[Nagireo] Aquilegia và tuyết mùa đông - Chap 3: Lãng quên (cuối)
Cập nhật lúc: 2024-07-04 12:22:22
Lượt xem: 0
Nagi vẫn không hiểu nhưng cậu không hỏi nữa." Không sao. Sau này mình sẽ xin lỗi Reo, Reo nhất định sẽ tha thứ và chúng ta sẽ trở lại như xưa." Mải mê với suy nghĩ mà cậu ngủ lúc nào không hay.
Sáng hôm sau, tất cả mọi người đều tập chung dưới sảnh, nói lời tạm biệt, riêng Nagi chỉ hướng mắt về phía cậu trai tóc tím.
- "Nè, nếu cậu cứ nhìn như thế thì sẽ khoét một lỗ trên người Reo đó." Isagi nói
- Isagi này, tại sao Reo vẫn không nhìn tớ.
- Hả
- Tớ nhìn cậu ấy rất lâu, vậy mà Reo không thèm nhìn tớ lấy một cái.
- "À mà đồ đạc của cậu đâu." Isagi đánh trống lảng.
- Về có vài ngày , sắp xếp đồ đạc mệt mỏi lắm.
- À mà cậu có dự định gì cho những ngày nghỉ chưa?
- Tớ sẽ chơi game và ngủ.
- Quả nhiên là cậu
Không để mọi người phải chờ lâu, cánh cửa lớn của Blue lock cũng mở ra, các thành viên của Blue lock nhanh chóng đi ra, ai cũng vui vì sắp được xả hơi sau thời gian tập luyện và thi đấu căng thẳng ( ngoại trừ Nagi là không có cảm xúc gì )
Reo cũng nhanh chóng tạm biệt mọi người và bước qua cánh cửa lớn, nhìn theo bóng lưng đang xa dần của Reo, Nagi có chút buồn" Tại sao Reo không tạm biệt cậu chứ", bước chân cũng không tự chủ mà đuổi theo bóng lưng ấy nhưng lúc này, Reo đã bước lên chiếc xe sang trọng đang đậu trước cửa. Đêm hôm ấy, cậu mơ thấy trận đấu 3 vs 3, là khi cậu nói Reo phiền phức, từng cảm xúc của Reo khiến tim cậu đau buốt, cậu muốn ôm lấy Reo, muốn giải thích nhưng đều vô nghĩa và rồi khung cảnh xung quanh tối đen như mực, người thương của cậu nhìn cậu, cười tươi, nụ cười đó vẫn đẹp như vậy, tựa bông lavender dịu dàng trong gió và rồi bóng hình ấy mờ dần, mờ dần, cho dù cậu dang tay muốn níu giữ điều đó thêm một lúc nhưng tất cả đều vô nghĩa, tất cả mọi thứ chỉ còn một màn u tối. Giật mình thức giấc, cậu nhận ra đó chỉ là một giấc mơ, nhìn đồng hồ đã 2 giờ sáng, Nagi lười nhác muốn ngủ thêm nhưng lại không ngủ được( giá mà có Reo ở đây, cậu ấy nhất định sẽ xoa đầu cậu, cậu lại nhớ mùi lavender của Reo, nó sẽ giúp cậu cảm thấy yên bình hơn bao giờ hết). Với tay lấy điện thoại, Nagi nhận ra mình bỏ lỡ rất nhiều cuộc gọi của Chigiri, dòng tin nhắn trên màn hình khiến cậu sững người:
(30 phút trước
" Nagi"
" Reo bị tai nạn đang cấp cứu ở phòng X bệnh viện Y trên đường Z, cậu đến đây đi")
Không kịp nghĩ nhiều, Nagi chạy nhanh ra khỏi nhà, mặc kệ cái lạnh về đêm, cậu dùng hết tốc lực chạy đến địa chỉ mà Chigiri gửi, trong lòng thầm mong Reo sẽ không có mệnh hệ gì. Khi đến nơi,lọt vào mắt cậu là bầu không khí đau thương bao trùm khắp nơi, mẹ Reo thì khóc nấc lên, khuôn mặt của mọi người đều mang đậm vẻ đau buồn. Nagi bàng hoàng trước những gì đang diễn ra, cậu lao đến chỗ Chigiri:
- Reo không sao đúng không?
Chigiri không trả lời mà ái ngại nhìn cậu, Nagi cứ vậy túm chặt vai Chigiri khiến em nhăn mặt, Kunigami thấy vậy liền nắm lấy tay cậu:
- Cậu đang làm cậu ấy đau đấy.
Nagi đã bỏ tay ra, ánh mắt van nài nhìn Chigiri khiến em thở dài, cuối cùng chầm chậm cất tiếng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nagireo-aquilegia-va-tuyet-mua-dong/chap-3-lang-quen-cuoi.html.]
- Nagi, cậu nhất định phải thật bình tĩnh đấy nhé, Reo... Reo mất rồi.
- Cậu nói dối, Reo không thể như thế được, cậu ấy đã hứa cả hai sẽ sát cánh cùng nhau, sẽ cùng nhau vô địch World Cup rồi mà. Reo sẽ không bao giờ thất hứa đâu.
- "Đó là sự thật, Reo" Kunigami buồn bã nhìn Nagi đang thất thần đứng đó.
Isagi và Bachira chứng kiến tất cả, họ nhìn cậu trai tóc trắng luôn vô cảm nay lại khóc như một đứa trẻ. Zantetsu nói gì đó với bố mẹ Reo rồi mới đi tới chỗ Nagi:
- Reo, nếu cậu muốn thì có thể vào nhìn Reo lần cuối, tớ đã xin phép và bố mẹ cậy ấy đã đồng ý rồi.
Cuối cùng cậu trai tóc trắng cũng đứng dậy bằng chút sức lực ít ỏi còn lại, cả nhóm cùng Nagi vào trong một lúc rồi đi ra để Nagi ở cùng Reo lần cuối. Nagi nhìn người thương đang nằm trước mặt, mái tóc tím xinh đẹp của cậu giờ bết máu, bộ quần áo lịch lãm cũng nhuộm một màu đỏ thẫm, đến cả hương lavender quen thuộc cũng bị mùi m.á.u át đi:
- Cầu xin cậu, làm ơn, mở mắt ra đi. Reo giận tớ phải không? Là do tớ đã bỏ rơi cậu sao? Hay là do tớ nói cậu phiền phức? Tớ xin lỗi mà. Tớ sai rồi nên Reo hãy tỉnh lại đi.
Nagi dựa đầu vào cơ thể bất động của chàng trai tóc tím, đan tay vào tay người ấy, đầu khẽ đặt lên cơ thể đang bất động, từng giọt nước mắt cứ thế lăn dài:
- Chính cậu đã rủ tớ chơi bóng, kéo tớ ra khỏi cuộc sống đơn điệu hằng ngày, vậy nên làm ơn đừng bỏ tớ lại. Nagi cứ vậy ở bên Reo cho đến khi những tia nắng đầu tiên lọt qua khe cửa, nhóm bạn ở ngoài cửa từ lâu bây giờ mới vào:
- "Nagi, chúng ta đi thôi." Isagi nói
Phải mất rất nhiều sức mọi người mới giữ được cậu, cứ vậy, Reo được đưa đi trước ánh mắt bất lực của Nagi, cậu ngồi thụp xuống, ánh mắt vô hồn gọi tên cậu trai tóc tím.
Sau khi Reo mất, Nagi luôn ảm đạm, vô hôn, Ego đã cảnh cáo cậu nhưng vốn dĩ Nagi chơi bóng vì Reo nên một khi mục đích ban đầu đã không con thì cậu cũng không cần cố gắng nữa. Chigiri không thể chịu nổi một Nagi như thế, em tức giận nói lớn khi Nagi có ý định rời bỏ bóng đá:
- Cậu nghĩ cậu làm vậy Reo sẽ vui sao? Không phải hai người đã từng hứa với nhau sao? Bây giờ cậu ấy không còn nữa nên cậu càng phải cố gắng thực hiện chứ. Nếu Reo biết cậu từ bỏ bóng đá thì sẽ thế nào chứ? Nagi, cậu là báu vật của Reo mà.
Câu nói của Chigiri đã thức tỉnh cậu thiên tài u uất. " Mình phải cố gắng thực hiện giấc mơ của cả hai. Vì mình là báu vật của cậu ấy. Nagi Seishiro là báu vật của Mikage Reo."
Vài năm sau, Nhật Bản giành được World Cup nhờ những bàn thắng của cậu thiên tài tóc trắng, Nagi được giới chuyên gia đánh giá cao, báo chí ca ngợi anh là tương lai của bóng đá Nhật Bản. Giữa lúc đó, mọi người hay tin cậu thiên tài đó đã tự tử trong nhà riêng, trên tay còn nắm chặt tấm hình cậu trai tóc tím rạng rỡ như thái dương và chiếc cup vừa đạt được. Nhưng không một ai biết trước khi tụ tử, cậu ấy đã thầm thì câu nói:
- Reo, tớ đã thực hiện được ước mơ của chúng ta rồi, để tớ đến bên cậu nhé. Nagi Seishiro muốn được làm báu vật của Mikage Reo vĩnh viễn.
Ngày xx tháng yy năm 20zz, người thừa kế của tập đoàn Mikage- Mikage Reo qua đời vì tai nạn xe.
Ngày xx tháng yy năm 20xy, báu vật của cậu - Nagi Seishiro tự sát tại nhà riêng trên tay nắm chặt tấm hình cùng giấc mơ của cả hai.
___________________________End________