MÈO MẢ GÀ ĐỒNG - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-09-22 14:20:55
Lượt xem: 954
07
Tôi bước vào văn phòng của Tần Chính, anh ta đang đau đầu nhức óc.
"Nam Nam, em đến rồi, em cũng nhìn thấy rồi phải không? Quá càn quấy rồi, không được, anh phải ra ngoài xem sao, không thể để chị ta cứ tiếp tục la hét như vậy!"
"Ôi, lão Tần, anh đừng đi, Trương Thiến đang truy tìm tình nhân của Thẩm Bắc khắp nơi đó, bây giờ anh ra mặt, chẳng phải vừa hay đứng vào họng s.ú.n.g sao, rồi anh sẽ bị vu oan là tên đàn ông bên ngoài của Thẩm Bắc."
Tôi liếc ra ngoài cửa, thấy Thẩm Bắc đang muốn đi vào, vì thế cố ý lớn tiếng nói thêm một câu:
“Hay là anh thật sự có quan hệ với mẹ con Thẩm Bắc?”
Tần Chính nghe tôi nói vậy thì sắc mặt trắng bệch, chột dạ nói: “Đương nhiên là không. Thẩm Bắc chỉ là em vợ của anh, sao anh có thể có quan hệ gì với cô ấy? Nam Nam, em thật biết nói đùa!”
Tôi mỉm cười, đúng lúc nhìn thấy gương mặt nhăn nhó hơn cả khi bố mẹ c.h.ế.t của Thẩm Bắc.
Sao vậy? Như này đã không thể chịu nổi, tiểu tam mãi mãi là tiểu tam, là thứ đồ chơi không bao giờ được coi trọng!
"Nhưng mà Nam Nam, đây dù sao cũng là công ty của chúng ta, nếu cứ để chị ta mắng chửi như vậy, có bị ảnh hưởng xấu không?"
(Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)
"Em biết ảnh hưởng không tốt nhưng chúng ta không thể để Thẩm Bắc đi tìm Trương Thiến cúi đầu nhận lỗi đúng không? Em không nói được."
"Hàng ngày khách hàng của chúng ta ra vào nhiều như vậy, những lời chửi mắng này quá khó nghe, không được, nếu em không nói được thì để anh nói, bảo Thẩm Bắc mau đuổi Trương Thiến đi."
Anh ta vừa mở cửa, đúng lúc nhìn thấy Thẩm Bắc ở ngoài cửa, sắc mặt tái nhợt: "Tiểu Bắc, sao em lại tới đây? Anh đang định đi tìm em!"
Sắc mặt Thẩm Bắc rất xấu: "Anh rể muốn tìm em làm gì? Bảo em đi cúi đầu rồi xin lỗi Trương Thiến sao?"
Tần Chính không ngờ lời nói của mình đều bị Thẩm Bắc nghe hết cả, cảm thấy vô cùng lúng túng.
Tôi nhìn hai người họ mà buồn cười, giống như nhìn hai con khỉ đang nhảy nhót vậy.
"Tiểu Bắc, em đừng trách anh rể em, anh ấy cũng vì sợ ảnh hưởng xấu đến công ty nhưng mà em quyết định như thế nào, chị cũng sẽ ủng hộ em!"
"Chị, rốt cuộc chúng ta mới là người một nhà."
Cô ta vừa nhìn chằm chằm vào Tần Chính vừa nghiến răng nghiến lợi nói.
Tôi thấy thời cơ cũng sắp đến rồi, đã đến lúc cho họ một chút thời gian ở riêng với nhau.
"Lão Tần, Tiểu Bắc, hai người nói chuyện trước đi, em đi đuổi Trương Thiến."
Ngay sau khi tôi vừa rời đi thì họ bắt đầu cãi nhau rùm beng.
08
"Ý anh là gì hả? Trương Thiến mắng khó nghe như vậy, anh không đòi công lý cho em thì thôi, còn muốn em đi xin lỗi chị ta?"
Tần Chính lập tức che miệng cô ta lại: "Ôi tổ tông của tôi ơi, em đừng có lớn tiếng như vậy chứ, chị em vẫn còn chưa đi xa, cẩn thận cô ấy nghe thấy."
Thẩm Bắc cắn anh ta một cái, gạt tay anh ta ra: “Em cứ hét to đấy thì sao? Chị ta nghe thấy thì nghe thấy! Em phải để cho chị ta biết người anh yêu là em, chị ta nên nhường vị trí của mình từ lâu rồi."
Hừ, cô và đứa con trai của cô thật sự vô ơn giống nhau, không có tôi, cô chẳng là gì cả.
"Tổ tông của tôi ơi, em đừng ồn ào nữa, trong thời điểm quan trọng này, nếu chị em biết chuyện của chúng ta mà làm ầm ĩ lên thì hai chúng ta đều không gánh nổi đâu."
"Anh sợ chị ta làm gì? Nếu chị ta phát hiện ra, cùng lắm chúng ta cùng ly hôn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/meo-ma-ga-dong/chuong-3.html.]
"Ly hôn, ly hôn, em cho rằng dễ dàng như vậy à?"
"Không dễ dàng là thế nào? Em đã ly hôn rồi, tại sao anh lại không thể ly hôn? Lẽ nào anh không có ý định cưới em sao?"
"Thằng ngốc Trương Lâm kia dễ đối phó nhưng chị gái em lại không dễ đối phó như vậy, sáu mươi phần trăm cổ phần của công ty đều nằm trong tay cô ấy, nếu làm cô ấy tức giận sẽ đuổi chúng ta ra ngoài."
"Vậy anh nói chúng ta nên làm như thế nào? Trước đây anh nói đi đường vòng, trước tiên để chị của em nhận nuôi Tiểu Ngạn, như vậy Tiểu Ngạn cũng sẽ được chia một phần tài sản nhưng hiện tại con đường này căn bản không đi được."
"Làm sao anh ngờ được chị của em lại từ chối nhận nuôi Tiểu Ngạn chứ? Trước đây cô ấy vẫn luôn mềm lòng, lần này cũng không biết bị làm sao, thái độ rất kiên quyết, thôi bỏ đi, trước tiên cứ lấy được cổ phần của cô ấy rồi nói tiếp.”
Đôi nam nữ chó má này giỏi lắm, hóa ra các người không chỉ muốn cho con trai mình có danh phận mà còn tơ tưởng đến cổ phần của tôi sao?
Được lắm, các người bất nhân, vậy thì đừng trách tôi bất nghĩa.
Tôi nhìn Trương Thiến vẫn đang làm ầm ĩ và nảy ra một kế sách tuyệt diệu.
09
Tôi đi đến cửa công ty và điều nhân viên bảo vệ đi nơi khác.
"Chị Thiến, chị la hét lâu như vậy cũng mệt rồi, có khát không? Hay là đi cùng tôi ra nghỉ ngơi một chút?"
Trương Thiến khinh thường lườm tôi nói: “Tôi không nói chuyện với cô, cô bảo Thẩm Bắc ra mà nói chuyện.”
Tôi nhỏ giọng thì thầm bên tai: “Không phải chị chỉ là muốn đòi tiền thay em trai mình thôi sao? Đi với tôi! Tôi sẽ giúp chị!"
Mặt Trương Thiến đầy vẻ khó tin.
Tôi cười: “Chị Thiến, công ty của tôi đây cũng không phải giả mạo, nếu chị không tin lời tôi nói thì ngày mai quay lại xem.”
Trương Thiến nửa tin nửa ngờ đi cùng tôi.
"Thẩm Nam, dựa vào cái gì mà tôi tin cô được? Cô và Thẩm Bắc là chị em ruột! Cô sẽ có lòng tốt mà giúp em trai tôi sao?"
"Chị em ruột cái gì chứ chị Thiến, nói thật với chị, mới mấy ngày trước Thẩm Bắc có ý định muốn tôi nhận nuôi con trai nó đấy."
"Cái gì? Cô ta muốn cô nhận nuôi con trai cô ta sao?"
“Đúng thế, chị cũng thấy khó tin nhỉ! Nó vẫn sống khỏe mạnh, cũng chưa chết, vậy mà lại nói muốn đưa đứa con trai lớn nhường ấy cho tôi nuôi?”
"Thẩm Bắc có ý gì?"
"Còn có thể vì cái gì? Bảo tôi nhận nuôi con trai của nó, chẳng qua vì nó muốn danh chính ngôn thuận được chia tài sản của tôi! Hơn nữa còn là một đứa con hoang không biết cha ruột là ai, chị nói tôi có ngốc đến thế không?"
"Đứa con hoang không danh không phận này, ngay đến tài sản của cô còn muốn nhòm ngó?"
"Ai nói không phải chứ, hơn nữa Tiểu Ngạn cũng đã mười ba tuổi, đâu còn là trẻ con nữa, tôi nuôi nó, liệu nó có nhận tôi hay thế nào không? Chẳng phải là làm việc tốn công mà không được đền đáp sao?"
"Đó là điều chắc chắn, mẹ ruột vẫn còn, cũng không phải là đã chết, dù có nuôi lớn cũng sẽ không nhận cô đâu, em gái cô quá thủ đoạn, đến cả chị gái mình cũng tính kế.”
Quả nhiên kẻ thù với kẻ thù là bạn, tôi vừa nhắc đến chuyện này, Trương Thiến đứng cùng chiến tuyến với tôi ngay.
"Chị Thiến, chuyện ngày hôm qua chị đừng để bụng nhé, tôi cũng là bị mẹ tôi ép buộc, Trương Lâm đăng bài trên vòng bạn bè về chuyện Tiểu Bắc ngoại tình, mẹ tôi cảm thấy mất mặt quá."
"Sao mẹ cô lại không biết phân biệt đúng sai như vậy, rõ ràng là Thẩm Bắc đã sai, lại còn mặt mũi đi trách người khác?"