MAY MÀ CHÚNG TA ĐÃ GẶP ĐƯỢC NHAU - C8
Cập nhật lúc: 2024-09-05 16:49:49
Lượt xem: 918
10.
Buổi sáng, tôi tỉnh lại trên lồng n.g.ự.c của Tạ Trì.
Tối hôm qua hắn sống ch không chịu buông tôi ra, tôi khóc mệt lả rồi ngủ thiếp đi trong lồng n.g.ự.c hắn.
Bây giờ tay vẫn đang đặt trên cơ bụng hắn.
Tôi không nhịn được sờ soạng một chút, cảm giác khá đàn hồi.
Chột dạ định rút về.
Tay đã bị người đàn ông túm lấy, đặt lại trên cơ bụng.
Eo bị một bàn tay to lớn ôm chặt lấy, người đàn ông rúc lại gần hơn.
Giọng điệu nũng nịu: “Tiếp tục đi, muốn được em sờ.”
Khung cảnh này, thật quá tội lỗi.
Nhưng, ai có thể từ chối chứ?
Quả nhiên, cơ bụng là thứ quyến rũ nhất của đàn ông.
Ăn bữa sáng xong, Tạ Trì bắt đầu thay quần áo ở trước mặt tôi, chậm rãi ung dung cài cúc áo sơ mi.
Từng động tác đều phác hoạ đường cong cơ bắp hoàn mỹ một cách rõ ràng.
Nhìn đến nỗi mặt tôi đỏ bừng.
Phát hiện ra phản ứng của tôi, Tạ Trì nhìn tôi với gương mặt vô tội: “Sao thế.”
Tôi nghi ngờ hắn cố ý.
Trà xanh ch tiệt.
Nhưng tôi cũng phát hiện ra sau lưng hắn chi chít vết thương.
Không kìm đuược mà hỏi: “Mấy vết sẹo này là sao thế?’
Động tác của Tạ Trì khựng lại, thản nhiên nói: “Trước đây vô tình bị thôi.”
Tôi không tin lắm, nhưng Tạ Trì đã nói vậy, tôi cũng không tiện hỏi thêm.
Thay quần áo xong, Tạ Trì chuẩn bị đưa tôi đến công ty.
Tôi rút bàn tay bị hắn nắm lấy về: “Em tự đến công ty được không? Năm phút thôi mà, nhanh lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/may-ma-chung-ta-da-gap-duoc-nhau/c8.html.]
Tạ Trì nhìn xuống bàn tay trống rỗng, ánh mắt tối tăm: “Chê anh mất mặt à?”
“Không không không, là em mất mặt, em mất mặt.”
Cuối cùng, Tạ Trì vẫn tôn trọng ý muốn của tôi, để tôi tự đi làm.
Tôi yên tâm cưỡi con lừa điện nhỏ của mình đến công ty.
Ngược lại Tạ Trì không đến công ty cả buổi sáng.
Nghe bảo là có việc cần giải quyết.
Vốn từ đầu tôi không biết là việc gì, nhưng sau này thì biết rồi.
Bởi vì bà Lâm gọi điện thoại đến.
11.
Vừa bắt máy đã ập tới một trận mắng mỏ dữ dội.
Chất vấn tôi bỏ bùa mê thuốc lú gì cho Tạ Trì.
Tôi bị mắng đến ngơ ngác: "Ý bà là sao?”
“Cô đừng có mà giả ngu, nếu không phải do cô, Tạ Trì sao lại như vậy được.”
“Hắn làm gì cơ?”
Qua lời nói của bà Lâm, tôi biết được rằng, hoá ra sáng sớm Tạ Trì đã đến Lâm gia huỷ hôn.
Ban đầu bà Lâm còn dịu dàng dỗ dành Tạ Trì.
“Không phải trước đây vẫn ổn à? Sao đột nhiên lại muốn huỷ hôn?”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Tạ Trì không cả nhấc mí mắt lên: “Bởi vì đối tượng trước đây là Lâm Nghiên.”
"Bây giờ không phải nữa, đương nhiên phải hủy hôn. Người phụ nữ của tôi, phải ở bên tôi mà không có bất cứ phiền lòng gì.”
Ông Lâm bà Lâm nghe xong, tức giận đến mức sắc mặt hết đỏ lại trắng.
Bọn họ vẫn luôn cho rằng Lâm Nghiên chỉ vì dính dáng đến Lâm gia nên mới có thể ở bên Tạ Trì.
Không ngờ lại hoàn toàn trái ngược.