Mèo Không Dễ Chọc - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2024-07-24 20:10:52
Lượt xem: 273
1.
Trong tiểu khu mới xuất hiện một con Chinchilla với cái tên rất Tây là "Ruth", vừa nghe là biết ả không phải là một con mèo tốt gì.
Chủ nhân của ả tôi mỗi ngày đều đưa ả xuống nhà đi dạo, tôi đã gặp qua ả hai lần.
Ả có vóc dáng nhỏ nhắn, bước đi kiêu hãnh, điệu bộ không xem ai ra gì.
Cười ngất, cái loại giống như ả ấy hả, một móng vuốt của tôi là có thể cào c.h.ế.t mười con, còn kiêu ngạo cái rắm!
Tôi thậm chí còn không buồn thu phí bảo vệ ả.
Lúc tôi đang gặm một cái đầu cá béo bên cạnh chậu hoa thì ả đi ngang qua tôi, ánh mắt liếc xéo lộ rõ vẻ chán ghét.
Tôi nhe răng với ả, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ cảnh cáo ả.
Người thì bé tí, suốt ngày đeo một cái vòng quanh cổ, ả thật sự nghĩ mình là một con ch.ó sao, có gan thì tới đấu tay đôi với mèo tổ tông của mi một trận!
Ruth duỗi chân đá cái đầu cá béo của tôi xuống dưới gầm băng ghế.
Tôi vung móng vuốt xẹt qua người Ruth, làm bay ngay một nhúm lông của con ả.
Đồ mèo nhà khốn kiếp, bà đây sẽ không thương hương tiếc ngọc đâu, cẩn thận không tao cào c.h.ế.t mày!
Chủ nhân của ả là một cô gái nhát gan sợ rắc rối, nói chuyện nghe rất là bực mình.
"Ruth, mau đi chỗ khác đi, nó là đồ mèo hoang, đừng chơi với nó, nó sẽ dạy hư em đó!"
Cô mới là đồ mèo hoang, tôi dạy hư cả nhà cô!
Một người một mèo chạy rất nhanh, tôi ở phía sau rống lớn: "Tránh xa tao ra, bằng không tao gặp mày một lần đánh một lần!"
2.
Ruth đã tận mắt thấy sự hung dữ của tôi nên không dám gây sự với tôi nữa mà bắt đầu đi bắt nạt đàn em của tôi.
Ả giật lấy cá khô của đàn em tôi, cũng không ăn mà ném hết xuống cống.
Ả còn đùa giỡn với tình cảm của thằng nhóc ấy. Mới hôm trước ả còn khen nó đẹp trai ngầu lòi. Hôm qua ả còn nói rằng có thể cân nhắc đến việc hẹn hò với nó, hôm nay ả lại chê người ta vừa xấu vừa lùn.
Ả còn muốn cướp chị Trì Nguyệt.
Trì Nguyệt là chị gái tốt bụng nhất trong tiểu khu này. Chị ấy không bao giờ ghét bỏ chúng tôi.
Chị ấy đặt mấy chiếc bát ăn cho mèo dưới hàng rào, mỗi ngày đều để thức ăn mèo cho chúng tôi.
Đôi khi là cơm với gan lợn, đôi khi là cháo và bánh bao hấp. Nếu đến ngày chị ấy nhận lương thì chúng tôi còn được ăn cá tôm ngon lành.
Ruth sẽ không ăn những thứ đó. Chủ nhân của ả giàu có, đồ ăn toàn là pate và hạt nhập khẩu.
Thế nhưng rất nhiều lần ả đứng dưới hàng rào đợi, thấy chị Tri Nguyệt đến cho mèo ăn thì lập tức cọ cọ vào lòng chị ấy, để chị ấy sờ đầu, còn để chị ấy xoa bụng.
Nếu để tôi nhìn thấy bộ dạng nịnh nọt đó chắc chắn tôi sẽ cào nát mặt ả.
"Chị đại, chị không biết đâu, Ruth thật sự rất đáng ghét!"
"Đúng vậy, ả không ăn đồ thừa, sau khi chị Trì Nguyệt rời đi ả sẽ hất tung chúng ra."
“Ả không muốn cho chúng em ăn!"
"Bác lao công nhìn thấy đống bừa bộn thì tưởng là bọn em làm nên đã ném bát cho mèo vào thùng rác, còn dùng chổi đuổi bọn em đi".
"Chị Trì Nguyệt cũng bị bác lao công nói là đừng có lo cho chúng ta nữa, cứ bỏ mặc chúng ta đi. Mèo hoang vừa bẩn thỉu vừa hôi hám, sẽ ảnh hưởng đến môi trường của tiểu khu!"
"..."
Chết tiệt, tôi chỉ mới đi có vài ngày mà con ả Chinchila này muốn lên trời luôn rồi!
3.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/meo-khong-de-choc/chuong-1.html.]
Nửa đêm, tôi trèo lên ban công nhà Ruth.
Trong phòng khách không có ai, ánh đèn vàng ấm áp vẫn còn sáng, chắc chủ nhân của ả đã ngủ rồi.
Ả đang vùi mình trong chiếc giỏ lông mịn mà nghịch quả bóng cao su.
Tôi hét vào mặt ả qua cánh cửa trượt: "Ruth, cút ra đây cho bà!"
Ả nghe thấy nhưng lại không thèm nhúc nhích, còn ngáp dài một cái, trông cực kỳ lười biếng.
“Đồ thú cưng rác rưởi, mày còn có gan thì đi ra solo một trận với bà, nấp ở đó giở trò xấu làm gì!” Tôi tức giận cào mạnh vào cửa kính.
Ả khoan thai bước tới, giơ chân lên, “bụp” một tiếng, đèn tắt.
Căn phòng chìm vào bóng tối, tôi nhìn thấy đôi mắt màu xanh lục của ả sáng rực lên trong bóng tối.
Ả không chịu khuất phục.
Tôi cũng không khuất phục.
Sớm hay muộn, giữa hai mèo chúng tôi sẽ có một trận chiến.
4.
Tôi lại bắt đầu cuộc sống lục thùng rác cùng với các đàn em của mình.
Tôi đã sống ở đây được ba năm, đây cũng là địa bàn mà tôi tự mình đánh chiếm được, cho dù không có con người cho ăn, tôi cũng sẽ không để đàn em của mình c.h.ế.t đói.
Có rất nhiều mèo nhà thấy chúng tôi khó khăn nên thường xuyên lén mang thức ăn cho chúng tôi.
Chủ của chúng coi thường mèo hoang và không cho chúng chơi cùng với chúng tôi.
Nhưng tôi đã dùng thực lực của mình để chinh phục tất cả lũ mèo ở khu vực này. Bất kể những con mèo nhà đó là thật lòng hay giả ý, khi nhìn thấy tôi, chúng đều cúi chào một cách kính trọng.
Bọn nó tự chủ động mang đồ ăn đến cho tôi để lấy lòng tôi, muốn kết giao với tôi.
Nhưng gần đây, tôi phát hiện ra một số con mèo có quan hệ khá tốt lại cố tình tránh mặt tôi.
Lúc đầu tôi còn không biết chuyện gì xảy ra, nhưng sau đó tôi nghe nói rằng chính là do Ruth, ả mèo khốn nạn đó đã nói xấu tôi khắp nơi.
"Ả, ả nói là chị ỷ mạnh h.i.ế.p yếu, ức h.i.ế.p đồng hương."
Tôi chặn đường Đại Quất nhà Vương tiểu ca. Nó run rẩy hồi lâu mới dám nói ra sự thật.
“Đừng đánh tôi, đây điều là do Ruth nói!”
Tôi còn chưa kịp ra tay thì Đại Quất đã nép sát vào tường, che mặt lại.
"Cho dù có đánh thì cũng đừng đánh vào mặt tôi." Nó sắp khóc tới nơi.
Tôi nhìn Đại Quất mập mạp, cái thây to gấp hai lần tôi mà khinh thường nói: “Hôm nay chị đây không có tâm trạng đánh mèo, cút đi!”
Đại Quất kéo thân hình mập mạp của mình, phắn nhanh còn hơn chuột.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
Bọn thú cưng đều dựa vào mặt để kiếm ăn nên bọn chúng không dám đánh nhau. Chúng sợ bị trầy xước, bị mất lông dẫn đến mất đi sự sủng ái của con người và trở thành mèo hoang.
Con mèo mướp của thầy Lý, Đại Quất của Vương tiểu ca và con mèo Nga của tài xế Mạnh.
Tôi đã hỏi từng tên một.
Tất cả đều nói là Ruth.
Ả nói tôi vô học.
Ả nói tôi dã man và bạo lực.
Ả nói nếu muốn chơi với ả thì phải tuyệt giao với tôi.
Con ả trà xanh này rõ ràng là muốn chiếm lấy vị trí của tôi, ả muốn làm chị đại ở khu này!
Tôi ra lệnh bọn nó chuyển lời cho Ruth: "Thù này không báo không phải là quân tử. Ả tốt nhất là đừng để rơi vào tay tôi."