Nam Omega Mềm Mại Đáng Yêu - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-09-08 23:28:33
Lượt xem: 45
"Nghe nói hôm nay nhà họ Kỷ lại gọi bác sĩ đến, chắc là Kỷ Việt Chi sắp phân hóa xong rồi, thời gian phân hóa của anh ta cũng quá ngắn." Giang Hoằng ngồi đối diện Tả Lạc Hoan, chia sẻ tin tức, nhưng anh lải nhải nửa ngày trời mà người đối diện vẫn không có phản ứng gì.
Từ tiết học đầu tiên buổi sáng cho đến khi tan học buổi chiều, cô vẫn cứ mải mê suy nghĩ vẩn vơ như vậy, Giang Hoằng nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng không nhịn được nữa: "Nếu anh ta phân hóa thành Alpha, người đầu tiên đối đầu chính là cậu đấy, đến lúc đó tôi thấy học sinh trường quân đội Đệ Nhất này sớm muộn gì cũng chỉ nghe lời một mình Kỷ Việt Chi thôi."
Tả Lạc Hoan đã mất tập trung gần cả ngày, lúc này mới chịu hoàn hồn, ngước mắt nhìn Giang Hoằng, ý tứ khó hiểu: "Sao anh ấy nhất định phải là Alpha?"
Giang Hoằng nghe vậy bèn cười, giọng điệu có chút khó hiểu trước thái độ của Tả Lạc Hoan: "Kỷ Việt Chi không phải Alpha, chẳng lẽ còn có thể phân hóa thành Omega? Đừng bảo cô sợ anh ta phân hóa xong sẽ đánh không lại anh ta nhé." Cho nên mới nguyền rủa người ta thành Omega.
Tả Lạc Hoan cụp mắt xuống, lười biếng dựa vào lưng ghế, nhưng không thể không nghĩ đến mùi hương diên vĩ hòa quyện với pheromone của mình trong phòng đêm qua. Sau khi tiêm xong thuốc ổn định, pheromone Alpha đã được lọc ra ngoài, anh ấy hẳn đã không sao rồi.
Giang Hoằng đối diện nhìn chằm chằm Tả Lạc Hoan, mắt đảo vài vòng, anh vốn rất thân thiết với cô, những lời cô chưa nói hết anh đều hiểu được bảy tám phần. Bỗng nhiên anh nhớ ra điều gì đó, sắc mặt khựng lại, hạ giọng ghé sát: "Tả Lạc Hoan, tối qua cậu nói tặng quà, không phải đã làm gì với Kỷ Việt Chi đấy chứ?"
Tả Lạc Hoan nhớ lại pheromone vô tình tỏa ra từ m.á.u mình, hiếm khi có chút ngượng ngùng.
Không trách anh ta tức giận, người bình thường đều có nguyên tắc, đối xử tốt với người đang trong kỳ phân hóa là quy tắc bất thành văn trong Liên Bang. Còn về Tả Lạc Hoan, mấy năm trước còn có chút nguyên tắc, một hai năm gần đây làm việc càng ngày càng thiếu nguyên tắc, không trách Giang Hoằng lại đoán vậy.
"...Không có." Tả Lạc Hoan mặt đen lại: "Tôi chưa đến mức động tay động chân với người đang phân hóa đâu."
Cô nói vậy, Giang Hoằng mới nửa tin nửa ngờ thở phào nhẹ nhõm, rồi chuyển chủ đề: "Cô có xem tin tức chưa? Khẩu s.ú.n.g laser thử nghiệm mới nhất ở tầng ba kho tư liệu quân sự đã bị trộm rồi."
Người đã lén lút đến kho dữ liệu quân sự tối qua thì cả hai đều rõ Giang Hoằng chỉ đang thông báo cho Tả Lạc Hoan về diễn biến tiếp theo của sự việc.
"Chưa xem." Tối qua Tả Lạc Hoan từ nhà họ Kỷ về, cả đêm không ngủ được, tâm trí rối bời, làm gì có thời gian xem tin tức. Nhưng Giang Hoằng đã nói vậy, cô bèn mở màn hình quang não ngay trước mặt, tìm tin tức đó.
[Đêm qua có kẻ gian nhân lúc giao ca lơ là của bảo vệ kho tư liệu quân sự, đã trèo vào tòa nhà, đánh cắp khẩu s.ú.n.g laser SL-9 mới nhất. Theo điều tra của chúng tôi, rất có thể liên quan đến một thông báo treo thưởng gần đây trên chợ đen, một khẩu s.ú.n.g ánh sáng SL-9 mới nguyên vẹn có giá trị 5 triệu tiền tệ. Hiện tại bảo vệ đã được tăng cường, còn về tên trộm súng, chúng tôi sẽ tiếp tục truy tìm!]
Người nói chuyện trong tin tức là đội trưởng đội bảo vệ tòa nhà kho tư liệu quân sự, anh ta đứng trước ống kính truyền thông nghiêm túc nói.
Giang Hoằng chống cằm, vừa xem tin vừa nói: "Chiêu này hay đấy, s.ú.n.g ánh sáng SL-9 các thế lực lớn đều muốn có để tháo ra nghiên cứu, kẻ trộm s.ú.n.g có thể là bất kỳ ai." Hơn nữa chẳng ai biết mục đích thực sự của kẻ trộm s.ú.n.g là gì.
Đội trưởng đội bảo vệ trong tin tức vẫn đang nghiêm khắc quở trách: [...Nếu khẩu s.ú.n.g ánh sáng mới nhất rơi vào tay đế quốc Gaslow, sẽ gây tổn thất to lớn cho Liên Bang chúng ta. Vì vậy, kính mong mọi người, một khi phát hiện bất kỳ ai xung quanh có điểm bất thường, xin hãy liên hệ với Thanh Đạo quân.]
Tả Lạc Hoan hơi ngẩng đầu nhìn màn hình quang, cô không nhìn đội trưởng đội bảo vệ, mà ánh mắt lại dừng lại trên một người đứng phía sau anh ta. Người đó mặc bộ quân phục sọc vàng xanh giống hệt, đứng thẳng dưới ánh sáng mặt trời, như một thanh d.a.o sắc bén sáng loáng
"Hà Nguyệt của quân đội 673, tối qua mới trở về thủ đô." Giang Hoằng nhìn theo ánh mắt của Tả Lạc Hoan và nói.
Hà Nguyệt... quả nhiên danh bất hư truyền.
Dưới bàn, Tả Lạc Hoan đưa tay ấn vào vết thương ở hông, suy tư: "Tối qua trong số lính gác mới của kho tư liệu quân sự có Hà Nguyệt."
"Cô ấy ở đó à?" Giang Hoằng ‘hít’ một tiếng, đảo mắt nhìn Tả Lạc Hoan từ trên xuống dưới, thoát khỏi tay Hà Nguyệt mà còn có tâm trạng đi tặng quà cho Kỷ Việt Chi.
"Súng ánh sáng SL-9 đúng là món hàng tốt." Tả Lạc Hoan tắt tin tức: "Lần này Hà Nguyệt về, chắc sẽ gia nhập Thanh Đạo quân."
Giang Hoằng ngẩn người: "Tôi chưa nhận được thông tin nào."
"Sắp rồi." Tả Lạc Hoan thản nhiên nói: "Từ khi Hà Nguyệt gia nhập quân đội, cô ấy đã có ý định này rồi."
Thanh Đạo quân khác với các quân đoàn khác của Liên bang, đây là một lực lượng hoàn toàn độc lập, chịu trách nhiệm thanh trừ tất cả gián điệp phản bội trong Liên bang, đôi khi thậm chí có thể trực tiếp ra tay với các nhân vật quan trọng trong quân đội. Tuy nhiên, Liên bang ổn định bao nhiêu năm nay, đế quốc Gaslow liên tục bị đè nén, Thanh Đạo quân giờ đây đã suy yếu nhiều so với trước kia, phần lớn chỉ phụ trách những nơi không thuộc về một quân đoàn cụ thể như kho tư liệu quân sự, hiện tại khá nhàn nhã.
"Hóa ra cô ấy cứ ở mãi quân đoàn 673, chẳng bao giờ được điều lên quân đoàn 17." Giang Hoằng hiểu ra, điều kiện gia nhập Thanh Đạo quân rất khắt khe, ngoại trừ những người được chọn ngay sau khi tốt nghiệp, các thành viên chính thức của các quân đoàn khác hầu như không thể vào được, dù có thành tích rực rỡ đến mấy. Quân đoàn 673 tuy thuộc quân đoàn 17, nhưng cách xa thành viên chính thức cả vạn dặm.
...
Nhà họ Kỷ.
Kỷ Tây Tu không ngờ con trai mình lại bước vào giai đoạn cuối của kỳ phân hóa nhanh đến vậy, chỉ sau một đêm lễ trưởng thành, pheromone đã bước vào giai đoạng bùng nổ. Là một Alpha, ông không tiện vào trong, chỉ có thể để bác sĩ vào theo dõi.
Thời buổi này, Beta làm bác sĩ nhiều nhất, vì dù là phẫu thuật hay việc gì khác, Beta sẽ không bị ảnh hưởng bởi pheromone của bệnh nhân.
Dù vậy, khi bác sĩ bước vào, vẫn không khỏi sững sờ một giây, pheromone bên trong đậm đặc như hương diên vĩ ngâm rượu.
"Hôm qua đã tiêm thuốc ổn định rồi phải không?" Bác sĩ nhìn hai ống thuốc trên tủ đầu giường, thu chúng lại, dọn cốc nước đã cạn, đặt hộp thuốc của mình lên: "Làm tốt lắm, cậu gỡ miếng dán bảo vệ ra đi, tôi sẽ kiểm tra tình trạng phân hóa của tuyến thể cho cậu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nam-omega-mem-mai-dang-yeu/chuong-11.html.]
Kỷ Việt Chi hơi sốt nhẹ, đuôi mắt dài đỏ bất thường, hai má nóng bừng, dựa vào đầu giường, tầm nhìn không mấy rõ ràng, nhưng vẫn đưa tay gỡ miếng dán bảo vệ sau gáy xuống.
Vừa gỡ ra, hương diên vĩ trong phòng lập tức trở nên nồng nàn và ngọt ngào hơn.
Bác sĩ lấy dụng cụ ra cúi người chạm vào gáy Kỷ Việt Chi, hơi ngạc nhiên: "Tuyến thể của cậu phân hóa rất tốt." Tốt quá mức, mới qua có mấy ngày thôi sao?
"Bác sĩ, có vấn đề gì không ạ?" Kỷ Việt Chi hỏi, giọng vốn trong trẻo lạnh nhạt giờ hơi khàn đục, như tiếng sáo phủ bụi, lại thêm vài phần cảm xúc.
"Không có vấn đề gì lớn." Bác sĩ lẩm bẩm: "Có lẽ là do các cậu trẻ bây giờ thể chất quá tốt, chỉ vài ngày đã phân hóa xong."
Bác sĩ này năm đó cũng từng tiếp nhận một người chỉ mất vài ngày là kết thúc kỳ phân hóa.
"Bác sĩ là đang nói đến Tả Lạc Hoan." Kỷ Việt Chi mở mắt, ngẩng đầu chậm rãi nói.
"Đúng là cô ấy." Bác sĩ nhớ lại chuyện lúc đó, không nhịn được lắc đầu: "Lần đầu tiên tôi thấy có Alpha không nhận ra kỳ phân hóa của mình, cứ thế chịu đựng đến giai đoạn cuối mới ngất đi."
Phân hóa thành Alpha đau đớn hơn Omega, tuyến thể ở gáy sẽ dần teo nhỏ lại, ngay từ đầu đã gây đau đớn, càng về sau càng đau, và càng mạnh thì càng đau đớn.
"Hôm đó khi đưa vào viện, tôi cứ tưởng cô ấy không chịu nổi nữa, ít nhất là dù tỉnh lại thì người cũng bị sốt đến ngốc đi." Bác sĩ tấm tắc khen ngợi một lúc: "Nhưng cô ấy vẫn cầm cự được, cũng thật là giỏi."
Kỷ Việt Chi không ngắt lời bác sĩ, thậm chí còn cụp mắt lắng nghe chăm chú, dường như không muốn bỏ lỡ bất kỳ câu chữ nào của bác sĩ về cô ấy.
"Ừm."
Bác sĩ nghe Kỷ Việt Chi chỉ khẽ đáp một tiếng, tưởng anh còn canh cánh việc phân hóa thành Omega, bèn an ủi: "Dù phân hóa thành Omega, cấp độ của cậu cũng rất cao, cả Liên Bang chắc chẳng có mấy người sánh được với cấp độ pheromone của cậu đâu."
Nói rồi, bác sĩ chợt nhớ ra một chuyện: "Thiếu tướng Hà Nguyệt đã về thủ đô rồi, tôi đoán theo thói quen, cô ấy sẽ được gọi đến làm huấn luyện viên ở trường quân đội Đệ Nhất, đến lúc đó cậu cũng có thể xin chỉ giáo từ cô ấy."
Sở dĩ bác sĩ biết chuyện này, là vì hôm qua ông đã ký tên vào phiếu khám sức khỏe của Hà Nguyệt.
Ánh mắt Kỷ Việt Chi lóe lên, Hà Nguyệt cuối cùng cũng chuẩn bị gia nhập Thanh Đạo quân rồi.
"Đây là những thứ Omega cần dùng, cậu xem kỹ đi, sau này đều có thể dùng được." Bác sĩ lấy ra một nửa từ trong đống đồ: "Thuốc ức chế và miếng dán chống rò rỉ phải mang theo bên mình."
Thuốc ức chế được dùng để kiềm chế giai đoạn động dục của Omega. Với sự phát triển của Liên bang hiện tại, Omega không còn phải phụ thuộc vào Alpha trong giai đoạn này nữa; thuốc ức chế cho phép sống bình thường mà không gây hại cho cơ thể. Còn miếng dán chống rò rỉ cũng giống như của Alpha, thông thường những Omega có năng lực mạnh cũng có thể kiểm soát không để pheromone của mình thoát ra ngoài, nhưng vẫn có những trường hợp đặc biệt, nên miếng dán chống rò rỉ vẫn phải mang theo bên mình.
Bác sĩ lại tiêm cho Kỷ Việt Chi một mũi thuốc bổ, rồi mới thu dọn đồ đạc rời khỏi phòng: "Cậu nghỉ ngơi cho khỏe nhé."
Từ lúc vào đến lúc ra, bác sĩ chỉ chú ý đến dụng cụ và Kỷ Việt Chi, chẳng nhìn chỗ nào khác trong phòng, nên cũng không phát hiện ra bất cứ điều gì bất thường.
Vì đã tiêm thuốc xong, Kỷ Việt Chi tỉnh táo hơn nhiều, anh ngẩn ngơ dựa đầu giường, mấy sợi tóc rủ xuống trước chân mà, hàng mi dài đen nhánh khẽ run, đêm qua... là mơ sao?
Tuy nhiên chỉ cần nhớ lại cảm giác pheromone của mình hòa quyện với người kia, Kỷ Việt Chi liền run rẩy từ tận xương tủy, cơn nóng vừa dịu xuống lại bắt đầu dâng lên, tuyến thể sau gáy căng đau.
Kỷ Việt Chi từ từ ngẩng mắt mắt, quét nhìn toàn bộ căn phòng, cuối cùng dừng lại ở bàn cạnh cửa sổ:
— Ở đó có một khẩu s.ú.n.g của anh, và một hộp quà vừa lạ vừa quen.
Không phải là mơ, cô ấy đã đến thật rồi.
Đuôi mắt Kỷ Việt Chi đỏ bừng, anh mím môi cố gắng gượng dậy, chậm rãi đến bàn, cầm lấy s.ú.n.g và hộp quà quay lại giường.
Anh không nhìn vào khẩu súng, chỉ đơn giản là đặt nó trở lại ngăn kéo tủ đầu giường. Chỉ làm vậy thôi mà người Kỷ Việt Chi đã ướt đẫm mồ hôi.
Hộp quà rất đẹp, cầm trên tay có thể cảm nhận chất liệu đắt tiền quý hiếm. Kỷ Việt Chi vuốt ve hộp quà, ngỡ như đầu ngón tay cũng nóng ran. Anh mím môi đoán xem bên trong có gì.
Thực ra anh cũng đoán được đó là gì rồi.
Ngay khi cầm hộp quà, Kỷ Việt Chi đã nhận ra đây là hộp quà chuyên dụng của cửa hàng đó, họ thường khắc một hoa văn nhỏ ở góc phải dưới.
Kỷ Việt Chi cẩn thận mở hộp quà, ánh mắt dừng lại trên món quà bên trong. Dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng lúc này cả người anh như bốc hỏa.
— Hoa văn đen tinh xảo được dệt bằng các dải kim loại mảnh màu đen tuyền, và nếu nhìn kỹ hơn, sẽ thấy các đường nét bằng chỉ vàng được khắc trên các dải kim loại đen.
Chiếc vòng cổ tinh xảo và chắc chắn, vì lớp viền đen tinh xảo bên ngoài mà trông đặc biệt gợi cảm. Nếu đeo lên cổ của Omega trắng nõn dài thướt tha... chỉ khiến cho sự ham muốn chinh phục của Alpha bị kích thích thêm.