Mối hận truyền kiếp - 8 (END)
Cập nhật lúc: 2024-07-10 18:30:17
Lượt xem: 1,430
Lúc mới lên ngôi, ta có rất nhiều việc phải xử lý, hậu cung có hàng ngàn người, luôn có một ít thế lực khác xen vào, sẽ mất một thời gian để sắp xếp lại các lực lượng này.
Ta không dám mạo hiểm với Diên Diên. Ta càng nuông chiều nàng thì nàng càng trở nên nguy hiểm hơn. Vì vậy, ta chỉ bảo vệ nàng như một lời hứa và cố gắng giảm thiểu sự hiện diện của nàng nhiều nhất có thể.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Ta đón nữ nhi của các quan đại thần vào cung và lật thẻ bài họ hằng đêm để lừa gạt người khác nhưng thực sự ta chưa từng gặp ai trong số họ.
Sau đó, Kim An đến gặp ta và cầu xin ta, hắn xin ta cho phép hắn đưa Diên Diên ra khỏi hoàng cung và để họ được tự do.
Ta tức giận.
Đêm đó, khi ta đến chỗ của Diên Diên thì tình cờ nhìn thấy Kim An.
Hắn lén la lén lút khiến ta tự hỏi chuyện gì đã xảy ra giữa hắn và Diên Diên. Ta muốn g--iết Kim An, Lạc Diên khóc lóc cầu xin thương xót hắn.
Nàng càng cầu xin cho Kim An, ta càng cảm thấy người nàng yêu chính là Kim An. Ta ghen đến mức ra lệnh trừng phạt Kim An bằng gậy và ném Diên Diên vào lãnh cung. Ta chỉ muốn Diên Diên thuyết phục ta, ta muốn nàng tận miệng nói rằng nàng và Kim An vô tội. Nhưng nàng không giải thích gì cả.
Vì thế ta dần dần phớt lờ nàng và ngày càng đẩy nàng ra xa hơn.
Ta đã đến Lãnh Cung để gặp nàng vô số lần vào giữa đêm, nhưng tất cả những gì ta thấy chỉ là một bóng đen biến mất trên nóc lãnh cung. Đó là Kim An.
Bất cứ khi nào điều này xảy ra, ta đều rời đi với vẻ mặt lạnh lùng. Lúc đó ta kết luận nàng và Kim An gian dâm sau lưng ta. Ta không thể chấp nhận được, nếu phải phải là Kim An đã chia sẻ khó khăn với ta trước đây, ta đã phanh thây hắn hàng trăm lần.
Ta quá bận rộn nên chỉ đến lãnh cung mỗi tháng một lần. Diên Diên cũng ngày càng thờ ơ với ta, luôn co ro quay lưng về phía ta, không muốn ta chạm vào. Ta muốn nàng mang thai cốt nhục của mình. Đêm cuối cùng ta nhìn thấy nàng, nàng nói, "Bệ hạ có thể rời đi trước bình minh được không?"
Đêm đó ta có việc quan trọng phải làm. Ta hôn nàng và bảo nàng: "Nàng đi ngủ trước đi."
Ta rời khỏi lãnh cung xử lý chính sự và quay trở lại lãnh cung một giờ sau đó nhưng từ bên ngoài ta nghe thấy một số âm thanh khiến ta phải suy nghĩ.
Ta quay lưng bước đi. Lúc đó ta cứ tưởng là nàng và Kim An gian dâm. Sự hiểu lầm ngày càng sâu sắc hơn.
Ngày hôm sau, ta phái Kim An đi thực hiện một nhiệm vụ ở thung lũng C--hết. Ta đã phái nhiều người đến g--iết hắn nhưng hắn vẫn sống sót trở về.
Nhưng Diên Diên lại c--hết, c--hết ở cái giếng khô trong lãnh cung
Ta suy sụp, ta biết được cái c--hết của nàng có liên quan đến Lăng Mỹ nhân, nhưng Lăng Mỹ nhân không phải là kẻ chủ mưu, đằng sau nàng ta có người.
Vào ngày thứ bảy sau khi Diên Diên c--hết, ta tuyên bố rằng ta sẽ sủng hạnh Lăng Mỹ nhân.
Chuyện lên giường chỉ là nói dối, ta muốn tìm hiểu xem kẻ chủ mưu đằng sau Lăng Mỹ nhân có thật hay không nên ta không hề chạm vào nàng ta.
Ta mơ hồ nghe thấy tiếng mèo kêu.
Diên Diên xuất hiện trở lại trước mặt ta với cái tên Lăng Mỹ nhân. Ta ngồi dưới giếng cả đêm mới nhận ra Diên Diên đã quay trở lại.
Nhưng nàng lại bỏ trốn cùng Kim An.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/moi-han-truyen-kiep/8-end.html.]
Ta phái người truy lùng bọn họ, khi ta đuổi bọn họ đến phía Giang Nam, nàng thực sự đã mặc hỉ phục và muốn giả cho Kim An.
Lúc đó ta không thể chịu đựng được Kim An nữa. Ta hạ lệnh chặt Kim An thành tám mảnh. Chắc là ta đ--iên rồi, lúc Diên Diên c--hết ta đã đ--iên rồi.
Diên Diên đã đích thân giải thích cho ta và ta nhận ra rằng âm thanh đêm đó là Diên Diên bị đau bụng trong đêm, Kim An đi đút cho nàng món ăn làm ấm bụng.
Chính ta đã đổ lỗi sai cho nàng và Kim An.
Ta cảm thấy có lỗi với Kim An, và khi Diên Diên quỳ trước mộ Kim An, khóc và nói rằng nàng sẽ trả cho hắn những gì nàng nợ hắn ở kiếp này ở kiếp sau. Nàng cũng nói rằng kiếp sau nàng sẽ yêu Kim An nhiều hơn. Vào lúc đó, cảm giác tội lỗi của ta đối với Kim An đã biến mất.
Ta vẫn hy vọng Diên Diên có thể cùng ta trở về hoàng cung, ở bên ta mãi mãi.
Trên đường về kinh, ta có linh cảm Diên Diên muốn g--iết tướng công của mình.
Nàng bắt ta làm con tin và nói: “Vì ngươi mơ mộng muốn sống cùng ta, sao chúng ta không cùng c--hết.”
Lúc đó, ta tự nhủ rằng nếu không thể ở bên nhau mãi mãi thì c--hết cùng nhau sẽ là điều lãng mạn tột cùng.
Ta từ bỏ cơ hội được ống, ôm chặt nàng trong tay và không bao giờ buông ra.
NGOẠI TRUYỆN 2
Ta là Kim An.
Sau khi c--hết, ta đứng bên bờ sông Vong Xuyên đầy hoa bỉ ngạn và chờ đợi người ta yêu quý nhất, Lạc Diên.
Tần Diên Ngọc cũng đã c--hết, hắn đi theo Lạc Diên gọi nàng: "Diên Diên, chờ ta."
Lạc Diên phớt lờ hắn và đi thẳng về phía ta.
Lạc Diên và ta nắm tay nhau đi về phía cầu Nại Hà.
Mạnh Bà thêm một đoạn trúc xanh vào món canh Mạnh Bà của ta, và thêm một quả mận xanh vào món canh Mạnh Bà của Lạc Diên.
Mạnh Bà cười nói: "Uống đi. Hai bát canh Mạnh Bà các ngươi đều chứa đầy mận xanh và trúc xanh. Kiếp sau các ngươi sẽ là thanh mai trúc mã."
Lạc Diên và ta nhìn nhau cười, bưng canh Mạnh Bà uống một hết.
Tần Diên Ngọc đuổi kịp, Mạnh Bà không cười nữa: “Ngươi không cần uống canh Mạnh Bà, đi đến đầu thai làm súc sinh, kiếp sau làm c--hó hoặc làm lợn, mọi chuyện đều đã được định đoạt."
Tần Diên Ngọc không muốn nhượng bộ, nhưng bị Vô thường giữ lại lôi đi đầu thai làm súc vật.
Lạc Diên và ta cùng nắm tay nhau đầu thai và cùng nhau đi đến kiếp sau.
(--END--)