Miêu Phi Họa Quốc - Chương 17. Kết cục
Cập nhật lúc: 2024-11-23 20:47:54
Lượt xem: 24
Cố Lễ nhất quyết đòi chịu trách nhiệm với ta, sau đó nhanh chóng sai người chuẩn bị lễ đại hôn. Với tốc độ và sự thuần thục này, ta vô cùng hoài nghi hắn đã lên kế hoạch từ trước, tiếc là ta không có chứng cứ.
Mãi cho đến đêm tân hôn, ta mới muộn màng nhận ra rằng thật ra hôm đó hai chúng ta đều không xảy ra chuyện gì cả.
Nhưng mà bây giờ đã quá muộn rồi……
Đêm động phòng hoa chúc, chuyện gì nên làm hắn đều làm hết!
Ta cắn vào vai hắn “Phàm nhân! Có phải ngươi cố ý hay không?”
Động tác của Cố Lễ vẫn không ngừng, cười trầm thấp, thoải mái thừa nhận.
“Nếu không làm như vậy, bé mèo trong lòng trẫm ngốc như thế, khi nào mới cưới được về tay đây?.”
Ta: “……”
“Mèo trong lòng ngươi? Ha hả! Bổn mèo chỉ là thế thân đúng không!”
Cố Lễ kinh ngạc “Miểu Miểu đang ghen à?”
“Có cục cít!”
Cố Lễ cười không ngừng, không nói chuyện nữa, vùi đầu tiếp tục làm việc chính. Ta nói chữ được chữ mất, chẳng bao lâu sau bị Cố Lễ kéo vào cùng nhau chìm nổi, không rảnh để bận tâm chuyện khác nữa.
Mãi đến khi trời rạng sáng, hắn mới mãn nguyện ôm lấy ta.
Ta mệt muốn ch ết.
Cố Lễ hôn lên trán ta “Nàng không phải là thế thân.”
“Nàng là Miểu Miểu độc nhất vô nhị của trẫm.”
18. Ngoại truyện 1
Ta muốn xem con mèo năm xưa giống ta đến mức nào!
Cố Lễ vô cùng vui vẻ, hắn nói năm đó do con mèo đó đã cứu hắn nên hắn mới cho nó ăn để báo đáp.
Ta không tin.
Nếu không có gì thật thì sao lại không dám nói thật với ta?
Cố Lễ cười không ngớt “Trẫm không ngờ Cục Lông Nhỏ của trẫm lại là cái hũ giấm, nghẹn tới tận hai năm liền.”
Mãi cho đến khi ta bực mình đ.ấ.m cho hắn một cú meo meo quyền, hắn mới nhịn cười dùng khả năng hội họa tuyệt vời của mình vẽ lại con mèo trong trí nhớ……
Ta: “???”
Đây không phải là mẹ ta sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/mieu-phi-hoa-quoc/chuong-17-ket-cuc.html.]
19. Ngoại truyện 2 ( Cố Lễ )
Ta là một tên bạo quân.
Ta lớn lên ở lãnh cung, tất cả mọi người đều ghét ta. Ngoại trừ…… một con mèo trắng lạnh lùng có đôi mắt to tròn.
Năm ta chín tuổi, nàng đã cứu ta.
Mười năm sau, ta gặp được một con mèo con giống nàng như đúc.
Giống mèo này có vẻ cực kỳ hiếm, ngần ấy năm mà ta chỉ mới gặp được hai con.
Ta không biết đứa nhỏ này có phải cũng là yêu quái hay không. Ban đầu ta đồng ý nuôi nó vì nghĩ có lẽ nó cũng là mèo yêu. Mèo yêu đã từng cứu ta, ta phải báo ân.
Nhưng không ngờ đứa nhỏ này thật sự rất dính người, một khắc cũng không rời xa ta. Thậm chí tối đi ngủ cũng ngoan ngoãn ngồi xổm bên gối ta, còn hung hăng hất một con chuột bò lên long sàn xuống.
Tối hôm đó, ta có một giấc mơ ngọt ngào hiếm hoi.
Trong mơ có một con mèo màu trắng mềm như bông dụi dụi đầu vào cằm ta, trái tim lạnh lùng nhiều năm của ta lần đầu tiên mềm nhũn ra, gần như tan chảy.
Đứa nhỏ này có thể nghe hiểu tiếng người, ta cũng từng hoài nghi nó là yêu quái, nhưng một lần nó ăn tận 5 con cá khô, ngồi l.i.ế.m lông cũng có thể rơi xuống giường được, còn suốt ngày đi phá nhà phá của……
Làm gì có con yêu quái nào ngốc như vậy được?
Nó không phải là yêu quái. Nhưng ta lại hy vọng nếu như nó là yêu quái thật thì tốt. Vậy thì nó có thể ở cạnh ta mãi, cùng ta đi qua những tháng năm cô đơn, nhàm chán này.
Trò xiếc của Phế Thái Tử kia ta đã đoán trước được, ngày hắn nổi loạn đòi bức vua thoái vị, ta không hề hoảng sợ. Nhưng mà suy cho cùng, trong cung vô cùng nguy hiểm, không có được bao nhiêu hộ vệ. Cục Lông Nhỏ ở bên cạnh ta, ta không chắc mình có thể bảo vệ được nó.
Ta chỉ có thể bảo nó đi đi.
Không ngờ Cục Lông Nhỏ thật sự là một con yêu quái.
Một con mèo yêu có đôi mắt ngây thơ xinh đẹp, sạch sẽ hơn bất cứ thứ gì trên thế gian này. Nàng nói nàng tên là Miểu Miểu, bộ dáng nghiêng đầu nghiêm túc nhìn ta khiến tim ta chậm mất nửa nhịp.
Ta cũng không biết mình rung động từ khi nào, Miểu Miểu như đang sống trong tim ta, nhìn kiểu gì cũng thấy đẹp.
May mắn thay, cuối cùng ta cũng được như ước nguyện. Đêm tân hôn, nàng đưa cho ta một nửa nội đan của mình.
“Chàng phải ở bên cạnh ta thật lâu đấy.”
Thì ra thứ ta từng cho là hy vọng xa vời, nàng cũng hy vọng.
Ta ôm chặt lấy nàng.
Được.
Không chỉ kiếp này mà kiếp sau, kiếp sau nữa ta cũng muốn ở bên Cục Lông Nhỏ của mình.
( HẾT )