MÈO MẢ GÀ ĐỒNG - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-09-22 14:22:39
Lượt xem: 884
15
Đầu tiên tôi lấy cớ mượn thư ký Tiểu Trương của Tần Chính rồi điều đến bên mình, để trống vị trí bên cạnh anh ta.
Tần Chính rất nghi ngờ: “Nam Nam, không phải em vẫn luôn không dùng thư ký sao?”
"Thẩm Bắc đi Lâm Thành, anh chỉ còn một mình nên em muốn giúp anh chia sẻ công việc một chút, thư ký Trương đã đi theo anh nhiều năm như vậy, hiểu rõ tình hình công ty nhất, anh cho em mượn hai tháng đi."
"Nhưng thư ký Trương đã theo anh nhiều năm như vậy, nếu anh ấy rời đi thì chỗ anh phải làm sao?"
"Anh yên tâm, em sẽ bảo nhân sự tìm người khác cho anh."
Thư ký mới tên là An Khả, hai mươi lăm tuổi, nhìn hơi giống Thẩm Bắc nhưng lại nhỏ hơn Thẩm Bắc đến mười tuổi, trông có vẻ yếu ớt nũng nịu, khiến đàn ông rất muốn bảo vệ.
Bạn tôi kể rằng An Khả này nổi tiếng ham hư vinh, trước đây bởi vì dụ dỗ ông chủ mà bị vợ ông ta sa thải.
Một người phụ nữ như vậy, vì để thăng tiến sẽ không từ thủ đoạn, rất thích hợp để lợi dụng.
Tần Chính rất hài lòng với thư ký mới, tuy năng lực nghiệp vụ không nổi trội nhưng dáng người lại rất xuất sắc!
"An Khả, tối nay Tần tổng có một tiệc rượu cần tham gia, trước đây đều là Thẩm phó tổng đi cùng anh ấy đến dự tiệc, hiện tại Thẩm phó tổng ở Lâm Thành, làm phiền em đi cùng anh ấy được không?"
An Khả hiển nhiên rất bất ngờ khi tôi tìm cô ta: "Thẩm tổng, tôi là người mới, như vậy có được không? Hay là cô đích thân đi cùng Tần tổng?"
Tôi cười nói: “Con gái tôi đang học cấp ba, tối nào tôi cũng phải đi đón khi con bé kết thúc giờ tự học nên không đi được”.
"Vậy cũng được, Thẩm tổng."
Mặc dù ngoài miệng An Khả nói những lời tiếc nuối nhưng ánh mắt lại sáng rực lên như đang có một giấc mộng đẹp nào đó.
Tiểu hồ ly tinh, tôi đã trao cơ hội vào trong tay cô rồi, cô phải nắm chặt lấy.
Sau khi An Khả xuất phát, tôi cũng lập tức lái xe đến địa điểm tổ chức buổi tiệc rượu.
Tôi cho người phục vụ một ít tiền rồi đưa ảnh của An Khả cho anh ta, nhờ anh ta nhân cơ hội rót rượu thì làm đổ lên người An Khả.
Tần Chính ơi Tần Chính, anh có phải nên cảm ơn tôi không? Làm gì có người vợ nào tốt như tôi, tạo cơ hội cho anh và hồ ly tinh?
Rất nhanh tôi đã nhìn thấy Tần Chính và An Khả đi ra, quả nhiên váy của An Khả bị bẩn.
(Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)
"Tần tổng, hôm nay thật xin lỗi!"
"Ôi, là tôi phải xin lỗi mới đúng, tại tôi mà váy của cô bị bẩn, công ty sẽ bồi thường cho cô."
“Sao có thể như thế được?” An Khả giả vờ từ chối nhưng biểu cảm lại như muốn nói tốt, tốt quá.
Một cơn gió thổi qua, An Khả hơi rụt cổ lại, Tần Chính lập tức cởi áo vest ra, chu đáo khoác lên người cô ta.
Hừ, đồ hèn hạ thì vẫn mãi hèn hạ, chỉ cần hơi có một cơ hội thì sẽ lập tức bám vào.
Tối nay, mọi việc đã thành công một nửa.
Tôi không muốn tiếp tục nhìn sự ghê tởm của họ nữa, bèn lái xe bỏ đi.
Tối hôm sau, tôi thấy tờ hóa đơn của cửa hàng quần áo nữ trong túi Tần Chính, xem ra anh ta rất nóng lòng muốn mua váy cho người ta.
Vì vậy, trong nửa tháng tiếp theo, tôi cố tình thỉnh thoảng tạo cơ hội cho họ được ở riêng.
16
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/meo-ma-ga-dong/chuong-6.html.]
Nửa tháng sau, tôi cảm thấy thời gian cũng tàm tạm rồi, đã đến lúc mối quan hệ của họ tiến thêm một bước nữa.
"An Khả, tuần sau Tần tổng phải đến Hà Dương bàn công việc, sẽ ở lại một tuần, cô đi cùng nhé?"
An Khả sửng sốt: "Một mình tôi sao? Nhưng mà Thẩm tổng, việc này quan trọng như vậy, một mình tôi sợ là không gánh nổi?"
"Không sao đâu, lần này Tiểu Trương cũng sẽ đi, cô đi theo học hỏi anh ấy, sau này, cô sẽ phải một mình gánh vác."
Tần Chính rất hài lòng với sự sắp xếp của tôi, gần đây anh ta và An Khả càng ngày càng thiếu kiềm chế, có mấy lần về nhà, tôi đều ngửi thấy mùi nước hoa đặc trưng của An Khả trên người anh ta.
Kiếp trước không phải là tôi không để ý đến những chi tiết này nhưng vì nghĩ rằng đàn ông ai cũng có tính ngoại tình nên nhẫn nhịn, khiến bản thân buồn phiền không vui.
Sống lại lần nữa, tôi sẽ không vì thứ rác rưởi này mà buồn bã nữa.
Ngày thứ hai sau khi họ đến Hà Dương, tôi tìm cơ hội gọi Tiểu Trương về, vừa hay anh ấy cũng đã chuẩn bị xong các tài liệu cần thiết cho cuộc đấu thầu nên không cần phải ở lại cho chướng mắt.
Không có Tiểu Trương làm bóng đèn, Tần Chính và An Khả cùng nhau sống những ngày trong mật ngọt, thậm chí cũng không gọi điện chúc con gái ngủ ngon hàng ngày nữa.
An Khả nhanh chóng phát huy tác dụng, Thẩm Bắc nhận ra Tần Chính có gì đó không ổn lập tức quay trở lại công ty.
“Chị ơi, thư ký của anh rể là người mới đến à?”
"Đúng rồi, Tiểu Trương bận quá nên chị đã bảo nhân sự tuyển thêm người cho anh ấy, có chuyện gì sao?"
Tôi mỉm cười, Tần Chính giờ đã có tình yêu mới nên bỏ mặc tình cũ là cô sao?
"Không có gì, em chỉ thấy cô ta trẻ trung xinh đẹp như thế, chị yên tâm sao?"
Nhóc con, muốn làm tao buồn nôn à? Tôi sẽ không mắc lừa đâu, tác dụng của An Khả chính là để đối phó với mày thôi.
"Có cái gì mà phải lo lắng, chúng ta đều đã lớn tuổi như vậy rồi, chẳng lẽ còn đi so bì ghen tuông? Hơn nữa, anh rể của em không thể gây chuyện gì được, điều này chị vẫn hiểu anh ấy."
Thẩm Bắc cảm thấy không cam lòng nhưng cũng không dám nói gì với tôi, ở lại hai ngày rồi tức giận trở về Lâm Thành.
17
Tần Chính và An Khả chính thức sống cuộc sống kim ốc tàng Kiều.
Trong khi anh ta đang tận hưởng sự dịu dàng của người tình nhỏ thì tôi cũng bắt đầu thu thập bằng chứng về việc anh ta ngoại tình.
Tôi cũng không phải để cho anh trái ôm phải ấp thật, Tần Chính, cuộc chiến giữa chúng ta chính thức bắt đầu.
Tôi không hề hay biết rằng, Thẩm Bắc đã lén lút quay lại và cãi nhau ầm ĩ với Tần Chính trong văn phòng.
“Em mới đi có ba tháng, anh đã không chịu được cô đơn mà đi tìm tiểu tình nhân?”
"Đừng nói khó nghe như vậy, Thẩm Bắc, anh chỉ là anh rể của em, vợ của anh là Thẩm Nam."
"Ý anh là gì, anh cho rằng em không đủ tư cách để quản anh?"
"Vậy em cảm thấy em đủ tư cách không?"
Thẩm Bắc tức giận đến mức nhào tới đánh anh ta: “Anh là cái đồ vô lương tâm, em đã sinh con trai cho anh, còn vì anh mà ly hôn, thế mà anh lại đối xử với em như vậy?”
"Thẩm Bắc, ngày đó là cô quyến rũ tôi, cũng là cô lén mang thai con của tôi, còn giấu tôi nhiều năm như vậy, tôi thấy cô mới là có ý đồ xấu đó?"
"Tôi có ý xấu sao? Tần Chính, anh thật quá không biết xấu hổ! Được, anh không phải có tiểu tình nhân sao? Tôi sẽ đi nói cho chị tôi biết!"
"Thẩm Bắc, cô cảm thấy nói cho chị cô biết thì cô được chỗ tốt nào sao? Được thôi, cô cứ việc đi nói, cùng lắm thì chúng ta cùng chết, ai cũng đừng mong sống tốt."
"Tần Chính, có phải anh chưa từng có ý định cưới tôi đúng không?"