MỸ NHÂN KHUYNH THÀNH - Chương 04
Cập nhật lúc: 2024-09-09 11:43:35
Lượt xem: 1,486
Sau đó ông đi xa một chuyến, sau khi trở về liền nói muốn đưa Liễu Nhi vào cung làm tú nữ.
Nữ nhi thương hộ vốn không được tiến cung.
Nhưng phụ thân ta chủ động quy phục dưới chân Thiên tử, tiến dâng ba mỏ vàng và một nửa gia sản cho Tạ Nguyên Thần, lúc này mới có danh ngạch tiến cung.
Ta biết ông muốn phái Liễu Nhi vào cung ám sát Tạ Nguyên Thần và Trịnh Ý Nhi.
Nhưng ngày tiến cung, ta tự ý hoán đổi thân phận với Liễu Nhi.
Bởi vì phụ thân ta đã tiến dâng tiền bạc, cho dù là Trịnh Ý Nhi cũng không cách nào ngăn cản ta nhập cung.
Hiện giờ nàng ta còn đang đắc ý tự cho rằng ta mới vào cung đã bị cấm túc.
Không thèm để ta vào mắt.
Nhưng nàng ta không biết, từ nhỏ ta đã tinh thông cầm kỳ thư họa, tự biết rất rõ làm sao để chiếm được sự yêu thích của nam nhân.
4.
Ba tháng đã trôi qua, Tạ Nguyên Thần vẫn chưa từng đặt chân đến Khuynh Tâm điện lấy một lần.
Ta an phận ở trong điện tĩnh dưỡng.
Trồng khoai lang.
Ngày cuối cùng hết lệnh cấm túc, Trịnh Ý Nhi đột nhiên nhớ tới chuyện muốn nhục nhã ta, nàng ta liền dẫn theo một đám cung nữ và thái giám đến điện của ta.
Lúc đó, ta đang đào khoai lang bỏ vào giỏ, chuẩn bị luộc mẻ mới.
Cách đó không xa, trên bàn đá vẫn còn đặt một bộ bát đũa, trong bát còn có nửa củ khoai lang chưa ăn hết.
Cung nữ bên cạnh Trịnh Ý Nhi lập tức tiến lên, đá bay giỏ khoai lang dưới sự ra hiệu của nàng ta.
Trịnh Ý Nhi nở nụ cười.
Nàng ta ngẩng đầu lên, trong lời nói còn mang theo sự vui sướng cùng trào phúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/my-nhan-khuynh-thanh/chuong-04.html.]
“Cho dù Hoàng thượng cho ngươi tiến cung thì thế nào? Không phải ngươi vẫn bị ghẻ lạnh hay sao. Nhìn gương mặt ngươi có vẻ tiều tụy không ít nhỉ.”
“Ngươi trẻ tuổi hơn thì sao chứ, đặt lên bàn cân so sánh với bổn cung thì ngươi sẽ vĩnh viễn không được Hoàng thượng sủng ái.”
Ta thong dong đứng lên từ ruộng khoai lang, mỉm cười đi tới trước mặt nàng ta, nặng nề phủi sạch bụi bặm dính trên người.
Bụi bay lên mặt Trịnh Ý Nhi, nàng ta bị sặc đến mức phải ho khan hai tiếng, khuôn mặt tràn ngập sự tức giận.
Ta cúi đầu nhìn nàng ta, ngữ khí điềm đạm:
“Quý phi nương nương lo lắng quá rồi, hàng năm trong cung đều có người mới, Mỹ nhân có thể hầu hạ Hoàng thượng còn rất nhiều, thiếp thân không dám mong ước cao sang rằng Hoàng thượng sẽ sủng hạnh mình, chỉ cầu mong bên cạnh Hoàng thượng có người nguyện ý phụng dưỡng Hoàng thượng là đủ rồi.”
Hiện giờ Tạ Nguyên Thần chuyên sủng Trịnh Ý Nhi thì thế nào cơ chứ.
Hắn yêu mỹ nhân, nhưng càng yêu giang sơn hơn.
Vì mục đích lôi kéo triều thần, cân bằng quyền thế triều đình, hắn không thể chuyên sủng một mình Trịnh Ý Nhi được.
Tuy ta bị cấm túc ba tháng nhưng hai tai vẫn nghe thấy chuyện bên ngoài.
Trong khoảng thời gian này, Tạ Nguyên Thần cũng lục tục chiêu mộ đích nữ Lại bộ Thượng thư tiến cung, thị tẩm đích nữ Trấn Quốc Công phủ.
Hậu cung ba ngàn giai lệ, Trịnh Ý Nhi càng ngày càng già đi, trong khi ngoài kia vẫn có bao nhiêu mỹ nhân trẻ tuổi xinh đẹp.
Trịnh Ý Nhi có thể được sủng ái nhất thời nhưng không đảm bảo có thể được sủng ái cả đời.
Ta nhìn khuôn mặt cay nghiệt của Trịnh Ý Nhi, ghé sát vào tai nàng ta, nhẹ giọng nói:
“Huống chi, vì sao nương nương lại được Hoàng thượng độc sủng, không phải trong lòng Quý phi nương nương tự biết rất rõ hay sao?”
Người Tạ Nguyên Thần yêu sâu đậm đúng là Trịnh Ý Nhi.
Nhưng nàng ta lại không phải Trịnh Ý Nhi chân chính.
Trịnh Ý Nhi chân chính vốn là thứ xuất nhị tiểu thư phủ Thừa tướng không được sủng ái.
Khi tiên hoàng còn tại vị, Tạ Nguyên Thần chỉ là một Thất Hoàng tử yếu thế.