Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

MỘT GIẤC MỘNG Ở TRƯỜNG AN - Chương 8 - 9

Cập nhật lúc: 2024-05-02 09:25:10
Lượt xem: 3,542

Triệu Ninh là một kẻ vô dụng, chưa tra tấn mấy nhát đã khai hết sạch ta.

Vật chứng mưu phản trong phủ Khổng Thái phó chính là hắn để lại.

Còn chất độc trong mắt cá hoa điêu cũng là hắn bỏ vào.

Chỉ có sư huynh đệ mấy người hắn biết rõ, Thái phó Khổng vốn rất thích ăn mắt cá.

Triệu Ninh đã sớm đầu quân cho Tam hoàng tử, còn Tiết Yêu và những người khác thì bị tình cảm ngày xưa che mắt, chưa bao giờ nghi ngờ hắn.

Cuộc đời này, Khổng Thái phó cuối cùng cũng rửa được nỗi oan khuất này, thay đổi số phận c.h.ế.t một cách đầy oán hận.

Thái độ của Tiết Yêu cũng thay đổi một trăm tám mươi độ.

Không còn cái kiểu chỉ biết ra đi chẳng biết quay về nữa.

Ngày nào cũng về nhà ăn cơm, ban đêm cũng ngủ trong phòng.

Có lần hắn định vòng tay ôm ta thì ta đều lấy cớ buồn ngủ mà tránh.

Mặc dù lý trí bảo ta không nên như vậy, nhưng cảm giác bị nghi ngờ trước đó thực sự rất khó chịu.

Thực ra ta cũng có chút giận dỗi vì tủi thân.

Ngày mà Thái tử mừng sinh nhật, Tiết Yêu đi dự tiệc ở Đông cung, mãi vẫn chưa thấy về.

Ta nghĩ rằng tối nay hắn hẳn là không về nên đã đi ngủ trước.

Nửa mơ nửa tỉnh, đột nhiên cảm thấy có người vuốt ve vòng eo, đôi bàn tay to đang di chuyển trên người ta. 

Ta đột nhiên giật mình tỉnh dậy, cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất, đang định ra sức giãy giụa.

"Phu nhân, là ta."

Giọng của Tiết Yêu khàn đặc, có vẻ hơi mất bình tĩnh.

Hơi thơ nóng ẩm có mùi rượu phả vào tai ta, khiến ta run rẩy.

Ta định trở mình thì tay Tiết Yêu đã giữ chặt lấy eo ta, nhẹ thở dài.

"Ta biết nàng vẫn còn giận ta."

"Vụ án của Thái phó.... Ta không nên vô cớ nghi ngờ nàng, là ta không tốt."

"Ta đã hiểu lầm nàng, phu nhân giận ta, như vậy cũng là đáng".

Tiết Yêu giữ thẳng người ta, hai cánh tay chống ở phía trên ta, nhìn thẳng vào mắt ta.

"Phu nhân.... có thể tha thứ cho phu quân lần này được không?"

Bản tính ta vốn không thù dai, chuyện ghi nhớ chẳng qua cũng chỉ mong một thái độ thôi.

Hắn chỉ cần đến xin lỗi nghiêm túc thì ta sao lại là người vô lý.

"Ngươi mau xuống đi..... Ta đã tha thứ cho ngươi rồi."

Ta ngâm nga nói một câu, cụp mắt xuống, cố tránh ánh nhìn như lửa nóng bỏng người kia.

Tiết Yêu sửng sốt, những ngón tay lạnh ngắt bóp chặt lấy cằm ta, cúi người xuống, hai làn môi ấm áp áp lên.

"Phu nhân thật tốt."

"Ta đã giải tỏa hiểu lầm với phu nhân, nhưng phu nhân đối với ta.... Vẫn chưa giải tỏa hết...."

Hiểu lầm…

Hiểu lầm gì chứ?

Câu nói này khiến cho ta có chút không hiểu.

Nhưng ta chưa kịp nghĩ nhiều,Tiết Yêu vồ lấy ta như con sói đã đói nhiều ngày, cắn chặt lấy môi ta.

Đêm đó, hắn không biết mệt mỏi liên tục ép buộc ta.

Tiếng rên rỉ vui sướng vỡ vụn, trong đêm dài đằng đẵng, căn phòng tràn ngập sắc tình nồng đậm.

9

Tiết Yêu đã dùng hành động chứng minh, triệt để xóa đi hiểu lầm của ta.

Hôm sau tỉnh giấc, toàn thân ta như nứt thành từng mảnh, hễ động đậy là lại đau nhức khắp nơi.

Tiết Yêu khoan thai đứng dựa một bên giường, thấy ta tỉnh bèn vô thức cong môi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/mot-giac-mong-o-truong-an/chuong-8-9.html.]

Hắn kéo ta vào lòng vừa xoa bóp lưng cho ta vừa tiết lộ một bí mật.

Hóa ra Tiết Yêu lại chính là con riêng của Tiết Vũ Tướng quân.

Hơn mười năm trước, Tiết Vũ Tướng quân từng vào sinh ra tử lập nhiều chiến công hiển hách, cũng là thuộc hạ trung thành của Thái tử.

Lúc đó, Hoàng Thượng hiện nay chỉ là Nhị hoàng tử không có tiếng tăm gì. 

Hắn nuôi chí lớn nhưng lại luôn ẩn mình, ròng rã bao năm mới ra tay đoạt vị.

Trong cuộc binh biến này, Thái tử bị hại, Tiên hoàng bị giam cầm, thuộc hạ của Thái tử cũng bị hậu thế nhổ tận gốc.

Nhưng Tiên hoàng không đành lòng để công thần đất nước tuyệt hậu, âm thầm phái người cứu Tiết Yêu đang còn đỏ hỏn giao cho một thái giám họ Mã từng nhận ơn của tướng quân.

Nhờ vậy Tiết Yêu mới giữ được mạng sống.

"Năm sáu tuổi, ta vô tình xúc phạm đến Tâm Hoàng tử nên vào giữa tháng ba giá rét, ta bị bắt quỳ trên băng tuyết."

"Vào lúc ta sắp c.h.ế.t cóng, Thái tử tình cờ đi ngang qua cứu ta một mạng."

"Từ đó về sau, ta một lòng trung thành với Thái tử, ngay cả khi người thất thế nhất, ta cũng không hề có ý định ra đi."

Hắn ta giọng điệu bình thản như kể đi kể lại câu chuyện của người khác.

Kiếp trước Tiết Yêu cuối cùng cũng đạt được vinh hiển tuyệt đối, hưởng hết giàu sang phú quý.

Có lời đồn đại về Tiết Yêu: "Tên nhóc kia có con mắt tinh đời, biết chọn minh chủ phụng sự".

Nhưng nỗi khổ não tủi nhục đó lại chẳng ai biết.

Thế mà một bí mật quan trọng đến vậy, sao lại dễ dàng nói cho ta biết…

Nếu như ta chỉ là một quân cờ của phụ thân, một khi ta đi tiết lộ bí mật này cho thánh thượng biết thì Tiết Yêu có còn sống nổi không?

Nghĩ tới đây, ta lén liếc nhìn Tiết Yêu, muốn nói nhưng lại thôi.

Hắn nhíu mày mỉm cười, đôi tay thon dài vuốt ve mái tóc ta, giọng điệu mềm mại.

"Đúng như phu nhân nói, phu thê nên lấy sự tin tưởng làm trọng."

"Sau này ta sẽ trao cho nàng bí mật lớn nhất của ta."

Ta im lặng hồi lâu ngắm nhìn vẻ dịu dàng của hắn, trong lòng ấm áp như nắng ấm tháng ba.

Tiết Yêu kể rằng mấy năm trước Tiên Hoàng và Mã công công lần lượt qua đời.

Hiện tại ngoài hắn ra thì chỉ còn mình Thái tử và ta biết chuyện này thôi.

Nhưng đã biết được bí mật này thì tất nhiên phải trả giá...

Tiết Yêu tự biết mình có lỗi, mỗi ngày trở về đều cười tủm tỉm xách bánh hoa quế ở quán Vinh Hưng Xương để dỗ dành ta. 

Rồi lại tái phạm.

Mấy hôm nay, không hiểu Tiết Yêu học được từ đâu những trò mới mẻ khiến người ta đỏ mặt tía tai.

Nghĩ đến đôi mắt sáng rực vì hưng phấn của Tiết Yêu đêm qua, ta chua xót lắc đầu.

Không hiểu sao mình cũng như bị nhập ma mà cứ thế để hắn giở trò trêu chọc.

Thực ra cũng cố phản kháng đấy…

Nhưng lần nào cũng phải chịu thua trước vẻ mặt ủ rũ và giọng nài nỉ ngọt ngào của Tiết Yêu.

Trời ạ.

Đúng là “anh hùng khó qua ải mỹ nhân” mà!

Ta xoa xoa cổ tay, chống người dậy định lấy chút thuốc mỡ.

Bỗng khóe mắt ta liếc thấy thứ gì đó sáng loáng dưới nền nhà.

Chính là con d.a.o găm đó.

Có lẽ đêm qua, sau khi Tiết Yêu dùng xong tiện tay ném ở đó, sáng nay vội quá nên quên không mang theo.

Con d.a.o găm này thường ngày Tiết Yêu vẫn giấu trong ủng dùng vào việc phòng thân.

Kiếp trước, tại tiệc thưởng hoa của Thái hậu, Thái tử từng bị ám sát, chính Tiết Yêu dùng con d.a.o găm này g.i.ế.c c.h.ế.t thích khách, cứu Thái tử một mạng.

À đúng rồi đêm qua, lúc ngả nghiêng trên gối, Tiết Yêu có nhắc một câu, nói trưa nay không về ăn cơm.

Hình như... là tham dự một buổi tiệc gì đó?

Đúng rồi! Chính là tiệc thưởng hoa!

Loading...