MINH CHÂU UYỂN UYỂN - Chương 5 - 6
Cập nhật lúc: 2024-05-04 20:14:01
Lượt xem: 2,127
5
Đến hôm yến tiệc, Thẩm Kiều sai người đưa đến một chiếc váy, xanh xanh đỏ đỏ, trông như nhuộm trong hỗn hợp các loại màu.
Ta chỉ liếc qua, xoay người lấy trong tủ một chiếc váy màu hồng cánh sen nhẹ nhàng hơn nhiều.
Thẩm Kiều thấy ta, đáy mắt thoáng qua vẻ hung ác nham hiểm, ra vẻ thương tâm: "Muội muội, Hoàng thượng ban yến là chuyện vui, sao muội lại mặc đồ mộc mạc thế kia? Tỷ rõ ràng đã bảo người chuẩn bị y phục cho muội rồi, chẳng lẽ muội không thích?"
Phụ thân cũng cau mày: "Con mặc thế này, chẳng phải sẽ khiến người khác bảo phủ Thừa tướng bạc đãi với con hay sao?"
Ta khom mình: "Con không dám, chỉ là lần này là tiệc mừng tỷ tỷ trở thành Thái tử phi chính thức, đây là lần đầu tiên được hoàng thượng ban yến."
"Tỷ tỷ mặc đẹp một chút không nói làm gì, nếu con cũng mặc nổi bật như vậy, e là người ta sẽ bảo phủ Thừa tướng đang khoe khoang mất. Vậy nên con mới chọn một chiếc váy màu nhạt, không khoa trương, không bắt mắt."
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Phụ thân gật đầu: "Uyển Uyển nói chí phải."
Ta mím môi. Đây là lần đầu tiên phụ thân gọi tên ta.
6
Trong yến tiệc, ta cùng phụ thân ngồi một chỗ, còn Thẩm Kiều thì ngồi bên cạnh Thái tử.
Họ vừa uống rượu vừa trò chuyện, chủ đề từ việc triều chính mà ta không hiểu gì, nói đến Thẩm Kiều và Thái tử, rồi không biết sao, lại nói đến ta.
"Đại Tiểu thư của phủ Thừa tướng lợi hại như vậy, chắc là muội muội cũng phải có tài nghệ gì chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/minh-chau-uyen-uyen/chuong-5-6.html.]
Tất cả những ánh mắt đều đổ dồn về phía ta.
Ta nghẹn một miếng điểm tâm trong miệng, không nuốt xuống được mà cũng chẳng khạc ra được.
Người mặc áo long bào màu vàng sáng ngồi ở trên cũng nhìn ta với vẻ thích thú.
Phụ thân thay ta từ chối: "Tiểu nữ nhà thần không có gì giỏi, mong bệ hạ thứ tội."
Có người vẫn cố chấp: "Sao lại không có tài năng chứ? Nhất định phải có chút gì đó chứ?"
Ta nhìn kỹ, nhận ra đó là nữ nhi của người mà phụ thân không ưa trên triều.
Ta nghĩ ngợi một lát, hành lễ với Hoàng thượng: "Dân nữ đúng là chẳng giỏi gì, nhưng mà dân nữ ăn điểm tâm rất giỏi, hay là dân nữ biểu diễn ăn điểm tâm trước bệ hạ đi."
Không đợi người ta lên tiếng, ta cầm lấy đĩa điểm tâm trên bàn bắt đầu nhét vào miệng.
Chỉ một loáng, cả đĩa đã sạch bong, má ta căng phồng như một con cá nóc.
Sắc mặt phụ thân không được tốt lắm, có lẽ vì thấy ta làm mất mặt.
Nhưng người ngồi trên lại cười ha hả.
Quý phi cũng che miệng cười, nói với người ngồi trên: "Bệ hạ, thần thiếp thấy tiểu cô nương này khá thú vị, bệ hạ phải thưởng hẳn hoi cho tiểu cô nương này diễn xuất nhiệt tình như vậy."
Người ngồi trên phất tay một cái: "Quả đúng là thiên kim tiểu thư của Thẩm Thừa tướng rất thú vị, ban thưởng làm Huyện Chúa* luôn đi."
(*) Huyện chúa (chữ Hán: 縣主) là một tước hiệu bắt nguồn từ nhà Đông Hán, dành cho các nữ quyến họ hàng trong hoàng thất, xuất hiện trong vương tộc nhà Triều Tiên và hoàng gia Trung Quốc lẫn Việt Nam.
Ta thấy nụ cười tinh xảo của tỷ tỷ suýt chút nữa là trở nên méo mó biến dạng.