Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mẹ Chồng Thích Làm Loạn, Tôi Lấy Độc Trị Độc - 8.end

Cập nhật lúc: 2024-11-29 00:07:22
Lượt xem: 828

10

 

Cảnh sát chỉ bắt mẹ chồng đi vì liên quan đến vụ thuê người gây thương tích nhiều năm trước.

 

Thấy bố chồng sẽ không giúp mình nữa, Thẩm Hạo lập tức rời khỏi nhà họ Thẩm, cố gắng trốn tránh Bạch Tây Tây.

 

Nhưng làm sao cô ta chịu buông tha? Thế là hai người chơi trò đuổi bắt khắp nơi.

 

Phòng khách nhà họ Thẩm giờ chỉ còn lại ba người chúng tôi.

 

Khi tôi thu dọn đồ đạc, chuẩn bị cùng Cố Lê Mạn rời khỏi, bố chồng đột nhiên gọi cô ấy lại: 

 

"Cố Lê Mạn, cô đã từng yêu tôi chưa?"

 

Đúng là hết nói nổi! Cả đời vùi mình trong những mối tình trăng hoa, giờ già rồi lại phát bệnh "não tình." 

 

Ông ta đã phá hủy hạnh phúc của cô ấy mà còn dám hỏi như vậy? Đúng là không biết xấu hổ! 

 

Tôi vừa định nói gì đó thì Cố Lê Mạn đã lên tiếng trước: 

 

"Tôi chưa bao giờ yêu ông."

 

Tôi thầm giơ ngón cái trong lòng để tán thưởng cô ấy.

 

Sau đó, tôi kéo tay cô định ra ngoài, nhưng cô lại quay lại, bước đến gần bố chồng, cúi xuống nói: 

 

"Quên mất không nói với ông, ông bị ung thư giai đoạn cuối rồi, không lâu nữa sẽ c.h.ế.t thôi." 

 

Ánh mắt tôi đầy kinh ngạc nhìn cô ấy, nhưng Cố Lê Mạn chỉ mỉm cười rực rỡ.

 

Tôi lại giơ ngón cái lần nữa: 

 

"Đỉnh thật! Giết người không thấy máu, không hổ danh là chị!"

 

Ngày hôm sau, tôi nộp đơn xin ly hôn lên tòa án.

 

Thẩm Hạo chắc chắn không chịu ly hôn, vì giờ anh ta đã tay trắng, còn đang bị Bạch Tây Tây truy đuổi khắp nơi.

 

Nhưng nhờ các bằng chứng đầy đủ, tòa nhanh chóng chấp nhận đơn của tôi. Đến ngày xử, Thẩm Hạo không xuất hiện.

 

Tòa tuyên bố xử vắng mặt, Thẩm Hạo mất quyền kháng cáo.

 

Hai tháng sau, tôi gặp lại anh ta trong một hoàn cảnh khác.

 

Bạch Tây Tây không lấy được tiền nên đã đến cảnh sát tố cáo Thẩm Hạo cưỡng bức mình.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/me-chong-thich-lam-loan-toi-lay-doc-tri-doc/8-end.html.]

Điều nực cười là, ban đầu đúng là cô ta không tự nguyện. 

 

Khi tôi mang thai, Thẩm Hạo thường xuyên ra ngoài uống rượu. Một lần, bị bạn bè kích động, anh ta cưỡng bức Bạch Tây Tây rồi đưa cho cô ta 1 triệu để bịt miệng.

 

Nhưng Bạch Tây Tây nếm được mùi tiền, nên tự mình tìm đến anh ta. Thẩm Hạo và mẹ chồng liền đưa cô ta vào nhà, tiếp tục lợi dụng với danh nghĩa bảo mẫu.

 

Nhìn vẻ mặt tiều tụy của Thẩm Hạo, tôi chẳng có chút cảm xúc nào. Lạnh lùng yêu cầu anh ta ký tên.

 

Ký xong, tôi lập tức cầm tài liệu rời đi. Anh ta bỗng lên tiếng: 

 

"Niên Niên, khi con chào đời, em có thể đưa nó đến gặp anh không?" 

 

Tôi mỉm cười nhếch mép, khiến anh ta đứng bật dậy, ánh mắt đầy hy vọng.

 

"Đồ ngốc! Mơ đi!" 

 

Nói xong, tôi quay lưng rời đi mà không hề ngoảnh lại.

 

Nhất Phiến Băng Tâm

Tháng Ba năm sau, tôi sinh một bé gái.

 

Cố Lê Mạn đưa chồng đến bệnh viện thăm tôi. Chồng cô ấy chính là vị hôn phu năm xưa. 

 

Ông ấy trông rất yêu thương cô, dù họ không thể có con nữa, nhưng tình yêu chân thành giữa họ đã vượt qua mọi tiếc nuối.

 

Tôi kể với cô ấy rằng bố chồng đã qua đời, để lại toàn bộ tài sản cho cô ấy.

 

Bạch Tây Tây từng nghĩ tố cáo Thẩm Hạo sẽ nhận được bồi thường, nhưng thật buồn cười, Thẩm Hạo chẳng còn gì giá trị.

 

Bố chồng đã đề phòng từ lâu. Khi biết Thẩm Hạo không phải con mình, ông thu hồi mọi thứ có thể.

 

Quá tức giận, Bạch Tây Tây lao đến nhà họ Thẩm và đ.â.m c.h.ế.t bố chồng.

 

Trong lúc giằng co, cô ta bị bố chồng làm hủy hoại gương mặt, trở nên điên loạn hơn sau khi bị hủy dung.

 

Mẹ chồng bị kết án năm năm tù, nhưng chẳng bao lâu bà ta tự sát trong trại giam.

 

Tôi hỏi Cố Lê Mạn định làm gì với tài sản thừa kế.

 

Cô ấy cười, đáp: 

 

"Quyên hết đi. Xem như tích đức cho nhà họ Thẩm." 

 

Nói xong, chúng tôi nhìn nhau cười.

 

Cố Lê Mạn đúng là tuyệt vời! 

 

[HẾT] 

Loading...