em tưởng tượng đâu."
"Không thể nào! Chính mắt tôi nhìn thấy, sau khi anh c.h.ặ.t x.á.c cô gái đó xong, đã đem thịt vào bếp..." Tôi sắc mặt tái nhợt nói.
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng đó, tôi vội tắt máy tính, không dám xem nữa.
Cố Hiên nở một nụ cười ranh mãnh, "Đó là anh đùa em thôi, Ngôn Ngôn, làm sao anh nỡ để em ăn những thứ bẩn thỉu đó chứ?"
Hắn đẩy đĩa thịt kho tàu đến trước mặt tôi: "Mau nếm thử đi, đây là tay nghề độc quyền của anh, em yên tâm, đây thực sự là thịt lợn, mua ở siêu thị Hema."
Thấy vẻ mặt không tin của tôi, Cố Hiên miễn cưỡng lấy điện thoại ra đưa cho tôi xem đơn đặt hàng trên ứng dụng Hema.
Đây thực sự là thịt lợn.
Nhưng tôi vẫn không nuốt nổi, bởi vì tôi đã chứng kiến cảnh Cố Hiên c.h.ặ.t t.a.y chân của cô gái đó như một con lợn.
Những miếng thịt văng tung tóe trên mặt đất trông giống màu của món thịt kho tàu này.
Nghĩ đến đây bụng tôi lại quặn lên, lần này tôi chỉ nôn khan thôi chứ không nôn ra được gì nữa.
Cố Hiên đi vào nhà bếp của tôi một cách vô cùng quen thuộc, rót cho tôi một cốc nước ấm.
“Ngôn Ngôn, sau này chúng ta sống cùng nhau, em phải tập làm quen đi, nôn nhiều như vậy sẽ đau dạ dày đấy.” Cố Hiên lo lắng nhìn tôi.
Tôi kinh hãi nhìn Cố Hiên, có lẽ chính biểu cảm trên mặt tôi đã thu hút Cố Hiên, Cố Hiên vui vẻ véo má tôi.
Tay hắn lạnh như băng, giống như da rắn: "Ngôn Ngôn, anh biết em cũng thích anh, anh muốn em sống cùng anh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nam-than-la-sat-nhan-bien-thai/chuong-2.html.]
Nếu Cố Hiên thổ lộ như vậy với tôi sớm hơn một ngày, tôi sẽ hạnh phúc đến mức ngất đi.
Nhưng bây giờ tôi chẳng có cảm xúc gì ngoài nỗi sợ hãi, nước mắt tôi trào ra, tôi run rẩy như một con thú nhỏ bất lực.
Cố Hiên thở dài, lau nước mắt cho tôi rồi đưa tay về phía tôi.
Bàn tay đó thon dài, rất đẹp, tôi đã ngắm nhìn nó rất nhiều đêm trên màn hình máy tính.
"Ngôn Ngôn, sống chung với anh đi."
Cuối cùng tôi gật đầu đồng ý, bởi vì tôi nhìn thấy hình dạng vật trong túi Cố Hiên, giống như một con d.a.o sắc bén.
“Dễ thương quá.” Cố Hiên nắm lấy tay tôi.
Tôi chỉ đi theo Cố Hiên lên tầng hai.
Căn hộ này là tài sản mẹ để lại cho tôi sau khi bà qua đời, tôi không có việc làm, tất cả thu nhập đều đến từ tiền cho thuê nhà.
Bây giờ kinh tế không tốt, trừ tầng ba nơi tôi sống một mình, căn hộ tầng hai chỉ có hai người thuê.
Một người là Cố Hiên, còn người kia là một ông chú nhân viên văn phòng.
Cố Hiên nhập mật khẩu mở cửa.
Một mùi m.á.u tanh nhàn nhạt phả vào mặt, mặc dù Cố Hiên đã lau dọn rất sạch sẽ.
Tôi rất quen thuộc với căn phòng này, bởi vì hàng đêm tôi vẫn theo dõi mọi hành động của Cố Hiên thông qua hệ thống giám sát.
Đúng vậy, tôi cũng là một tên biến thái, một tên biến thái thích theo dõi Cố Hiên.
Tôi đã độc thân 22 năm, lần đầu tiên nhìn thấy Cố Hiên, tôi đã không thể không thích chàng trai trẻ đẹp trai này.
Nhưng tôi mắc chứng sợ giao tiếp xã hội nghiêm trọng, mỗi lần gặp Cố Hiên chỉ giới hạn trong giao tiếp bình thường giữa chủ nhà và người thuê nhà.
Thế là nhân dịp một lần máy nước nóng trong phòng Cố Hiên bị hỏng, tôi đã lắp đặt một camera mắt kim trong phòng hắn.
Bằng cách này, hàng ngày tôi đều nhìn trộm cuộc sống của Cố Hiên.
Cố Hiên là một nghiên cứu sinh vẫn đang đi học ở trưởng, so với một cô gái bình thường sống trong góc tối như tôi không phải là những người ở cùng một thế giới.
Mỗi đêm hắn đều đưa về nhà những người rất xinh đẹp, các cô gái và thậm chí cả các chàng trai.
Tôi ghét nhìn thấy những cảnh như vậy, trái tim tôi đau đớn vì ghen tị, vì vậy mỗi khi đến đoạn này tôi đều tắt màn hình giám sát.
Nhưng đêm nay không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, tôi lại muốn xem cảnh đó, kết quả lại thấy Cố Hiên đang mỉm cười dịu dàng, dùng d.a.o c.ắ.t c.ổ một cô gái.
Chớp mắt một cái, hắn đã quay mặt lại, mỉm cười nhìn vào camera lỗ kim.